Bài phát biểu của Bộ Trưởng ngoại giao Hoa Kỳ - Mike Pompeo

Lê Quốc Quân| Bài phát biểu của Bộ Trưởng ngoại giao Hoa Kỳ - Mike Pompeo tại Thư Viện Nixon về những điều đảng cộng sản Trung Quốc đã gây ra cho nước Mỹ và thế giới sau gần 50 năm Tổng thống Nixon đưa tay giúp đỡ họ hội nhập với thế giới. Ông cũng ca ngợi những người dân Trung Quốc và nêu lên những đối sách cần có đối với con "quái vật" đang trỗi dậy này. Tôi cho rằng đây là một bài phát biểu rất hay, chính xác và người Việt Nam chúng ta nên đọc kỹ, đặc biệt những ngừoi tham gia hoạt động chính trị. Tổng thống Trump đã nói "enough". Tôi nghĩ bây giờ là thời điểm.   Cảm ơn quý vị. Cảm ơn tất cả. Cảm ơn ngài, thưa ngài Thống đốc, vì lời giới thiệu rất, rất rộng lượng. Thật vinh dự khi được có mặt tại đây, Yorba Linda, nơi người cha của Nixon đã xây dựng ngôi nhà mà ông đã sinh ra và lớn lên. Tôi muốn nhận ra một số nhà bất đồng chính kiến Trung Quốc đầy can đảm đã kết thúc chuyến đi dài để tham gia với chúng ta ở đây hôm nay. Nhận xét của tôi hôm nay là tập hợp nhận xét thứ tư trong một loạt các bài phát biểu về Trung Quốc mà tôi đã yêu cầu Cố vấn An ninh Quốc gia Robert O'Brien, Giám đốc FBI Chris Wray và Tổng chưởng lý Barr tập hợp lại giúp tôi. Chúng tôi có một mục đích rất rõ ràng, một nhiệm vụ rất cụ thể. Đó là giải thích các khía cạnh khác nhau của mối quan hệ của Mỹ với Trung Quốc, sự mất cân bằng lớn trong mối quan hệ đó đã được hình thành trong nhiều thập kỷ và các ý đồ của Đảng Cộng sản Trung Quốc để giành quyền bá chủ. Mục tiêu của chúng tôi là làm rõ các mối đe dọa đối với nhân dân Hoa Kỳ, mà chính sách về Trung Quốc của Tổng thống Trump đã trình bày rất rõ ràng, và chiến lược của chúng tôi để bảo về các quyền tự do đã được thiết lập. Đại sứ O'Brien đã nói về ý thức hệ. Giám đốc FBI Wray đã nói về hoạt động gián điệp [của Trung Quốc]. Tổng chưởng lý Barr đã nói về các vấn đề kinh tế. Và bây giờ mục tiêu của tôi hôm nay là tổng hợp chúng lại cho người dân Hoa Kỳ, và nói chi tiết về mối đe dọa của Trung Quốc đối với nền kinh tế của chúng ta, đối với nền tự do của chúng ta và hơn nữa là cho tương lai của các nền dân chủ tự do trên toàn thế giới. Năm tới sẽ tròn nửa thế kỷ kể từ sứ mệnh bí mật của Tiến sĩ Kissinger đến Trung Quốc, và kỷ niệm 50 năm chuyến đi của Tổng thống Nixon không còn quá xa vào năm 2022. Thế giới đã khác xưa rất nhiều. Chúng ta đã từng mường tượng rằng sự hợp tác với Trung Quốc sẽ tạo ra một tương lai với lời hứa đầy tươi sáng về sự hữu nghị và tinh thần hợp tác. Nhưng hôm nay - hôm nay tất cả chúng ta vẫn đang phải đeo khẩu trang và chứng kiến số người chết do đại dịch tăng lên vì Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thất hứa với thế giới. Mỗi buổi sáng, chúng ta đều đọc những tin tức nóng hổi về sự đàn áp ở Hồng Kông và Tân Cương. Chúng ta đang chứng kiến những con số thống kê đáng kinh ngạc về các vụ lạm dụng thương mại của Trung Quốc vốn đang gây thiệt hại cho việc làm của Mỹ và giáng những đòn mạnh vào các nền kinh tế trên khắp nước Mỹ, bao gồm cả ở miền Nam California này. Và chúng ta đang chứng kiến quân đội Trung Quốc ngày càng lớn mạnh hơn và thực sự đáng sợ hơn. Tôi sẽ lặp lại những câu hỏi vang lên trong trái tim và khối óc của nhân dân Hoa Kỳ từ đây, ở California, đến tiểu bang Kansas của tôi, và những nơi khác nữa: Nhân dân Hoa Kỳ phải thể hiện điều gì sau 50 năm kể từ khi thiết lập quan hệ với Trung Quốc? Liệu các lý thuyết của các nhà lãnh đạo của chúng ta đề xuất về một sự tiến hóa theo hướng tự do và dân chủ của Trung Quốc đã được chứng minh là đúng? Đây có phải là định nghĩa của Trung Quốc về một tình huống đôi bên cùng có lợi? Và thực sự, vấn đề trọng tâm, từ quan điểm của Bộ trưởng Ngoại giao, liệu Hoa Kỳ có đang trở nên an toàn hơn không? Liệu chúng ta có khả năng thiết lập nền hòa bình hơn cho bản thân chúng ta và cho các thế hệ tiếp theo hay không? Xin hãy quan sát , chúng ta cần thừa nhận một sự thật phũ phàng. Chúng ta phải thừa nhận một sự thật phũ phàng mà sẽ định hướng chúng ta trong những năm tới và thập kỷ tới, rằng nếu chúng ta muốn có một thế kỷ XXI tự do, và không phải thế kỷ Trung Quốc mà Tập Cận Bình đang mơ ước, thì mô hình cũ về mối quan hệ đầy mù quáng với Trung Quốc chỉ đơn giản là đã không giành chiến thắng. Chúng ta không được tiếp tục và chúng ta không được lặp lại. Như Tổng thống Trump đã nói rất rõ ràng, chúng ta cần một chiến lược bảo vệ nền kinh tế Hoa Kỳ, và thực sự là bảo vệ lối sống của chúng ta. Thế giới tự do phải chiến thắng chế độ chuyên chế mới này. Bây giờ, trước khi tôi có vẻ quá háo hức phá bỏ di sản của Tổng thống Nixon, tôi muốn làm rõ rằng ông đã làm những gì ông tin là tốt nhất cho người dân Mỹ vào thời điểm đó, và ông có thể đã đúng. Ông là một học sinh xuất sắc của Trung Quốc, một chiến binh lạnh lùng đầy quả cảm và là một người rất ngưỡng mộ người dân Trung Quốc, giống như tôi nghĩ tất cả chúng ta đều vậy. Ông xứng đáng được tín nhiệm vì nhận ra rằng Trung Quốc quan trọng đến mức không thể bị bỏ qua, ngay cả khi quốc gia này bị suy yếu vì sự tàn bạo do chính những người cộng sản tự gây ra. Năm 1967, trong một bài báo rất nổi tiếng trên tạp chí ‘Foreign Affairs’, Nixon đã giải thích chiến lược tương lai của mình. Ông nói: “Xét trên quan điểm dài hạn, đơn giản là chúng ta không thể để Trung Quốc mãi mãi đứng bên ngoài đại gia đình các quốc gia. Thế giới không thể an toàn cho đến khi Trung Quốc thay đổi. Vì vậy, mục tiêu của chúng ta - trong phạm vi chúng ta có thể, là chúng ta phải ảnh hưởng đến các sự kiện. Mục tiêu của chúng ta là tạo ra sự thay đổi”. Và tôi nghĩ đó là cụm từ chính trong toàn bộ bài viết: “tạo ra sự thay đổi”. Vì vậy, với chuyến đi lịch sử tới Bắc Kinh, Tổng thống Nixon đã khởi động chiến lược hợp tác của chúng ta. Ông đã tìm kiếm một thế giới tự do và an toàn hơn, một cách đầy cao thượng, và ông hy vọng rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ trở về với cam kết đó. Rồi năm tháng trôi đi, các nhà hoạch định chính sách Hoa Kỳ ngày càng cho rằng khi Trung Quốc trở nên thịnh vượng hơn, nó sẽ cởi mở hơn, nó sẽ trở nên tự do hơn ở trong nước, và thực sự ít gây ra mối đe dọa ở nước ngoài, nó sẽ thân thiện hơn. Tất cả điều này dường như chắc chắn sẽ xảy ra. Nhưng thời đại của điều tất yếu đã qua. Kiểu quan hệ mà chúng ta đang theo đuổi đã không mang lại sự thay đổi bên trong Trung Quốc mà Tổng thống Nixon từng hy vọng tạo ra. Sự thật là các chính sách của chúng ta - và của các quốc gia tự do khác - đã hồi sinh nền kinh tế đang trên đà sụp đổ của Trung Quốc, chỉ để thấy Bắc Kinh đã đá vào cái bát đang nuôi dưỡng mình. Chúng tôi ta đã mở rộng vòng tay với công dân Trung Quốc, chỉ để thấy Đảng Cộng sản Trung Quốc khai thác xã hội tự do và cởi mở của chúng ta. Trung Quốc đã gửi các nhà tuyên truyền vào các cuộc họp báo, trung tâm nghiên cứu, trường trung học, trường cao đẳng và thậm chí vào các cuộc đàm phán về hiệp định thương mại ưu đãi của chúng ta. Chúng ta bỏ rơi người bạn của chúng ta - Đài Loan, nơi mà sau đó đã phát triển thành một nền dân chủ mạnh mẽ. Chúng ta đã cho Đảng Cộng sản Trung Quốc và chính chế độ này sự đối xử kinh tế đặc biệt, chỉ để thấy Đảng Cộng sản Trung Quốc kiên quyết im lặng trước các vi phạm nhân quyền của mình và ra giá cho các công ty phương Tây muốn xâm nhập Trung Quốc. Mới hôm trước Đại sứ O'Brien đã chỉ ra một vài ví dụ: Marriott, American Airlines, Delta, United, tất cả các tập đoàn này đều loại bỏ các tài liệu tham khảo về Đài Loan khỏi các trang web của các tập đoàn của họ, để không làm Bắc Kinh tức giận. Ở Hollywood, cách đây không xa - tâm điểm của tự do sáng tạo của Mỹ, và những người tự quyết định công bằng xã hội – họ đã tự kiểm duyệt ngay cả với những đề cập ít bất lợi nhất cho Trung Quốc. Sự thỏa hiệp của các tập đoàn đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng xảy ra trên toàn thế giới. Và sự nhiệt thành của các tập đoàn này đã vận hành như thế nào? Là sự nịnh hót của nó sẽ được khen thưởng? Tôi sẽ chỉ cho quý vị một trích dẫn từ bài phát biểu mà Tổng chưởng lý Barr đã đưa ra. Trong một bài phát biểu tuần trước, ông nói rằng: “Tham vọng cuối cùng của các nhà cai trị Trung Quốc không phải là giao dịch với Hoa Kỳ. Nó là để tấn công Hoa Kỳ”. Trung Quốc đã ăn cắp tài sản trí tuệ và bí mật thương mại của chúng ta, làm mất hàng triệu việc làm trên khắp nước Mỹ. Trung Quốc đã khiến chuỗi cung ứng rời khỏi Hoa Kỳ, và đã sử dụng lao động với cách thức giống hệt như với những nô lệ. Trung Quốc đã khiến cho các tuyến hàng hải huyết mạch của thế giới trở nên kém an toàn hơn cho thương mại quốc tế. Tổng thống Nixon đã từng nói ông sợ rằng ông đã tạo ra một con quái vật bằng cách giúp cho Đảng Cộng sản Trung Quốc hội nhập với thế giới, và chúng ta đang phải đối mặt với con quái vật ấy. Bây giờ, những người trung thực có thể tranh luận tại sao các quốc gia tự do cho phép những điều tồi tệ này xảy ra trong suốt những năm qua. Có lẽ chúng ta đã ngây thơ về chủ nghĩa cộng sản đầy mạnh mẽ của Trung Quốc, hay về chiến thắng nối tiếp chiến thắng của chúng ta trong Chiến tranh Lạnh, hay bởi các nhà tư bản điên cuồng, hay bị che giấu bởi diễn ngôn về sự trỗi dậy hòa bình của Bắc Kinh. Dù lý do là gì - bất kể lý do là gì, ngày nay Trung Quốc ngày càng độc đoán ở trong nước, và hung hăng hơn trong sự thù địch với nền tự do tại mọi quốc gia khác. Và Tổng thống Trump đã nói: “Thế là đủ”. Tôi không nghĩ nhiều người đang ở phe đối lập sẽ tranh cãi về sự thật mà tôi nêu ra hôm nay. Nhưng ngay cả bây giờ, một số người vẫn khăng khăng rằng chúng ta nên duy trì mô hình đối thoại, chỉ vì mục đích đối thoại. Bây giờ, để rõ ràng, chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện. Nhưng những cuộc trò chuyện ngày nay thì khác. Tôi đã tới Honolulu vài tuần để gặp Dương Khiết Trì. Vẫn là câu chuyện cũ – quá nhiều ngôn từ, nhưng về bản chất không có đề nghị thay đổi bất kỳ hành vi nào. Những lời hứa của ông Dương, giống như rất nhiều lời hứa của Đảng Cộng sản Trung Quốc đã hứa từ trước đó, là trống rỗng. Tôi cho rằng sự kỳ vọng của ông ấy là tôi sẽ đáp ứng yêu cầu của Trung Quốc, bởi vì thật lòng mà nói đây là điều mà quá nhiều chính quyền trong những nhiệm kỳ trước đã thực hiện. Tôi đã không thực hiện, và Tổng thống Trump cũng không. Như Đại sứ O'Brien đã giải thích rất tốt, chúng ta phải ghi nhớ rằng chế độ của Đảng Cộng sản Trung Quốc là chế độ Mác-xít – Lêninít. Tổng Bí thư Tập Cận Bình là một người tin tưởng thực sự vào một hệ tư tưởng toàn trị vốn đã bị phá sản. Ý thức hệ này, chính cái ý thức hệ này đã khẳng định khát vọng kéo dài hàng thập kỷ của ông đối với quyền bá chủ toàn cầu của chủ nghĩa cộng sản Trung Quốc. Hoa Kỳ không còn có thể bỏ qua những khác biệt chính trị và ý thức hệ cơ bản giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, giống như Đảng Cộng sản Trung Quốc chưa bao giờ bỏ qua chúng. Kinh nghiệm của tôi trong Ủy ban Tình báo Hạ viện, và sau đó là Giám đốc Cục Tình báo Trung ương, và giờ là hai năm làm Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ đã đưa tôi đến sự hiểu biết cơ bản này: Đó là cách duy nhất - cách duy nhất để thực sự thay đổi Trung Quốc cộng sản là hành động không dựa trên những gì các nhà lãnh đạo Trung Quốc nói, mà dựa trên cách họ hành xử. Và quý vị có thể thấy chính sách của Mỹ phù hợp với kết luận này. Tổng thống Reagan nói rằng ông đã giao dịch với Liên Xô trên cơ sở “lòng tin tưởng và sự xác nhận”. Khi nói đến Đảng Cộng sản Trung Quốc, tôi nói chúng ta buộc phải mất đi “lòng tin tưởng và sự xác nhận”. Chúng ta, các quốc gia yêu tự do trên toàn thế giới, phải khiến Trung Quốc thay đổi, giống như Tổng thống Nixon từng mong muốn. Chúng ta phải khiến Trung Quốc thay đổi theo những cách sáng tạo và quyết đoán hơn, bởi vì hành động của Bắc Kinh đe dọa nhân dân chúng ta và sự thịnh vượng của chúng ta. Chúng ta phải bắt đầu bằng việc thay đổi cách người dân và các đối tác của chúng ta nhìn nhận về Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chúng ta phải nói sự thật. Chúng ta không thể coi sự hồi sinh này của Trung Quốc như thể đó là quốc gia bình thường, giống như bất kỳ quốc gia nào khác. Chúng ta biết rằng giao dịch với Trung Quốc không giống như giao dịch với một quốc gia bình thường, tuân thủ luật pháp. Bắc Kinh đe dọa các thỏa thuận quốc tế, hoặc coi các đề xuất quốc tế - hoặc coi các đề xuất về thỏa thuận quốc tế, như là những công cụ cho sự thống trị toàn cầu của mình. Nhưng bằng cách nhấn mạnh vào các điều khoản công bằng, như đại diện thương mại của chúng ta đã làm khi giải cứu thỏa thuận thương mại giai đoạn một của chúng ta, chúng ta có thể buộc Trung Quốc nghĩ đến hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ và các chính sách gây tổn hại cho người lao động Hoa Kỳ. Chúng ta cũng biết rằng làm ăn với một công ty được hỗ trợ bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc không giống như làm ăn với một công ty Canada. Các công ty này không cần trả lời các hội đồng độc lập, và nhiều công ty trong số chúng được tài trợ bởi nhà nước và do đó không cần phải theo đuổi lợi nhuận. Một ví dụ điển hình là Huawei. Chúng ta đã ngừng giả vờ coi Huawei là một công ty viễn thông vô tội vốn chỉ xuất hiện để đảm bảo các bạn có thể nói chuyện qua điện thoại với bạn bè của mình. Chúng ta đã gọi nó là một mối đe dọa an ninh quốc gia thực sự - và chúng ta đã hành động một cách tương ứng. Chúng ta cũng biết rằng nếu các công ty của chúng ta đầu tư vào Trung Quốc, họ có thể khéo léo hoặc vô tình hỗ trợ cho những sự vi phạm nhân quyền đầy thô thiển của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Do đó, Bộ Tài chính và Thương mại của chúng ta đã xử phạt và đưa vào danh sách đen các nhà lãnh đạo và các công ty Trung Quốc đang làm hại và lạm dụng các quyền cơ bản nhất cho mọi người dân trên toàn thế giới. Một số Bộ đã làm việc cùng nhau trong một tổ chức tư vấn kinh doanh để đảm bảo các Giám đốc điều hành của chúng ta được thông báo về cách thức chuỗi cung ứng của họ hoạt động bên trong lãnh thổ Trung Quốc. Chúng ta cũng biết rằng không phải tất cả sinh viên và người lao động Trung Quốc chỉ là sinh viên và người lao động bình thường đến đây để kiếm một ít tiền và thu thập cho mình một số kiến thức. Quá nhiều người trong số họ đến đây để đánh cắp tài sản trí tuệ của chúng ta và đưa những tài sản này trở lại đất nước của họ.Bộ Tư pháp và các cơ quan khác đã mạnh mẽ áp dụng hình phạt cho những tội ác này. Chúng ta biết rằng Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc cũng không phải là một đội quân bình thường. Mục đích của nó là duy trì sự cai trị tuyệt đối của giới cầm quyền trong Đảng Cộng sản Trung Quốc và mở rộng một đế chế Trung Quốc, không phải để bảo vệ người dân Trung Quốc. Và vì vậy, Bộ Quốc phòng của chúng ta đã tăng cường nỗ lực, tự do hoạt động hàng hải ra ngoài và khắp Biển Đông, Biển Hoa Đông, và Eo biển Đài Loan. Và chúng ta đã tạo ra một Lực lượng Không gian để giúp ngăn chặn sự xâm lược của Trung Quốc trên biên giới cuối cùng đó. Và cũng vậy, thật lòng mà nói, chúng ta đã xây dựng một bộ chính sách mới tại Bộ Ngoại giao đối phó với Trung Quốc, thúc đẩy các mục tiêu của Tổng thống Trump về sự công bằng và đôi bên cùng có lợi, để xóa bỏ sự mất cân bằng đã phát triển trong nhiều thập kỷ. Chỉ trong tuần này, chúng ta đã tuyên bố đóng cửa lãnh sự quán Trung Quốc tại Houston vì đây là một trung tâm gián điệp và trộm cắp tài sản trí tuệ. Hai tuần trước, chúng ta đã đảo ngược tiến trình kéo dài suốt tám năm qua đối với việc theo dõi sự tôn trọng pháp luật quốc tế trên Biển Đông. Chúng ta đã kêu gọi Trung Quốc cư xử mẫu mực đối với các khả năng gây ra chiến tranh hạt nhân của mình phù hợp với các thực tế chiến lược của thời đại chúng ta. Và Bộ Ngoại giao - ở mọi cấp độ, trên toàn thế giới - đã tham gia với các đối tác Trung Quốc của chúng ta chỉ đơn giản là để đòi hỏi sự công bằng và đôi bên cùng có lợi. Nhưng cách tiếp cận của chúng ta không thể chỉ dừng lại ở điểm khó khăn đó. Nếu không, chúng ta khó có thể đạt được kết quả mà mình mong muốn. Chúng ta cũng phải tham gia và trao quyền cho người dân Trung Quốc đầy năng động, yêu tự do, hoàn toàn khác biệt với Đảng Cộng sản Trung Quốc. Điều đó bắt đầu với ngoại giao trực tiếp. Tôi đã gặp những người đàn ông và phụ nữ Trung Quốc có tài năng và đầy siêng năng ở bất cứ nơi nào tôi tới. Tôi đã gặp những người Ngô Duy Nhĩ và người dân tộc Kazakhstan trốn khỏi các trại tập trung của Tân Cương. Tôi đã nói chuyện với các nhà lãnh đạo dân chủ của Hồng Kông, từ Hồng y Zen đến Jimmy Lai. Hai ngày trước tại Luân Đôn, tôi đã gặp gỡ với võ sĩ tự do Hồng Kông, Nathan Law. Và tháng trước, trong văn phòng của tôi, tôi đã nghe những câu chuyện về những người đã sống sót sau vụ thảm sát tại Quảng trường Thiên An Môn. Một trong số họ đang có mặt ở đây hôm nay. Vương Đan từng là một thủ lĩnh sinh viên chưa bao giờ ngừng chiến đấu vì tự do cho người dân Trung Quốc. Ngài Vương, ngài vui lòng đứng dậy để chúng tôi có thể nhận ra ngài chứ? Cũng với chúng tôi hôm nay là người sáng lập phong trào dân chủ Trung Quốc, Ngụy Kinh Sinh. Ông đã dành nhiều thập kỷ trong các trại lao động Trung Quốc để vận động. Ngài Ngụy, ngài sẽ vui lòng đứng dậy chứ? Tôi lớn lên và phục vụ trong Quân đội suốt cuộc Chiến tranh Lạnh. Và nếu có một điều tôi học được, những người cộng sản hầu như luôn nói dối. Lời nói dối lớn nhất mà họ nói là nghĩ rằng họ nói cho 1,4 tỷ người bị giám sát, áp bức và sợ hãi nói ra sự thật. Hoàn toàn ngược lại. Đảng Cộng sản Trung Quốc sợ những ý kiến trung thực của người dân Trung Quốc hơn bất kỳ kẻ thù nào, và để cứu vãn cho sự mất dần quyền lực của chính họ, họ chỉ có lý do đó - không có lý do nào khác. Chỉ cần nghĩ rằng thế giới sẽ tốt hơn bao nhiêu - không kể đến những người bên trong Trung Quốc - nếu chúng ta có thể được lắng nghe từ các bác sĩ ở Vũ Hán và họ đã được phép gióng lên hồi chuông cảnh báo về sự bùng nổ của virus chủng mới. Trong rất nhiều thập kỷ, các nhà lãnh đạo của chúng ta đã phớt lờ, coi thường những lời phát biểu của các nhà bất đồng chính kiến dũng cảm của Trung Quốc, những người đã cảnh báo chúng ta về bản chất của chế độ mà chúng ta đang phải đối mặt. Và chúng ta không thể bỏ qua nó nữa. Họ biết cũng như bất cứ ai tront chúng ta đều biết không bao giờ có thể quay lại hiện trạng cũ. Nhưng thay đổi hành vi của Đảng Cộng sản Trung Quốc không thể là nhiệm vụ của riêng người dân Trung Quốc. Các quốc gia tự do phải hành động để bảo vệ tự do. Đó là điều dễ dàng nhất Nhưng tôi có niềm tin rằng chúng ta có thể làm được. Tôi có niềm tin này bởi vì chúng ta đã thực hiện điều này từ trước đây. Chúng ta biết làm thế nào để tiếp tục thực hiện điều này. Tôi có niềm tin bởi vì Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lặp lại một số sai lầm tương tự mà Liên Xô đã gây ra - xa lánh các đồng minh tiềm năng, phá vỡ niềm tin ở trong và ngoài nước, từ chối quyền sở hữu và nền pháp trị. Tôi có niềm tin. Tôi có niềm tin vì sự thức tỉnh mà tôi nhận thấy giữa các quốc gia khác, vốn đã biết rằng chúng ta không thể quay về quá khứ giống như cách chúng ta đang thực hiện ở Hoa Kỳ. Tôi đã nghe điều này từ Brussels, Sydney, và Hà Nội. Và hơn hết, tôi có niềm tin chúng ta có thể bảo vệ tự do vì chính sự hấp dẫn ngọt ngào của tự do. Hãy nhìn vào những người Hồng Kông đang kêu gọi di cư ra nước ngoài khi Đảng Cộng sản Trung Quốc siết chặt hơn thành phố đầy tự hào đó. Họ vẫy những lá cờ Hoa Kỳ. Đó là sự thật, nhưng có chút khác biệt. Khác với Liên Xô, Trung Quốc đã hội nhập sâu vào nền kinh tế toàn cầu. Nhưng Bắc Kinh phụ thuộc vào chúng ta nhiều hơn chúng ta phụ thuộc vào họ. Hãy nhìn xem, tôi bác bỏ quan niệm rằng chúng ta đang sống trong một thời đại không thể tránh khỏi, rằng một cái bẫy nào đó đã được định sẵn, rằng quyền thống trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc chính là tương lai của thế giới. Cách tiếp cận của chúng ta không phải là thất bại vì nước Mỹ đang suy tàn. Như tôi đã nói ở Munich đầu năm nay, thế giới tự do vẫn đang chiến thắng. Chúng ta chỉ cần tin và biết điều đó và tự hào về nó. Mọi người từ khắp nơi trên thế giới vẫn muốn đến với các xã hội mở. Họ đến đây để học tập, họ đến đây để làm việc, họ đến đây để xây dựng cuộc sống cho gia đình họ. Họ không định cư tại Trung Quốc một cách đầy tuyệt vọng. Đến lúc rồi. Thật tuyệt khi được ở đây hôm nay. Thời điểm thật hoàn hảo. Đã đến lúc các quốc gia tự do phải hành động. Không phải mọi quốc gia sẽ tiếp cận Trung Quốc theo cùng một cách, và họ cũng không nên như vậy. Mỗi quốc gia sẽ phải tự hiểu về cách bảo vệ chủ quyền của chính mình, cách bảo vệ sự thịnh vượng kinh tế của chính mình và làm thế nào để bảo vệ lý tưởng của mình khỏi những chiếc vòi bạch tuộc của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng tôi kêu gọi mọi nhà lãnh đạo của mọi quốc gia hãy bắt đầu bằng cách làm những gì mà Hoa Kỳ đã làm - chỉ đơn giản là kiên quyết đòi hỏi sự đôi bên cùng có lợi, kiên quyết đòi hỏi sự minh bạch và trách nhiệm từ Đảng Cộng sản Trung Quốc. Họ là những kẻ cai trị còn cách rất xa với sự phổ quát. Và những tiêu chuẩn đơn giản nhưng mạnh mẽ này sẽ đạt được rất nhiều kết quả. Chúng ta đã để cho ĐCSTQ thiết lập các điều khoản hội nhập quá lâu, nhưng giờ là lúc kết thúc. Các quốc gia tự do phải thiết lập lại tinh thần chung. Chúng ta phải hoạt động trên cùng các nguyên tắc. Chúng ta phải cùng nhau vẽ ra những ranh giới chung trên cát mà sẽ không thể bị cuốn trôi bởi những món hời hay những lời tán tỉnh của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Thật vậy, đây là những gì Hoa Kỳ đã thực hiện gần đây khi chúng ta bác bỏ các yêu sách bất hợp pháp của Trung Quốc ở Biển Đông một lần và mãi mãi, vì chúng ta đã thúc giục các nước trở thành “Các quốc gia minh bạch” để thông tin cá nhân của công dân họ không bị rơi vào tay của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Chúng ta đã thực hiện điều đó bằng cách thiết lập các tiêu chuẩn. Bây giờ, đúng là thực hiện điều này thật khó khăn. Đó là khó khăn cho một số nước nhỏ. Họ sợ bị loại ra. Một số trong số họ vì lý do đó đơn giản là không có khả năng, sự can đảm để sát cánh cùng chúng ta lúc này. Thật vậy, chúng ta có một đồng minh NATO đã không đứng lên theo cách mà nó cần đối với Hồng Kông vì họ sợ Bắc Kinh sẽ hạn chế quyền tiếp cận vào thị trường Trung Quốc. Đây là một sự nhu nhược sẽ dẫn đến thất bại lịch sử, và chúng ta không thể lặp lại nó. Chúng ta không thể lặp lại những sai lầm của những năm qua. Thách thức của Trung Quốc đòi hỏi nỗ lực và năng lượng từ các nền dân chủ - những nền dân chủ ở châu Âu, châu Phi, Nam Mỹ và đặc biệt là những nền dân chủ ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương. Và nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ, cuối cùng Đảng Cộng sản Trung Quốc sẽ làm xói mòn các quyền tự do của chúng ta và phá vỡ trật tự dựa trên các quy tắc mà xã hội của chúng ta đã làm việc rất chăm chỉ để xây dựng lên. Nếu chúng ta quỳ gối vào lúc này, con cháu chúng ta có thể phải chịu ân huệ của Đảng Cộng sản Trung Quốc, một đảng mà hành động của nó là thách thức chính thế giới tự do ngày nay. Tổng bí thư Tập Cận Bình không phải là kẻ được định sẵn để cai trị theo hướng chuyên chế hóa cả ở trong và ngoài Trung Quốc mãi mãi, trừ khi chúng ta cho phép ông ta hành động như vậy. Bây giờ, điều này không phải là về sự ngăn chặn. Đừng thực hiện điều đó. Đây là về một thử thách mới đầy phức tạp mà chúng ta chưa từng phải đối mặt. Liên Xô đã bị loại ra khỏi thế giới tự do. Quốc gia Trung Quốc cộng sản đã nằm trong các vòng vây của chúng ta. Vì vậy, chúng ta không thể đối mặt với thử thách này một mình. Liên hợp quốc, Khối NATO, các nước G7, G20, các sức mạnh kinh tế, ngoại giao và quân sự kết hợp của chúng ta chắc chắn đủ để đáp ứng thách thức này nếu chúng ta chỉ hướng tới một cách dứt khoát với lòng can đảm lớn lao. Có lẽ đã đến lúc cho một nhóm các quốc gia có cùng chí hướng, một liên minh mới của các nền dân chủ. Chúng ta có các công cụ. Tôi biết chúng ta có thể làm điều đó. Bây giờ cái chúng ta cần là ý chí. Trích dẫn Kinh Thánh, tôi muốn hỏi là liệu “tinh thần của chúng ta có thể mạnh mẽ trong thân xác yếu đuối”? Nếu thế giới tự do không thay đổi - không thay đổi, đất nước Trung Quốc cộng sản chắc chắn sẽ thay đổi chúng ta. Không thể quay lại các trạng thái trước đây vì chúng thoải mái hoặc vì chúng tiện lợi. Đảm bảo các quyền tự do của chúng ta trước Đảng Cộng sản Trung Quốc là sứ mệnh của thời đại chúng ta và nước Mỹ có vị trí hoàn hảo để lãnh đạo sứ mệnh này bởi vì các nguyên tắc sáng lập của chúng ta cho chúng ta cơ hội đó. Như tôi đã giải thích ở Philadelphia tuần trước, khi đứng trước và nhìn chăm chú vào Hội trường Độc lập, quốc gia của chúng ta được thành lập với tiền đề rằng tất cả loài người đều có những quyền nhất định không ai có thể xâm phạm được. Và đó là công việc của chính phủ chúng ta để đảm bảo các quyền đó. Đó là một sự thật đơn giản và mạnh mẽ. Nó khiến chúng ta trở thành ngọn hải đăng của tự do cho mọi người dân trên khắp thế giới, bao gồm cả những người dân Trung Quốc. Thật vậy, Richard Nixon đã đúng khi ông viết vào năm 1967 rằng thế giới không thể an toàn cho đến khi Trung Quốc thay đổi. Bây giờ chúng ta phải chú ý lời nói của ông. Mối nguy hiểm ngày hôm nay đã rất rõ ràng. Và hôm nay sự thức tỉnh đang xảy ra. Hôm nay thế giới tự do phải hành động. Chúng ta không bao giờ có thể quay lại quá khứ. Xin Chúa ban phước lành cho quý vị. Xin Chúa ban phước lành cho người dân Trung Quốc. Và xin Chúa ban phước lành cho người dân Hoa Kỳ. Xin cảm ơn tất cả quý vị./. (Bản lược dịch của dịch giả Nguyễn Trung Kiên) Bài phát biểu đầy đủ trên youtube nằm tại link sau : https://www.youtube.com/watch?v=7azj-t0gtPM  
......

Lãnh sự quán Trung quốc như một khu căn cứ chiến đấu

Tác giả. Christoph Giesen, Bắc Kinh và Paul-Anton Krüger Đăng trên tờ bào Đức. SZ.de 24.07.2020 Dịch giả. Hoa Mai Nguyen. Sau khi Tổng Lãnh Sứ quán TQ bị đóng cửa ở Houston, Bắc Kinh và Washington đang rất căng thẳng. Trung Quốc nhìn nhận thấy rằng có sự rạn nứt " trên chiếc cầu hữu nghị ngoại giao hai nước" bị phá vỡ. Tư pháp Hoa Kỳ buộc tội hai người Trung Quốc bị nghi ngờ là điệp viên. Đáp lại lời nói với đầy kịch tính, Bộ Ngoại giao Trung Quốc hôm thứ Năm đã chỉ trích lệnh của Hoa Kỳ đóng cửa Tổng lãnh sự quán ở Houston, Texas. "Điều này phá vỡ tình hữu nghị giữa người Trung Quốc và người dân Mỹ", Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Uông Văn Bân cho biết hôm thứ Năm. Tuy nhiên, Tổng thống Mỹ Donald Trump, ông đã cố gắng duy trì mối quan hệ tốt đẹp với người đứng đầu nhà nước Trung Quốc Tập Cận Bình, dường như không quan tâm nhiều đến tình hữu nghị này. Đối với việc đóng cửa thêm các cơ quan Ngoại giao, "luôn luôn có thể" trong một vài ngày tới, ông nói trong một cuộc họp báo vào tối thứ Năm. Và cố vấn của ông Kellyanne Conway tán thành rằng Tổng thống đã nói rõ rằng ông không hài lòng với Trung Quốc vì đại dịch Corona. Điều này đã ngay lập tức gây được tiếng vang trên các phương tiện truyền thông nhà nước của Trung Quốc, nơi chứng kiến sự điều động chiến dịch của Trump ở Hoa Kỳ. Tại đó có kẻ đứng sau thách thức, Trump hiện đang phỉ báng Trung Quốc , lãnh Sứ quán như một nơi "trung tâm đại lý cái xấu, ác" và để đánh lạc hướng sự thất bại của chính mình. Điều này phù hợp với đường lối chính thức của Bắc Kinh rằng nhân viên của Tổng lãnh sự quán đã tuân thủ tất cả các chủ trương, quy định Bộ Ngoại giao Người phát ngôn Bộ Ngoại giao ông Uông Văn Bân mô tả bản cáo trạng của Bộ Tư pháp Hoa Kỳ chống lại vụ hai tin tặc Trung Quốc, đã cung cấp dữ liệu bí mật cho Bắc Kinh , những người đã cung cấp dữ liệu bí mật cho Trung Quốc từ năm 2009 cho tới nay trong các công ty, thông tin quân sự và dữ liệu cá nhân, đó là "phỉ báng độc hại". Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ biện minh cho động thái quyết liệt để bảo vệ sở hữu trí tuệ và thông tin cá nhân tại Hoa Kỳ. Hôm thứ Năm, người ta cũng thông báo rằng một phụ nữ Trung Quốc đã trốn thoát bị cảnh sát liên bang FBI bắt giữ bằng cách trốn đến tổng lãnh sự quán ở San Francisco. Cô bị buộc tội gian lận visa vì cô không tiết lộ các kết nối của mình với Quân đội Nhân dân Trung Quốc khi nộp đơn. Theo tài liệu của tòa án, người phụ nữ đã làm việc tại Đại học California ở Davis vào ngày 20 tháng 6 bị FBI thẩm vấn. Các nhà điều tra xem trường hợp của họ là một phần trong mô hình. Quân sự đang gửi các nhà nghiên cứu liên quan với danh tính giả đến Hoa Kỳ để lấy thông tin. Tổng Lãnh Sứ quán ở Houston đã đóng một vai trò quan trọng trong việc này, một nhà ngoại giao cấp cao của Mỹ cho biết. Một nhà khoa học Trung Quốc khác tại Đại học Stanford đã bị buộc tội gian lận visa vào thứ Hai. Cả hai được cho là đến từ phòng khám quân sự của Không quân Tây An. Tổng cộng có ba công dân Trung Quốc đã bị bắt vì gian lận Visa, Bộ Tư pháp Hoa Kỳ cho biết. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Bắc Kinh, ông Uông Văn Bân cảnh báo rằng Trung Quốc sẽ buộc phải "đưa ra câu trả lời cần thiết để bảo vệ các quyền hợp pháp của mình" lời nói của ông ta mà không đưa ra chi tiết cụ thể . Tờ South China Morning Post thường được thông báo đầy đủ đã báo cáo rằng Bắc Kinh sẽ đóng cửa Tổng Lãnh Sứ quán của Hoa Kỳ trọng chiến lược quan trọng tại Thành Đô, nơi cũng chịu trách nhiệm cho khu vực Tây Tạng, chứ không phải ở Vũ Hán, nơi đó đã có một đội cấp cứu. © SZ từ 24/07 /2020 / Nguồn: https://www.sueddeutsche.de/politik/usa-china-konsulate-trump-xi-houston-1.4976897  
......

Lũ lụt ở Trung Quốc có cuốn trôi triều đại Tập Cận Bình?

Nguyễn Thanh Văn| Từ đầu tháng Sáu, 2020 đến nay tại các tỉnh miền Nam và miền Trung Trung Quốc đã hứng chịu những cơn mưa lớn đổ xuống kéo dài liên tiếp ngày này qua ngày khác khiến cho  27/31 Tỉnh Thành và Khu tự trị của nước này bị ngập chìm trong biển nước. Theo Truyền hình Trung ương của nhà nước Trung Quốc (CCTV) thì mực nước của sông Dương Tử, sông Hoài, hồ Động Đình, hồ Bà Dương và Thái Hồ gần đây đã vượt quá mức cảnh báo. Tình hình lũ lụt ở Trùng Khánh, Giang Tây, An Huy, Hồ Bắc, Hồ Nam, Giang Tô và Chiết Giang ở trong tình hình  nghiêm trọng. Đợt mưa lũ này đã làm ít nhất 150 người chết hoặc mất tích, hơn 1,7 triệu lượt người phải di dời khẩn cấp, gần 2,7 triệu hecta hoa màu bị tàn phá, 273.000 ngôi nhà bị sập và hư hỏng, gây ảnh hưởng tới đời sống của hơn 37 triệu người. Thiệt hại kinh tế cho tới thời điểm này ước tính lên tới gần 90 tỷ NDT (gần 10 tỷ USD). Hàng năm Trung Quốc thường phải đối mặt với lũ lụt trong mùa Hè. Tuy nhiên thường thì chỉ kéo dài khoảng vài ba tuần đến một tháng; nhưng trận mưa lũ năm nay đã gần 2 tháng mà chưa có dấu hiệu chấm dứt. Có nơi mưa liên tục trong 10 ngày, 20 ngày và có nơi mưa liên tục không ngừng, lượng mưa ở một số vùng bao gồm hầu hết các khu vực ở tỉnh Quảng Tây cùng các khu vực ở trung tâm và phía đông tỉnh Quảng Đông đã vượt 500 mm, Thậm chí có nơi lên đến 800mm, khiến cho mực nước ở 430 con sông đã vượt qua đường kiểm soát lũ lụt từ tháng 6, trong đó nước ở 33 con sông đã dâng cao tới mức kỷ lục trong lịch sử.   Đặc biệt là mực nước sông Dương Tử (Yangtse) hay còn gọi là Trường Giang dâng cao lạ thường và đe dọa đến khả năng tồn tại đập Tam Hiệp. Chính vì thế tình hình mưa lũ trên diện rộng năm nay ở Trung quốc đang được đánh giá là tồi tệ không kém so với 2 trận lũ lụt kinh hoàng nhất trong khoảng 70 năm trở lại đây. Lần thứ nhất vào hè năm 1954, ở dọc sông Dương Tử, khiến hơn 30.000 người chết, 18 triệu người bị ảnh hưởng. Lần thứ hai xảy ra vào năm 1998, cũng dọc theo sông Dương Tử nhưng ở phía Nam và Bắc Trung Quốc với hơn 2.000 người chết, 15 triệu người mất nhà và thiệt hại kinh tế lên tới 24 tỷ USD.   Vì sao Trung Quốc hứng chịu  lũ lụt nặng nề trong năm nay?   Theo các chuyên gia, ngoài yếu tố biến đổi khí hậu, hiện tượng El-Nino,việc cải tạo đất đai của con người do nhu cầu phát triển đã khiến cho tình trạng lũ lụt càng trở nên tồi tệ hơn trong năm nay.   Theo chuyên gia Song Lianchun, một nhà khí tượng học nổi tiếng của Trung tâm khí tượng quốc gia Trung quốc cho rằng: “Hệ thống áp cao cận nhiệt đới ở phía Tây Bắc Thái Bình Dương trong năm nay rất mạnh. Nó lại gặp không khí lạnh nên dẫn tới mưa xối xả, liên tiếp đổ xuống khu vực sông Dương Tử.” Giáo sư David Shankman, Khoa Địa lý, Đại học Alabama, Hoa Kỳ, người có hơn 20 năm kinh nghiệm nghiên cứu về lũ lụt ở Trung Quốc, cho rằng hiện tượng El Nino diễn ra vào mùa đông làm thay đổi vị trí của đường ranh giới giữa khí lạnh khô ở miền bắc và khí ẩm nóng ở miền nam hay còn gọi là dải mây Mai Vũ, khiến nó "đứng" ở miền nam Trung Quốc, nơi có sông Dương Tử, gây ra lượng mưa rất lớn. Và cứ sau vài năm lại có mưa rất lớn vào mùa hè, thường xảy ra sau khi có El Nino mùa đông. Trong những năm khác, khi không có El Nino, Mai Vũ sẽ "đứng" ở vị trí khác. Giáo sư Shankman cũng nói thêm rằng hiện tượng Mai Vũ năm nay không phải là vấn đề với Việt Nam và lũ lụt ở Trung Quốc sẽ không ảnh hưởng đến Việt Nam. Trận lũ năm nay là ở sông Dương Tử, chảy từ phía tây sang phía đông Trung Quốc và đổ ra cửa biển tại Thượng Hải, không đi qua Việt Nam. Về bài học kiểm soát lũ, Giáo sư Shankman cho rằng lũ là hiện tượng tự nhiên của các dòng sông, khi không thể ngăn chặn được lũ, con người cần học cách sống chung và cần có nơi để sơ tán vào mùa lũ. Sau trận lũ lụt năm 1998, ở Trung Quốc các hồ chứa được xây dựng trên các con sông lớn, trong đó có hồ chứa đập Tam Hiệp, đóng vai trò quan trọng trong việc giảm sức ép lũ ở hạ nguồn sông Dương Tử. Tuy nhiên theo ông Fan Xiao, nhà địa chất thuộc Cục địa chất và khoáng sản Tứ Xuyên cho hay, việc cải tạo đất và xây dựng đập ở gần các con sông cũng như bùn cát ứ đọng, tích tụ do các vụ sạt lở từ thượng lưu sông Dương Tử đến khu vực đập Tam Hiệp trong nhiều thập niên qua đã làm thu hẹp diện tích và thể tích của nhiều hồ khiến khả năng giữ nước lũ bị sụt giảm rất đáng kể. Điển hình như bề mặt hồ Bà Dương tại tỉnh Giang Tây, hồ nước ngọt lớn nhất của Trung Quốc thông ra sông Dương Tử bị giảm từ 5.160km2 xuống còn 3.086 km2 như hiện nay. Đập Tam Hiệp có nguy cơ vỡ hay không? Đập thủy điện Tam Hiệp nằm chặn ngang dòng sông Dương Tử ở phía Tây thành phố Nghi Xương, Tỉnh Hồ Bắc và nằm cách thành phố Thượng Hải, bên bờ biển Hoa Đông khoảng 1.200km. Đập Tam Hiệp là công trình thủy điện lớn nhất Trung Quốc và thế giới. Nó là niềm tự hào và được mệnh danh là thành đồng vách sắt của Trung cộng, được khởi công xây dựng vào năm 1994 dưới thời Giang Trạch Dân làm Tổng bí thư và Lý Bằng làm Thủ tướng và được hoàn thành vào năm 2006. Khả năng của nó có thể tạo ra 22.500 megawatt điện và trở thành đập thủy điện có năng suất cao nhất thế giới. Ngoài mục tiêu giải quyết nhu cầu điện năng cho 60 triệu người dân Trung Quốc tại nhiều thành phố, con đập còn được tính toán ngăn lũ lụt định kỳ chung quanh lưu vực sông Dương Tử là làm giảm thiểu sức mạnh của dòng chảy. Trung cộng từng tuyên bố đập Tam Hiệp có thể ngăn chặn lũ lụt vạn năm. Tuy nhiên theo quan điểm của nhà khoa học bê tông Trung Quốc Lưu Tôn Hy (Liuchong Xi), người đã nghiên cứu chuyên sâu về tuổi thọ của đập bê tông trong và ngoài nước, cho rằng tuổi thọ của đập Tam Hiệp là 500 năm hay 1000 năm là sai lầm; tuổi thọ của những con đập bê tông mà ông nghiên cứu ở Nhật Bản thường chỉ được 100 năm, còn tuổi thọ của các đập bê tông ở Trung Quốc chỉ là 50 năm. Khi mưa lớn dai dẳng từ đầu tháng Sáu đến nay khiến mực nước của các con sông, đặc biệt là lưu vực sông Dương Tử dâng cao vượt mức báo động, gây ngập lụt nghiêm trọng ở 27 tỉnh, thành Trung Quốc thì giới chuyên gia đã đặt câu hỏi rằng, liệu các con đập khổng lồ có kiểm soát lũ hiệu quả hay không, và con đập gây tranh cãi Tam Hiệp một lần nữa rơi vào tâm điểm luận bàn gây sự chú ý của dư luận. Theo chuyên gia địa chất Fan Xiao thì con đập này có thể phần nào chặn dòng lũ, nhưng nó lại không hiệu quả trong việc kiểm soát nước lũ ở trung và hạ nguồn sông Dương Tử. Còn theo ông Peter Gleick, chuyên gia khí tượng thủy văn và là thành viên của Viện hàn lâm Khoa học Hoa Kỳ, thì không có con đập nào, dù nó lớn đến đâu có thể ngăn chặn được những trận lũ lụt tồi tệ nhất. Nguy cơ ngày càng tăng của biến đổi khí hậu do loài người gây nên đang làm tăng nguy cơ xảy ra các trận mưa lớn và lũ lụt. Điều này càng khiến các con đập như Tam Hiệp không còn hữu hiệu trong việc ngăn các trận lũ tồi tệ xảy ra trong tương lai. Mùa hè năm 2019, sau khi xuất hiện hình ảnh vệ tinh cho thấy thân đập có vẻ bị lõm do sức ép của nước, thì những lo ngại về đập Tam Hiệp bắt đầu xôn xao từ dư luận. Nhưng giới chức lãnh đạo tại Bắc Kinh khẳng định con đập vẫn an toàn. Thế nên trận mưa lũ kỷ lục giáng xuống miền nam Trung Quốc từ tháng Sáu cho tới nay là thử thách lớn cho đập Tam Hiệp. Đập Tam Hiệp trước đây (trái) và hiện nay (phải) được cho là bị biến dạng bởi sức ép của nước. Do tình trạng mưa kéo dài với sức nước cực đại là 53.000 mét khối mỗi giây nên vào lúc 2 giờ chiều ngày2 tháng Bảy vừa qua, đập Tam Hiệp buộc phải mở 3 cổng xả lũ. Đến ngày 17 tháng Bảy mở 5 cổng, và thậm chí đã mở 6 cổng xả lũ vào ngày 19 tháng Bảy, tuy nhiên mực nước trong khu vực hồ chứa Tam Hiệp vẫn tiếp tục tăng hơn 8 m trong ba ngày, đã đạt tới 164,51 m và chỉ cách mực nước tối đa 175 m chưa tới 10,50 m. Liền sau đó theo dự báo của Cục Thủy văn sông Dương Tử, một trận lũ lớn đang hình thành ở thượng nguồn sông Dương Tử, và lưu lượng đỉnh sẽ đạt tới 70.000 m3/s và dự kiến ​​đỉnh lũ mới sẽ đến hồ chứa Tam Hiệp vào khoảng ngày 21/7. Để đối phó với đợt lũ lớn hơn sắp tới và tự bảo vệ mình, vào ngày 20 tháng Bảy, đập Tam Hiệp đã mở 7 cổng để xả lũ hết công suất khiến tình hình lũ lụt tại các tỉnh hạ nguồn thêm trầm trọng. Người dân phải chịu cảnh lũ chồng lũ và thành phố Vũ Hán với hơn 11 triệu dân sinh sống, là trung tâm chính trị, kinh tế, tài chính, thương mại, văn hóa và giáo dục của miền Trung Trung Quốc phải đối mặt với áp lực lũ lớn. Trong lúc đó, truyền thông Trung quốc nói rằng 2 tỉnh Giang Tây và An Huy đã “hy sinh“ để bảo vệ đập Tam Hiệp và thành phố Vũ Hán bằng cách giới chức 2 tỉnh này ra lệnh phá đập chắn cho nước tràn vào vùng thấp của hai nơi này hầu giảm bớt lượng nước và sức nước khi cơn lũ đến Vũ Hán. Người dân nêu lên câu hỏi, nếu thời tiết với lượng mưa lớn tiếp tục trút xuống, thì có bao nhiêu thành phố, quận và làng sẽ trở thành đối tượng của sự ‘hy sinh’ nữa. Trước đây hồ chứa nước đập Tam Hiệp đã được ví von như một quả bom nước khổng lồ treo lơ lửng và chực nổ trên đầu hàng trăm triệu người dân ở hạ nguồn sông Dương Tử. Một số chuyên gia đã thiết kế thử nghiệm mô phỏng trường hợp đập Tam Hiệp bị vỡ để xem hậu quả sẽ ra sao. Thử nghiệm cho thấy nếu Tam Hiệp bị vỡ thì 40 tỉ khối nước tràn xuống thì ngay lập tức sẽ biến Nghi Xương, Hồ Bắc thành bình địa với khoảng 700.000 người thiệt hại. Và ngay sau đó sẽ là tình trạng lở đất nghiêm trọng và sẽ khiến cho 6 tỉnh hạ lưu sông Dương Tử trở thành đầm lầy, hàng trăm triệu người lâm vào cảnh màn trời chiếu đất.  Hiện nay tại hạ lưu sông Dương Tử có khoảng từ 400 đến 600 triệu người sinh sống , trong đó có các vùng thịnh vượng nhất như Vũ Hán, Nam Kinh, Thượng Hải… Nếu đập Tam Hiệp vỡ thì hậu quả xảy ra ngoài sức tưởng tưởng. Tổn thất về người và kinh tế là không thể kể siết. Theo các chuyên gia Trung quốc thì dòng lũ từ thượng nguồn đáng lo ngại hơn rất nhiều so với lượng nước tràn ra do vỡ đập. Nước từ thượng nguồn sông Dương Tử tràn về sẽ san bằng nhiều tỉnh thành ở hạ nguồn, thiệt hại về tài sản và sinh mạng người dân thì không thể đong đếm. Ông Phí Lương Dũng, Nhà vật lý học hạt nhân nhận định: Nếu như con đập này sụp đổ, thì toàn bộ những vùng đất trù phú phì nhiêu nhất của Trung quốc coi như kết thúc. khi con đập này sụp đổ thì tốc độ nước chảy sẽ cực kỳ nhanh, có thể đạt tới 180 km/h, trực tiếp đổ dồn xuống hạ lưu, trong vòng 20 phút đã có thể đánh vỡ đập Cát Châu, trong vòng 2 giờ sẽ gây ngập lụt lớn ở Vũ Hán. Tuy nhiên vì lượng nước quá lớn, nhiều địa phương sẽ bị nhấn chìm, trong đó các khu vực phát triển nhất hạ lưu sông Dương Tử như Vũ Hán, Cửu Giang, Nam Kinh, Thượng Hải đều chịu ảnh hưởng.  Cũng theo ông Phí Lương Dũng thì lực lượng quân sự của Trung Quốc, đặc biệt là bộ đội dự bị có khoảng 40% được đưa về tập trung tại tại các khu vực này. Như vậy nếu như đập Tam Hiệp sụp đổ, thì chẳng phải toàn bộ kinh tế, chính trị, quân sự, quốc phòng đều chịu tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Đây là điều mà Tập Cận Bình và lãnh đạo Trung Cộng không dám nghĩ tới. Đập Tam Hiệp được xem như tử huyệt của Trung quốc, một khi con đập bị vỡ thì nó sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của đảng và nước Trung Cộng. Nói cách khác, trận Hồng thủy hiện nay liệu có cuốn trôi triều đại Tập Cận Bình? Tham khảo: https://www.ntdvn.com/trung-quoc/dap-tam-hiep-mo-7-cua-xa-lu-de-tu-bao-ve-bat-chap-lu-o-ha-luu-54477.html https://vnexpress.net/chuyen-gia-my-de-dieu-cua-trung-quoc-lam-tram-trong-lu-lut-4132638.html https://vietnamnet.vn/vn/the-gioi/binh-luan-quoc-te/tai-sao-lu-lut-o-trung-quoc-nam-nay-rat-nghiem-trong-659016.html https://viettimes.vn/vi-sao-lu-lut-nam-nay-o-trung-quoc-dac-biet-nghiem-trong-488159.html  
......

Bể Ổ?

Nguyen Khan| Việc một nước đột ngột yêu cầu Tổng Lãnh sự quán nước khác đặt trên nước mình đóng cửa khẩn cấp trong vòng 72 giờ hiếm khi xảy ra, trừ phi quan hệ ngoại giao giữa hai nước khủng hoảng đến mức thấp nhất. Nhưng việc Mỹ đột ngột yêu cầu Tổng Lãnh sự quán TC (Trung Cộng) tại TP. Houston bang Texas đóng cửa trong vòng 72 giờ lại không phải là chuyện quá lạ nếu không muốn nói là chẳng có gì lạ khi quan hệ Mỹ Trung đang xuống thấp thêm từng ngày, những diễn biến dồn dập mấy ngày qua cho thấy rõ điều đó : * Sự đổ bể thỏa thuận thương mại giai đoạn một khiến tổng thống Mỹ đánh thuế hàng TC thẳng tay, tuyên bố không cần Trung Cộng nữa. * TC thông qua luật an ninh Hongkong dẫn đến việc Mỹ rút Hongkong khỏi quy chế đặc biệt, trừng phạt các quan chức TC và Hongkong có liên quan. * Mỹ lên án TC đàn áp người Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, trừng phạt các quan chức liên quan, trong đó có bí thư Tân Cương đương chức, là một trong 25 thành viên thường trực Bộ Chính trị uy quyền nhất TC, một việc chưa từng có tiền lệ. * Ngoại trưởng Mỹ vừa lên án TC đàn áp Pháp Luân Công hơn hai thập kỷ qua, yêu cầu TC dừng tay bức hại... * New York Time đưa tin các giới chức Mỹ đang nghiên cứu đề xuất tổng thống ban hành quyết định hành pháp cấm tất cả đảng viên đảng cộng sản TC và người nhà nhập cảnh Mỹ. Con số ước lượng 270 triệu người, số đảng viên là 92 triệu. * Ngoại trưởng Mỹ vừa bát bỏ hầu hết yêu sách chủ quyền phi pháp gần 90% diện tích Biển Đông của TC, tuyên bố ủng hộ Việt Nam, Malaysia, Indonesia, Brunei và Philippines đấu tranh chống lại việc TC ỷ mạnh bức hiếp các nước để chiếm đoạt biển đảo. Tăng cường quân sự ồ ạt đe dọa TC, gọi TC là nước côn đồ. * Và dĩ nhiên căng thẳng nhất vẫn là Mỹ tố cáo TC và WHO giấu dịch cúm gây thiệt hại quá lớn về sức khỏe, sinh mạng và kinh tế cho Mỹ và thế giới. Quan hệ hai nước xuống thấp đến vậy thì việc Mỹ đóng cửa lãnh sự quán TC tại TP Houston bang Texas chẳng có gì lạ. Lạ chăng ở chỗ lãnh sự quán này gây ra vụ cháy giữa sân, cột khói lớn khiến xe cứu hỏa phải đến ứng cứu nhưng lãnh sự TC không cho vào. Người ta ngửi được mùi khét của giấy, chứng tỏ lãnh sự quán TC vội vã đốt tất cả tài liệu nhạy cảm với số lượng cực lớn, không biết liệu Mỹ có bị chậm chân để tuột con mồi ? Việc TC vội vã đốt tài liệu chứng tỏ Mỹ có lý do hết sức chính đáng để đóng cửa lãnh sự quán này. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ nêu lý do đóng cửa là để : "bảo vệ sở hữu trí tuệ và thông tin cá nhân của người Mỹ". Như vậy đây là ổ gián điệp chuyên ăn cắp sở hữu trí tuệ và truy bức những người Mỹ thù địch với TC? Bộ Ngoại giao Mỹ nêu cụ thể hơn : " Không dung thứ cho TQ vì các hành vi vi phạm chủ quyền và đe dọa người dân của chúng tôi. Chúng tôi cũng không dung thứ cho các hành vi thương mại không công bằng, trộm cắp việc làm của người Mỹ và các hành vi nghiêm trọng khác của TQ ". Vậy là có quá nhiều vấn đề trong tòa lãnh sự quán này. Từ trộm cắp, đe dọa những người chống lại TC... Cho đến vi phạm chủ quyền và nhiều vấn đề nghiêm trọng khác... làm nhiều người nghĩ... có thể đây cũng là hang ổ tài trợ, giật dây, kích động nhóm BLM, ANTIFA v.v... Gây bạo loạn gần hai tháng qua, làm suy yếu nước Mỹ, gây bất lợi cho ông Trump trong kỳ bầu cử tổng thống đầu tháng 11 sắp tới ? Nếu đúng vậy thì hôm nay âm mưu của TC đã bị BỂ Ổ... ở Houston, và chắc không ít người Mỹ dính vào ổ này đang lo đóng bỉm... Kịch bản hay lúc này không phải là Mỹ sẽ làm gì tiếp theo, mà là TC sẽ trả đũa ra sao, liệu TC có dám làm căng khi mà có cảm giác như Mỹ không ngại TC làm căng... nếu không muốn nói là... thích TC làm căng để... Căng !  
......

Mỹ yêu cầu Trung Quốc đóng cửa lãnh sự quán ở Houston

Lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston. Hoa Ky - VOA| Hoa Kỳ yêu cầu lãnh sự quán Trung Quốc ở Houston đóng cửa trong vòng ba ngày, lấy lý do cần phải bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và thông tin, theo Reuters. Bắc Kinh đã lên án lệnh này và đe dọa trả đũa. Một nguồn tin nói với hãng tin Anh rằng Trung Quốc cân nhắc đóng cửa lãnh sự quán Mỹ ở thành phố Vũ Hán. Reuters nhận định rằng quan hệ giữa Mỹ và Trung Quốc trở nên căng thẳng kể từ khi dịch COVID-19 bùng phát ở Vũ Hán đầu năm nay. Bộ Ngoại giao Mỹ đã xác nhận việc đóng cửa lãnh sự quán Trung Quốc sau khi Bộ Ngoại giao Trung Quốc cho biết đã được yêu cầu đóng cửa cơ quan ngoại giao ở Houston. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ Morgan Ortagus nói trong một thông cáo rằng Hoa Kỳ yêu cầu đóng cửa để bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ và thông tin cá nhân của người Mỹ. “Hoa Kỳ sẽ không dung thứ cho các vi phạm chủ quyền và dọa nạt người dân chúng tôi của Trung Quốc cũng như chúng tôi từng không dung thứ cho các hành động thương mại không công bằng, việc đánh cắp việc làm của người Mỹ và hành vi nghiêm trọng khác của Trung Quốc”, bà Ortagus nói thêm. Trung Quốc và Hoa Kỳ gần đây đã tranh cãi về các vấn đề thương mại, công nghệ, luật an ninh quốc gia áp đặt lên Hong Kong và hành động của Trung Quốc ở Biển Đông. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Wang Wenbin hôm 22/7 lên án yêu cầu của Mỹ. Ông cho biết lãnh sự quán vẫn hoạt động bình thường , nhưng không trả lời câu hỏi về tin trên báo chí Mỹ ở Houston về chuyện đốt tài liệu trên sân lãnh sự quán, theo Reuters. Xe cứu hỏa đậu trước tòa lãnh sự Trung Quốc ở Houston sau khi có báo cáo đốt giấy tờ trong sân nơi này. (Hình: AP Photo/David J. Phillip) Cảnh sát Houston nói với kênh FOX 26 rằng các nhân viên đốt tài liệu vì họ sẽ bị "đuổi" khỏi tòa nhà vào chiều thứ Sáu.  
......

Bắc Kinh than bị cường quốc Mỹ bắt nạt

Le Anh| Những động thái mạnh của Hoa Kỳ trong thời gian vừa qua, từ việc tuyên bố bác bỏ yêu sách ở biển Đông của Trung Quốc, điều Động tàu sân bay, chiến đấu cơ, máy bay ném bom đến biển Đông tập trận. Mỹ còn lên tiếng ủng hộ để lôi kéo các quốc gia bất mãn hành vi ngang ngược của Trung Quốc, nhất là các quốc gia nhỏ bị Bắc Kinh dùng sức mạnh quân sự "hù dọa" và “ép” tại các vùng tranh chấp chủ quyền. Ngoài ra còn tạo dựng thế liên minh giữa các quốc gia như Anh, Nhật, Ấn Độ, Úc, Canada, New Zealand…đối đầu với Trung Quốc. Và mới đây chính phủ Anh vừa tuyên bố chuẩn bị đưa tàu sân bay đến Đông Nam Á để đương đầu với Trung Quốc Các động thái trên đã làm cho Bắc Kinh rất phẫn nộ. Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Vương Nghị giận dữ nói hôm 18 Tháng Bảy, 2020, rằng Mỹ công khai theo đuổi chính sách "Nước Mỹ trên hết", nâng cái tôi, chủ nghĩa đơn phương và bắt nạt lên mức tối đa. Đây không phải là điều một cường quốc nên làm… Ông Nghị còn cho rằng, Mỹ đã mất trí, đạo đức và không còn sự tín nhiệm đối với quốc tế. Qua lời tuyên bố của ông Vương Nghị, cho thấy "hổ giấy" Bắc Kinh đang e ngại hay nói một cách khác là “rét” khi nhiều quốc gia đang có khuynh hướng chống Trung Quốc liên kết với nhau. Nhiều người nói rằng, bây giờ Bắc Kinh mới hiểu và cảm nhận được việc uy hiếp của một quốc gia lớn đối với một quốc gia nhỏ như thế nào. Một số người nghĩ đây là bài học cho Trung Quốc cần phải rút kinh nghiệm và hy vọng chấm dứt tình trạng ngang ngược ỷ lớn hiếp nhỏ trong tương lai. Nhưng cũng có dư luận cho rằng, với bản chất ngang ngược, xấc xược, hống hách, không xem các quốc gia nhỏ ra gì cùng với chủ trương muốn thôn tính biển Đông, cũng như dã tâm thực hiện chiến lược “vành đai một con đường” của Bắc Kinh, sẽ không bao giờ từ bỏ và thay đổi, chỉ ngoại trừ chế độ này phải ra đi. Lê Ánh  
......

Ai sẽ là người ra đi

(câu chuyện cuối tuần) Nguyen Khan| Năm ngoái, tổng thống Mỹ Donald Trump phục hoạt ban nghiên cứu hỗ trợ chiến tranh lạnh thời tổng thống Ronald Reagan, ban giải tán sau khi Liên Xô, Đông Âu và Mông Cổ sụp đổ. Tổng thống Trump phục hoạt ban này giữa tâm bão chiến tranh thương mại làm nhiều người nghi ngờ thương chiến chỉ là ngòi nổ cho một cuộc chiến lớn hơn mang tính sống còn, chiến tranh lạnh Mỹ - Trung ? Bởi đồng thời việc áp thuế cao hàng TC (Trung Cộng) theo một lộ trình biến hóa nhặt khoan để ép TC chấp nhận một thỏa hiệp thương mại mà nếu được ký kết TC không thể ngóc đầu lên được, Mỹ còn dàn trải nhiều biện pháp khác kềm chế sự trỗi dậy của TC. Chẳng hạn : - Gây sức ép WTO rút TC khỏi quy chế ưu đãi thuế và hạng ngạch của nước đang phát triển. - Phá đám sáng kiến vành đai và con đường (BRI) của Tập Cận Bình, huy động vốn viện trợ phát triển xanh cạnh tranh với viện trợ bẫy nợ con đường tơ lụa của TC. - Thành lập NATO Châu Á gồm tứ giác kim cương Mỹ Ấn Nhật Úc để bao vây TC bằng chiến lược Ấn Độ - Thái Bình Dương tự do và rộng mở. - Thành lập khu vực thịnh vượng chung gồm Mỹ, Nhật, Ấn, Úc, Hàn, Việt và Tân Tây Lan (New Jealand) để đón các doanh nghiệp trong chuỗi cung ứng tại TC rút khỏi TC. - Bắt giữ công chúa Huawei Mạnh Vãn Chu, cô lập tập đoàn công nghệ Huawei, hướng đến cô lập nhiều công ty công nghệ khác của TC, vận động các nước đồng minh và thế giới quay lưng với mạng 5G của Huawei. - Dẹp bỏ các viện Khổng Tử, bắt gián điệp TC, trục xuất những nhà khoa học, những nghiên cứu sinh, những sinh viên học sinh và những người Hoa có liên quan đến nhà nước TC. - Siết chặt visa nhập cảnh Mỹ của dân TC. - QH Mỹ liên tục xây dựng và thông qua những dự luật trừng phạt TC, hổ trợ Đài Loan, Hongkong, Tân Cương và Biển Đông. - Gia tăng khẩu chiến chống TC, tuyên truyền cho thế giới nhìn rõ dã tâm của TC. - Tăng ngân sách quốc phòng, tăng áp lực quân sự lên Biển Hoa Đông, eo biển Đài Loan và Biển Đông, rút Mỹ khỏi hiệp ước hạn chế phi đạn tầm trung INF Mỹ - Xô để đối phó với sự phát triển phi đạn quá nhanh của TC, chuẩn bị bố trí phi đạn tầm trung ở Châu Á bủa vây TC. - Và nhiều biện pháp khác đã, đang và sẽ v.v... Xâu chuỗi các biện pháp dàn trải chống TC hai năm qua của Mỹ, hình ảnh chiến tranh lạnh một mất một còn Mỹ - Trung đã dần dần ló dạng. Nhất là khi đọc bài bốn điều không ngờ tới và mười nhận thức lại về nước Mỹ của ông tướng diều hâu TC Đới Húc cho thấy giới nghiên cứu TC đã nhận ra bóng ma chiến tranh lạnh gần kề, nên đang tìm cách giúp nhà nước TC thoát ra, muốn quan hệ Mỹ-Trung tiếp tục hợp tác, không muốn TC đối đầu với Mỹ. Nghe lời dõng dạc của phát ngôn viên Bộ Ngoại giao TC Hoa Xuân Oánh phản đối Mỹ, nhiều người Việt phì cười liên tưởng đến con cà cuống, rằng "cà cuống chết đến đít còn cay" huống hồ... Tuy nhiên nghĩ kỹ lời bà Oánh : "Cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng", thì mới hiểu đây là lời than, là nổi lo của TC. TC muốn ngừng nhưng người ta có chịu ngừng đâu! Bởi hiện nay, tuy TC là một nước rất mạnh, song vẫn chưa ngang tầm với Mỹ, nếu không tìm cách thoát ra, để lao vào cuộc chiến tranh lạnh chưa cân sức một mất một còn với Mỹ thì lành ít dữ nhiều. Các học giả TC không quá yếu kém để không nhận ra điều đó. Tờ New York Time vừa đưa tin chính giới Mỹ đang bàn tính ban hành một quyết định hành pháp cấm tất cả đảng viên đảng Cộng sản TC nhập cảnh Mỹ, nếu điều này thành sự thật thì bóng ma chiến tranh lạnh đã chính thức thành hình, và viễn ảnh người đi kẻ ở sẽ xảy ra trong tương lai không xa. Lần trước người đi là Liên Xô. Lần này AI SẼ LÀ NGƯỜI RA ĐI ? Bởi vừa mới nghe phong thanh từ New York Time thì Global Time (Hoàn Cầu Thời Báo) cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản TC đã lên tiếng ngay lập tức, cho rằng việc Mỹ cấm nhập cảnh tất cả 92 triệu đảng viên đảng cộng sản TC và người thân, ước tính tổng cộng 270 triệu người, chẳng khác gì cắt đứt quan hệ ngoại giao Trung-Mỹ. Bà Hoa Xuân Oánh cũng lên tiếng cho rằng đó là một thảm họa. Quả thật, việc cấm 270 triệu đảng viên đảng cộng sản TC và người nhà không cho nhập cảnh Mỹ chẳng khác gì một thảm họa ngoại giao, nhưng đó không phải là thảm họa duy nhất. Còn ba thảm họa khác mà Mỹ có thể gây tan nát cho giấc mơ Trung Hoa của đại đế Tập Cận Bình. 1. Rút tất cả chuỗi cung ứng khỏi TC. Tiến trình này đang diễn ra. Khi chuỗi cung ứng rút hết, TC sẽ đối mặt với : - Mất một khoảng thu thuế khổng lồ. - Hàng trăm triệu lao động mất việc. - Hàng ngàn doanh nghiệp phụ trợ cho chuỗi cung ứng đắp chiếu đuổi ruồi. - Gần 2000 tỷ USD rút khỏi TC, dự trữ ngoại hối TC sẽ cạn kiệt. - Hệ quả đến với TC thế nào ai cũng đoán được, một thảm họa thật sự. 2. Không cho TC sử dụng hệ thống thanh toán tài chính quốc tế bằng đồng USD do phố Wall và cục dự trữ liên bang Mỹ FED điều hành. Hệ quả: - Các ngân hàng TC bị tê liệt trong thanh toán quốc tế. - Ngoại thương TC bị ảnh hưởng nặng nề vì tỷ lệ sử dụng đồng Yuan của TC trong thanh toán quốc tế rất thấp. - Hàng xuất nhập khẩu của TC đối mặt với muôn vàn khó khăn. - Và nhiều hệ quả khủng khiếp khác chưa lường hết v.v... Thảm họa đến mức nào ai cũng mườn tượng được phần nào. Song hiện thời Mỹ mới áp đặt thảm họa đó cho các quan chức, tổ chức và doanh nghiệp TC bị cho là phải chịu trách nhiệm về việc đàn áp người Duy Ngô Nhĩ Tân Cương, đàn áp người biểu tình Hongkong và luật an ninh Hongkong. 3. Khởi kiện TC cố tình giấu dịch cúm Tàu gây thiệt hại nặng nề về mạng người và kinh tế cho Mỹ và cộng đồng quốc tế. Hệ quả : - Mỹ gần như đã đánh động được dư luận quốc tế cùng với Mỹ chống TC vì dịch cúm Tàu, qua đó dần dần cô lập TC với thế giới. - TC phải đối mặt với một núi đơn kiện của Mỹ và thế giới yêu cầu TC bồi thường hàng vạn tỷ USD. - Và nếu Mỹ tìm đủ chứng cứ xác định cúm Tàu là vũ khí sinh học của TC thì... Không còn là thảm họa nữa, mà là một đại thảm họa cho TC. Tóm lại, cụm từ AI SẼ LÀ NGƯỜI RA ĐI lúc nào cũng làm lòng người xót xa ! Nhưng nếu người ra đi đáng bị ra đi thì có khi lại vui !! Câu chuyện cuối tuần chúc các bạn không việc gì phải là người ra đi, hãy ở lại trong niềm vui. Cảm ơn các bạn đã đón đọc  
......

Huawei và dấu chấm hết cho ‘kỷ nguyên vàng’ Anh – Trung

Hãng công nghệ Huawei đã bị loại khỏi mạng viễn thông thế hệ 5, vẫn được gọi là 5G, của Anh Quốc. Nguyễn Hùng – VOA Dưới sức ép của các đồng minh cộng với sự thức tỉnh của chính giới Anh về một Trung Quốc không như họ mơ, hãng công nghệ Huawei đã bị loại khỏi mạng viễn thông thế hệ 5, vẫn được gọi là 5G, của Anh Quốc. Trước đó Anh đã giới hạn sự tham gia của Huawei ở mức tối đa là 35% nhưng chỉ vài tháng sau quyết định đã được đảo ngược. Và cùng chìm xuồng với Huawei là ‘kỷ nguyên vàng’ trong quan hệ Anh – Trung được chính London vồ vập khởi xướng khi Chủ tịch Tập Cận Bình thăm Anh hồi tháng 10/2015. Đó là chuyến thăm với nhiều thảm đỏ, cờ đỏ và trang phục đỏ. Bộ trưởng Nội vụ khi đó và sau này là thủ tướng, bà Theresa May, diện mũ đỏ, váy đỏ và giày đỏ để đón ông Tập, người ở ngay Điện Buckingham và được Nữ hoàng khoản đãi. Sự nhún nhường của chính quyền David Cameron lúc bấy giờ trước Trung Quốc thậm chí bị coi là “nhục quốc thể”. Một chuyên gia về Trung Quốc, James McGregor, được báo Guardian dẫn lời: “Nếu anh hổn hển như con chó con, đối tượng được nhắm tới sẽ nghĩ rằng họ choàng được dây vào cổ anh rồi.” Nhìn những gì Trung Quốc làm ở Hong Kong quả là họ đã nghĩ như thế. Bất chấp thỏa thuận đã ký kết với Anh khi nhận lại Hong Kong hồi năm 1997, Bắc Kinh không còn tôn trọng nguyên tắc một quốc gia, hai chế độ, vốn sẽ còn kéo dài tới năm 2047 theo như cam kết của Trung Quốc. Sự mở cửa thị trường Trung Quốc cho các doanh nghiệp Anh không hề tương xứng với những gì Anh trao cho các công ty Trung Quốc. Mỗi năm Trung Quốc cũng xuất khẩu vào Anh nhiều hơn nhiều so với nhập khẩu. Nhiều chính trị gia Anh giờ đã bớt ngây thơ và đành từ bỏ giấc mơ làm giàu nhờ Trung Quốc. Họ cũng cứng rắn trong vấn đề Hong Kong bằng việc cho phép cho hàng triệu người Hong Kong đang mang hộ chiếu Anh, dạng cấp cho người ở ngoài Anh, được quyền xin quốc tịch. Quyết định được đưa ra sau khi Trung Quốc áp đặt luật an ninh quốc gia lên Hong Kong. Vài ngày trước khi Anh ra quyết định, Đại sứ Trung Quốc ở London, ông Lưu Hiểu Minh, đã doạ Anh sẽ phải chịu hậu quả nếu như có hành động cứng rắn với Trung Quốc. Lời đe doạ cũng được lặp lại sau khi Huawei bị loại khỏi cuộc chơi. Ông Minh, người đã tại vị ở Anh trong 10 năm qua, nói quyết định của Anh làm Trung Quốc “nản lòng” vào thời điểm mà “kỷ nguyên vàng” đã sang năm thứ năm. Ông nói Huawei đã đầu tư hai tỷ bảng Anh và tạo 28.000 việc làm tại Anh. Và Trung Quốc sẽ không chỉ doạ mà sẽ có hành động cụ thể như họ đã làm trong căng thẳng với Canada. Bức biếm hoạ của tạp chí The Economist xuất bản tại Anh tuần này đăng hình con rồng đỏ nhe hàm răng trắng ởn đuổi theo chiếc xe mini vẽ cờ Anh trên nóc. Con rồng đang lồng lộn vì bạn vàng Anh năm nao nay đã trở lại quỹ đạo của Hoa Kỳ, nước đang ngày càng cứng rắn với Trung Quốc. Nước Anh cũng ở thế cam go mà có chuyên gia gọi là “sự cô đơn chiến lược” sau khi đã rời EU, phải đương đầu với Hoa Kỳ đang theo đuổi chính sách bảo hộ và nay hục hặc với nền kinh tế đứng thứ nhì thế giới. Nhưng những hành động của Trung Quốc trong dịch Covid và cả trước đó đã giúp nhiều nước nhận ra chân tướng của ông bạn vàng giả. Nhiều nước chưa hay không dám nói ra nhưng đều hiểu điều này. Trung Quốc là bậc thầy về những chuyện láu cá và nước Anh dường như đã quyết thà ‘trăm năm cô đơn’ còn hơn đi trèo cột mỡ của Bắc Kinh.
......

Bộ trưởng Tư pháp Mỹ William Barr phát biểu toàn diện về chính sách thương mại của Trung Quốc

Ngoc Vu| "TRUNG QUỐC ĐÃ ĐƯỢC MỸ NHƯỢNG BỘ QUÁ NHIỀU THỜI GIAN QUA, ĐÂY LÀ LÚC ĐỂ CHỐNG LẠI TRUNG QUỐC” Bộ trưởng Tư pháp Mỹ William Barr chỉ trích giới doanh nghiệp Mỹ đã "nhượng bộ" Trung Quốc trong nhiều năm qua, đồng thời kêu gọi thế giới áp dụng "cách tiếp cận toàn xã hội" để chống lại "sự thống trị" của Trung Quốc. Ông Barr đã trình bày một bài phát biểu toàn diện về chính sách thương mại của Trung Quốc tại Bảo tàng Tổng thống Gerald R. Ford thuộc tiểu bang Michigan, Mỹ. Bộ trưởng Tư pháp Mỹ cho rằng một thế giới tự do sẽ cần cách tiếp cận "toàn xã hội" để chống lại sự thống trị của Trung Quốc. Trong đó, ông tuyên bố Trung Quốc rõ ràng không chỉ muốn tham gia hàng ngũ các nước công nghiệp phát triển, mà còn muốn thay thế toàn bộ những quốc gia này. Ông Barr kêu gọi doanh nghiệp Mỹ cùng chống lại Trung Quốc. "Nếu những công ty đơn lẻ sợ phải đứng ra, thì số đông sẽ tạo ra sức mạnh", ông khẳng định. Theo ông, trong nhiều năm qua, những tập đoàn lớn của Mỹ như Google, Microsoft, Yahoo và Apple "cho thấy họ quá sẵn lòng hợp tác" cùng Trung Quốc. Trong khi đó, ông cho rằng những công ty của Hollywood, trong đó bao gồm Walt Disney, vẫn thường "nhượng bộ" trước áp lực của Bắc Kinh và đồng ý kiểm duyệt nội dung phim "để chiều lòng Trung Quốc". "Tôi nghĩ rằng Walt Disney sẽ đau lòng biết mấy khi thấy công ty do ông ấy tạo nên phải đối mặt với sự độc tài từ nước ngoài trong thời đại của chúng ta", ông Barr phát biểu. Bên cạnh đó, vị bộ trưởng này cũng thông báo Bộ Tư pháp Mỹ đã được biết nhiều trường hợp các quan chức Trung Quốc tiếp cận giới lãnh đạo doanh nghiệp Mỹ và "khiến họ cân nhắc về các chính sách ưu đãi và hành động có lợi cho Trung Quốc". Ông Barr thể hiện kỳ vọng là các doanh nghiệp Mỹ sẽ thể hiện lập trường cứng rắn trước các yêu cầu của Trung Quốc trong việc chuyển giao dữ liệu người dùng mạng xã hội ở Hong Kong. Ông cũng kêu gọi các trường đại học Mỹ cùng nhau chống lại các nỗ lực của Trung Quốc nhằm gây tác động đến quá trình nghiên cứu của họ, qua đó đè nén sự đa dạng tiếng nói. Nguồn : REUTERS  
......

Tuyên bố của Hoa Kỳ về biển đông - ngăn chặn sự bành trướng của Trung Quốc

Việt Tân| Trong tuần này Hoa Kỳ đã củng cố vị thế của mình trên Biển Đông, đưa ra một tuyên bố, lần đầu tiên chính thức chỉ trích các tuyên bố chủ quyền trên biển của Trung Quốc ở Biển Đông là bất hợp pháp và cáo buộc Bắc Kinh đang thực hiện một “chiến dịch bắt nạt”. Trong tuyên bố đưa ra ngày 13 tháng Bảy, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ còn cáo buộc Trung Quốc tìm cách xây dựng một đế chế hàng hải ở vùng biển có nguồn tài nguyên dầu khí dồi dào, bất chấp những lo ngại trong khu vực. Một ngày sau, ngày 14 tháng Bảy, Trợ lý Ngoại Trưởng Mỹ David Stilwell đã phát biểu trực tuyến tại một hội thảo về Biển Đông do Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược & Quốc tế (CSIS) tổ chức, rằng Hoa Kỳ phản đối “chiến thuật kiểu xã hội đen” (gangster tactics) của Trung Quốc ở Biển Đông. Theo ông Greg Poling, một chuyên gia về Biển Đông của CSIS, Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế ở Washington DC, thì tuyên bố cho rằng hành động của Trung Quốc là bất hợp pháp đã mở đường cho một phản ứng cứng rắn hơn từ Hoa Kỳ, như thông qua lệnh trừng phạt các quan chức Trung Quốc vì những hành động gây hấn của họ trên Biển Đông, và có thể dẫn đến các hoạt động để khẳng định sự hiện diện của hải quân Hoa Kỳ. Ông nói thêm rằng với lời lẽ mạnh mẽ hơn trước, tuyên bố mới nhất của Hoa Kỳ có “tác động tức thì” trên mặt trận ngoại giao trong việc vận động quốc tế để phản đối các hành động “bất hợp pháp” của một quốc gia, đồng thời cũng có thể khuyến khích và mở đường cho các bên tranh chấp Biển Đông, đặc biệt là Việt Nam và Philippines, có thể đưa ra những tuyên bố mạnh mẽ hơn cho riêng mình để đáp trả Trung Quốc. Chỉ một ngày sau khi Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa ra tuyên bố mới nhất về Biển Đông, tàu khu trục có tên lửa dẫn đường USS Ralph Johnson của Hải quân Mỹ đã hoạt động ở quần đảo Trường Sa. =============================== Dưới đây là nguyên bản tuyên bố của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ: Hoa Kỳ thúc đẩy cho một vùng Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở rộng. Ngày nay, chúng tôi đang đẩy mạnh chính sách của Hoa Kỳ tại một vùng quan trọng, gây tranh cãi của khu vực này - Biển Đông. Chúng tôi khẳng định: các yêu sách của Bắc Kinh đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi trên hầu hết Biển Đông là hoàn toàn bất hợp pháp, cũng như chiến dịch bắt nạt để kiểm soát các nguồn tài nguyên này. Ở Biển Đông, chúng tôi tìm cách giữ gìn hòa bình và ổn định, duy trì tự do hàng hải theo luật pháp quốc tế, giữ cho lưu lượng thương mại không bị cản trở và phản đối mọi nỗ lực sử dụng cưỡng ép hoặc vũ lực để giải quyết tranh chấp. Chúng tôi chia sẻ những lợi ích sâu sắc và hợp lý này với nhiều đồng minh và đối tác của chúng tôi, những người từ lâu đã tán thành một trật tự quốc tế dựa trên các quy tắc. Những lợi ích chung này đang đối diện với mối đe dọa chưa từng thấy, đến từ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (PRC). Bắc Kinh sử dụng hành vi đe dọa để làm suy yếu quyền chủ quyền của các quốc gia ven biển Đông Nam Á ở Biển Đông, hiếp đáp để ngăn cản các nước này khai thác các nguồn tài nguyên ngoài khơi, khẳng định sự thống trị đơn phương và thay thế luật pháp quốc tế với cách ứng xử “mạnh thì thắng.”. Cách ứng xử của Bắc Kinh đã rõ ràng trong nhiều năm. Vào năm 2010, Bộ trưởng Ngoại giao lúc bấy giờ là Dương Khiết Trì đã nói với các đối tác ASEAN rằng Trung Quốc là một nước lớn và các nước khác là các nước nhỏ và đó là sự thật. Quan điểm xâm chiếm thế giới của Trung Quốc không có chỗ đứng trong thế kỷ 21. PRC không có cơ sở pháp lý để đơn phương áp đặt ý chí của mình lên khu vực. Bắc Kinh đã không đưa ra một cơ sở pháp lý nhất quán nào cho yêu sách Đường Chín Đoạn trên Biển Đông kể từ khi yêu sách này được chính thức công bố vào năm 2009. Trong một quyết định nhất trí vào ngày 12 tháng 7 năm 2016, Tòa án Trọng tài được thành lập theo Luật Công ước Biển 1982 - mà Trung Quốc là một quốc gia thành viên - đã bác bỏ các tuyên bố chủ quyền trên biển của Trung Quốc là không có cơ sở theo luật pháp quốc tế. Toà án đứng về phía Philippines, quốc gia đưa ra vụ kiện ra toà trọng tài, trên hầu hết các tuyên bố. Như Hoa Kỳ đã tuyên bố trước đây và như được quy định cụ thể trong Công ước, quyết định của Tòa án Trọng tài là quyết định cuối cùng và ràng buộc về mặt pháp lý đối với cả hai bên. Hôm nay chúng tôi xác định Hoa Kỳ có cùng quan điểm với quyết định của Toà án về các tuyên bố chủ quyền trên Biển Đông của Trung Quốc. Cụ thể: - Trung quốc không thể đòi chủ quyền trên biển một cách hợp pháp - bao gồm bất cứ Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) nào phát xuất từ Bãi cạn Scarborough và Quần đảo Trường Sa, đối với Philippines trong các khu vực mà Toà án xác định là thuộc Vùng đặc quyền kinh tế của Philippines hoặc trong thềm lục địa của Philippines. Việc Bắc Kinh quấy nhiễu nghề cá và việc khai thác năng lượng ngoài khơi của Philippines trong những khu vực này là bất hợp pháp, cũng như bất cứ hoạt động đơn phương nào của Trung Quốc nhằm khai thác các nguồn tài nguyên đó. Theo quyết định ràng buộc về mặt pháp lý của Toà án, Trung quốc không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải hợp pháp tại Đá Vành Khăn hay Bãi Cỏ Mây, cả hai thực thể này thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Philippines. Bắc Kinh cũng không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải phát xuất từ những thực thể này. - Vì Bắc Kinh không đưa ra được tuyên bố chủ quyền hợp lý, hợp pháp trên Biển Đông nên Hoa Kỳ bác bỏ bất cứ tuyên bố nào của Trung Quốc về chủ quyền lãnh hải bên ngoài 12 hải lý từ các đảo Trung Quốc tuyên bố có chủ quyền tại Trường Sa (không ảnh hưởng đến các tuyên bố chủ quyền của các quốc gia khác đối với các đảo này). Do đó, Hoa Kỳ bác bỏ bất cứ tuyên bố chủ quyền nào của Trung Quốc trong vùng biển xung quanh Bãi Tư Chính (ngoài khơi Việt Nam), Bãi cạn Luconia (ngoài khơi Mã Lai), vùng biển trong khu vực Vùng đặc quyền kinh tế của Brunei và Natuna Besar (ngoài khơi Nam Dương). Bất cứ hành động nào của Trung Quốc nhằm quấy nhiễu nghề cá hay việc khai thác dầu khí của các nước khác trong các vùng biển này - hoặc tiến hành các hoạt động đơn phương khai thác - là bất hợp pháp. - Trung Quốc không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải hợp pháp đối với (hoặc xuất phát từ) Bãi ngầm James, một thực thể hoàn toàn chìm dưới nước chỉ cách Mã Lai 50 hải lý và cách bờ biển Trung Quốc khoảng 1.000 hải lý. Bãi ngầm James thường được ghi trong các tài liệu tuyên truyền của Trung Quốc là “lãnh thổ cực nam của Trung Quốc.” Luật quốc tế nói rõ ràng rằng: Một thực thể chìm dưới nước như Bãi ngầm James không thể được bất cứ nước nào tuyên bố chủ quyền và không thể tạo ra vùng hải phận. Bãi ngầm James (chìm gần 20 mét dưới mặt biển) không phải và không bao giờ là lãnh thổ Trung Quốc, cũng như Bắc Kinh không bao giờ có thể khẳng định chủ quyền hàng hải hợp pháp từ Bãi ngầm này. Thế giới sẽ không cho phép Bắc Kinh coi Biển Đông là đế chế hàng hải của mình. Hoa Kỳ đứng cùng với các đồng minh và đối tác Đông Nam Á của chúng tôi trong việc bảo vệ quyền chủ quyền của họ đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi, phù hợp với các quyền và nghĩa vụ của họ theo luật pháp quốc tế. Chúng tôi sát cánh với cộng đồng quốc tế để bảo vệ tự do trên biển cả và sự tôn trọng chủ quyền và bác bỏ mọi nỗ lực dùng ‘sức mạnh để áp đặt chủ quyền’ ở Biển Đông hoặc khu vực rộng lớn hơn. Facebook Việt Tân chuyển dịch Nguồn: Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ - https://www.state.gov/u-s-position-on-maritime-claims-in-t…/  
......

Chính phủ bà Merkel nhượng bộ trước áp lực của Trung Quốc, làm theo những trò bẩn?

Hiếu Bá Linh, tổng hợp Bộ Ngoại giao Đức đã âm thầm gỡ bỏ lá cờ Đài Loan trên trang web của mình Trong cuộc họp báo thường lệ của Chính phủ Đức vào ngày 10.07.2020, nhà báo Jung đã đặt những câu hỏi với ông Rainer Breul, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Đức, về vấn đề này: Phóng viên: Tôi có một câu hỏi về Đài Loan mà tôi muốn hỏi Bộ Ngoại giao Đức (BNG Đức). Tôi nhận thấy rằng lá cờ Đài Loan không còn được hiển thị trên trang web của BNG Đức trong thông tin quốc gia về Đài Loan. Nó chỉ có màu trắng. Vậy có phải người ta giơ cờ trắng cho người Trung Quốc không? (Người dịch: ám chỉ đầu hàng). Làm thế nào có thể như thế được? Tôi đã xem qua. Ngoại trừ Đài Loan, tất cả các quốc gia khác đều có cờ của họ. Làm thế nào điều đó xảy ra ở BNG Đức? BNG: Tôi không thể trả lời được vì đột nhiên bị hỏi. Tôi sẽ vào đó xem. Nhưng hiện giờ, tôi tin rằng có thể loại trừ trường hợp đây là một thay đổi mới xảy ra. Phóng viên: Bất kể xảy ra mới đây hay đã lâu, tôi nhận thấy hiện nay không có nó. Tại sao lá cờ Đài Loan không được xuất hiện trên trang web của BNG Đức?” BNG: Bạn biết về tình trạng đặc biệt của Đài Loan. Bạn biết lập trường của chúng tôi (chính phủ Đức) về chính sách “một Trung Quốc“. Chúng tôi không có quan hệ trên bình diện quốc gia với Đài Loan. Đó không phải là một quốc gia được chúng tôi công nhận. Do đó, không có gì đáng ngạc nhiên khi ở chỗ này hay chỗ khác, mà chúng tôi thông tin về các khu vực trên thế giới, có sự khác biệt so với quan hệ quốc gia thông thường. Phóng viên: Kể từ khi nào Bộ Ngoại giao Đức không còn sử dụng cờ Đài Loan trên trang web của mình? Tại sao cờ Palestine vẫn được tìm thấy trên trang web của BNG Đức mặc dù đó cũng không phải là một quốc gia? BNG: Sau khi tham khảo, tôi sẽ gửi cho ông câu trả lời. Trong khi cờ Đài Loan bị gỡ bỏ, cờ Palestine vẫn còn trên trang web của Bộ Ngoại giao Đức, mặc dù Palestine cũng không phải là quốc gia. Nhưng mãi đến ngày 13.7.2020, trong cuộc họp báo thường lệ, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Đức, ông Rainer Breul, mới trả lời câu hỏi trên sau khi nhà báo Jung nhắc lại câu hỏi của mình. Ông Breul cho biết, cờ Đài Loan đã không được hiển thị, trễ nhất kể từ khi trang web của Bộ Ngoại giao Đức được khởi động lại hồi cuối năm 2017. Ông Breul cũng viện dẫn lập trường của Chính phủ Đức đối với Đài Loan và nguyên tắc “một Trung Quốc“. Nguyên tắc này được đưa ra bởi giới lãnh đạo cộng sản ở Bắc Kinh. Nguyên tắc này kiên quyết đòi hỏi rằng Đài Loan là một phần của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Về câu hỏi cờ Palestine, ông Breule trả lời rằng, trường hợp của Palestine thì khác, vì lập trường của Chính phủ Đức, như đã biết, là ủng hộ giải pháp “hai nhà nước“. Giải pháp này là kết quả của các cuộc đàm phán giữa Israel và Palestine. Tuy nhiên, hiện nay vấn đề lá cờ Đài Loan vẫn chưa yên trong chính trường Đức. Người phát ngôn chính sách nhân quyền của khối nghị sĩ đảng Xanh trong Quốc hội Liên bang Đức, bà Margarete Bause, đã chất vấn Bộ Ngoại giao Đức và Bộ trưởng Heiko Maas về vấn đề này. Qua một văn bản gửi đến chính phủ Đức và Ngoại trưởng Maas, bà Bause muốn biết chính xác khi nào cờ Đài Loan bị xóa khỏi trang web của Bộ Ngoại giao Đức và lý do tại sao? Nữ Nghị sĩ đảng Xanh nhấn mạnh rằng, Bắc Kinh ngày càng tăng áp lực đối với các quốc gia, tổ chức quốc tế và các công ty để gỡ cờ Đài Loan ra khỏi trang web của mình. Do đó, đã có sự nghi ngờ rằng, Chính phủ Liên bang Đức đã nhượng bộ trước áp lực này và nín lặng tuân theo. Trên các mạng xã hội, có nhiều phê bình chỉ trích Chính phủ Đức, chẳng hạn trên Twitter: “Gây sốc. Đức là một quốc gia titan (lớn, phi thường) nhưng có trái tim của một con chuột nhắt”, nhà báo người Anh, ông Francis Harris, nói. “Thật đáng xấu hổ” nhận xét của nhiều người khác dùng twitter. Đức đã không chúc mừng bà Thái Anh Văn tái đắc cử Tổng thống Đài Loan Đây không phải là lần đầu tiên Chính phủ của bà Merkel bị nghi ngờ. Hồi đầu năm nay, trên 60 nước, gồm cả Hoa Kỳ và Nhật Bản, chúc mừng bà Thái Anh Văn tái đắc cử Tổng thống Đài Loan, nhưng Đức thì không. Thủ tướng Merkel và Ngoại trưởng Đức Heiko Maas đã không chúc mừng Tổng thống Đài Loan, bà Thái Anh Văn được bầu lại vào tháng Giêng đầu năm nay. Trong cuộc họp báo thường lệ của Chính phủ Đức vào ngày 13.7.2020 ông Steffen Seibert, người phát ngôn của Thủ tướng Đức Angela Merkel giải thích: “Chúc mừng của Thủ tướng Đức, trên nguyên tắc, chỉ có thể đối với các quốc gia mà Cộng hòa Liên bang Đức duy trì quan hệ ngoại giao“.  Đài Loan chở 1 triệu khẩu trang sang trợ giúp Đức trong thời điểm nước Đức khan hiếm khẩu trang nhất. Lễ bàn giao một triệu khẩu trang của Đài Loan tặng Đức bị hủy bỏ vào giờ chót Có lẽ vụ “bẩn” nhất cho đến nay là vụ Đài Loan đã gửi tặng một triệu khẩu trang cho nước Đức, nhưng một lễ bàn giao đã bị hủy bỏ vào giờ chót – có lẽ do sự can thiệp của Bắc Kinh. Đài Loan gửi tặng 10 triệu khẩu trang cho các nước phương Tây: Mỹ (2 triệu), Đức (1 triệu) còn lại là quốc gia châu Âu, bao gồm Pháp, Thụy Sĩ, Ý, Ba Lan và Cộng hòa Séc v.v… Một triệu khẩu trang cho Đức đã đến Sân bay Frankfurt vào Thứ năm 9.4.2020 và sẽ được chính thức bàn giao trong một buổi lễ nhỏ vào thứ Tư 14.4.2020 theo chương trình đã lên kế hoạch từ lâu. Đức đã không thể hiện lòng biết ơn, ít nhất là không thể hiện một cách công khai. Buổi lễ nhỏ tại nhà kho của công ty hậu cần Fiege – công ty này được Bộ Y tế Liên bang Đức thuê mướn để vận chuyển và phân phối quần áo bảo hộ, khẩu trang – đã bị hủy bỏ vào giờ chót. Vì các quy định dịch tễ (giản cách xã hội do đại dịch COVID-19), công ty thông báo tối thứ Ba với đại diện Đài Loan ở Berlin, chỉ có người đứng đầu cơ quan đại diện Đài Loan tại Đức và những người tháp tùng thân cận nhất, tài xế và thư ký, mới có thể được phép vào khu vực nhà kho nằm gần Erfurt thuộc bang Thürigen. Bốn Nghị sĩ Quốc hội Liên bang Đức, mà họ đã báo trước sẽ đến tham dự, đã phải ở nhà, và cũng không có chỗ cho báo chí. Trước câu hỏi của trang Tagesspiegel, ông Jhy-Wey Shieh, người đứng đầu cơ quan đại diện Đài Loan tại Berlin, không muốn bày tỏ ý kiến về chuyện này. Những vị khách được mời tham dự lễ bàn giao đã bày tỏ sự kinh ngạc về việc hủy bỏ một cách gấp rút, vì các quy định an toàn (do đại dịch COVID-19) đã có từ trước, chứ không phải vừa mới ban hành. Cho đến thứ Ba vẫn chưa có thông báo hủy bỏ. Nhiều yếu tố cho thấy, hoặc là Trung Quốc, nước láng giềng to lớn của Đài Loan, đã can thiệp, hoặc là chính phủ Đức muốn đề phòng để tránh rắc rối với Trung Quốc. Nghị sĩ Quốc hội Marian Wendt, chính trị gia đảng CDU (đảng của bà Merkel) tại bang Sachen, thực sự muốn đến bang Thüringen tham dự lễ bàn giao, nói với trang Tagesspiegel: “Hành vi của Trung Quốc là không thể hiểu được. Thay vì tính toán chính trị, họ phải thấy đây là sinh mạng của con người“. Thủ hiến tiểu bang Bavaria Markus Söder (trái) và Bộ trưởng Giao thông Liên bang Đức Andreas Scheuer ra tận đường băng tiếp nhận lô hàng khẩu trang mua từ Trung Quốc. Đáng lưu ý, hai ngày trước khi 1 triệu khẩu trang của Đài Loan tặng cho Đức đến sân bay Frankfurt, thì chuyến giao khẩu trang do Đức mua ở Trung Quốc đã đến sân bay Munich hồi 7.4.2020 và Thủ hiến bang Bavaria Markus Söder và Bộ trưởng Bộ Giao thông Đức Andreas Scheuer đã ra tận đường băng của sân bay để tiếp nhận cùng với đông đảo báo chí truyền thông. _____ Nguồn: https://www.tagesspiegel.de/politik/corona-hilfe-aus-fernost-taiwan-schickt-masken-aber-keiner-soll-es-sehen/25742692.html https://www.merkur.de/politik/china-taiwan-angela-merkel-maas-bundesregierung-auswaertiges-amt-flagge-gruene-zr-13831601.html  
......

Trung Cộng là hòn đá tảng ngăn chặn quan hệ đối tác chiến lược giữa CSVN và Hoa Kỳ

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo phát biểu trong cuộc họp báo.  Trung Điền - Web Việt Tân| Ngày 11 tháng Bảy vừa qua đánh dấu 25 năm (1995-2020) chặng đường thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ và CSVN, kể từ sau khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc vào ngày 30 tháng Tư, 1975. Trước đó, Hoa Kỳ và CSVN đã mất đúng 20 năm (1975 – 1995) đàm phán dưới nhiều diễn biến phức tạp của tình hình Đông Dương kể từ sau khi Hoa Kỳ rút khỏi Việt Nam vào năm 1973, dẫn đến sự xâm chiếm miến Nam bằng vũ lực của CS Bắc Việt Nam vào năm 1975. 25 năm nối lại quan hệ bình thường giữa Hoa Thịnh Đốn và Hà Nội đã không diễn ra suôn sẻ, vì hai lý do. Một là CSVN không những không tin vào thiện chí của Hoa Kỳ mà còn luôn luôn lo sợ Hoa Thịnh Đốn tạo “diễn biến hòa bình” trong nội bộ đảng. Hai là CSVN vẫn coi Trung Quốc là chỗ dựa an toàn trên mọi mặt nên không thể có những hợp tác toàn diện với Hoa Kỳ. Dù vậy, trong 10 năm đầu từ 1995 đến 2005, quan hệ giữa CSVN và Hoa Kỳ đã có những bước tiến đáng kể về mặt trao đổi thương mại và một số hợp tác song phương lẫn đa phương trên các lãnh vực nhân đạo, văn hóa, du lịch. Riêng các lãnh vực về an ninh quốc phòng, chính trị thì hoàn toàn mang tính xã giao. Khi bà Ngoại Trưởng Hillary Clinton viếng thăm Việt Nam vào năm 2010, đưa ra chính sách xoay trục về Á Châu, để kêu gọi Hà Nội hợp tác nhằm ngăn chặn sự bành trướng của Trung Cộng trên Biển Đông, thì mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và CSVN đã có những bước tiến đáng kể, không chỉ về thương mại mà cả lãnh vực an ninh quốc phòng. Đặc biệt là mối quan hệ này đã không còn bất cứ sự ngăn cấm nào khi Tổng Thống Obama, nhân chuyến viếng thăm Việt Nam vào tháng Năm, 2016, đã tuyên bố bãi bỏ lệnh cấm vũ khí sát thương cho Việt Nam. Tại cuộc họp báo giữa Tổng Thống Obama và Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang vào lúc 13 giờ 30 ngày 23 tháng Năm, 2016 tại Hà Nội, Tổng Thống Obama đã nói về ý nghĩa của việc bãi bỏ lệnh cấm vũ khí sát thương và tương lai của mối quan hệ giữa CSVN và Hoa Kỳ như sau: “Quyết định bãi bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương không phải phụ thuộc vào yếu tố Trung Quốc, mà dựa trên tiến trình quan hệ giữa hai nước. Nó bắt đầu bằng sự can đảm giữa hai bên, trải qua nhiều cuộc hội đàm khó khăn. Quan hệ giữa hai nước ngày càng trở nên sâu sắc và mở rộng hơn. Cá nhân tôi thấy ấn tượng với tất cả công việc chúng ta đã làm với nhau trên nhiều lĩnh vực. Đã đến lúc chúng ta không nên duy trì một lệnh cấm nào nữa. Dỡ bỏ lệnh cấm vận sẽ tạo thuận lợi cho Việt Nam mua vũ khí từ Mỹ và đồng minh của chúng tôi. Tôi không muốn lệnh cấm này là nhân tố gây chia rẽ quan hệ giữa hai nước chúng ta, vì chúng ta đã nỗ lực xây dựng lòng tin, hợp tác trên lĩnh vực an ninh quốc phòng.” Dưới thời Tổng Thống Donald Trump, mối quan hệ gữa Hoa Kỳ và CSVN càng thắt chặt hơn nữa, không chỉ trên lãnh vực thương mại mà cả chính trị lẫn an ninh quốc phòng. – Việt Nam là quốc gia hưởng lợi nhiều nhất trong cuộc thương chiến giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc bắt đầu từ tháng Sáu, 2018 đến nay. – Việt Nam không những là quốc gia mà ông Trump đặt tin tưởng để thực hiện các cuộc đàm phán với Bắc Triều Tiên về vũ khí hạt nhân, mà còn là một trong ba quốc gia (New Zealand, Nam Hàn, Việt Nam) mà Hoa Kỳ đề nghị tham gia vào Bộ Tứ mở rộng (QUAD Plus) để tiến đến việc xây dựng “Mạng Lưới Kinh Tế Thịnh Vượng” (Economic Prosperity Network) trong khu vực Ấn Độ-Thái Bình Dương. – Việt Nam đã nhận rất nhiều sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc chống lại những hành động bá quyền của Trung Cộng trên Biển Đông. Mới đây vào ngày 13 tháng Bảy, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ lần đầu tiên bãi bỏ vị trí trung lập, chính thức lên tiếng phê phán những yêu sách của Trung Quốc trên Biển Đông, đặc biệt là phủ nhận yêu sách của Trung Quốc về đường lưỡi bò chín đoạn. Những quan hệ nói trên đã cho thấy là CSVN đang từng bước tiến gần vào quỹ đạo Hoa Kỳ, và nhiều nhà phân tích quốc tế cho rằng chưa bao giờ mà sự quan hệ giữa Hoa Kỳ và CSVN tốt đẹp như hiện nay; và vì thế CSVN nên chủ động nâng quan hệ với Hoa Kỳ lên Đối Tác Chiến Lược nhân đánh dấu 25 năm quan hệ. Hiện nay quan hệ giữa Hoa Thịnh Đốn và Hà Nội đang ở mức Đối Tác Toàn Diện, tức là mức thấp nhất trong ba mức quan hệ đối ngoại giữa CSVN với các quốc gia. Mức cao nhất là Đối Tác Toàn Diện Chiến Lược hay còn gọi là Đối Tác Hợp Tác Toàn Diện, mang tính gắn bó lợi ích lâu dài, hỗ trợ và hợp tác sâu rộng. Tới nay, CSVN chỉ đặt quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với 3 nước là Trung Cộng (2008), Nga (2012) và Ấn Độ (2016). Mức thứ hai là Đối Tác Chiến Lược, với những quan hệ gắn liền trên nhiều lãnh vực đặt trên lòng tin lẫn nhau để hợp tác lâu dài, nhưng không can thiệp vào nội tình chính trị của nhau. Tới nay, CSVN giữ quan hệ Đối Tác Chiến Lược với 5 quốc gia chủ chốt trong khối ASEAN (Thái Lan, Philippines, Mã Lai, Indonesia, Singapore), và Nhật Bản, Nam Hàn, Anh, Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Úc Châu. Mức thứ ba, thấp nhất, là Đối Tác Toàn Diện, quan hệ thông thường tuy có vài mặt nào đó đạt đến mức chiến lược nhưng chưa có sự đồng đều giữa các mặt hợp tác, do sự tin cậy lẫn nhau chưa đủ hoặc thời điểm chưa chín muồi. Tới nay, CSVN đặt Quan Đệ Đối Tác với Hoa Kỳ (2013), Nam Phi, Chile, Brazil, Venezuela, New Zealand, Argentina, Hoa Kỳ, Đan Mạch, Canada, Hungary, Brunei và Hòa Lan. Với những hợp tác về an ninh trên Biển Đông và những hỗ trợ của Hoa Kỳ về sự phục hồi kinh tế hậu COVID-19 trong thời gian vừa qua, các nhà phân tích quốc tế đều cho rằng mối quan hệ này cần phải nâng lên hàng Đối Tác Chiến Lược, ít ra là ngang bằng với những quan hệ giữa CSVN với Nhật Bản, Nam Hàn, Anh, Pháp và Ý hiện nay. Vì một khi quan hệ được nâng lên hàng Đối Tác Chiến Lược, Việt Nam sẽ không chỉ hưởng được những lợi ích về kinh tế, thương mại mà còn được Hoa Kỳ hỗ trợ chống lại các cuộc xâm lược của Trung Cộng trên Biển Đông. Tuy nhiên, trong thực tế, điều lo ngại của CSVN trong sự nâng cấp Đối Tác Chiến Lược với Hoa Kỳ lại đến từ chính điều mà người ta nghĩ rằng Hoa Kỳ sẽ giúp CSVN bảo vệ Biển Đông. Nếu những ai hiểu rõ lý do vì sao CSVN đưa ra chủ trương ba không (không liên minh quân sự, không căn cứ quân sự, không đứng về phía nào để chống lại phía kia) và năm ngoái lại thêm một không thứ tư (không dùng vũ lực) sẽ thấy rằng chính Trung Cộng là rào cản để Hà Nội không dám nâng cấp Đối Tác Chiến Lược với Hoa Kỳ. Thứ nhất, Hoa Kỳ đặt nặng quan hệ quốc phòng và an ninh khu vực khi thiết lập đối tác chiến lược như đối với Singapore, Philippines, Indonesia. Do đó, Hoa Kỳ sẽ buộc CSVN bãi bỏ chính sách 4 không, và phải hợp tác với Hoa Kỳ trong việc bảo vệ tự do hàng hải để đối đầu lại Trung Quốc. Thứ hai, Bắc Kinh sẽ không để yên cho Bộ Chính Trị CSVN hợp tác với Mỹ mà sẽ tìm cách gây phân hóa và khuynh loát các phe nhóm để tạo sóng gió ngay trong chính nội bộ đảng CSVN. Những phe nhóm mà Bắc Kinh đã nuôi dưỡng và mai phục trong các cơ quan đảng và nhà nước từ hai thập niên qua chắc chắn sẽ là ngòi nổ làm bùng vỡ đảng CSVN. Điều này đã chứng minh qua bài viết mới đây của Hồ Tích Tiến, Tổng Biên Tập tờ Hoàn Cầu Thời Báo, phiên bản tiếng Anh của tờ Nhân Dân Nhật Báo – cơ quan ngôn luận chính thức của đảng Cộng Sản Trung Quốc với tựa đề “Nói vài lời thật lòng với người Việt Nam” hôm 11 tháng Bảy, đúng vào ngày kỷ niệm 25 năm quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ và CSVN. Qua bài báo này, Bắc Kinh đã chính thức “khuyên” CSVN nên cảnh giác trong mối quan hệ với Hoa Kỳ bởi vì mục đích lớn nhất của Mỹ khi phát triển quan hệ với Việt Nam là “lợi dụng Việt Nam” và “chia cắt mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc.” Nói tóm lại, vào năm 1990, Trung Quốc đã là cái phao, là chỗ dựa cho CSVN trong lúc khối Liên Xô bất ngờ sụp đổ. Ngày hôm nay 30 năm sau, tuy CSVN đã  lớn mạnh về kinh tế và có những quan hệ tốt với 170 quốc gia và khu vực; nhưng thực tế bên trong, nếu không có Trung Cộng chống lưng trên nhiều mặt về kinh tế, mậu dịch, chính sách, đường lối, trong quan hệ đảng với đảng và chính phủ với chính phủ, CSVN sẽ không trụ  được lâu dài. Nhìn như vậy, người ta mới hiểu rằng ngày nào mà Hà Nội còn coi sự tồn vong của đảng Cộng Sản Việt Nam là trên hết, thì Việt Nam chỉ có thể cong lưng lầm lũi đi giữa lằn ranh tranh chấp của Hoa Thịnh Đốn và Bắc Kinh mà thôi. Trung Điền XEM THÊM: Lần đầu tiên Hoa Kỳ chính thức bác bỏ các tuyên bố chủ quyền ‘bất hợp pháp’ của Trung Quốc ở Biển Đông  
......

Nghị sĩ Daniel Caspary trưởng khối các đảng Ki-tô-giáo Dân Chủ tại nghị viện Liên Hiệp Âu Châu đặt vấn đề bắt giam TNLT VN

Ông nghị sĩ Daniel Caspary, trưởng khối các đảng Ki-tô-giáo Dân Chủ tại nghị viện Liên Hiệp Âu Châu đặt vấn đề bắt giam các ông Châu Văn Khảm, Trần Văn Quyền và Nguyễn Năng Tĩnh cũng như những nhà văn của Hội Nhà Báo Độc Lập Phạm Chí Dũng, Trần Đức Thạch, Phạm Thành và Nguyễn Tường Thụy. Trong tuần lễ vừa qua ông Daniel Caspary đã thông báo cho ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh (Việt Tân tại Đức) về một lá thư ông gửi đến vị đại sứ Việt Nam, ông Vũ Quang Anh, tại Brussels, Vương Quốc Bỉ một yêu cầu làm sáng tỏ vụ việc bắt giam những người nêu trên. Ông nhấn mạnh những tiêu chuẩn nhân quyền mà Việt Nam đã ký trong Hiệp ước Thương mại tự do Âu Châu - Việt Nam và trong Hiệp Định bảo vệ đầu tư. Những hiệp ước này sẽ bắt đầu có hiệu lực vào Tháng Tám, 2020. Xin chia sẻ với quý độc giả văn thư của ông nghị sĩ Daniel Caspary, trưởng khối các đảng Ki-tô-giáo Dân Chủ tại nghị viện Liên Hiệp Âu Châu. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Daniel Caspary Thành viên nghị viện Âu Châu Rue Wiertz 1047 Brüssel Belgien Ông Vũ Anh Quang Boulevard Général Jacques 1 1050 Brussel Belgien Kính thưa ông đại sứ, Tôi hài lòng vì cả Nghị viện Châu Âu và Quốc hội Việt Nam đã phê chuẩn Hiệp định thương mại tự do Âu Châu - Việt Nam và Hiệp định bảo vệ đầu tư Âu Châu-Việt Nam theo đại đa số. Quan hệ đối tác này là một cột mốc quan trọng cho mối quan hệ thương mại và đầu tư giữa Liên Hiệp Âu Châu và Việt Nam cũng như hệ thống thương mại toàn cầu dựa trên quy tắc. Trong các Hiệp định đó, chúng ta cũng đã đồng ý về các tiêu chuẩn nhân quyền, vốn có tầm vóc then chốt cho thương mại. Nghị viện Châu Âu đã nhận được phản hồi tích cực từ Việt Nam về vấn đề này, ví dụ liên quan đến việc tuân thủ các công ước chính của Tổ chức Lao động Quốc tế. Bất chấp sự hỗ trợ có trên nguyên tắc cho sự hợp tác của tôi và các đồng nghiệp trong khối đảng Dân Chủ Ki-tô-Giáo và những xu hướng tích cực từ Việt Nam, tôi muốn yêu cầu làm rõ về việc bắt giam một số nhà hoạt động nhân quyền. Vào tháng 12 năm 2019, việc bắt giữ ba nhà hoạt động Việt Nam Châu Văn Khảm, Trần Văn Quyền và Nguyễn Năng Tĩnh đã được báo cho tôi. Năm nay, bốn nhà hoạt động nhân quyền Phạm Chí Dũng, Trần Đức Thạch, Phạm Thành và Nguyễn Tường Thụy bị cầm tù. Tôi sẽ biết ơn cho tôi thêm dữ kiện về vụ việc trên để có được một bức hình hoàn chỉnh về tình huống này. Hiệp định thương mại tự do Âu Châu-Việt Nam và Hiệp định bảo vệ đầu tư Âu Châu-Viênam sẽ có hiệu lực vào tháng 8 năm 2020. Cùng với các đồng nghiệp của tôi trong cả phái đoàn Liên Minh Ki-tô-giáo Dân Chủ của Đức cũng như trong khối đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo, tôi mong muốn tăng cường quan hệ song phương của chúng ta. Trân trọng Daniel Caspary Trưởng khối các đảng Dân Chủ Ki-tô-Giáo tại Nghị Viện Âu Châu  
......

Lần đầu tiên, Hoa Kỳ chính thức bác bỏ các tuyên bố chủ quyền bất hợp pháp của Trung Quốc ở biển Đông

Việt Tân - American Military News - Hoa Kỳ vừa đưa ra tuyên bố chính thức đầu tiên bác bỏ hầu hết các yêu sách chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc tại Biển Đông là “bất hợp pháp”. Tài liệu chính thức được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ công bố vào chiều thứ Hai, nói rằng “tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh, đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi trên hầu hết Biển Đông là hoàn toàn bất hợp pháp, cũng như chiến dịch bắt nạt nhằm kiểm soát các nguồn tài nguyên này.” Tài liệu bác bỏ các yêu sách chủ quyền của Trung Quốc đối với một số vùng lãnh thổ, như James Shoal, nằm cách Mã Lai 50 hải lý, cũng như các vùng lãnh thổ cụ thể khác ngoài khơi bờ biển Việt Nam, Nam Dương và Phi Luật Tân. Trong năm 2009, Trung Quốc đã vẽ ra Đường Chủ Quyền Chín Đoạn ở Biển Đông và tuyên bố chủ quyền đối với những vùng lãnh thổ nằm bên trong Đường Chín Đoạn này, bất chấp những vùng lãnh thổ này nằm cách bờ biển của Trung Quốc lên đến 1.000 hải lý. Hoa Kỳ công nhận tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đối với đảo Trường Sa, nhưng bác bỏ mọi yêu sách chủ quyền mà Trung Quốc đưa ra, vượt quá giới hạn 12 hải lý của quần đảo Trường Sa. Quan điểm của Hoa Kỳ phù hợp với quyết định của Tòa án Trọng tài năm 2016, trong đó bác bỏ các yêu sách của Trung Quốc là vô căn cứ đối với luật pháp quốc tế. Tài liệu này cũng bác bỏ các hành vi hung hăng của Trung Quốc, bao gồm các chiến thuật bắt nạt và đe dọa được Trung Quốc sử dụng để chống lại các quốc gia ven biển Đông Nam Á khác, những nước này cũng đưa ra tuyên bố chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông. Tài liệu còn nói “quan điểm xem thế giới như những miếng mồi để xâm chiếm của Nước Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa không có chỗ đứng trong thế kỷ 21. Trung Quốc không có căn cứ pháp lý để đơn phương áp đặt yêu sách của mình lên khu vực.” “Thế giới sẽ không cho phép Bắc Kinh coi Biển Đông là đế chế hàng hải của mình. Hoa Kỳ đứng cùng với các đồng minh và đối tác Đông Nam Á của chúng tôi trong việc bảo vệ quyền chủ quyền của họ đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi, phù hợp với các quyền và nghĩa vụ của họ theo luật pháp quốc tế,” tài liệu nói tiếp. Gần đây, căng thẳng giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đang gia tăng ở Biển Đông, khi Trung Quốc gia tăng hành vi gây hấn và Hoa Kỳ tăng cường các cuộc tuần tra tự do hàng hải trong khu vực. Hoa Kỳ đã nhiều lần lên án Trung Quốc quân sự hóa các đảo nhân tạo ở Biển Đông, cũng như việc xây dựng các căn cứ quân sự và các cơ sở công nghiệp khác trong khu vực, và có hành vi hung hăng đối với các tàu của quốc gia khác. Tài liệu của Hoa Kỳ nói thêm, “chúng tôi sát cánh với cộng đồng quốc tế để bảo vệ tự do trên biển cả và sự tôn trọng chủ quyền và bác bỏ mọi nỗ lực dùng ‘sức mạnh để áp đặt chủ quyền’ ở Biển Đông hoặc khu vực rộng lớn hơn”. ------------- Dưới đây là nguyên bản tuyên bố của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ: Hoa Kỳ thúc đẩy cho một vùng Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở rộng. Ngày nay, chúng tôi đang đẩy mạnh chính sách của Hoa Kỳ tại một vùng quan trọng, gây tranh cãi của khu vực này - Biển Đông. Chúng tôi khẳng định: các yêu sách của Bắc Kinh đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi trên hầu hết Biển Đông là hoàn toàn bất hợp pháp, cũng như chiến dịch bắt nạt để kiểm soát các nguồn tài nguyên này. Ở Biển Đông, chúng tôi tìm cách giữ gìn hòa bình và ổn định, duy trì tự do hàng hải theo luật pháp quốc tế, giữ cho lưu lượng thương mại không bị cản trở và phản đối mọi nỗ lực sử dụng cưỡng ép hoặc vũ lực để giải quyết tranh chấp. Chúng tôi chia sẻ những lợi ích sâu sắc và hợp lý này với nhiều đồng minh và đối tác của chúng tôi, những người từ lâu đã tán thành một trật tự quốc tế dựa trên các quy tắc. Những lợi ích chung này đang đối diện với mối đe dọa chưa từng thấy, đến từ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (PRC). Bắc Kinh sử dụng hành vi đe dọa để làm suy yếu quyền chủ quyền của các quốc gia ven biển Đông Nam Á ở Biển Đông, hiếp đáp để ngăn cản các nước này khai thác các nguồn tài nguyên ngoài khơi, khẳng định sự thống trị đơn phương và thay thế luật pháp quốc tế với cách ứng xử “mạnh thì thắng.”. Cách ứng xử của Bắc Kinh đã rõ ràng trong nhiều năm. Vào năm 2010, Bộ trưởng Ngoại giao lúc bấy giờ là Dương Khiết Trì đã nói với các đối tác ASEAN rằng Trung Quốc là một nước lớn và các nước khác là các nước nhỏ và đó là sự thật. Quan điểm xâm chiếm thế giới của Trung Quốc không có chỗ đứng trong thế kỷ 21. PRC không có cơ sở pháp lý để đơn phương áp đặt ý chí của mình lên khu vực. Bắc Kinh đã không đưa ra một cơ sở pháp lý nhất quán nào cho yêu sách Đường Chín Đoạn trên Biển Đông kể từ khi yêu sách này được chính thức công bố vào năm 2009. Trong một quyết định nhất trí vào ngày 12 tháng 7 năm 2016, Tòa án Trọng tài được thành lập theo Luật Công ước Biển 1982 - mà Trung Quốc là một quốc gia thành viên - đã bác bỏ các tuyên bố chủ quyền trên biển của Trung Quốc là không có cơ sở theo luật pháp quốc tế. Toà án đứng về phía Philippines, quốc gia đưa ra vụ kiện ra toà trọng tài, trên hầu hết các tuyên bố. Như Hoa Kỳ đã tuyên bố trước đây và như được quy định cụ thể trong Công ước, quyết định của Tòa án Trọng tài là quyết định cuối cùng và ràng buộc về mặt pháp lý đối với cả hai bên. Hôm nay chúng tôi xác định Hoa Kỳ có cùng quan điểm với quyết định của Toà án về các tuyên bố chủ quyền trên Biển Đông của Trung Quốc. Cụ thể: - Trung quốc không thể đòi chủ quyền trên biển một cách hợp pháp - bao gồm bất cứ Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) nào phát xuất từ Bãi cạn Scarborough và Quần đảo Trường Sa, đối với Philippines trong các khu vực mà Toà án xác định là thuộc Vùng đặc quyền kinh tế của Philippines hoặc trong thềm lục địa của Philippines. Việc Bắc Kinh quấy nhiễu nghề cá và việc khai thác năng lượng ngoài khơi của Philippines trong những khu vực này là bất hợp pháp, cũng như bất cứ hoạt động đơn phương nào của Trung Quốc nhằm khai thác các nguồn tài nguyên đó. Theo quyết định ràng buộc về mặt pháp lý của Toà án, Trung quốc không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải hợp pháp tại Đá Vành Khăn hay Bãi Cỏ Mây, cả hai thực thể này thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Philippines. Bắc Kinh cũng không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải phát xuất từ những thực thể này. - Vì Bắc Kinh không đưa ra được tuyên bố chủ quyền hợp lý, hợp pháp trên Biển Đông nên Hoa Kỳ bác bỏ bất cứ tuyên bố nào của Trung Quốc về chủ quyền lãnh hải bên ngoài 12 hải lý từ các đảo Trung Quốc tuyên bố có chủ quyền tại Trường Sa (không ảnh hưởng đến các tuyên bố chủ quyền của các quốc gia khác đối với các đảo này). Do đó, Hoa Kỳ bác bỏ bất cứ tuyên bố chủ quyền nào của Trung Quốc trong vùng biển xung quanh Bãi Tư Chính (ngoài khơi Việt Nam), Bãi cạn Luconia (ngoài khơi Mã Lai), vùng biển trong khu vực Vùng đặc quyền kinh tế của Brunei và Natuna Besar (ngoài khơi Nam Dương). Bất cứ hành động nào của Trung Quốc nhằm quấy nhiễu nghề cá hay việc khai thác dầu khí của các nước khác trong các vùng biển này - hoặc tiến hành các hoạt động đơn phương khai thác - là bất hợp pháp. - Trung Quốc không có chủ quyền lãnh thổ hay hàng hải hợp pháp đối với (hoặc xuất phát từ) Bãi ngầm James, một thực thể hoàn toàn chìm dưới nước chỉ cách Mã Lai 50 hải lý và cách bờ biển Trung Quốc khoảng 1.000 hải lý. Bãi ngầm James thường được ghi trong các tài liệu tuyên truyền của Trung Quốc là “lãnh thổ cực nam của Trung Quốc.” Luật quốc tế nói rõ ràng rằng: Một thực thể chìm dưới nước như Bãi ngầm James không thể được bất cứ nước nào tuyên bố chủ quyền và không thể tạo ra vùng hải phận. Bãi ngầm James (chìm gần 20 mét dưới mặt biển) không phải và không bao giờ là lãnh thổ Trung Quốc, cũng như Bắc Kinh không bao giờ có thể khẳng định chủ quyền hàng hải hợp pháp từ Bãi ngầm này. Thế giới sẽ không cho phép Bắc Kinh coi Biển Đông là đế chế hàng hải của mình. Hoa Kỳ đứng cùng với các đồng minh và đối tác Đông Nam Á của chúng tôi trong việc bảo vệ quyền chủ quyền của họ đối với các nguồn tài nguyên ngoài khơi, phù hợp với các quyền và nghĩa vụ của họ theo luật pháp quốc tế. Chúng tôi sát cánh với cộng đồng quốc tế để bảo vệ tự do trên biển cả và sự tôn trọng chủ quyền và bác bỏ mọi nỗ lực dùng ‘sức mạnh để áp đặt chủ quyền’ ở Biển Đông hoặc khu vực rộng lớn hơn. American Military News  - Facebook Việt Tân chuyển dịch Nguồn: https://americanmilitarynews.com/…/for-first-time-ever-us-…/ https://www.state.gov/u-s-position-on-maritime-claims-in-t…/  
......

Việt Nam phát triển mà không cần đàn áp

Vũ Quốc Ngữ Thư ngỏ của 10 tổ chức XHDS quốc tế yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chấm dứt đàn áp giới bất đồng chính kiến, trả tự do cho tù nhân lương tâm, và thực hiện cam kết quốc tế về nhân quyền Thông cáo báo chí, ngày 13/7/2020   Chúng tôi rất mong nhà cầm quyền Việt Nam chấm dứt đàn áp truyền thông độc lập và những người thể hiện sự bất đồng chính kiến và bảo vệ cũng như thúc đẩy quyền tự do ngôn luận, tự do thông tin, phù hợp với nghĩa vụ của Việt Nam theo luật pháp quốc tế. Chúng tôi, mười tổ chức và cá nhân được ký tên dưới đây, lo ngại về việc đàn áp leo thang của nhà cầm quyền Việt Nam đối với giới truyền thông độc lập và giới bất đồng chính kiến trước Đại hội toàn quốc của Đảng Cộng sản Việt Nam dự kiến vào đầu năm 2021. Trong khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã được ca ngợi rộng rãi vì đã đối phó thành công với đại dịch COVID-19, với vị thế quốc tế cao hơn sẽ có nghĩa vụ lớn hơn: Việt Nam phải cải thiện hồ sơ nhân quyền vốn đang tồi tệ của mình. Bây giờ là cơ hội chính cho Việt Nam phát triển. Chúng tôi đặc biệt lo ngại trước vụ bắt giữ ít nhất 11 tù nhân lương tâm đã diễn ra trong sáu tháng qua, bao gồm: • Các nhà hoạt động vì quyền đất đai Cấn Thị Thêu cùng hai con trai của bà là Trịnh Bá Tư và Trịnh Bá Phương, và Nguyễn Thị Tâm, những người đã chỉ trích các cáo buộc chiếm đất bất hợp pháp của nhà cầm quyền cộng sản tại Dương Nội và Đồng Tâm; nhà hoạt động nhân quyền Vũ Tiến Chi; Facebooker Nguyễn Thị Cẩm Thuý; và • Lê Hữu Minh Tuấn, một trong những thành viên trẻ nhất của Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam. Trước anh, Chủ tịch Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam Phạm Chí Dũng bị bắt vào tháng 11 năm 2019 và Phó Chủ tịch Nguyễn Tường Thuỵ bị bắt vào tháng Năm vừa qua. Thêm vào đó, cựu thành viên, nhà báo kỳ cựu Phạm Chí Thành cũng bị bắt vào cuối tháng Năm. Theo truyền thông nhà nước, tất cả các cá nhân trên đang bị giam giữ để điều tra theo cáo buộc “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 117 của Bộ luật Hình sự với hình phạt có thể lên tới 20 năm tù giam. Những vụ bắt giữ này thể hiện sự leo thang nghiêm trọng hơn nữa của nhà cầm quyền Việt Nam, sự không khoan dung từ lâu đối với giới bất đồng chính kiến và đàn áp đối với người bảo vệ nhân quyền, người hoạt động và nhà báo. Các nhóm truyền thông và xã hội dân sự độc lập - bao gồm Nhà Xuất bản Tự do và Hội Nhà báo Độc lập - đã bị đàn áp liên tục kể từ cuối năm 2019, tiếp tục làm mất môi trường để thể hiện tự do ở Việt Nam. Chúng tôi cũng lo ngại trước các mối đe dọa đối với nhiều cá nhân, trong đó có Phạm Đoan Trang, một tác giả được quốc tế công nhận, chỉ vì thực hiện quyền tự do ngôn luận của mình một cách ôn hoà. Vào ngày 24/6, Bộ Công an coi các bài viết và sách của cô mang nội dung tuyên truyền chống nhà nước. Vào ngày 10/7, cô buộc phải rời khỏi Nhà xuất bản Tự do để bảo vệ sự an toàn của các thành viên khác. Hiện cô đang lẩn trốn và đối diện với nguy cơ bị bắt giữ cao. Chúng tôi nhắc nhở các nhà chức trách Việt Nam rằng với tư cách là một quốc gia tham gia Công ước Quốc tế về Các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR), Việt Nam có nghĩa vụ phải bảo vệ, thúc đẩy và thực hiện các quyền tự do biểu đạt và thông tin theo Điều 19 của ICCPR. Và trên hết, như được nhấn mạnh trong Nhận xét chung số 34 của Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc “Tự do ngôn luận và biểu đạt là điều kiện không thể thiếu cho sự phát triển toàn diện của con người và là điều cần thiết cho bất kỳ xã hội nào.” Theo hướng này, chúng tôi yêu cầu nhà chức trách Việt Nam: 1. Ngừng đàn áp các cá nhân và tổ chức trên; 2. Phóng thích ngay lập tức và vô điều kiện tất cả các tù nhân lương tâm; và 3. Tôn trọng, bảo vệ và thúc đẩy quyền con người của mọi công dân, phù hợp với nghĩa vụ của Việt Nam theo luật pháp quốc tế. Chính phủ Việt Nam đã cải thiện danh tiếng quốc tế trong những năm gần đây, bao gồm cả việc đối phó với đại dịch COVID-19. Tuy nhiên, những nỗ lực này không được làm lu mờ các vi phạm nghiêm trọng và có hệ thống về quyền con người và đang leo thang trước Đại hội toàn quốc của Đảng Cộng sản dự kiến vào tháng 1 năm 2021. Thế giới hiện đang kỳ vọng tốt hơn về Việt Nam - đã đến lúc đất nước từ bỏ sự đàn áp để phát triển. Các tổ chức ký tên: Ân xá Quốc tế Vũ Quốc Ngữ- Giám đốc Người Bảo vệ Nhân quyền Karin Deutsch Karlekar, Tiến sĩ, Giám đốc các chương trình về tự do biểu đạt, PEN America José Borghino - Tổng thư ký Hiệp hội các nhà xuất bản quốc tế Tiến sĩ Nguyễn Bá Tùng- Trưởng ban Điều hành của Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam Jaku Hon- Giám đốc Vận động của VOICE Peter Dahlin - Giám đốc Safeguard Defenders Šimon Pánek- Tổng Giám đốc của People In Need Kaylee Uland- Giám đốc nghiên cứu của Project 88 Will Nguyen- Nhà tổ chức chiến dịch của Vietnamese Democracy Activist Lưu ý: Tổ chức Ân xá Quốc tế định nghĩa tù nhân lương tâm là một người nào đó không sử dụng hoặc ủng hộ bạo lực nhưng bị cầm tù vì xu hướng tính dục, dân tộc, nguồn gốc quốc gia, xã hội, ngôn ngữ, nguồn gốc, màu da, giới tính hoặc tình trạng kinh tế hoặc niềm tin (niềm tin tôn giáo, chính trị hoặc niềm tin khác). Nguyên văn tiếng Anh: VIET NAM, MOVE BEYOND REPRESSION We strongly urge the Vietnamese authorities to cease their crackdown on independent media and those who express dissent and to protect and promote the rights to freedom of expression, opinion, and information, in line with Viet Nam’s obligations under international law. We, the undersigned ten organizations and individuals, are deeply concerned by the Vietnamese authorities’ escalating crackdown on independent media and peaceful dissent ahead of the Vietnamese Communist Party’s next Congress in early 2021. While the Vietnamese government has been widely lauded for its handling of the COVID-19 pandemic, with higher international standing comes greater obligations: Viet Nam must improve its appalling human rights record. Now is the prime opportunity for Viet Nam to grow. We are particularly troubled by the arrests of at least 11 prisoners of conscience1 that have taken place in June 2020, including: Land rights activists Can Thi Theu, her two sons Trinh Ba Tu and Trinh Ba Phuong, and Nguyen Thi Tam, who have criticized alleged illegal government land grabs at Duong Noi and Dong Tam; human rights activist Vu Tien Chi; Facebook user Nguyen Thi Cam Thuy; and Le Huu Minh Tuan, one of the youngest members of Viet Nam’s Independent Journalists Association. Behind bars, he joins the organization’s vice president Nguyen Tuong Thuy and prominent former member Pham Chi Thanh, who were both arrested in May 2020, and the organization’s president Pham Chi Dung, who was arrested in November 2019. According to state media, all the individuals named above are being held under Article 117 of the 2015 Penal Code for “making, storing, and spreading information, materials, and items for the purpose of opposing the State of the Socialist Republic of Viet Nam,” which carries a prison sentence of up to 20 years. These arrests represent a further grave escalation in the Vietnamese government’s longstanding intolerance for dissent and its harassment of human rights defenders, activists, and journalists. Independent media and civil society groups —including the Liberal Publishing House and the Independent Journalists Association — have been under sustained crackdown since the end of 2019, further imperiling the environment for free expression in Viet Nam. We are also alarmed at the threats faced by individuals such as Pham Doan Trang, an internationally-recognized author who is being targeted solely on the basis of peacefully and legitimately exercising her right to freedom of expression. On 24 June, Viet Nam’s Ministry of Public Security explicitly referred to Pham Doan Trang’s written works as “anti-state propaganda,” and on 10 July, she was forced to dissociate from Liberal Publishing House in order to preserve the safety of its members. She is currently in hiding, and her risk of arrest remains extremely high. We remind the Vietnamese authorities that as a State party to the International Covenant on Civil and Political Rights(ICCPR), it is obliged to protect, promote, and fulfill the rights to free expression, opinion, and information under Article 19 of the ICCPR. After all, as highlighted in General Comment No. 34 of the UN Human Rights Committee, “Freedom of opinion and freedom of expression are indispensable conditions for the full development of the person and “are essential for any society.” In this vein, we strongly urge the Vietnamese authorities to: - Cease its crackdown on the above individuals and organizations; - Immediately and unconditionally release all prisoners of conscience; and - Respect, protect, and promote the human rights of all its citizens, in line with Viet Nam’s obligations under international law. The government of Viet Nam has improved its international reputation in recent years, including its handling of the COVID-19 pandemic. However, these efforts must not obscure the serious and systematic violations of human rights that are escalating ahead of the Communist Party Congress scheduled for January 2021. The world is now expecting better of Viet Nam — it is time the country moves beyond repression. Signed parties: Amnesty International Vu Quoc Ngu- Director of Defend the Defenders Karin Deutsch Karlekar, Ph.D. Director, Free Expression at Risk Programs, PEN America José Borghino – Secretary-General of International Publishers Association Dr. Nguyen Ba Tung- CEO of Vietnam Human Rights Network Jaku Hon- Director of Advocacy of VOICE Peter Dahlin- Director of Safeguard Defenders Šimon Pánek- CEO of People In Need Kaylee Uland- Research Director of The 88 Project Will Nguyen- Campaign Organizer of Vietnamese Democracy Activist fb Vũ Quốc Ngữ  
......

Ấn Độ vẫn quyết liệt tẩy chay hàng hóa Trung Quốc

Lê Vi| Chính phủ Ấn Độ yêu cầu các doanh nghiệp thương mại điện tử như Flipkart và Amazon India phải ghi rõ nguồn gốc xuất xứ sản phẩm bán trên mạng để hạn chế hàng Trung Quốc. Giới quan sát nhận định chính phủ Ấn Độ quyết tâm hạn chế số lượng hàng hóa Trung Quốc bán tại nước này. Động thái này cũng sẽ giúp kích thích các nhà sản xuất trong nước. Hồi đầu tháng, Ấn Độ đã cấm cửa hơn 50 ứng dụng di động Trung Quốc tại nước này, bao gồm những ứng dụng phổ biến như WeChat, TikTok và Baidu Maps. Chiến dịch tẩy chay hàng "Made in China" cũng nhận được sự hưởng ứng mạnh mẽ từ hàng triệu người tiêu dùng và doanh nghiệp Ấn Độ. Liên đoàn Thương nhân Ấn Độ - đại diện của 70 triệu thương nhân - kêu gọi tẩy chay hàng Trung Quốc từ giữa tháng 6. Việc thông quan smartphone và dược phẩm Trung Quốc bị hoãn lại ở các cửa khẩu từ tháng 6. Ngành công nghiệp Ấn Độ cũng quyết liệt hành động. Mới đây, JSW Group, một trong những nhà sản xuất thép hàng đầu Ấn Độ, tuần trước tuyên bố sẽ cắt giảm nhập khẩu từ Trung Quốc từ mức 400 triệu USD năm ngoái xuống 0 USD trong hai năm tới. Theo một khảo sát của LocalCircles, có đến 87% người dân Ấn Độ cho biết sẵn sàng tẩy chay hàng Trung Quốc hoặc ngưng dùng các sản phẩm của công ty Trung Quốc như Xiaomi, Huawei, TikTok, WeChat,... trong ít nhất một năm. Chính phủ Ấn Độ cũng đã thay đổi quy định mua hàng và truy xuất nguồn gốc hàng hóa, ưu tiên sản phẩm xuất xứ nội địa. Hàng nghìn tấn hàng hóa từ Trung Quốc mắc kẹt ở cảng Chenai - cảng hàng hóa lớn nhất Ấn Độ - vì hải quan Ấn Độ tạm hoãn thông quan hàng hóa sau vụ đụng độ ở biên giới Ấn - Trung. Hàng hóa nguồn gốc từ Trung Quốc phải qua kiểm duyệt 100% trước khi được thông quan vào nội địa, gây thiệt hại lớn cho các doanh nghiệp Trung Quốc. Các hàng hóa bị hoãn thông quan bao gồm linh kiện, phân bón, dầu mỏ và xe hơi. Theo zing  
......

Thỏa thuận thương mại Mỹ - Trung tan vỡ

Hình TT Donald Trump ký kết thỏa thuận thương mại – giai đoạn một với Phó Thủ tướng Trung Cộng Liu He ở Tòa Bạch Ốc ngày 15 tháng 1 năm nay. Bong Lau| Trung Cộng đã xé bỏ lời cam kết mua 200 tỷ đô la hàng nhập cảng của Hoa Kỳ. Các công ty nông nghiệp quốc doanh Hoa Lục còn được lịnh là sẽ không mua đậu nành là mặt hàng nông phẩm quan trọng nhứt của Hoa Kỳ. Peter Navarro là kinh tế gia và cố vấn giao thương của TT Trump trong một cuộc phỏng vấn với đài FOX News đã thú nhận thỏa thuận thương mại với China đã không còn. Ông Trump cũng tuyên bố “mối quan hệ với China bị thiệt hại trầm trọng”. Thỏa thuận thương mại Mỹ - Trung giai đoạn một mà hai nước ký kết vào ngày 15 tháng Giêng năm nay coi như đã chết, vì Trung Cộng muốn trả đũa về vấn đề Hoa Kỳ thu hồi đặc quyền kinh tế của Hồng Kông và đe dọa các trừng phạt kinh tế khác, sau khi Bắc Kinh thông qua luật An Ninh Quốc Gia nhằm tiêu diệt phong trào đấu tranh của người Hồng Kông. Các thỏa hiệp thương mại Mỹ - Trung chưa bao giờ có hy vọng thành công trong suốt hơn 3 năm qua vì Bắc Kinh sử dụng kỹ thuật của người Cộng Sản vừa đánh vừa đàm để câu giờ cho hết nhiệm kỳ bốn năm của ông Trump. Trung Cộng dù đang trong giai đoạn thỏa thuận thương mại với Hoa Kỳ, vẫn không từ bỏ các hoạt động gián điệp trắng trợn trên đất Mỹ. Trung Cộng còn lợi dụng khi thế giới đang bận rộn chống trả trận đại dịch coronavirus để đàn áp Hồng Kông và gia tăng áp lực quân sự ở biển Đông. Giờ đây khi chỉ còn bốn tháng tới ngày bầu cử tổng thống thì China đánh độc chiêu thanh toán Hồng Kông. Hoa Kỳ với truyền thống tự do dân chủ không thể làm ngơ nên có phản ứng, và Trung Cộng viện cớ đó để xé bỏ những gì họ đã ký kết. Xã hội và nền kinh tế Hoa Kỳ vẫn còn đang quằn quại vì trận đại dịch coronavirus. Chính quyền Trump đang cố gắng ổn định nền kinh tế nên khó mà đánh thuế nhập cảng tariff trong lúc này vì sẽ gây xáo trộn thị trường nội địa và thế giới. Giới doanh thương sẽ giao động mà ngã theo ông Biden. Donald Trump là Tổng Thống Hoa Kỳ duy nhứt có can đảm chống lại sự thao túng lạm dụng của Trung Cộng. Ông Trump có nhiều kinh nghiệm kinh doanh, nhưng ông chỉ giao thiệp với giới doanh nghiệp của thế giới văn minh. Rất khác với sự lươn lẹo tráo trở gian manh của người Cộng Sản. Sắp tới ngày bầu cử ở Hoa Kỳ, Trung Cộng không dại dột cho ông Trump thêm một chiến thắng mậu dịch, như Hiệp định Canada-Hoa Kỳ-Mexico (CUSMA) ký kết năm 2018, vốn một thành quả lớn để vận động tranh cử. Ứng cử viên Joe Biden sẽ không bỏ lỡ cơ hội khai thác sự thất bại của các thỏa hiệp thương mại Mỹ - Trung trong suốt nhiệm kỳ của ông Trump. Và cựu Phó TT Biden sẽ hứa hẹn với cử tri về một nền kinh tế ổn định và biết cách tạo công ăn việc làm cho công dân Mỹ. Như mua hàng hóa do Hoa Kỳ sản xuất – Buy American. Nghe cũng quen quen. Công dân Hoa Kỳ phần đông không căm thù sự độc tài của Tàu Cộng như người Việt vốn đã mất quê hương vào tay người Cộng Sản. Nhiều người Mỹ khi đi bầu chỉ nghĩ đến yếu tố quan trong nhứt là nền kinh tế. Các tiểu bang miền Trung Tây Hoa Kỳ có cử tri đoàn ngã về ông Trump năm 2016 không biết có như năm 2020 hay không. Đòn China không mua đậu nành của Hoa Kỳ bốn tháng trước ngày bầu cử là đòn độc vì sẽ làm giới nông gia đã bầu cho ông Trump trong quá khứ nao núng, và nếu ông Trump thất cử, đó sẽ là chiến thắng của China trên toàn thế giới. https://foreignpolicy.com/…/trump-new-china-trade-pact-tak…/ https://foreignpolicy.com/…/china-ends-trump-trade-deal-ph…/  
......

Chính phủ Hoa Kỳ đóng băng tài sản của quan chức Trung cộng

Timothy Trinh Ba quan chức cao cấp của cộng sản Trung Quốc sẽ bị từ chối thị thực Hoa Kỳ, và bất kỳ tài sản nào của họ có trụ sở tại Hoa Kỳ sẽ bị đóng băng. Ba người này bao gồm: Chen Quanguo, người đứng đầu đảng cộng sản Trung Quốc cho khu vực Tân Cương, Wang Mingshan, giám đốc Văn phòng Công an Tân Cương, và Zhu Hailun, một cựu lãnh đạo Cộng sản cấp cao trong khu vực . Chen Quanguo là thành viên đầu tiên của bộ chính trị bị đóng băng tài sản ở Mỹ dưới lệnh trừng phạt của Hoa Kỳ. Lệnh cấm thị thực tác động đến ngay cả gia đình của các quan chức nói trên, vợ con sẽ không thể du lịch hoặc du học ở Mỹ. Các biện pháp trừng phạt của Bộ Tài chính Hoa Kỳ khiến cho bất kỳ các giao dịch tài chính, trợ giúp chuyển nhượng tài sản với ba người kể trên, cũng sẽ trở thành phạm pháp và bị truy tố ở Mỹ. Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo công bố hôm nay rằng chính phủ Trump "sẽ không đứng yên khi đảng cộng sản Trung Quốc thực hiện các hành vi vi phạm nhân quyền nhắm vào người Duy Ngô Nhĩ, người dân tộc Kazakhs và các thành viên của các nhóm thiểu số khác ở Tân Cương." Olivia Enos, nhà phân tích chính sách cao cấp tại Quỹ Di sản bảo thủ, cho rằng Bắc Kinh sẽ không đảo ngược các sách lược đàn áp hiện có ở Tân Cương. Tuy nhiên, bà hy vọng rằng các lệnh trừng phạt này sẽ có tác động rộng lớn hơn, nhất là Hoa Kỳ đã nhắm vào Chen Quanguo, một kẻ khét tiếng qua các chiến thuật đàn áp bạo lực ở Tây Tạng trước khi hắn ta được bổ nhiệm đến Tân Cương. "Tôi đoán là điều này sẽ có hiệu ứng gợn sóng trong toàn đảng cộng sản Trung Quốc. Các thành phần xấu khác có thể suy nghĩ hai lần trước khi tham gia vào các hành vi mà Chen Quanguo đã làm," bà Enos nói. Người Đà Lạt Xưa July 10, 2020.  
......

Việt Nam gia tăng đàn áp người phê bình chế độ

Rodio Ebbighausen – Deutsche Welle (Làn Sóng Đức) Thùy Minh chuyển ngữ Trước thềm đại hội của đảng Cộng Sản cầm quyền tại Việt Nam những cơ chế an ninh bắt bỏ tù và đàn áp những ai phê bình chế độ và những người bất đồng chính kiến. Đức Quốc và Liên Hiệp Âu Châu có cơ hội dùng Hiệp Ước Thương Mại Tự Do để tạo áp lực. Bà Bùi Thị Kim Phượng cần một ngày và một đêm đi xe buýt để được phép tới thăm chồng mình được khoảng gần một tiếng tại nhà tù An Điềm tại tỉnh Quảng Nam, miền Trung . "Chúng tôi ngồi cách nhau một mét, bị ngăn cách bằng một tấm kiếng lót song sắt. Chúng tôi không được bắt tay nhau. Tám người cảnh sát và một máy camera canh gác khi chúng tôi phải nói chuyện qua một bộ máy âm thanh.“ Bà Bùi Thị Kim Phượng lo lắng cho sức khỏe của chồng là ông Nguyễn Bắc Truyển. Ông bị chứng suy van-tim và viêm dạ dầy và ruột. Vì đại dịch Covid-19 nên trong những tháng qua bà không được thăm ông và mang thuốc men cho chồng. Những tờ đơn liên tục của ông xin khám bịnh cho tới nay cũng không được chấp thuận. „Tôi lo lắng vì ông bị giam biệt ly trong một phòng cho tù nhân chính trị. Lỡ trong đêm xảy ra chuyện gì, ai sẽ giúp ông?“ Một người bất đồng chính kiến nổi tiếng thế giới Luật sư Nguyễn Bắc Truyển lần đầu tiên bị các cơ quan an ninh theo dõi vào năm 2016. Khi đó ông bị bắt và bị kết án ba năm tù và hai năm quản thúc tại gia. Sau khi ra khỏi tù ông Nguyễn Bắc Truyển đã dựa vào những kinh nghiệm trong tù để tranh đấu nhiều hơn cho những tù nhân chính trị, thân nhân của họ, những người thương phế bình của quân đội miền Nam Việt Nam cũng như một vài tôn giáo thiểu số, ông Vũ Quốc Dụng xác nhận như thế với đài truyền thanh Deutsche Welle. Trong lúc làm những việc này ông Nguyễn Bắc Truyển đã có dịp làm quen với bà Bùi Thị Kim Phượng, người vợ sau này của ông. Bà là tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo. Năm 2014 khi ông Heiner Bielefeld, đặc trách viên tường trình của Liên Hiệp Quốc, muốn thăm ông Nguyễn Bắc Truyển thì một xe vận tải đã chặn đường. Lúc đó ông Bielefeld đã lập tức chấm dứt chuyến thăm Việt Nam. Ngày 30.7.2017 cảnh sát chìm đã bắt lại ông Nguyễn Bắc Truyển tại thành phố Hồ Chí Minh. Cho đến khi ra tòa vào tháng tư năm 2018 ông Nguyễn Bắc Truyển đã bị biệt giam. Ông không được phép có luật sư và vợ tới thăm. Và rốt cuộc ông và năm người đấu tranh cho nhân quyền đã bị xử 11 năm tù và 3 năm quản chế vì bị vu khống có những hành động lật đổ chính phủ nhân dân. Vợ của ông là bà Bùi Thị Kim Phượng, mặc dầu chính thức không có bị cáo buộc nào, nhưng từ khi đó bà vẫn bị các cơ chế an ninh quấy nhiễu. Bà nói, "tôi và chồng tôi từ khi bị đuổi ra khỏi nhà năm 2014 chúng tôi không được phép trở lại, và tôi cũng không được phép gần gũi em gái tôi và xứ đạo Phật giáo của tôi. Từ đầu năm 2019 tôi cũng không được phép xuất cảnh. Vì lý do an ninh, họ nói với tôi như thế.“ Cả gia tộc bị trừng phạt là chuyện thường xảy ra Trường hợp của ông Nguyễn Bắc Truyển và bà vợ Bùi Thị Kim Phượng không phải là đơn lẻ. Ngược lại, đây là những gì thường xuyên xảy ra đối với 282 tù nhân chính trị, mà tổ chức nhân quyền Mỹ mang tên “Dự Án 88” hiện nay đang đếm được. Trong khi những người tranh đấu cho nhân quyền đang ngồi trong nhà tù thì những thân nhân của họ phải chịu áp lực nặng nề. Họ bị theo dõi, bị đe dọa và không ít khi bị mất công việc và qua đó mất thu nhập. Thân quyến và bắng hữu quay lưng để tự bảo vệ chính mình. Có nghĩa là rất nhiều người bị liên lụy hơn con số 282 người bị bắt. Hiện nay con số bị bắt giam và bị trấn áp tại Việt Nam đang gia tăng rõ rệt, theo các bài tường trình của các tổ chức nhân quyền và cơ quan truyền thông. Thí dụ như trường hợp của blogger „Tiến Sĩ Hớt Tóc“ (tên thật là Nguyễn Văn Nghiêm), ngày 23.6.2020 vừa qua bị kết án sáu năm tù, sau khi đã phổ biến trên mấy tài khoản Facebook những bài phê bình về tình hình chính trị và xã hội Việt Nam. Vài ngày trước đó nhà văn Phạm Chí Thành bị bắt giam vì ông đã phổ biến các bài viết và văn kiện bị cho là chống lại nhà nước. Nhiều lần ông Nguyễn Bắc Truyển đã bị tay sai của chế độ đánh gục. Đảng và Covid-19 Lý do chính cho sự gia tăng bắt bớ là Đại hội đại biểu toàn đảng Cộng Sản dự định tổ chức vào tháng giêng 2020 và phải dời lại vì cơn đại dịch Corona. Tại đại hội ban lãnh đạo mới sẽ được chỉ định cho 5 năm kế tiếp. Trước đó đảng muốn ngăn chận mọi mâu thuẫn, mọi phê bình, mọi phỏng đoán và mọi tin đồn. Để đạt được điều này đảng phải làm câm tất cả những tiếng nói phê phán, và qua đó gửi đi tín hiệu: Chúng tôi sẵn sàng hành động mạnh mẽ đối với bất kỳ người nào rời hàng ngũ. Mặc dầu đảng Cộng Sản Việt Nam đang được uy tín tốt trên thế giới và trong chính nước mình vì những thành công lớn trong nỗ lực chống lại đại dịch Corona. Những chỉ số đồng thuận của người dân đối với những chính trị gia cao cấp và đảng hiện cao một cách khác thường. Ngay trên bình diện quốc tế số bài viết tốt nhiều hơn. Việt Nam không chỉ thắng Corona mà còn ký mới đây Hiệp Ước Thương Mại Tự Do với Liên Hiệp Âu Châu. Nền kinh tế bị ảnh hưởng vì đại dịch ít hơn nhiều quốc gia khác. Không muốn nghe phê bình Trong chiều hướng cao hứng hiện nay thì tình hình nhân quyền và tự do báo chí khó khăn đang chìm xuống. Khi ông Bill Hayton, một người thông thạo về Việt Nam, cùng với Trợ Lý Nghèo viết một bài cho tờ báo "Foreign Policy" (Chính sách đối ngoại) cho rằng sự thành công trong công việc đối đầu với Corona có một bề mặt đen tối, thì đã tạo nên sự phản đổi lớn trong mạng xã hội. Nhưng không còn nghi ngờ gì là việc thực thi quy định kiểm dịch và giới nghiêm tại Việt Nam có hiệu quả là vì nhà nước đã huy động mạng lưới an ninh giăng xuống tới cấp gia đình. Trường hợp của ông Nguyễn Bắc Truyển cho thấy đảng lo lắng như thế nào khi gặp phải sự phê bình. Luật sư Truyển đã trình bầy cho vợ mình trong lần gặp gỡ vừa rồi là hai lá thư trong số những lá thư của ông bị tịch thu bất hợp pháp. Trong hai lá thư đó ông đã nói về hoàn cảnh những người tù trong đại dịch Covid-19. Ông đã yêu cầu vơ mình đệ đơn khiếu nại. Đây không phải là lần đầu những lá thư của ông Truyển bị tịch thâu. Tháng tư 2019 trong thu gửi thư cho vợ, ông có thêm vào một số điểm để thực thi đạo luật tôn giáo trong nhà giam. Lúc đó ông đã yêu cầu vợ mình chuyển tiếp những dữ kiện này tới vị đại biểu người Đức bà Gyde Jensen đang chuẩn bị sang Việt Nam. Lá thư bị thu giữ bất hợp pháp. Mãi sáu tháng sau lá thư mới được trao trả với những đoạn bị bôi đen. Phê bình từ nước Đức Bà Gyde Jensen (đảng Tự Do Dân Chủ), chủ tịch Ủy Ban Nhân Quyền và Trợ Giúp Nhân Đạo Quốc Hội Đức, vào tháng 3. 2018 đã nhận trách nhiệm lo bảo hộ cho tù nhân chính trị Nguyễn Bắc Truyển. Bảo hộ là một phần của chương trình „Đại biểu bảo vệ đại biểu“ để quốc hội Đức mà quốc hội Đức muốn áp dụng để hỗ trợ các nhà tranh đấu cho nhân quyền. Bà Gyde Jensen rất lo lắng về trường hợp của ông và những diễn biến hiện tại ở Việt Nam:“Cấp lãnh đạo Việt Nam đàn áp một cách có hệ thống các nhà hoạt động và những nhân vật đối lập. Họ chưa thấy đủ khi dùng những biện minh mong manh để bắt giam ông Truyển – ngay trong tù từ những quấy nhiễu đến hành hạ và tra tấn vẫn tiếp diễn. Tôi kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do tức khắc cho Nguyễn Bắc Truyển và những tù nhân chính trị khác. Tận dụng những cơ hội của Hiệp Ước Thương Mại Đối với ông Vũ Quốc Dụng, thuộc tổ chức VETO, một tổ chức nhân quyền Đức Quốc, thì vụ án của ông Truyển có tính cách đại diện cho nhiều vụ án khác trong nước. Trường hợp của ông cho thấy cách Việt Nam cư xử tùy tiện với người dân của mình là những người vận động phi bạo lực cho nhân quyền. Trong nhiệm kỳ Chủ tịch Hội đồng Liên Hiệp Âu Châu luân phiên này, chính phủ Đức nên dùng mọi cách để Hiệp Định Thương Mại Tự Do với Việt Nam chỉ được phép thực thi khi Việt Nam tuân thủ nghiêm chỉnh các quyền con người. Bà Jensen cũng nhấn mạnh điểm này:“ Tôi mong đợi rằng trong những cuộc đối thoại giữa chính phủ Đức và đặc biệt là giữa Liên Hiệp Âu Châu và lãnh đạo Việt Nam tình hình nhân quyền tồi tệ nơi đó sẽ được thường xuyên thảo luận nghiêm túc. Hiệp Định Thương Mại Tự Do Liên Hiệp Âu Châu (EVFTA) là đòn bẩy cụ thể để tạo áp lực. Và Liên Âu phải tận dụng gấp.“ Thùy Minh chuyển ngữ Nguồn:  Vietnam geht verstärkt gegen Kritiker vor
......

Thế giới cuối cùng đã đoàn kết chống lại Trung Quốc

Tri Trung Tập Cận Bình và Đảng Cộng sản Trung Quốc mà ông lãnh đạo đã chơi quá tay đến nỗi, chỉ trong sáu tháng, đã hoàn thành những gì mà Tổng thống Donald Trump không thể làm trong gần bốn năm: cả thế giới thống nhất chống lại Trung Quốc. Hai mươi binh sĩ Ấn Độ bị sát hại trong một cuộc tấn công xuyên biên giới bất ngờ của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Hoa. Một tàu đánh cá của Philippines bị đánh chìm trong vùng lãnh hải của chính mình bởi các tàu Trung Quốc ngày càng "săn mồi". Những người biểu tình ủng hộ dân chủ hòa bình ở Hong Kong bị cảnh sát chống bạo động đánh đập đẫm máu theo lệnh của Bắc Kinh. Nông dân và những người khai thác mỏ của Úc bị ảnh hưởng bởi các lệnh trừng phạt thương mại sau khi Canberra cho thấy rằng virus, xuất phát từ Trung Quốc, có thể thực sự có nguồn gốc từ... Trung Quốc. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình rõ ràng đã quyết định rằng bây giờ là thời gian để khẳng định sự thống trị đối với một thế giới bị đo ván về kinh tế, hậu đại dịch. Nhưng thay vì đầu hàng, ngày càng nhiều quốc gia đang phản đòn trở lại. Ấn Độ, một ví dụ điển hình rõ ràng là không bị đe dọa. Để đối phó với cuộc tấn công chưa được kiểm chứng của Trung Quốc, nền dân chủ lớn nhất thế giới đã di chuyển 30.000 quân tới biên giới tại Himalaya. Nhiều người Ấn Độ hiện đang tẩy chay các sản phẩm "Made in China", một nhiệm vụ dễ dàng hơn vì các nhà bán lẻ trực tuyến như Amazon đã được New Delhi yêu cầu làm rõ với người mua về nơi sản phẩm được sản xuất. Thủ tướng Narendra Modi cũng đã tăng thuế đối với hàng hóa Trung Quốc, hạn chế đầu tư của Trung Quốc và cấm TikTok và 58 ứng dụng khác của Trung Quốc khỏi điện thoại Ấn Độ. Trong khi đó, người dân Philippines đang sẵn sàng chống lại chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc vào các khu vực Biển Đông do Manilla tuyên bố chủ quyền. Khi Tổng thống chống Mỹ Rodrigo Duterte được bầu vào năm 2016, ban đầu ông đã phớt lờ thái độ chung của công chúng và tuyên bố “một trục xoay hướng tới Bắc Kinh” dựa trên lời hứa đầu tư 24 tỷ đô la của Trung Quốc. Bốn năm sau, tất cả đã thay đổi. Với việc hải quân Trung Quốc tiến gần hơn đến bờ biển Philippines và một vài dự án của Trung Quốc đang được tiến hành, ông Duterte đã đảo ngược quyết định trước đó của mình để chấm dứt Thỏa thuận Lực lượng Tham quan của đất nước với Hoa Kỳ. Đưa ra lựa chọn giữa việc các tàu hải quân Mỹ hoặc Trung Quốc neo đậu tại Vịnh Subic, quyết định này khá rõ ràng. Cảnh tượng 7,3 triệu người Hong Kong tự do bị nghiền nát dưới gót giày của Trung Quốc là một điều mà thế giới sẽ không dễ quên. Nó đã khiến Thủ tướng Anh, ông Boris Johnson đề nghị trao quyền công dân Anh cho 3 triệu người Hong Kong, chưa kể ông có một đường lối cứng rắn hơn đối với chính Trung Quốc. Huawei, ví dụ, có thể hôn tạm biệt doanh nghiệp 5G của mình ở Anh.   Người Úc cũng chán ngấy với những nỗ lực trần trụi của Bắc Kinh trong việc do thám và phá rối chính phủ, cơ sở hạ tầng và các ngành công nghiệp của đất nước họ. Để chống lại sự gia tăng gần đây trong các cuộc tấn công mạng, Canberra đã hứa sẽ tuyển dụng ít nhất 500 chiến binh không gian mạng, củng cố hệ thống phòng thủ trực tuyến của đất nước. Trong khi đó, một con số đáng kinh ngạc 94% người Úc nói rằng họ muốn nền kinh tế của họ bắt đầu "thoát Trung". Câu chuyện tương tự đang được lặp lại trên toàn cầu. Từ Thụy Điển đến Nhật Bản đến Cộng hòa Séc, ngày càng có nhiều quốc gia hiểu được mối đe dọa tồn vong từ Trung Quốc đối với trật tự thế giới dân chủ, tư bản tự do sau chiến tranh. Tập Cận Bình và Đảng Cộng sản Trung Quốc mà ông lãnh đạo đã chơi quá tay đến nỗi, chỉ trong sáu tháng, đã hoàn thành những gì mà Tổng thống Donald Trump không thể làm trong gần bốn năm: Họ đã thúc đẩy cả thế giới đoàn kết chống lại Trung Quốc. Và ông Tập - nhà lãnh đạo chế độ Đảng Cộng sản Trung Quốc - chỉ có thể đổ lỗi cho chính mình. Hôm thứ Tư, Quốc hội Mỹ đã nhất trí bỏ phiếu trừng phạt Trung Quốc vì luật an ninh mới khi áp đặt nhằm vô hiệu hóa hệ thống pháp lý của Hong Kong và trao quyền kiểm soát tuyệt đối cho Bắc Kinh. Nhưng Mỹ không thể chiến đấu một mình với Trung Quốc. Và bây giờ, nhờ các chính sách tích cực của ông Tập, chúng ta sẽ không phải làm thế. Là một người đã cảnh báo về mối đe dọa của Trung Quốc trong nhiều thập kỷ, tôi rất hài lòng khi xem liên minh mới này kết tinh với mỗi bước đi sai lầm mới của Bắc Kinh. Như Napoleon Bonaparte đã từng nhận xét: “Đừng bao giờ làm phiền kẻ thù của bạn khi anh ta đang phạm sai lầm". Về tác giả: Steven W. Mosher là Chủ tịch của Viện Nghiên cứu Dân số và là tác giả của cuốn sách "Kẻ bắt nạt của châu Á: Tại sao 'Giấc mơ' của Trung Quốc là mối đe dọa mới đối với trật tự thế giới". Thiện Nhân 07/07/20  Theo New York Post  
......

Không quân Mỹ điều B-52 đến biển Đông tập trận cùng tàu sân bay

Ngô Đồng - Việt Tân Máy bay B-52 Stratofortress hôm 5 Tháng Bảy, 2020, rời căn cứ tại Louisiana đã tham gia hoạt động tập trận cùng tàu sân bay USS Nimitz và USS Ronald Reagan tại Biển Đông trước khi quay trở lại căn cứ không quân Andersen ở Guam. Thông báo của Không quân Mỹ, tại Biển Đông B-52 đã có màn phô diễn sức mạnh khi dẫn đầu đội hình 12 máy bay gồm 10 chiếc F/A-18 và máy bay cảnh báo sớm E-2C trong một nhiệm vụ mô phỏng tấn công. Pháo đài bay B-52 đã thực hiện sứ mệnh kéo dài liên tục 28 giờ và thực hiện diễn tập các nội dung về kiểm tra đánh giá khả năng chỉ huy và kiểm soát. Sự xuất hiện của B-52H sau một hành trình dài được Bộ tư lệnh Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương Mỹ nhấn mạnh thể hiện "cam kết của Washington đối với hòa bình và ổn định của khu vực". Mới đây, Hải quân Mỹ liên tiếp điều hai Tàu sân bay USS Nimitz và USS Ronald Reagan cùng các tàu hộ tống tập trận trên Biển Đông trong bối cảnh căng thẳng với Trung Quốc leo thang.   Theo các nhà phân tích quân sự, cuộc tập trận phối hợp của không quân và hải quân Mỹ trong việc chuyển thông điệp tới cuộc tập trận quy mô lớn của trung Quốc kéo dài 5 ngày ở quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.    
......

Đế quốc bành trướng, đế quốc lụn bại – (1) One China

Tho Nguyen   Năm 2009 tôi có viết về cuộc gặp gỡ Jami Liu, anh bạn người Đài Loan [1]. Chúng tôi tình cờ quen nhau qua internet, khi tôi tìm một số sản phẩm quang điện cho thị trường Đức. Thấy chất lượng sản phẩm của Jami tốt, giá cả phải chăng, tôi đã đặt vấn đề hợp tác ngay. Sau mấy tháng thử nghiệm, chúng tôi đã tạo được sự tin tưởng lẫn nhau. Biết tôi về Việt Nam ăn Tết, Jami hẹn sau Tết sang thăm tôi. Jami có Know How về sản xuất điện “sạch”, tức là bằng pin mặt trời, còn tôi là một thành viên cuồng nhiệt của phong trào “Xanh” tại Đức. Hồi đó Nhật, Đức và Đài Loan còn đi trước Trung Quốc về công nghệ Solar nên Jami có nhờ tôi tìm mối để đầu tư vào linh vực này ở Việt Nam. Nhưng đáng tiếc là mưu sự của hai chúng tôi không thành. Nay thì Trung Quốc đã dẫn đầu về công nghệ này và có thể nói là thâu tóm thị trường thế giới. Nhân các căng thẳng ở Hong Kong, Đài Loan và vụ Covid-19, tôi nhớ đến tâm sự của Jami Liu. Tôi muốn đưa ra đây giúp mọi người có cái nhìn thực tế hơn. Trung Quốc đang là một thách thức lớn của nhân loại và người ta không thể đánh đổ nó bằng chửi cho sướng miệng. Người tử tế không thể mong thiên tai giết hại hàng trăm triệu người Trung Quốc để thỏa sự căm giận. Kể cả khi hận thù thắng đạo đức thì đập Tam Hiệp không thể bị phá vỡ bằng tin giả. Thời kỳ Tống, Nguyên về trước, Đài Loan được gọi là Formosa, từng là quê hương của các sắc dân Polynesie (hiện còn ở Nam Thái Bình Dương). Sau đó Formosa lần lượt là thuộc địa thuộc của Hà Lan, Tây Ban Nha và Nhật Bản. Mãi đến thế kỷ 17 những làn sóng người Hán chạy trốn chiến tranh mới di cư ra đó và cái tên Đài Loan (Taiwan) ra đời. Năm 1949 Tưởng Giới Thạch cùng 2 triệu quân đổ ra đảo. Quốc Dân Đảng (Kuomintang, viết tắt là KMT) đã đàn áp và Hán hóa người bản xứ rất tàn bạo. Kết quả là trong 24 triệu dân trên đảo, hiện người Hán chiếm hơn 90%. Nền văn hóa Hán đã gắn bó hai lãnh thổ Hoa-Lục và Đài Loan, dù đi hai con đường khác nhau. Từ khi Đặng Tiểu Bình mở cửa Trung Quốc, Đài Loan đã phát triển ngoạn mục nhờ đầu tư vào Trung Quốc và cũng nhờ sức mua của Trung Quốc đổ vào đó.[2] Từ 1993 đến nay, đầu tư của tư bản Đài Loan vào TQ luôn nằm ở mức 70-85% tổng giá trị đầu tư của họ ra nước ngoài(xem biểu đồ). Phải nói là không nước nào mà sự thịnh vượng lại phụ thuộc nhiều vào Trung Quốc như Đài Loan. Cũng không ở đâu mà sự đe dọa của Trung Quốc về lãnh thổ, về quan hệ quốc tế lại nặng nề như Đài Loan. Trước khi chính quyền Nixon công nhận Trung Quốc là thành viên chính thức của LHQ trong năm 1971, Đài Loan là đại diện duy nhất cho cái tên China trong toàn bộ các tổ chức và dự án quốc tế. Từ chỗ gần 100 nước, nay chỉ còn 14 nước nhỏ giữ quan hệ ngoại giao với Đài Loan. Họ phải ngậm đắng từ bỏ cái tên China để khi thì bị gọi là Taipei, khi thì là Taiwan. Gân cổ lên cãi mới tránh được từ “Province of China” (Tỉnh của Trung Hoa). Jami than thở “Người Đài Loan chúng tớ luôn đau đầu mỗi khi có một cuộc thi quốc tế nào, từ Olympic, giải bóng đá đến các cuộc thi gái đẹp”.   Tuy bị Trung Quốc đe dọa trực tiếp như vậy, nhưng không ở đâu lực lượng thân Hoa Lục lại mạnh như ở Đài Loan. Cho đến 2016, KMT vẫn cầm quyền với chiều hướng ủng hộ chính sách “Một Trung Hoa”. KMT thân Bắc Kinh không chỉ vì quá khứ Quốc-Cộng hợp tác trong chiến tranh chống Nhật, không chỉ bởi các mối quan hệ huyết thống giữa các giòng họ lãnh đạo, từ họ Tôn đến họ Tống, mà còn bằng sự tương đồng về thể chế. Quốc Dân đảng coi mô hình xã hội Trung Quốc hiện nay là những gì họ Tưởng đã thực hành từ 1949 ở Đài Loan: Chủ nghĩa Tư bản được bảo trợ bằng chế độ độc tài đẫm máu. Tưởng Kinh Quốc đã từng được Stalin nuôi dưỡng, giáo dục hàng chục năm ở Moscva. Từ người sáng lập KMT là Tôn Trung Sơn đến cha con nhà Tưởng, tinh thần xuyên suốt luôn là chủ nghĩa dân tộc. Trong các vấn đề lãnh thổ, KMT và đảng Cộng Sản Trung Quốc luôn có sự tương đồng. Đường lưỡi bò hiện nay do Tưởng Giới Thạch đưa ra. Trước khi Trung Quốc trả lại đảo Bach Long Vĩ cho Việt Nam 1957 thì Đài Loan đã cho quân chiếm đảo Ba Bình thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam từ tháng 5.1956. Giả sử KTM thống trị Trung Quốc, tranh chấp lãnh thổ Việt-Trung vẫn tồn tại, chỉ ở dạng khác. Trên phương diện chủ nghĩa dân tộc, trước khi người Mỹ đưa ra khái niệm One China, cha ông ta đã biết việc này từ lâu. Trung Quốc xây dựng được chính quyền trung thành với họ ở Hong Kong và Macao cũng như tìm được mối liên hệ với Đài Bắc vì luôn có những lực lượng tinh hoa sinh ra, lớn lên ở xứ tự do nhưng vẫn ủng hộ Bắc Kinh. Đó chính thành công của chủ nghĩa dân tộc Hán. Mao Trạch Đông từng đề cao chủ nghĩa Đại Hán. Nhưng với một dân tộc chết đói, chỉ biết đấu tố nhau và giải trí bằng loa phường nên con hổ giấy bị chính đồng bào của mình ở các lãnh thổ này khinh bỉ, xa lánh. Cải cách kinh tế, hiện đại hóa đã đem lại cho Trung Quốc một diện mạo mới, cho nền kinh tế một vị thế mới và cho người Trung Hoa một cảm giác mới về dân tộc. Chủ nghĩa dân tộc Hán bỗng trở nên hấp dẫn với nhiều người Hoa ở mọi nơi trên thế giới này, chẳng riêng gì ở Hong Kong hay Đài Loan. Về chính trị, từ cuối những năm 1980 Đài Loan đã bước lên con đường dân chủ. Sự khác biệt về xã hội, về lối sống giữa hai bờ eo biển Đài Loan ngày càng rõ nét. Dưới các chính quyền dù là KMT hay DPP (Đảng Tiến bộ Nhân dân), tuy việc làm ăn với Hoa-Lục vẫn phát triển, nhưng đối sách với Bắc Kinh và nỗ lực giữ nền độc lập đã khác nhau, tùy theo sức ép bên trong và bên ngoài. Hiện nay, xu thế độc lập của bà Thái Anh Văn đang thắng thế. Người dân Đài Loan khiếp sợ khi thấy nguyên tắc “Một quốc gia, hai chế độ” ở Hong Kong đang bị xóa bỏ. Họ nhìn vào lối sống của các du khách Trung Quốc sang du lịch, shopping mà lo cho tương lai con cái mình. 2009 Jami rất lo Trung Quốc sẽ vượt phương Tây về công nghệ pin mặt trời. 2011 điều đó xảy ra khiến hàng loạt hãng Tây Âu và Nhật phải đóng cửa. Từ 2011 đến nay kinh tế Trung Quốc đã chuyển từ tăng trưởng số lượng sang phát triển chiều sâu. Trong một số lĩnh vực về điện tử, tin học, trí tuệ nhân tạo, Trung Quốc đang có ưu thế. Tỉnh táo mà nhìn nhận thì điều đó là bình thường. Từ đầu công nguyên cho đến thế kỷ 18 Trung Quốc và Ấn Độ, hai nền văn minh lớn nhất hành tinh đã chiếm đến ¾ tổng sản lượng toàn cầu và luôn dẫn đầu về công nghệ. Máy hơi nước của James Watt và CNTB đã đảo ngược được tình thế (xem biểu đồ). Chưa đầy 200 năm sau, chủ nghĩa tư bản “Mèo trắng- Mèo đen đi hia đỏ” đã tìm cách lập lại thế quân bình. Hiện nay tại Trung Quốc đã có những vùng mà thu nhập, trình độ công nghiêp hóa cao hơn cả ở Đài Loan và Hong Kong. Nhưng lối sống và trình độ nhận thức của con người thì vẫn kém xa. Đó chính là cái vốn quý nhất mà nhân dân ở các lãnh thổ này đang phải bảo vệ. (Còn tiếp) [1] http://www.talawas.org/?p=1689 [2] https://journals.openedition.org/regulation/10177?lang=en  
......

Hoàng Chi Phong không đầu hàng, Lê Trí Anh không rời Hồng Kông

Y Bình| Ngày 1/7 là đánh dấu kỷ niệm 23 năm chuyển giao chủ quyền của Hồng Kông, và cũng là ngày đầu tiên thực thi Luật An ninh Quốc gia bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) áp đặt. Hiện nay móng vuốt của chủ nghĩa độc tài đã thâm nhập toàn diện vào Hồng Kông, phá hoại quyền con người, tự do và tự trị, khiến các nhà hoạt động dân chủ đứng trước nguy hiểm nghiêm trọng. Đặc biệt, Hoàng Chi Phon (Joshua Wong) và Lê Trí Anh (Jimmy Lai) được xem là nằm trong “đối tượng thanh trừng” của đợt đầu tiên. Vào ngày đầu tiên sau khi Luật An ninh Quốc gia mà ĐCSTQ áp đặt tại Hồng Kông có hiệu lực, một số lượng lớn người dân Hồng Kông vẫn tập trung cho cuộc diễu hành ngày 1/7. Cảnh sát Hồng Kông tuyên bố bắt giữ hơn 300 người. Trước khi diễu hành, người sáng lập Next Digital, ông Lê Trí Anh tuyên bố khi trả lời phỏng vấn từ truyền thông Mỹ rằng ông rất buồn vì cảm tưởng Hồng Kông đã chết sau khi lập pháp, cho biết ông không sợ phải vào tù và trở thành mục tiêu bị nhắm, ông không rời khỏi Hồng Kông và tin rằng chế độ toàn trị sẽ bị đánh bại, “Chúng tôi đứng ở bên chính nghĩa của lịch sử”. Sáng 02/7, Hoàng Chi Phong (Joshua Wong) đã đăng 6 bức ảnh người Hồng Kông diễu hành trên Twitter và viết bằng tiếng Anh: “Ngày đầu tiên Luật An ninh Quốc gia có hiệu lực, người Hồng Kông sẽ không đầu hàng”. Anh cũng chia sẻ trên Facebook rằng anh sẽ không đổi tên, cũng không gỡ bỏ những chia sẻ của mình, càng không muốn tự kiểm duyệt bản thân, vì một khi nỗi sợ xâm chiếm trái tim thì rất khó để chúng ta còn được là chính mình. Lê Trí Anh: Cho dù có người thân muốn rời khỏi thì tôi vẫn sẽ ở lại Hồng Kông Trong trả lời phỏng vấn hãng tin AP vào ngày 1/7, Lê Trí Anh cho biết, năm 12 tuổi khi ông đến Hồng Kông cảm thấy Hồng Kông giống như “thiên đường”, tràn đầy hy vọng và tự do. Ông khởi nghiệp từ tay trắng, bắt đầu trong lĩnh vực may mặc, sau đó thành lập Next Digital để hỗ trợ phong trào dân chủ. Ông Lê Trí Anh nói: “Hồng Kông đã bị đàn áp toàn diện, bị thao túng hoàn toàn… rất đáng buồn, Hồng Kông đã chết (It’s sad that Hong Kong is dead).” Ông sẽ tiếp tục đấu tranh cho dân chủ, nhưng phải hành động theo một cách rất khác, tin rằng nhiều người sẽ rút lui vì Luật An ninh Quốc gia, “Chúng ta phải xem có bao nhiêu người sẵn sàng tiếp tục đấu tranh.” Ông không chia sẻ phong trào dân chủ sẽ tiếp tục như thế nào trong tương lai, chỉ cho biết rằng sẽ cần thời gian để thảo luận. Nhưng ông vẫn hy vọng rằng cuối cùng nền dân chủ sẽ trở về với Hồng Kông. “Trong thế giới ngày nay, một chế độ độc tài cực đoan như vậy không thể tồn tại … Chúng ta phải kiên trì, thời gian đứng về phía chúng ta, chúng ta ở phía bên chính nghĩa của lịch sử.” Nhà đấu tranh này cũng cho biết, hiện nay người Hồng Kông sẽ phải rất cẩn thận khi nói chuyện qua điện thoại và qua phương tiện truyền thông xã hội, bởi vì lo ngại có thể bị theo dõi, từ nay Hồng Kông sẽ không bao giờ trở lại như xưa. Ông cũng tin rằng nhiều người Hồng Kông sẽ rời đi, “Tôi không nghĩ rằng người Hồng Kông xưa nay đã quen sống trong tự do và pháp trị có thể quen được với tình trạng này.” Nhưng ông khẳng định ngay cả khi có khả năng người thân gia đình rời đi, thì bản thân sẽ ở lại Hồng Kông để tiếp tục thúc đẩy dân chủ. “Tôi không thể rời đi, vì như vậy không chỉ tôi sẽ mất danh tiếng mà Nhật báo Apple cũng sẽ mất uy tín và gây tác động xấu đối với phong trào dân chủ … Đây là trách nhiệm mà tôi phải gánh vác.” Lê Trí Anh nhấn mạnh rằng ông không sợ trở thành đối tượng của Luật An ninh Quốc gia, cũng không sợ vào tù, “Tôi lo lắng cũng vô dụng, bởi vì tôi không bao giờ biết những thủ đoạn nào chúng sẽ sử dụng đối với tôi… Tôi sẽ không lo lắng về những điều này, cứ giữ tâm thái thoải mái và làm những gì nên làm”. Hoàng Chi Phong: Người Hồng Kông sẽ không đầu hàng; quyết không muốn tự kiểm duyệt Trên Twitter hôm 2/7, Hoàng Chi Phong cho biết rằng khi Bắc Kinh phớt lờ sự phản đối xã hội và cưỡng ép thực thi Luật An ninh Quốc gia, Chính phủ Anh đã cung cấp “chiếc phao cứu sinh” quan trọng cho người dân Hồng Kông bằng cách cởi mở đơn xin quốc tịch Anh cho người Hồng Kông. Tuy nhiên, Hoàng Chi Phong nói rằng rời khỏi nơi mình sinh ra và lớn lên là cách cuối cùng của người Hồng Kông, những người Hồng Kông yêu tự do và dân chủ sẽ tiếp tục ở lại đấu tranh. Do đó, vào ngày đầu tiên của luật an ninh quốc gia có hiệu lực thì đông đảo mọi người vẫn xuống đường biểu tình. Anh cho biết theo Luật An ninh Quốc gia, người dân Hồng Kông có thể bị đưa về Đại Lục thẩm vấn, ngay cả tòa án xử lý các vụ việc liên quan cũng phải nằm trong kiểm soát của Trung ương ĐCSTQ. Anh kêu gọi cộng đồng quốc tế chú ý đến tình hình nhân quyền ở Hồng Kông, khẳng định “thứ luật pháp cay độc không thể giết chết tinh thần đấu tranh của chúng tôi”. Hoàng Chi Phong cũng cho biết rằng anh sẽ không thay đổi tên của mình trên Facebook, cũng sẽ không xóa bài đăng và hình ảnh trước đó, vì đó là quá trình sống và chia sẻ chân thực của anh. Anh sẽ vẫn chia sẻ các thông tin và bình luận như trước đây, sẽ không từ bỏ quan điểm và lập trường của mình, trừ khi đó là kết quả của sự nghĩ lại từ chính bản thân anh. Hoàng Chi Phong nhấn mạnh không muốn bị người khác kiểm duyệt chứ đừng nói là bị chính mình kiểm duyệt. Không phải anh hoàn toàn không lo lắng, nhưng anh không muốn lo lắng quá nhiều khiến bản thân phải luôn sống trong sợ hãi. Vì một khi nỗi sợ xâm chiếm trái tim thì rất khó để chúng ta còn được là chính mình. Chia sẻ của anh đã nhận được hưởng ứng của hàng chục ngàn người cùng vô số bình luận để lại, thể hiện cảm kích vì những nỗ lực của anh.  
......

Bóng tối phủ xuống Hong Kong

Từ Thức Quốc hội Tàu vừa thông qua luật An ninh quốc gia, khai tử chính sách “một quốc gia, hai chế độ“, bất chấp sự phản kháng, cảnh cáo của Hoa Kỳ, Anh Quốc, và Liên Hiệp Âu Châu. Theo dự định, luật sẽ được biểu quyết và có hiệu lực từ ngày 1 tháng 7, là ngày kỷ niệm 23 năm Anh quốc trao trả cho Tàu, 1/7/1997.   Mặc dầu sẽ thay đổi đời sống của họ, 7 triệu dân Hongkong vẫn chưa biết chi tiết nội dung của luật mới, soạn thảo vội vàng trong 6 tuần lễ, với mục đích vãn hồi trật tự, chống lại các hành động “ly khai, bạo động, khủng bố“ của “một thiểu số“.   Với luật mới, Hong Kong trở thành một tỉnh của Tàu. Bắc Kinh có toàn quyền thiết lập các cơ quan, lực lương an ninh, toà án đặc biệt và ủy ban an ninh.   Nhật Bản, Liên Hiệp Âu Châu, G7 bày tỏ sự lo ngại về hậu quả của luật này, cho đó là một tấn công vào sự tự trị và tự do của Hong Kong.   Đài Loan tuyên bố tiếp tục hỗ trợ nhân dân Hong Kong.   Ngày hôm trước, Hoa Kỳ đã quyết định hủy bỏ tất cả những ưu đãi thương mãi dành cho Hongkong.   Ngoại trưởng Anh phản đối, cho hay sẽ tuyên bố chính thức về phản ứng của Anh sau khi luật an ninh được biểu quyết.   Tập Cận Bình hành động theo đúng chiến thuật của Mao: “Hãy chọc thử bằng lưỡi lê, nếu thấy cứng thì rút ra, nếu mềm thì chọc vào“.   Những biện pháp, phản ứng của Tây Phương cho tới nay khiến Tập Cận Bình nghĩ là có thể làm mạnh.   Joshua Wong tuyên bố như vậy là “chấm dứt một Hong Kong như người ta vẫn thấy cho tới ngày nay“. Joshua Wong, Nathan Law, Agnes Chow.   Wong, cùng với 3 lãnh tụ khác của đảng Demossito, Agnes Chow, Nathan Law, và Jeffrey Ngo đã giải tán đảng này, để tránh cho đảng khỏi bị truy tố theo luật mới , nhưng họ sẽ tiếp tục tranh đấu với tư cách cá nhân, để khỏi liên lụy đến người khác.   Joshua Wong viết trên facebook: “Tôi sẽ tiếp tục bảo vệ ngôi nhà của tôi, Hongkong, cho đến khi họ bịt miệng tôi, hay loại trừ tôi khỏi trái đất này“./.   Paris 30/6  
......

Thượng Viện Mỹ thông qua luật để bảo vệ quyền tự trị Hong Kong

Thụy My -  RFI Thượng Viện Hoa Kỳ hôm 25/06/2020 đã thông qua dự luật nhằm trừng phạt các quan chức Trung Quốc bị xem là vi phạm các nghĩa vụ quốc tế mà Bắc Kinh đã cam kết đối với Hong Kong. Luật này còn phải được Hạ Viện thông qua và Tổng Thống Donald Trump chuẩn y mới có hiệu lực. Tuy nhiên cả hai đảng Cộng Hòa lẫn Dân Chủ đều ủng hộ, nhằm tạo thêm áp lực lên Bắc Kinh, ngoài các biện pháp đã được chính quyền đưa ra kể từ khi Trung Quốc loan báo áp đặt luật an ninh quốc gia lên Hong Kong. Theo dự luật trên, Washington có thể trừng phạt tất cả các định chế hoặc cá nhân có tham gia cụ thể. Chẳng hạn “các lãnh đạo đảng Cộng Sản Trung Quốc chịu trách nhiệm về việc áp đặt luật an ninh quốc gia lên Hong Kong,” hoặc các đơn vị công an đàn áp người biểu tình ở đặc khu. Đặc biệt các ngân hàng tiến hành “các giao dịch đáng kể” với các định chế và cá nhân trên cũng bị trừng phạt. Thượng nghị sĩ Dân Chủ Chris Van Hollen, một trong những người bảo trợ dự luật, tuyên bố: “Những gì mà chính quyền Trung Quốc đang làm đối với Hong Kong là không thể chấp nhận được: Họ hủy bỏ các quyền của người dân đặc khu.” Theo ông, cần chứng tỏ cho Bắc Kinh rằng “nếu họ cứ tiếp tục thì sẽ phải trả giá.” Trong khi đó theo Reuters, sự ủng hộ người biểu tình đòi dân chủ tại Hong Kong đã giảm xuống, trong lúc đặc khu đang chuẩn bị áp dụng luật an ninh quốc gia của Trung Quốc. Kết quả cuộc điều tra do Viện nghiên cứu dư luận Hong Kong tiến hành cho thấy đại đa số phản đối luật an ninh, tuy nhiên số người ủng hộ phong trào phản kháng từ 58% hồi tháng Ba giảm xuống còn 51%. Đa số các cuộc biểu tình trong những tuần qua cũng chỉ có vài trăm người tham gia, và nhanh chóng giải tán. Cảnh sát lấy cớ hạn chế tụ tập vì dịch virus corona, không cho phép tổ chức biểu tình và bắt một số lớn người đấu tranh. Giáo sư Thành Danh (Ming Sing), trường đại học khoa học kỹ thuật Hong Kong, lý giải tỉ lệ ủng hộ giảm có thể do người dân thấy Bắc Kinh trở nên cứng rắn hơn, khó thể tiếp tục nhấn mạnh các yêu sách. Còn theo phó giáo sư Viên Vĩ Hy (Samson Yuen), trường đại học Lĩnh Nam (Lingnan), thật ra sự ủng hộ dân chủ vẫn cao, nhưng do luật an ninh đã trở thành chủ đề thời sự chính, vượt qua đề tài biểu tình trong các cuộc thảo luận. Thụy My  
......

Ảo tưởng sức mạnh Trung hoa?

Nguyen Khan | Có lẽ hiếm có tác phẩm nào dài lê thê mà người đọc bỏ ăn bỏ ngủ đọc cho xong như những tác phẩm kiếm hiệp của Kim Dung. Nhiều người dí dỏm gọi những người mê đọc kiếm hiệp là đang luyện chưởng. Kim Dung xây dựng những tác phẩm kiếm hiệp của ông trên cái xường chính là cuộc xung đột dữ dội giữa danh môn chính phái và tà phái để tranh bá Võ Lâm, nhiều lúc tưởng như tà phái đã thắng, song cuối cùng chính vẫn thắng tà cho dù lắm lúc cái giá phải trả không nhỏ. Trong xã hội loài người, dù được tổ chức hoàn hảo đến mấy vẫn tồn tại song song hai loại quyền lực như câu chuyện chính tà của Kim Dung. Một là quyền lực nhà nước tượng trưng cho chính phái. Hai là quyền lực ngầm tượng trưng cho tà phái. Hai hệ thống quyền lực này tồn tại theo quy luật thịnh suy, nghĩa là chính suy thì tà thịnh, chính thịnh thì tà suy, chính tà lẫn lộn thì quốc gia suy. Quyền lực nhà nước thì rõ ràng, tùy thể chế chính trị để hình thành những cơ cấu tổ chức chính quyền đặc thù của mình. Song, dù là thể chế chính trị nào cũng không loại bỏ được quyền lực ngầm, tức tà phái, còn gọi khác là xã hội đen, là bố già hay mafia, do các nhóm lợi ích tạo ra. Pháp luật nhà nước càng lỏng lẻo, quyền lực nhà nước càng độc tôn (không có cơ chế phân quyền kiểm soát lẫn nhau), thì càng hình thành những nhóm lợi ích thân hữu với tài sản và thế lực cực lớn, có khả năng tác động vào những quyết sách nhà nước để làm giàu cho họ, làm nghèo nhân dân, làm bất công xã hội và gây nợ nần quốc gia. Một khi quyền lực nhà nước và quyền lực đen, tức chính phái và tà phái lồng vào nhau, thì đất nước trở thành địa ngục cho nhân dân, khi ấy thường hình thành những cuộc cách mạng để tái lập “danh môn chính phái”. Bởi chính luôn thắng tà, đó là quy luật được khẳng định qua thực tiễn cuộc sống. Trong phạm trù quốc tế, cũng luôn có hai thế lực chính tà đối đầu tranh giành quyền lực, nhiều lúc phải phân thắng bại bằng các cuộc chiến tranh đẫm máu. Sau Thế Chiến II, Mỹ nổi lên như một siêu cường chính phái bằng việc tổ chức một thế giới tự do thịnh vượng, mở đầu là chương trình viện trợ Mashall tái thiết Tây Đức, Tây Âu, viện trợ tái thiết Nhật Bản, vận động thành lập Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế đa phương khác, đề cao quyền con người bằng bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, qua đó nhấn mạnh đến quyền tự do phổ quát và quyền làm chủ đất nước của nhân dân, gọi khác là nhân quyền và dân quyền. Song sau đó Liên Xô, hiện tại là TC (Trung Cộng), nổi lên như một thế lực thách thức thế giới tự do do Mỹ dẫn dắt. Nhìn vào thể chế chính trị độc tài tàn bạo, tước bỏ mọi giá trị phổ quát về nhân quyền và dân quyền của nhân dân… thì đúng là nhà nước TC chẳng khác gì tà phái. Nếu tà phái thắng chính phái thì nhân loại sẽ chẳng khác gì trại súc vật của nhà văn Anh, nhiều dân tộc sẽ nếm mùi địa ngục trần gian như Tân Cương, Tây Tạng. Hiện tại Tập Cận Bình chẳng khác gì một bạo chúa đang cầm đầu tà phái thách thức thế giới tự do. Sau khi được may mắn kế thừa một nền kinh tế đang lên, hàng giá rẻ Hồ Cẩm Đào tràn lan khắp thế giới, chuỗi cung ứng hội tụ tại TC tạo ra công xưởng thế giới, GDP liên tục tăng hai con số, dự trữ ngoại hối khổng lồ gần 4000 tỷ USD, tổng GDP hơn 13000 tỷ USD, bỏ xa nền kinh tế thứ hai thế giới là Nhật Bản, bám đuôi siêu cường Mỹ… Thì Tập Cận Bình ảo tưởng giấc mơ Trung Hoa sắp thành sự thật, liền bãi bỏ chủ trương giấu mình chờ thời (thâu quang dưỡng hối) của Đặng Tiểu Bình, xua quân tranh chấp đảo senkaku của Nhật, tôn tạo bảy thực thể trong quần đảo Trường Sa cướp của Việt Nam thành những căn cứ quân sự, cướp bãi đá Scarborough của Philippines, công bố đường lưỡi bò chiếm gần 90% diện tích Biển Đông là quyền lợi cốt lõi của TC… Trong sự bất lực của chính phủ Mỹ do tổng thống Barack Obama lãnh đạo, đắc chí khi để nhân vật quyền lực nhất của “danh môn chính phái” là tổng thống Mỹ Obama phải tự chui phía đuôi phi cơ ra sân bay TC chứ TC không thèm cho xe thang đón rước long trọng như lệ thường v.v… Hầu hết các nước đều làm ăn và phụ thuộc nhiều vào thị trường TC, nhiều nước lệ thuộc vào vốn TC, nên chẳng ai dám làm mích lòng TC, kể cả Mỹ và các nước G7, khiến Tập Cận Bình ảo tưởng về sức mạnh Trung Hoa, nên ngang tàng, ngạo mạn đe nẹt thế giới. Cho đến khi tổng thống Mỹ Donald Trump chấp chính, thì cái ảo tưởng sức mạnh Trung Hoa của Tập Cận Bình mới bắt đầu lộ dần những điểm yếu. Ngày nay, không chỉ TC trở nên yếu thế trong cuộc thương chiến với Mỹ, mà ngay cả sức mạnh quân sự lớn thứ hai thế giới của TC cũng không còn đủ mạnh để răn đe các nước. Vừa đụng Ấn Độ TC đã nhợn tay vì phản ứng dữ dội của dân Ấn. Đưa quân đe dọa Đài Loan bị tổng thống Đài Loan Thái Anh Văn phản ứng cứng rắn phải chùn bước. Nhật Bản cũng không chút e dè trong tranh chấp Senkaku, đem quân hùng hậu xuống Biển Đông thì bị phản ứng mạnh của Việt Nam, Philippines, Malaysia và Indonesia… Thông qua luật an ninh cho Hongkong cũng bị Mỹ, Anh, đặc biệt là liên minh Châu âu phản ứng dữ dội dồn Tập Cận Bình vào thế lưỡng nan. Khống chế chuỗi cung ứng của các nước đặt tại TC không cho xuất khẩu khẩu trang và thiết bị y tế về nước, thì bị Mỹ và các nước rút chuỗi cung ứng khỏi TC. Trừng phạt Australia vì dám yêu cầu quốc tế điều tra nguồn gốc cúm Tàu, nhưng không những không làm Australia sợ, còn làm cho Canada và nhiều nước khác ủng hộ Australia thách thức TC v.v… Tóm lại, đây là thời điểm Tập Cận Bình lúng túng nhất, vì lỡ ảo tưởng sức mạnh Trung Hoa trèo lên lưng cọp thách thức Mỹ và thế giới. Tiếp tục cởi lưng cọp thì đơn độc không đủ sức, bước xuống thì sợ cọp vồ, đành lâm thế lưỡng nan như gà mắc tóc… Cho nên cứ đưa quân lính, phi cơ, tàu chiến… chạy tới chạy lui hăm voi dọa khỉ mà chẳng dám bóp cò… Dùng đòn bẩy kinh tế đe nẹt miệng ăn làng trên xóm dưới mà chẳng dám động thủ vì sợ dính đòn hồi mã thương càng chết nhanh hơn. Trong bối cảnh ngổn ngang trăm mối này, thì việc chọn lựa một nước yếu nào đó để gỡ mối có thể là một chọn lựa mà TC đang tính đến. Bởi điều Tập Cận Bình lo sợ nhất, là một ngày nào đó Donald Trump trở thành Lệnh Hồ Xung cùng bà Thái Anh Văn song tấu nhạc khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ trong Tử Cấm Thành./.  
......

Nghị viện EU thông qua nghị quyết kêu gọi kiện Trung Quốc về luật an ninh Hồng Kông

Xuân Thành Nghị viện Liên minh Châu Âu (EU) hôm thứ Sáu (19/6) đã thông qua nghị quyết không ràng buộc, trong đó khuyến nghị EU và các quốc gia thành viên kiện Trung Quốc ra Tòa án Công lý Quốc tế, nếu luật an ninh quốc gia mới cho Hong Kong được áp dụng. Trong nghị quyết được thông qua hôm 19/6 với 565 phiếu tán thành, 34 phiếu phản đối và 62 phiếu trắng, Nghị viện Châu Âu [European Parliament – EP] đã bỏ phiếu ủng hộ việc kiện Trung Quốc ra Tòa Công lý Quốc tế [International Court of Justice – ICJ] về việc nước này quyết định áp dụng luật an ninh quốc gia mới cho Hong Kong. Trong nội dung nghị quyết, các nghị sĩ EU “kêu gọi các quốc gia thành viên hãy xem xét, trong trường hợp luật an ninh mới được áp dụng, nộp đơn kiện lên Tòa Công lý Quốc tế cáo buộc rằng quyết định của Trung Quốc về việc áp đặt luật an ninh quốc gia lên Hong Kong vi phạm Tuyên bố chung Trung-Anh và Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR).” Các nghị sĩ EU cũng mạnh mẽ lên án luật an ninh mới tấn công vào quyền tự trị của Hong Kong, cũng như làm gia tăng sự can thiệp của Trung Quốc vào các vấn đề nội bộ của hòn đảo bán tự trị này. Họ kêu gọi giới chức Trung Quốc và Hong Kong thả tự do cho các nhà hoạt động ủng hộ dân chủ và những người biểu tình ôn hòa đang bị cầm tù và xóa bỏ các tội danh đang áp lên những người này. Các nghị sĩ EU muốn Liên Hiệp Quốc chỉ định một Đặc phái viên để chuyên trách về tình huống tại Hong Kong. Nghị viện EU quan ngại mạnh mẽ về các quyền dân sự, chính trị và tự do báo chí tại Hong Kong đang bị tổn hại và kêu gọi một cuộc điều tra độc lập và khách quan về việc cảnh sát Hong Kong sử dụng vũ lực đối phó với những người biểu tình ủng hộ dân chủ. Nghị quyết của Nghị viện EU cuối cùng mạnh mẽ thúc giục các nước thành viên EU và Bộ trưởng Ngoại giao EU Josep Borrell hãy tuyên bố vấn đề luật an ninh quốc gia cho Hong Kong, cũng như các vấn đề nhân quyền chẳng hạn như tình hình của người Duy Ngô Nhĩ là ưu tiên hàng đầu trong Hội nghị EU-Trung Quốc trực tuyến dự kiến diễn ra vào thứ Hai (22/6) và tại cuộc họp giữa các lãnh đạo EU và Trung Quốc đã lên kế hoạch. Phản ứng về nghị quyết của Nghị viện EU, phát ngôn viên Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội Trung Quốc, ông You Wenze hôm thứ Bảy (20/6) đã lên tiếng cực lực phản đối. Ông You Wenze cho rằng nghị quyết của EU đã bóp méo nghiêm trọng sự thật và gia tăng can thiệp công khai vào các sự vụ của Hong Kong, theo Reuters đưa lại tin từ Tân Hoa Xã. Trước EU, một tổ chức đa phương khác là nhóm các nước công nghiệp phát triển G7 hôm thứ Tư (18/6) đã ra tuyên bố chung của các ngoại trưởng bày tỏ quan ngại nghiêm trọng về việc Trung Quốc thực thi luật an ninh quốc gia tại Hong Kong, trong đó kêu gọi Bắc Kinh xem xét lại quyết định này. Tuyên bố nêu rõ: “Luật an ninh quốc gia được thúc đẩy có thể làm suy yếu nghiêm trọng nguyên tắc ‘một nước hai chế độ’ và mức độ tự trị cao của lãnh thổ này [Hong Kong]. Điều này sẽ gây tổn hại đối với hệ thống quản trị đã giúp cho Hong Kong phát triển phồn thịnh và đạt được thành công trong bao nhiêu năm qua.” “(Thực hiện) tranh luận công khai, hiệp thương cùng ​​các bên liên quan về lợi ích, tôn trọng quyền tự do cùng quyền lợi Hong Kong dưới sự bảo hộ là rất cần thiết,” tuyên bố chỉ ra. Tuyên bố cũng đề cập đến vấn đề mà các ngoại trưởng cùng đại diện cấp cao của EU đặc biệt quan tâm, cụ thể là việc cưỡng ép thực thi luật an ninh quốc gia sẽ làm suy yếu và đe dọa xói mòn các quyền lợi và tự do cơ bản của người dân Hong Kong, trong khi các quyền lợi và tự do này được bảo vệ bởi luật pháp và hệ thống tư pháp độc lập. Trong tuyên bố, các ngoại trưởng G7 kêu gọi: “Chúng tôi mạnh mẽ hối thúc Trung Quốc xem xét lại quyết định này.” Xuân Thành  
......

Liên minh tình báo "Five Ayes" đối đầu với TQ

Le Anh| Những động thái trong thời gian qua của các quốc gia trong Liên minh tình báo có tên là “Five eyes” bao gồm Mỹ, Anh, Úc, Canada và New Zealand ngày càng gay gắt hơn đối với Bắc kinh, không những liên quan đến vấn đề thương mại mà sự căng thẳng đến mức cao điểm trong giai đoạn bùng phát Đại dịch Vũ Hán do sự bưng bít thông tin của Trung Quốc. Trung Quốc cáo buộc Hoa Kỳ là quốc gia đứng đầu trong nhóm Five eyes đã vận động các thành viên trong nhóm liên minh đối đầu với Bắc Kinh. Úc là quốc gia dẫn đầu các cuộc kêu gọi điều tra nguồn gốc virus gây bùng phát dịch Covid-19. Đối với Canada, Trung quốc từng giận dữ khi bắt giữ bà Mạnh Vãn Chu (Meng Wanzhou), giám đốc tài chính Huawei để đáp ứng yêu cầu dẫn độ của Mỹ. Ngoài ra, vào cuối tháng Năm, 2020, Bắc Kinh phẫn nộ khi các Bộ trưởng ngoại giao Anh, Úc, Canada và Mỹ đưa ra tuyên bố chung về việc Trung Quốc áp đặt luật an ninh quốc gia đối với Hong Kong và bày tỏ lo ngại rằng việc áp dụng luật này sẽ làm mất đi sự tự do và quyền tự trị của Hong Kong. New Zealand, mặc dầu không nằm trong tuyên bố chung, tuy nhiên đã chia sẻ sự quan tâm với những mối lo ngại của các quốc gia dân chủ khác. Chính điều này Trung Quốc không hài lòng, Tờ Nhân dân Nhật báo (People's Daily), cơ quan ngôn luận của ĐCSTQ đăng tải một bài viết mới đây nói rằng, Mỹ đã đi quá xa khi điều động liên minh Five Eyes chỉ trích chính phủ Trung Quốc vi phạm Tuyên bố chung Trung-Anh về Hong Kong, ký năm 1984. Được biết, Five Eyes có khởi nguồn từ Thế chiến thứ hai, được xây dựng dựa trên một thỏa thuận trao đổi thông tin tình báo nước ngoài giữa Mỹ và Anh. Vào năm 1955, mạng lưới tình báo này được mở rộng trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh đang nóng dần, trong đó kết nạp thêm Canada, Australia và New Zealand. Có một số dư luận cho rằng, Trung Quốc đang đến hồi mạt vận, phải đối phó với nhiều vấn đề cùng một lúc, từ vụ Hong Kong, cho đến Biển Đông, rồi đối phó với Đài Loan, cùng với làn sóng phẫn nộ của nhiều quốc gia trên thế giới vì đại dịch Vũ Hán. Và mới đây đã phải chạm trán với Ấn độ. Phần thì phải giải quyết tình trạng Đại dịch Vũ Hán đang bùng phát trở lại tại Bắc Kinh… Đó là chưa kể đến những vấn đề thiên tai lụt lội mới xảy ra ở nhiều tỉnh tại Trung Quốc, rồi đến tình trạng thất nghiệp tràn lan bị ảnh hưởng bởi Đại dịch Vũ Hán. Chắc chắn các sự kiện trên sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của các Đảng viên và có thể dẫn đến sự đấu đá trong nội bộ của Đảng CSTQ? Liệu Tập Cận Bình có khả năng tiếp tục giữ được “ngai vàng hoàng đế” không? Lê Ánh (Theo South China Morning Post)  
......

Chính phủ Ấn Độ phát động cuộc đấu tranh chống Trung quốc toàn diện

Le Anh|   Sau vụ đụng độ giữa binh sĩ Ấn độ và Trung Quốc tại vùng biên giới tranh chấp chủ quyền đã dẫn đến vụ 20 binh sĩ Ấn độ bị lính Trung Quốc sát hại. Sự kiện này đã làm cho dư luận Ấn độ phẫn nộ. Hôm 19 Tháng Sáu, 2020, Thủ tướng Narendra Modi khẳng định Ấn Độ đã bị tổn thương. Ông cảnh báo rằng quân đội Ấn Độ được toàn quyền đáp trả mọi hành động bạo lực. New Delhi cũng chuẩn bị trả đũa Bắc Kinh. Về mặt kinh tế: - New Delhi dự kiến hủy bỏ một hợp đồng lắp đặt thiết bị đường sắt trị giá 55 triệu euro, được giao cho một công ty Trung Quốc cách đây bốn năm. - Ấn Độ cũng có thể loại các doanh nghiệp Trung Quốc ra khỏi các hợp đồng viễn thông, có nghĩa là cấm sử dụng công nghệ 5G của Hoa Vi. - Cấm các hãng hàng không ngoại quốc bay ngang không phận nước mình để đến Trung Quốc. - Khuyến khích dân Ấn biểu tình phản đối công khai để gia tăng áp lực. - Kêu gọi tẩy chay tất cả hàng hóa Trung Quốc. Những khách sạn đang phục vụ đồ ăn Trung Quốc cũng nên bị đóng cửa ở Ấn Độ… Lần này Trung Quốc đã gặp phải đối thủ với mật độ dân số xấp xỉ, về mặt quân sự không thua trung quốc. Dân số hiện tại của Ấn Độ là 1.379.431.309 người theo số liệu mới nhất từ Liên Hợp Quốc cho đến ngày 20/06/2020 Dân số hiện tại của Trung Quốc là 1.439.176.787 dựa trên dữ liệu mới nhất của Liên Hợp Quốc ngày 21/6/2020, Theo thống kê, phân tích của GFP về tình hình xếp hạng sức mạnh quân sự thế giới ngày nay có 4 quốc gia hàng đầu của thế giới được sắp xếp theo thứ tự như sau: 1/ Mỹ 2/ Nga 3/ Trung Quốc 4/ Ấn Độ Ngoài ra còn một số quốc gia cũng nằm trong hạng top 10 về mặt quân sự như: Pháp, Anh, Nhật Bản, Thổ Nhĩ Kỳ, Đức, Ý, Điểm quan trọng của cuộc đấu tranh sẵn sàng đối đầu với Trung quốc là do chính phủ Ấn Độ phát động toàn dân, toàn diện. Tin mới nhất theo Hindustan Times dẫn lời hai sĩ quan quân đội của Ấn Độ ngày 20/6 cho biết, quân đội Ấn Độ đã quyết định thay đổi quy tắc giao chiến (ROE), cho phép binh sĩ nổ súng ở biên giới tranh chấp với Trung Quốc. Theo kinh nghiệm của lịch sử thế giới đã chứng minh bất cứ cuộc đấu tranh chống ngoại xâm của bất cứ một quốc gia nào, cho dù kẻ xâm lược lớn mạnh cở nào đi nữa đều bị thất bại do sự đoàn kết và quyết tâm thể hiện lòng yêu nước của toàn thể người dân đất nước đó. Lịch sử Việt Nam đã chứng minh được điều này. Rất tiếc là tinh thần yêu nước của người dân Việt Nam ngày nay đã bị ngăn cản, thậm chí bị thui chột bởi một thiểu số lãnh đạo cầm quyền hiện nay chỉ biết nghĩ đến quyền lợi mà không quan tâm đến chủ quyền cûa đất nước.    
......

Đài Tiếng nói Hoa Kỳ trở thành Đài Tiếng nói của Trump

Michael Pack trước đây đã làm phim tài liệu với Steve Bannon, là người quản lý chiến dịch Trump và cố vấn của ông ta. Ảnh: Facebook Asia Times - Tác giả: David Hutt Dịch giả: Trúc Lam Trump bổ nhiệm một người cánh hữu vào đài phát thanh, truyền hình do Quốc hội tài trợ, mà quan điểm của người này có thể không đồng thuận với 117 triệu khán giả của các đài phát thanh ở châu Á. Hai giám đốc điều hành cấp cao của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) do Quốc hội Hoa Kỳ tài trợ, đã từ chức trong tuần này, sau khi một đồng minh gây tranh cãi của Tổng thống Mỹ Donald Trump được xác nhận là giám đốc điều hành mới của cơ quan giám sát các cơ quan truyền thông, cũng như Đài Á châu Tự do (RFA) và Đài Tiếng nói châu Âu (VE). Trong một trường hợp khác về việc Trump bổ nhiệm một người trung thành chính trị cho một công việc phi chính trị, nhà hoạt động bảo thủ và là nhà làm phim Michael Pack đã được xác nhận hồi tuần trước với tư cách là người đứng đầu Cơ quan Truyền thông Toàn cầu Hoa Kỳ (USAGM), một cơ quan độc lập với chính phủ Hoa Kỳ, chịu trách nhiệm về các hãng tin, được tài trợ bởi những người nộp thuế. Điều này xảy ra sau một cuộc bỏ phiếu phân chia giữa hai đảng tại Thượng viện Hoa Kỳ, gần ba năm sau khi tên của ông ta lần đầu tiên được Trump đưa tới. Pack được cho là đồng minh thân cận của Steve Bannon, cựu chiến lược gia của Trump và là cố vấn tòa Bạch Ốc, là người mà ông đã thực hiện hai bộ phim tài liệu. Ông cũng là người đứng đầu Viện Claremont trước đây, một nhóm chuyên gia bảo thủ có mối liên hệ chặt chẽ với phong trào Trump. Sự bổ nhiệm của Pack đã khiến người ta lo ngại rằng, ông có thể cố gắng thay đổi chính sách biên tập của các cơ quan truyền thông như Radio Free Asia (RFA) và Voice of America (VOA), ông Trump đã dành nhiều tháng chỉ trích VOA, cáo buộc đài này lặp lại sự tuyên truyền của Trung Quốc. Hôm thứ Tư [17/6], Pack đã sa thải các lãnh đạo của các tổ chức cơ quan khác, gồm cả những người đứng đầu Mạng lưới phát thanh truyền hình Trung Đông, Đài Á châu Tự do và Đài Âu châu Tự do / Đài Tự do, mà không cần giải thích. Người ta cũng lo ngại rằng, khi cố gắng biến Đài Tiếng nói Hoa Kỳ thành “Đài Tiếng nói của Trump”, việc tiếp quản của cánh hữu sẽ gây nguy hiểm cho niềm tin của độc giả và người nghe ở các khu vực độc đoán ở châu Á, nơi thu hút một số lượng thính giả lớn nhất ở châu Á lắng nghe. “Tôi sợ rằng sự xuất hiện của Pack sẽ mang đến một công cụ thẳng thừng cho các vấn đề tại USAGM”, ông Brett Bruen, giám đốc tham gia toàn cầu trong nhiệm kỳ tổng thống Barack Obama và là người đã làm việc với cơ quan này để giới thiệu các cải cách dưới thời chính quyền trước đó, ông Bruen nói với Asia Times. Ông Bruen nói thêm: “Từ những gì tôi nghe được, họ sẽ xem xét sa thải hàng loạt, cắt giảm ngân sách và định hình lại nhiệm vụ của nó. Trump muốn một bộ thông tin sẽ nói lên tiếng nói của đảng. Tất cả những điều này đang diễn ra trong khi Nga, Trung Quốc và các đối thủ khác đang ráo riết mở rộng hoạt động thông tin của họ. Một thời điểm nguy hiểm cho nền dân chủ”. Hồi tháng Tư, Trump thậm chí còn đe dọa, buộc Quốc hội phải tạm dừng phiên họp để ông có thể lách qua nhiều người mà ông đề cử khác, gồm cả ông Pack, sau khi ông tuyên bố cơ quan lập pháp Mỹ đang cố tình trì hoãn các vụ đề cử của ông. Tuần trước, những người Cộng hòa ở Thượng viện đã nhất trí bỏ phiếu chấp thuận ông Pack, mặc dù cuộc điều tra đang diễn ra, liên quan đến các cáo buộc ông có thể đã có những sự chi tiêu không chính đáng giữa những công việc phi lợi nhuận và lợi nhuận. Ngày 15 tháng 6, Amanda Bennett, Giám đốc VOA, và Phó Giám đốc Sandy Sugawara tuyên bố từ chức. Vẫn không rõ liệu ông chủ mới của họ có yêu cầu họ ra đi hay họ chọn làm như vậy. Tuần này cũng chứng kiến ​​sự từ chức của bà Libby Liu, Giám đốc Điều hành của Quỹ Công nghệ mở, một cơ quan thúc đẩy tự do internet phi lợi nhuận cũng do USAGM giám sát. Trước đó, bà Liu là Chủ tịch của RFA trong 14 năm. Đã có những lo ngại về sự rung chuyển sẽ ảnh hưởng đến chất lượng truyền thông ở châu Á như thế nào. VOA và RFA đưa tin khắp Đông Nam Á và nội dung phát thanh bằng tiếng Thái, tiếng Khmer, tiếng Việt, tiếng Lào, tiếng Indonesia và tiếng Miến Điện. Janet Steele, giáo sư báo chí tại Đại học George Washington và là giám đốc của Học viện Ngoại giao và Truyền thông Toàn cầu, là người chuyên về truyền thông Đông Nam Á, nói rằng: “Kiểu can thiệp chính trị trắng trợn này là tiêu chuẩn ở nhiều nước Đông Nam Á, nhưng không phải ở Mỹ”. “Vì vậy, đó là một ngày rất buồn đối với những người trong chúng ta, những người coi trọng sự đóng góp của các nhà báo tại USAGM – nhiều người trong số họ đã thoát khỏi chế độ độc đoán – và đưa tin đáng tin cậy, phi đảng phái”, bà Janet Steele nói thêm. Một cuộc khảo sát năm ngoái của USAGM, cho thấy, có  khoảng 117 triệu khán giả của VOA và RFA ở Đông Nam Á và Đông Á. Nhưng một số nhà nước độc tài, bao gồm cả những nước ở Đông Nam Á, vẫn mô tả VOA và RFA là những cơ quan tuyên truyền của Mỹ. Những cáo buộc mà họ đã nhận được tài trợ trong quá khứ từ Cơ quan Tình báo Trung ương (CIA) đã được chứng minh là đúng, trong Chiến tranh Lạnh, một số giám đốc của các đài phát thanh nhìn thấy vai trò của họ là chống lại chủ nghĩa cộng sản. Tuy nhiên, trong những thập niên gần đây, cả hai đài đã cam kết vô tư. Cơ quan USAGM – có tên là Hội đồng Quản trị Phát thanh Truyền hình của Chính quyền (BBG) cho đến năm 2018 – hoạt động độc lập với chính phủ Hoa Kỳ và các quy tắc nghiêm ngặt được đưa ra để bảo đảm tính trung lập và khách quan. Nhưng với một đồng minh của Trump đứng đầu USAGM, một số nhà phân tích tin rằng, những cáo buộc chỉ đơn thuần là sự tuyên truyền của chính phủ Hoa Kỳ chi phối các đài phát thanh của các nhà nước độc tài thế giới, sẽ khó phủ nhận hơn. “Các đài phát thanh của VOA được những người trong chế độ độc tài tôn trọng chỉ vì họ nói sự thật, không giống như truyền thông của chúng ta. Nếu nó trở thành cơ quan tuyên truyền dưới thời Trump – điều mà nó luôn bị cáo buộc bởi các chế độ độc tài – thì coi như kết thúc”, ông Garry Kasperov, chủ tịch Tổ chức Nhân quyền đã tweet trong tuần này. Ở Campuchia, hai cựu nhà báo RFA là Uon Chhin và Yeang Sothearin, đã bị bắt hồi năm 2017 vì tội gián điệp, chỉ vài tháng sau khi cơ quan này buộc phải đóng cửa văn phòng ở Phnom Penh vì áp lực của chính phủ. Cùng thời gian đó, chính quyền Campuchia cũng cấm các đài phát thanh địa phương đưa tin do RFA và VOA sản xuất. Điều này xảy ra ngay trước khi Đảng Nhân dân Campuchia cầm quyền lâu năm chuyển sang đóng cửa đảng đối lập của đất nước này và bắt giữ nhà lãnh đạo của đảng, với cáo buộc phản quốc, qua những cáo buộc âm mưu đảo chính với sự hỗ trợ của Hoa Kỳ. Trong những năm kể từ khi đảng đối lập bị buộc phải giải thể, các nguồn tin của đảng cầm quyền đã nhấn mạnh rằng, RFA và VOA có thể là một phần của âm mưu giả tạo này. Nhà nước Việt Nam độc tài cũng đã chỉ ra những người đóng góp bài vở cho RFA và VOA để đàn áp. Trương Duy Nhất, một blogger đóng góp cho Ban Việt ngữ RFA, đã bị kết án 10 năm tù hồi tháng 3 về các cáo buộc tham nhũng. Ông ta bị bắt cóc bởi các đặc vụ Việt Nam tại Thái Lan và bị đưa trở về Việt Nam sau khi xin tị nạn chính trị với Liên Hiệp quốc ở Bangkok. Nhiều tháng trước, người viết bài cho VOA là ông Phạm Chí Dũng, Chủ tịch Hội Nhà báo Độc lập, một tổ chức ngoài vòng pháp luật Việt Nam, đã bị bắt vì tiến hành “các hoạt động chống chế độ như viết các bài báo chống nhà nước, [và] hợp tác với truyền thông nước ngoài”. Tham gia vào danh sách các nhà phê bình lâu dài của VOA chính là ông Trump, là người trong những tháng gần đây đã cáo buộc VOA thúc đẩy tuyên truyền của Trung Quốc và thực hiện công việc của “những kẻ thù của nước Mỹ”. Các báo cáo cho biết, ở nơi riêng tư, ông Trump gọi nó là “Đài Tiếng nói của Liên Xô”. Trong một cuộc họp báo hồi tháng 4, Trump đã làm nổ tung đài VOA: “Nếu các bạn nghe những điều phát ra từ Đài Tiếng nói Hoa Kỳ, thì nó thật kinh tởm”. Vài tuần trước, nhà lãnh đạo Hoa Kỳ đã tweet: “Những người nộp thuế ở Mỹ – trả tiền cho [đài] tuyên truyền cho chính Trung Quốc, thông qua Chính phủ Hoa Kỳ tài trợ Đài Tiếng nói Hoa Kỳ! Nhục nhã!!” Cuối tháng 4, khi đại dịch Covid-19 lan rộng ở Mỹ, Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Hoa Kỳ đã lưu hành một bản ghi nhớ, nói với nhân viên không được trả lời phỏng vấn VOA, dường như sau khi được tòa Bạch Ốc chỉ đạo. Carlos Martinez de la Serna, giám đốc chương trình tại Ủy ban Bảo vệ Nhà báo, cho biết trong một tuyên bố gần đây rằng: “Chính quyền Trump đã tạo ra một môi trường sợ hãi cho các quan chức nói chuyện với báo chí, là điều can thiệp vào các phương tiện truyền thông cộng đồng làm việc như một cơ quan giám sát”. Sự thù địch của Trump đối với VOA đã được ghi nhận bởi Eliot Engel, dân biểu đảng Dân chủ từ New York và là Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại Hạ viện. “VOA đã trở thành mục tiêu thích thú của tổng thống và các đồng minh, có lẽ vì VOA đã tuân thủ yêu cầu pháp lý rằng, đó là một nguồn tin tức độc lập, không phải là một cơ quan tuyên truyền cho chính quyền”, ông Engel nói trong một tuyên bố ngày 15/6. Trong lá thư từ chức, các giám đốc điều hành của VOA là Bennett và Sugawara, nói rằng, “Michael Pack đã tuyên thệ trước Quốc hội, tôn trọng và tôn vinh tường lửa, bảo đảm sự độc lập của VOA, là điều đóng vai trò quan trọng nhất trong niềm tin tuyệt vời của khán giả trên toàn thế giới có được trong chúng ta”. Về mặt kỹ thuật, chức vụ mới của Pack không có sự giám sát biên tập đối với nhiều báo, đài dưới sự kiểm soát của nó và nhân viên tại các cơ quan này phủ nhận rằng họ sẽ bị ảnh hưởng bởi ý kiến ​​của giám đốc điều hành cấp cao. Tuy nhiên, những thay đổi được đưa ra gần cuối nhiệm kỳ của Tổng thống Obama hồi tháng 12 năm 2016 đã trao nhiều quyền lực hơn cho chức vụ mà ông Pack hiện đang nắm giữ tại USAGM so với những người đứng đầu trước đây nắm giữ. Năm đó, cải cách đã tạo ra một vị trí Giám đốc điều hành mới, được bổ nhiệm bởi tổng thống Hoa Kỳ và một Ban điều hành chỉ giữ quyền lực cố vấn. Trước đây, USAGM được lãnh đạo bởi một hội đồng lưỡng đảng, gồm chín thành viên với quyền điều hành quản lý trực tiếp. Rõ ràng ông Trump xem việc chỉ định Pack là một chiến thắng. Trump tweet ngày 5/6: “Không ai biết gì về một chiến thắng lớn này đối với nước Mỹ. Tại sao? Bởi vì anh ấy sẽ điều hành ĐÀI TIẾNG NÓI HOA KỲ và tất cả mọi thứ liên quan đến nó”. Tuy nhiên, đối với những người ở các khu vực đàn áp hơn như ở châu Á, những người phụ thuộc vào tin tức độc lập của VOA và RFA, không rõ rằng sự bổ nhiệm ông Pack có sẽ là một chiến thắng hay không. Tác giả: David Hutt Dịch giả: Trúc Lam Nguồn: Asia Times https://asiatimes.com/2020/06/voice-of-america-to-become-voice-of-trump/  
......

Bộ Ngoại giao Mỹ: Việt Nam không tiến bộ trong minh bạch tài chính

  Ảnh: Một cuộc họp của Quốc hội Việt Nam ở Hà Nội. Chính phủ Việt Nam, theo đánh giá của Bộ Ngoại giao Mỹ, không đạt tiến bộ về minh bạch tài chính trong năm qua. VOA Báo cáo hàng năm mới nhất của Mỹ về minh bạch tài chính toàn cầu nhận định rằng Việt Nam không có tiến bộ trong việc công khai các nguồn thu của chính phủ hay các thông tin về khai thác tài nguyên thiên nhiên. Báo cáo của Bộ Ngoại giao Mỹ đưa ra hôm 15/6 cho thấy Việt Nam không nằm trong số 76 trên 141 quốc gia được đánh giá đáp ứng các tiêu chuẩn tối thiểu về minh bạch tài chính. Minh bạch tài chính, theo Bộ Ngoại giao Mỹ, là một yếu tố vô cùng quan trọng trong việc quản lý tài chính công một cách hiệu quả, giúp xây dựng niềm tin thị trường tư nhân và củng cố sự bền vững về kinh tế. Bộ Ngoại giao Mỹ nói trong báo cáo mới nhất rằng minh bạch tài chính cho công dân biết thu nhập và thu nhập từ thuế của chính phủ được sử dụng như thế nào và do đó nó cung cấp một cửa sổ cho người dân nhìn vào ngân sách của chính phủ cũng như giúp các chính phủ chịu trách nhiệm về việc quản lý của họ. Theo tiêu chí toàn cầu của Bộ Ngoại giao Mỹ, những nước đáp ứng được các yêu cầu tối thiểu về minh bạch tài chính là khi chính phủ của họ đưa ra công chúng các tài liệu ngân sách trong một thời gian hợp lý. Những tài liệu này phải hoàn chỉnh và đáng tin cậy. Báo cáo của Bộ Ngoại giao Mỹ cho biết dù chính phủ Việt Nam trong thời gian qua cho phép công chúng truy cập đề xuất ngân sách điều hành và ngân sách được thực hiện nhưng chính phủ Hà Nội đã không công bố báo cáo cuối năm trong một khoảng thời gian hợp lý. Thông tin về số nợ của các doanh nhiệp nhà nước không được công khai. Theo đó, dù chính phủ Việt Nam công khai các tài liệu về các khoản chi tiêu và nguồn thu theo kế hoạch nhưng họ vẫn không minh bạch hoá các tài khoản ngoài ngân sách. Thêm nữa, dù chính phủ Việt Nam dường như tuân theo các điều luật và quy định về trao hợp đồng hoặc giấy phép khai thác tài nguyên thiên nhiên theo quy định nhưng các thông tin cơ bản về việc cho phép khai thác tài nguyên thiên nhiên ở Việt Nam không phải lúc nào cũng có sẵn công khai. Theo Ngân hàng Thế giới, minh bạch tài chính đặc biệt có một tác động quan trọng ở Việt Nam khi ngành kinh tế công đóng một vai trò tương đối lớn trong nền kinh tế của đất nước. Ngân hàng này đánh giá rằng Việt Nam có những tiến bộ đáng kể so với thập niên 1990 trong việc minh bạch tài chính. Kết quả khảo sát toàn cầu về Chỉ số công khai ngân sách mở 2019 được đưa ra hồi tháng 5 năm nay cho thấy điểm số công khai, minh bạch ngân sách của Việt Nam đã tăng mạnh so với các kỳ đánh giá trước đó, tăng 23 điểm so với năm 2017. Thời báo Tài chính cho biết đây là kết quả nỗ lực của Bộ Tài chính trong suốt những năm qua và mục đích của việc công khai, minh bạch ngân sách là nhằm tăng cường sự giám sát của cộng đồng, đảm bảo hiệu quả trong chi tiêu ngân sách cũng như yêu cầu siết chặt kỷ luật, kỷ cương ngân sách. Bộ Ngoại giao Mỹ tiến hành đánh giá hàng năm về sự minh bạch tài chính của các chính phủ trên thế giới hiện đang nhận sự trợ giúp tài chính của Hoa Kỳ nhằm giúp đảm bảo rằng các quỹ từ tiền thuế của người dân Mỹ được sử dụng hợp lý và cũng để cung cấp những cơ hội đối thoại với các chính phủ về sự quan trọng của minh bạch tài chính. Hồi tháng 5, Mỹ công bố viện trợ cho Việt Nam 9,5 triệu USD để chống dịch COVID-19 và một tháng trước đó, Mỹ tài trợ 42 triệu USD để giúp phát triển kinh tế tư nhân tại Việt Nam. Theo đánh giá của Forbes đưa ra hồi tháng 4, Mỹ là thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam trong hơn một thập niên qua, với kim ngạch thương mại song phương tăng trưởng liên tục ở mức hơn 20% trong ba năm gần đây. Riêng quý I năm nay, Mỹ là đối tác thương mại lớn của Việt Nam với tổng kim ngạch 19,5 tỉ USD, tăng gần 20% trong đó Việt Nam xuất sang Hoa Kỳ gần 16 tỉ USD, theo số liệu mới nhất từ Tổng cục Hải quan.  
......

Hoa Kỳ bảo trợ cho hai tù nhân tôn giáo Việt Nam

Mục sư A Đảo và Tín đồ Hòa Hảo Nguyễn Bắc Truyển. Photo USCIRF và Free Them Now. VOA| Uỷ Hội Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế (USCIRF) vừa công bố bản báo cáo đặc biệt về tù nhân lương tâm tôn giáo ở Việt Nam, trong đó nêu hai trường hợp tiêu biểu là tín đồ Phật giáo Hòa Hảo Nguyễn Bắc Truyển và Mục sư Tin Lành Tây Nguyên A Đảo. Đây là hai tù nhân tôn giáo của Việt Nam trong danh sách 14 tù nhân lương tâm tôn giáo trên thế giới vừa được các Uỷ viên của USCIRF bảo trợ. Báo cáo ngày 9/6/2020 của USCIRF cho biết trong số hơn 250 tù nhân lương tâm tại Việt Nam, ước tính có một phần ba bị bỏ tù vì có liên quan đến hoạt động cho tự do tôn giáo hay niềm tin tôn giáo, gồm cả Công Giáo, Tin Lành và Hòa Hảo. Trong danh sách của USCIRF hiện có tất cả 28 nạn nhân tôn giáo Việt Nam đang bị giam cầm, trong đó phần lớn theo Phật giáo Ân Đàn Đại Đạo và Hòa Hảo. “Các tù nhân tôn giáo không được trại giam cho tiếp cận kinh sách hoặc được chăm sóc y tế đầy đủ,” báo cáo viết. “Một số nhà lãnh đạo tôn giáo đã bị bắt chỉ vì họ ủng hộ cho tự do tôn giáo nói chung hay cho một số cộng đồng tôn giáo cụ thể,” báo cáo nhận định. Báo cáo đơn cử trường hợp Mục sư Tin lành A Đảo thuộc Giáo hội Tin Lành Montagnard không được Nhà nước Việt Nam công nhận và nhà hoạt động tôn giáo Nguyễn Bắc Truyển, một tín đồ Hòa Hảo, đang bị chính quyền Việt Nam giam cầm. Vào tháng 8/2016, mục sư A Đảo tham dự Hội nghị Tự do Tôn giáo - Tín ngưỡng Đông Nam Á tại Đông Timor. Khi trở về, chính quyền Việt Nam đã bắt giữ ông và tuyên án 5 năm tù vào ngày 28/4/2017 với cáo buộc “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài,” theo điều 275 của Bộ Luật Hình sự. 29/5/2020 USCIRF ra tuyên bố bảo trợ cho Mục sư A Đảo trong khuôn khổ Dự án Tù nhân Lương tâm Tôn giáo của USCIRF. Từ làng Gia Xiêng – xã Rờ Kơi – huyện Sa Thầy, tỉnh Kon Tum, bà Y Puôi, mẹ của ông A Đảo, nói với VOA qua lời của người phiên dịch. “Trong mấy năm qua tôi chỉ đi thăm A Đảo có ba lần thôi vì không có phương tiện và đường đến nhà giam xa. Khi đến đó nói chuyện cũng ít, vì quá cảm động, khóc là nhiều. “Trong khi A Đảo ở trong trại giam thì công an đã lợi dụng vợ ông, xúi giục vợ ông bán hết đất đai và đem hai đứa con trở về quê ở ngoài Bắc, nói rằng cô ở với A Đảo không có tương lai.” USCIRF dẫn lời bà Nguyễn Thị Tươi, vợ của Mục sư A Đảo, cho biết chồng bà liên tục bị ngược đãi, đánh đập gây thương tích, sức khỏe kém ở trại gia Gia Trung tỉnh Gia Lai. Được biết vào cuối năm 2019, ông bị “tra trấn,” và vào tháng 8/2018, “giám thị đã cho tù nhân khác đánh đập ông.” Báo Công an Kon Tum dẫn cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Gia Lai cho biết vào đầu tháng 3/2016, ông A Đảo “liên lạc, móc nối” với ông A Ga ở Thái Lan để “bàn bạc, thống nhất thời gian, địa điểm, tiền bạc để tổ chức cho một số trường hợp người dân tộc thiểu số trốn sang Thái Lan. USCIRF cho biết thêm rằng nhà chức trách cũng đã thẩm vấn các thành viên trong hội thánh của ông A Đảo và yêu cầu họ ngừng mọi liên lạc với “những đối tượng phản động ở nước ngoài.” Ủy viên USCIRF James W. Carr hôm 29/5 ra tuyên bố bảo trợ cho Mục sư A Đảo, nói rằng không một ai phải bị bắt giữ chỉ vì họ lãnh đạo một hội thánh không được công nhận hoặc tham dự một hội nghị quốc tế. USCIRF kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do cho Mục sư A Đảo sớm như một hành động thể hiện sự khoan dung. Trước đó, vào tháng 11/2019, USCIRF ra thông báo quyết định bảo trợ cho ông Nguyễn Bắc Truyển, một tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo hiện đang thụ án tù 11 năm tại Việt Nam và đưa ông vào dự án Tù nhân Lương tâm Tôn giáo. “Những người như ông Nguyễn Bắc Truyển lẽ ra phải được vinh danh vì các nỗ lực không mệt mỏi để cải thiện đời sống cho những người đồng bào của ông, nhưng thay vào đó, ông ấy đã bị tuyên án quá mức nặng nề và bất công. Ông ấy phải được trả tự do ngay nếu Việt Nam thực thi đúng đắn nghĩa vụ theo luật quốc tế,” bà Anurima Bhargava, Uỷ viên của USCIRF, người bảo trợ cho ông Truyển phát biểu trong một tuyên bố. Ông Nguyễn Bắc Truyển là Chủ tịch Hội Ái hữu Cựu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo Việt Nam, bị chính quyền Việt Nam bắt giam từ tháng 7/2017 và bị tuyên án 11 năm tù vào tháng 4/2018 với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.” Hiện ông đang bị giam giữ tại trại gian An Điềm, tỉnh Quảng Nam. “Những gì mà nhà nước Việt Nam cáo buộc anh Truyển là hoàn toàn vô căn cứ” Bà Bùi Thị Kim Phượng, vợ của ông Truyển, từ thành phố Hồ Chí Minh, nói với VOA.  
......

Chính phủ Úc bị thúc ép phải tăng cường đòi Việt Nam trả tự do cho Châu Văn Khảm

Anh Dennis Châu (giữa), con trai ông Châu Văn Khảm và tấm hình của cha, tại Geneva Summit 18/2. Gia đình anh đã không được tiếp xúc hay nói chuyện với ông Khảm, hiện đang bị chịu án tù ở Việt Nam, trong nhiều tháng qua. (Photo Facebook Geneva Summit 2020) VOA| Chính phủ Australia bị thúc ép phải tăng cường hơn nữa các nỗ lực đòi tự do cho ông Châu Văn Khảm, một công dân Úc gốc Việt đang chịu án tù ở Việt Nam sau khi bị kết án 12 năm tù vì tội “khủng bố” vào cuối năm ngoái. Lời kêu gọi được đưa ra trong bài xã luận của Canberra Times của Úc được tổ chức theo dõi nhân quyền quốc tế Human Rights Watch có trụ sở ở New York, Mỹ, đăng tải hôm 15/6. Ông Khảm, một thợ làm bánh 71 tuổi từ Sydney đã nghỉ hưu hiện đang bị giam ở một trại giam cách TP HCM 3 tiếng lái xe. Theo thông tin mà HRW chia sẻ, vợ và các con ông Khảm chưa từng được nói chuyện với ông kể từ khi ông bị bắt vào tháng 1/2019. Nhà cầm quyền Việt Nam cũng không cho phép nhân viên lãnh sự Australia được thăm ông từ tháng 1 năm nay, với lý do trại giam hạn chế thăm nuôi vì dịch virus corona. Trước đó hôm 6/6, tờ The Guardian của Anh cho rằng nhà hoạt động dân chủ Úc gốc Việt đã “biến mất” trong hệ thống nhà tù của Việt Nam vì không ai trong gia đình ông hay chính phủ Úc được phép gặp mặt hoặc nói chuyện với ông trong gần 4 tháng qua. Gia đình ông Khảm lo ngại rằng chính phủ Úc đã “bỏ quên ông.” Ông Khảm bị kết án 12 năm tù vì những cáo buộc về “tài trợ khủng bố” vì các hoạt động của ông với đảng Việt Tân, một tổ chức vì dân chủ có trụ sở ở Mỹ hiện đang hoạt động công khai và hợp pháp ở nhiều quốc gia trong đó có Úc, nhưng bị chính quyền Hà Nội coi là “khủng bố.” Các tổ chức nhân quyền quốc tế, luật sư và gia đình ông Khảm nói rằng những cáo buộc chống lại ông là vô căn cứ và có động cơ chính trị. Bản án được đưa ra sau một phiên xử chóng vánh trong vòng 4 tiếng rưỡi với sáu bị cáo – gây nên nhiều quan ngại nghiêm trọng về quy trình tố tụng, theo HRW. Nỗ lực kháng cáo của ông Khảm bị bác bỏ. Trước khi xảy ra bệnh dịch virus corona, các buổi thăm gặp hàng tháng của ông với lãnh sự quán diễn ra trước mặt giới chức Việt Nam và bị ghi hình, theo Canberra Times. Nhưng giờ thì không có đợt thăm gặp nào nữa và vào ngày 1/6, cán bộ quản lý trại bất ngờ chuyển ông Khảm từ TP HCM tới một nhà tù xa hơn ở huyện Hàm Tân, tỉnh Bình Thuận, khiến ông càng bị cô lập hơn. Ông Khảm là một trong số hơn 160 tù nhân chính trị ở Việt Nam, bị giam giữ vì các hành vi tự do biểu đạt ôn hoà, theo HRW. Trong khi đó, Bộ Ngoại giao ở Hà Nội nhiều lần bác bỏ những các buộc của các tổ chức nhân quyền và cho biết không có cái gọi là 'tù nhân lương tâm' ở Việt Nam. Tuy nhiên, theo Canberra Times, hồ sơ nhân quyền yếu kém của Việt Nam ít khi được nêu trong tin tức quốc tế vì chính phủ Úc lo ngại về ảnh hưởng đang tăng lên của Trung Quốc trong khu vực Đông Nam Á nên nói chung vẫn dè dặt không đưa ra quan điểm công khai và có nguyên tắc về các vi phạm nhân quyền ở Việt Nam. Chính phủ Mỹ dưới thời Tổng thống Trump chỉ nêu các vấn đề về nhân quyền khi nào thấy có lợi về chính trị, theo nhận định của bài xã luận. Liên minh châu Âu vừa hoàn tất một Hiệp định thương mại tự do với Việt Nam và bỏ qua phần lớn các quan ngại của các nhà vận động về hồ sơ nhân quyền của Hà Nội. Australian đã củng cố các mối quan hệ sâu sắc hơn với Việt Nam qua việc ký kết Hiệp ước Đối tác Chiến lược vào năm 2018. Hiệp ước này được trông đợi sẽ tăng cường quan hệ kinh tế ở cả hai phía. Nhưng, theo bài xã luận được HRW chia sẻ, một nền kinh tế thịnh vượng sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu người dân bị từ chối các quyền con người cơ bản. Một biểu hiện rõ là chính phủ Úc còn không thể bảo vệ được các quyền của chính công dân mình, người đã bị giam giữ tuỳ tiện đến gần 18 tháng. Chính phủ Úc cần tăng cường các nỗ lực đòi tự do cho Châu Văn Khảm, bài xã luận viết và thúc giục các nhà ngoại giao Úc yêu cầu chính quyền Việt Nam cân nhắc việc phóng thích ông Khảm vì lý do nhân đạo như một ưu tiên cấp thiết. Khi các chính phủ phương Tây gây sức ép với chính quyền Việt Nam một cách kiên quyết và mạnh mẽ về việc trả tự do cho tù nhân chính trị, đã có sự đáp ứng, với các trường hợp nhà bất đồng chính kiến được thả cho đi tị nạn ở Pháp, Đức và Mỹ. Bài xã luận của Canberra Times cho rằng Bộ trưởng Ngoại giao Úc Marise Payne “cần tìm được tiếng nói vì lợi ích của công dân Australia này, đồng thời tuyên bố rõ với chính quyền Việt Nam rằng chính phủ Úc sẽ hành động khi các quyền cơ bản về tự do biểu đạt, lập hội và nhóm họp ôn hòa bị đè nén.”  
......

Tướng Mỹ gốc Việt Tư Lệnh Đông Phi Châu

Tân thiếu tướng LapThe Flora phát biểu tại lễ thăng quân hàm thiếu tướng hôm 02/05/2020. Photo US Army Africa.   Djibouti - Ngày 8 tháng 06.2020 Thiếu tướng Châu Lập Thể — tức Major General Lapthe Flora, đã nhận chức Chỉ huy trưởng Quân lực Hoa Kỳ tại vùng Horn of Africa, gồm những nước Ethiopia, Eritrea, Somalia và Djibouti, nơi từng xảy ra nhiều cuộc chiến tranh khốc liệt nhiều thập niên qua. Sinh năm 1962, Châu Lập Thể cùng vài anh em trốn khỏi Sài Gòn năm 1980 và sinh sống trong rừng. Sau đó họ vượt biển và cuối cùng cũng đến được nước Mỹ. Châu Lập Thể được ông bà John và Audrey Flora ở Virginia nhận làm con nuôi. Lapthe Flora ra trường trung học năm 1983 và có bằng cử nhân môn Sinh Vật Học từ trường quân sự Virginia Military Institute. Năm 2015 Đại tá Lapthe Flora nhận chức chỉ huy trưởng Đơn vị 91 Vệ Binh Quốc Gia bang Virginia. Năm 2016 ông được thăng cấp Chuẩn tướng. Tháng 6 năm 2019 Thượng Viện chuẩn thuận thăng chức ông lên Thiếu tướng ngày 02.05.2020 Châu Lập Thể là thuyền nhân đầu tiên, và người Mỹ gốc Việt thứ nhì sau Lương Xuân Việt, được thăng chức Tướng trong quân đội Hoa Kỳ. Nguồn: Stars and Stripes *** Châu Lập Thể, thuyền nhân Việt thăng tướng Mỹ Một thuyền nhân Việt được một cặp vợ chồng Mỹ nhận làm con nuôi rồi nỗ lực trở thành chuẩn tướng cho biết rằng ông luôn mong gia nhập quân ngũ để trả ơn Hoa Kỳ. Ông Lapthe Flora (tên Việt là Châu Lập Thể) từng là đại tá trong lực lượng Vệ binh Quốc gia của tiểu bang Virginia ở đông bắc Hoa Kỳ, và đã được thăng hàm cấp tướng năm ngoái. Trả lời VOA Việt Ngữ, ông Thể cho biết rằng bản thân ông cũng không thể ngờ được mình lại nhận được vinh dự này. Ông nói thêm: “Tôi luôn nỗ lực làm việc hết sức mỗi ngày, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ rằng một ngày nào đó mình lại trở thành một vị tướng. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ, rất hứng thú, nhưng đồng thời cũng lo lắng vì có nhiều sự kỳ vọng. Hy vọng là tôi sẽ làm việc tốt không chỉ cho đất nước mà còn cho cả cộng đồng”. Trước ông Thể, năm 2014, Đại tá lục quân Hoa Kỳ Lương Xuân Việt đã được thăng hàm chuẩn tướng, trở thành quân nhân Mỹ gốc Việt đầu tiên có cấp bậc cao nhất.   Chuẩn tướng Lương Xuân Việt. Cả hai vị tướng gốc Việt này từng là thuyền nhân, và được nước Mỹ nhận làm người tị nạn sau khi rời Việt Nam. Ông Thể sinh năm 1962 tại Việt Nam trong một gia đình gốc Hoa, và thân phụ của ông từng là một thủy thủ trong đội Hải vận của Việt Nam Cộng hòa. Khi ông lên hai tuổi, cha ông hy sinh, bỏ lại mẹ ông và 6 người con. Khi mới 11 tuổi, ông đã phải đi làm trong một nhà máy để phụ mẹ kiếm sống. Lúc 18 tuổi, ông cùng người thân vượt biên sang Mỹ bằng thuyền. “Chúng tôi rời Long An tháng Năm năm 1979, và mất 5 ngày mới tới được Indonesia cũng như từng bị hải quân Indonesia bắn phía trước tàu, ngăn cản tàu không được cập bến”, ông kể. “Lúc đó, chúng tôi hết sức tuyệt vọng, không đồ ăn, nước uống trong năm ngày mà trên boong lại có trẻ nhỏ gần như chết đói, nên cả tàu cứ cố tiến vào bờ. Hải quân Indonesia sau đó buộc phải đàm phán với chúng tôi và chúng tôi có gì, nhẫn cưới hay đồng hồ, thì cho hết họ để được lên bờ”. Một năm sau, ông được phép sang Hoa Kỳ, và sau đó đã được cặp vợ chồng người Mỹ John và Audrey Flora nhận làm con nuôi. Các thuyền nhân Việt Nam lênh đênh trên biển tìm đường ra nước ngoài. Khi được hỏi lý do gia nhập quân ngũ, liệu có phải để trả ơn nước Mỹ, vị chuẩn tướng nói: “Chắc chắn là vậy. Đó là lý do số một. Ta phải trả ơn đất nước đã cho chúng ta cơ hội thứ hai trong cuộc đời. Tôi đã trải qua thời kỳ khốn khó nên tôi hiểu rằng khi ai đó cứu ta, có thể nói là từ địa ngục, suy nghĩ thường trực trong đầu tôi, đó là phải trả ơn, và không có cách nào tốt hơn khi ta mặc quân phục”. Ngoài ra, vị tướng này còn cho biết rằng ông nhập ngũ để trải nghiệm tinh thần đồng đội cũng như để tri ân cha ruột mình và những người nhận nuôi ông ở Mỹ cũng là gia đình quân nhân yêu nước. Ta phải trả ơn đất nước đã cho chúng ta cơ hội thứ hai trong cuộc đời. Tôi đã trải qua thời kỳ khốn khó nên tôi hiểu rằng khi ai đó cứu ta, có thể nói là từ địa ngục, suy nghĩ thường trực trong đầu tôi, đó là phải trả ơn, và không có cách nào tốt hơn khi ta mặc quân phục. Tướng Thể nói. Trong buổi lễ thăng tướng năm ngoái, ông Thể dùng tiếng Việt để gửi lời cảm tạ các quân nhân Việt Nam Cộng hòa: “Tôi chân thành cảm kích và lấy làm vinh hạnh về sự hiện diện của quý vị trong buổi lễ ngày hôm nay, đặc biệt đối với các cựu quân nhân quân lực Việt Nam Cộng hòa. Tôi xin thành thật có vài lời để tri ân họ về sự hy sinh cao cả và chiến đấu dũng cảm, bất khuất và kiên cường để bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ cũng như duy trì an ninh cho toàn dân trong suốt 20 năm. Và đồng thời, tôi xin nêu lên niềm cảm phục của tôi về bao năm chịu đựng lưu đày, khổ sai, khốn khổ và ly tán của các cựu chiến sỹ cũng như gia đình của họ”. Ông Thể được phong hàm Sĩ quan Lục quân năm 1987 từ trường Võ bị Quân sự Virginia. Năm 2011, ông nhận bằng cao học về nghiên cứu chiến lược tại Đại Học Chiến Tranh Lục Quân ở tiểu bang Pennsylvania. Ông từng xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ ở nước ngoài tại Bosnia, Kosovo và Afghanistan. Với các thành tích trên, ông Thể từng được trao giải thưởng về lãnh đạo đặt theo tên của Tướng Douglas MacArthur. Sau 20 năm, tất cả các thành viên trong gia đình ông Thể giờ đã đoàn tụ và hiện sinh sống trên khắp Hoa Kỳ. Khi được hỏi về ý nghĩa của “giấc mơ Mỹ” đối với mình, ông Thể nói: Một trong những điều tốt đẹp ở Mỹ đó là chúng ta có cơ hội dành cho tất cả mọi người mà tự do đem lại. Cơ hội ở đất nước này không bao giờ hết, và nếu ta sẵn lòng gắng sức làm việc, vì bất kỳ công việc nào, ta sẽ thành công. Tướng Thể nói về giấc mơ Mỹ. “Giấc mơ Mỹ mà tôi đã trải qua đều gắn với các cơ hội và nỗ lực hết mình. Một trong những điều tốt đẹp ở Mỹ đó là chúng ta có cơ hội dành cho tất cả mọi người mà tự do đem lại. Cơ hội ở đất nước này không bao giờ hết, và nếu ta sẵn lòng gắng sức làm việc, vì bất kỳ công việc nào, ta sẽ thành công”. Tướng Lập Thể cũng không quên gửi lời nhắn nhủ tới những thanh niên Mỹ gốc Việt muốn gia nhập quân ngũ: “Bạn sẽ làm một việc cao cả hơn bản thân mình và thuộc về một tổ chức được người dân Mỹ hết sức tôn trọng. Với những người trẻ muốn gia nhập quân ngũ, tôi khuyến khích các em đi theo con đường đó”. Theo các nhà quan sát, việc ông Thể trở thành chuẩn tướng trong Vệ binh Quốc gia là điều hiếm, vì số quân nhân gốc Việt trong lực lượng này không nhiều như trong các binh chủng khác của lục quân hay hải quân. Vệ binh Quốc gia là lực lượng dự bị của Lục Quân Hoa Kỳ, với kinh phí hoạt động chính là từ các tiểu bang trên nước Mỹ. https://www.voatiengviet.com/a/chau-lap-the-thuyen-nhan-viet-thang-tuong-my/4003508.html    
......

Hãy chuẩn bị mọi tình huống một khi Campuchia trở cờ xung đột với Việt Nam

Một số xe tải quân sự do Trung Quốc viện trợ cho Campuchia. (Ảnh: Khmer Times) Kuhn Châu| Việc Campuchia ngày càng xích gần với Trung Quốc đẩy tổ chức Asian đến chỗ khó xử trong tuyên bố chung về Biển Đông là thắng lợi bước đầu của Trung Quốc trong việc mua chuộc Campuchia, lũng đoạn chia rẽ các nước Asian, khiến cho tổ chức này ngày càng rời rạc mất đi tiếng nói chung của mình khu vực Đông Nam Á và Biển Đông. Từ những việc làm trên, Campuchia đã được lại quả rất nhiều ưu đãi của Trung Quốc về kinh tế, chính trị, quân sự với số tiền viện trợ lên đến hàng trăm triệu USD cùng với nhiều khí tài quân sự, khiến cho khu vực biên giới với VN ngày càng nóng bỏng. Về thực lực quân sự, Campuchia không thể đơn phương gây chiến với VN, địch lại VN, nhưng với sự hậu thuẫn mạnh mẽ của Trung Quốc trong mưu đồ khống chế VN thì Campuchia là con bài không thể thiếu trong mọi nỗ lực tiến về phía nam của bành trướng Trung Quốc. Campuchia thể hiện thiện chí của mình bằng cách ngã hẳn về Trung Quốc, ủng hộ lập trường của Trung Quốc về Biển Đông, tuyệt giao quân sự với Hoa Kỳ, tạo môi trường, điều kiện thuận lợi cho người Trung Quốc sống và làm việc trên đất Campuchia, thuê đất của Campuchia, xây dựng sân bay, bến cảng, từng bước xóa dần ảnh hưởng của Hoa Kỳ và VN (một đồng minh thân thiết) để Trung Quốc từng bước đưa bàn tay lông lá can thiệp vào các chính sách của chính phủ Campuchia giống như thời Pôn Pốt, Lênhsary trước đây. Chưa bao giờ VN phải chịu áp lực về bảo vệ chủ quyền lãnh thổ như hiện nay, trên biển lẫn đất liền, với việc Campuchia ngày càng hung hăng, cương quyết với VN trong vấn đề biên giới như việc yêu cầu VN dỡ bỏ các trại liên hợp kiểm soát biên giới phía Tây Nam, dừng thi công các công trình gần biên giới, khiến VN phải nhượng bộ dừng hoặc tháo dỡ. Campuchia hiện đại hóa quân đội với sự trợ giúp đắc lực của Trung Quốc sẽ là vấn đề rất nan giải cho VN, một khi khi cán cân quân sự có sự thay đổi theo chiều hướng có lợi cho Campuchia, thì người dân VN sinh sống gần khu vực biên giới khó mà yên ổn làm ăn, luôn nơm nớp lo sợ Campuchia gây chiến tàn sát đồng bào như trước đây. Yếu tố Trung Quốc sẽ ngày càng đóng vai trò quyết định cho sự bình yên tuyến biên giới giữa VN và Campuchia, một khi Trung Quốc không đạt mục đích với VN, thì việc kích động xúi giục Campuchia xung đột gây chiến với VN là ưu tiên hàng đầu của giới lãnh đạo Bắc Kinh và điều này đã từng xảy ra trong quá khứ. Trước những diễn biến tình hình gần đây cho thấy người dân VN cần chuẩn bị mọi tình huống, đề phòng một khi Campuchia trở cờ xua quân đánh chiếm sẽ giáng trả hữu hiệu không để bị động, bị tàn sát như trước.  
......

Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Hoa Kỳ Mark xác định quân đội không can dự vào chính trị

  Ban Biên Tập Facebook Việt Tân “Chúng ta, những người mặc quân phục, đến từ nhân dân của chúng ta, chúng ta phải tôn trọng nguyên tắc một quân đội phi chính trị đã ăn sâu trong cốt lõi của quốc gia chúng ta.” Đây là lần đầu tiên Đại Tướng Mark Milley, Tổng Tham Trưởng Quân Đội Hoa Kỳ, công khai lên tiếng về sự việc này để xác định quân đội không can dự vào chính trị. (Video ở bên dưới) Trong một tuyên bố được phát ra trong buổi lễ mãn khoá tại Trường Đại Học Quốc Phòng ở thủ đô Washington D.C. vào hôm thứ Năm, 11 tháng Sáu, giới chức quân sự hàng đầu của Hoa Kỳ, Đại Tướng Mark Milley, Tổng Tham Trưởng Quân Đội Hoa Kỳ, đã xin lỗi vì đã cùng với một số giới chức chính phủ khác đi bộ cùng với Tổng Thống Trump, qua Quảng trường Lafayette để chụp hình trước Nhà thờ St. John, sau khi chính quyền sử dụng hơi cay và đạn cao su để giải tán đám đông người dân đang biểu tình ôn hòa trong khu vực. Các giới chức Bộ Quốc Phòng cho biết, lúc đó Tướng Mark Milley tưởng rằng mục đích cuộc đi bộ qua Quảng trường Lafayette là để gặp các lực lượng Vệ Binh Quốc Gia và các viên chức thực thi pháp luật khác bên ngoài Quảng trường Lafayette. Đây là lần đầu tiên Tướng Milley công khai lên tiếng về sự việc này để xác định quân đội không can dự vào chính trị. Những người bạn của Tướng Milley cho biết, trong 10 ngày qua, ông thống khổ về việc đã xuất hiện – trong bộ quân phục mà ông mặc hàng ngày để đi làm – phía sau ông Trump, khi họ đi bộ ngang qua Quảng trường Lafayette, một hành động mà các nhà phê bình xem như là sự đồng thuận của quân đội đối với các chiến thuật cứng rắn đã được sử dụng để giải tán những người biểu tình. Trong bài phát biểu, Đại Tướng Milley cũng đã bày tỏ sự phẫn nộ đối với cái chết của ông George Floyd. Vị tổng tham mưu trưởng của quân đội Hoa Kỳ nói rằng Hoa Kỳ phải và sẽ làm tốt hơn, bởi vì kỳ thị và phân biệt đối xử “không có chỗ đứng ở Hoa Kỳ và không có chỗ đứng trong Quân đội.” Ông nhấn mạnh Hoa Kỳ có thể hãnh diện bởi vì “đại đa số các cuộc biểu tình diễn ra ôn hoà. Biểu tình ôn hoà có nghĩa là Hoa Kỳ thật sự có tự do.” Xin mời các bạn xem trích đoạn bài phát biểu của Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Hoa Kỳ Mark Milley, trong buổi lễ mãn khoá tại trường Đại Học Quốc Phòng ở Washington D.C., vào hôm thứ Năm, 11 tháng Sáu, 2020.  
......

Các tổ chức nhân quyền kêu gọi trả tự do cho các nhà văn và bloggers bị bắt giữ

Hoàng Tứ Duy| 11 tháng 6, 2020 Kính gửi: — Elisabeth Tichy-Fisslberger, chủ tịch Hội Đồng Nhân Quyền LHQ — David Sassoli, chủ tịch Quốc Hội Âu Châu Đồng kính gửi: — Mary Lawlor, David Kaye, Báo Cáo Viên Đặc Biệt LHQ về Những Người Bảo Vệ Nhân Quyền — David Kaye, Báo Cáo Viên Đặc Biệt LHQ về Tự Do Ngôn Luận — Maria Aréna, Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Quyền Quốc Hội Âu Châu Trong mấy tuần qua, lợi dụng trong lúc cả thế giới đang bận rộn tập trung giải quyết nạn đại dịch COVID-19, nhà nước Cộng Sản Việt Nam gia tăng đàn áp quyền tự do thông tin và ngôn luận bằng cách liên tiếp bắt giam những ký giả độc lập và các nhà tranh đấu cho nhân quyền. Sau khi bắt nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng vào tháng 11/2019, họ đã bắt thêm 3 bloggers nổi tiếng khác trong vòng vài ngày. Đó là các ông Trần Đức Thạch (23/04/2020), Phạm Thành (21/05/2020) và Nguyễn Tường Thụy (23/05/2020). Phạm Chí Dũng là chủ tịch và sáng lập viên Hội Nhà Báo Độc Lập. Ông Dũng bị truy tố vi phạm điều 117 (Làm, tàng trữ các tài liệu, tuyên truyền chống phá nhà nước). Đây là một điều luật rất thường xuyên được dùng để bóp nghẹt những tiếng nói đối lập. Ông Dũng bị bắt vài ngày sau khi gửi thư đến Quốc Hội Âu Châu yêu cầu không thông qua Hiệp Định Tự Do Thương Mại EVFTA vì Việt Nam vi phạm nhân quyền một cách trầm trọng. Sau 6 tháng bị giam giữ, ông Dũng vẫn chưa được đem ra xét xử. Nguyễn Tường Thụy là quyền chủ tịch Hội Nhà Báo Độc Lập sau khi ông Phạm Chí Dũng bị bắt. Năm 2014, ông Nguyễn Tường Thụy đã phát biểu trước Quốc Hội Hoa Kỳ để chia sẻ về những sự đàn áp tự do ngôn luận tại Việt Nam. Trần Đức Thạch là một nhà văn đã từng ngồi tù 3 năm, từ 2008 đến 2011. Ông là thành viên của Hội Anh Em Dân Chủ, một tổ chức bị nhà nước Việt Nam đàn áp khốc liệt từ nhiều năm qua. Phạm Chí Thành là một blogger nổi tiếng qua trang blog Bà Đầm Xòe. Năm 2019, ông Phạm Chí Thành đã xuất bản cuốn sách chỉ trích tổng bí thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng và nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, Phạm Chí Thành chỉ trích những nhượng bộ của CSVN đối với Trung Quốc và mang ra ánh sáng những mâu thuẫn trong nội bộ Đảng CSVN. - Tiểu sử 4 người được kèm trong phần phụ lục. Trong dịp UPR đầu năm 2019, đại diện nhà nước Việt Nam đã tuyên bố trước LHQ là Việt Nam không có tù nhân lương tâm và các quyền tự do con người đều được tôn trọng và phát huy. Đã đến lúc Hội Đồng Nhân Quyền LHQ yêu cầu Việt Nam phải hành động đúng theo những lời tuyên bố đó bằng cách trả tự do cho các người vừa bị bắt và các tù nhân lương tâm khác. Vào đầu năm nay, một lần nữa nhà nước Việt Nam đã hứa hẹn nhiều với Liên Minh Âu Châu để được Quốc Hội Âu Châu thông qua Hiệp Định Tự Do Thương Mại EVFTA. Nhưng ngày nay, bộ mặt giả dối của họ đã được hiện rõ. Chỉ vài tháng sau, trong lúc đại dịch vẫn đang hoành hành thì nhà nước Việt Nam đã vội vã trở tay đàn áp những người blogger ôn hòa, thay vì thực thi những điều họ đã cam kết, như thông qua các công ước 87 (tự do thành lập công đoàn) và thành lập các nhóm quan sát hiệp định EVFTA. Trước thềm hội nghị 13 của Đảng CSVN vào tháng 1, năm 2021, nhà nước Việt Nam muốn bịt miệng các tiếng nói chỉ trích. Đây là một hành động đã thường được nhìn thấy từ nhiều thập niên qua. Nhà nước Việt Nam cần phải thay đổi “truyền thống” này và mở một giai đoạn mới bằng cách trả tự do cho các tù nhân lương tâm, các ký giả độc lập và hủy bỏ các đạo luật mơ hồ như điều 109 (hoạt động nhằm lật đổ nhà nước) và 117 (tuyên truyền chống nhà nước). Chúng tôi, những tổ chức xã hội dân sự ký tên dưới đây kêu gọi: - Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc yêu cầu Việt Nam tạo điều kiện cho Người Báo Cáo Viên Đặc Biệt LHQ về Tự Do Ngôn Luận và Báo Cáo Viên Đặc Biệt LHQ về Những Người Bảo Vệ Nhân Quyền đến Việt Nam để gặp tận mặt các bloggers và nhà hoạt động - Quốc Hội Âu Châu tổ chức một cuộc điều trần công cộng về tình hình nhân quyền tại Việt Nam với sự tham dự của những nhân chứng đến từ Việt Nam một khi các giới hạn di chuyển liên quan đến dịch Covid-19 chấm dứt - Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc và Quốc Hội Âu Châu phải yêu cầu nhà nước CSVN tuân thủ những cam kết mà họ đã hứa hẹn và trả tự do ngay lập tức cho bốn nhà báo độc lập nói trên, cũng như tất cả tù nhân lương tâm khác hiện đang bị giam giữ như Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Đình Lượng, Nguyễn Trung Tôn, Châu Văn Khảm, Trương Duy Nhất, Nguyễn Năng Tỉnh, Nguyễn Văn Oai, Phạm Văn Trội, Trương Minh Đức. Là một thành viên không thường trực của Hội Đồng An Ninh Liên Hiệp Quốc, hơn ai hết, Việt Nam cần phải làm gương và hành xử đúng với tư cách và chuẩn mực của quốc tế. ACAT Pháp ACAT Đức ARTICLE 19 Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do Destination Justice English PEN Hội Anh Em Dân Chủ Hội Bầu Bí Tương Thân Hội Nhà Báo Độc Lập (IJAVN) PEN America PEN International Phóng Viên Không Biên Giới (RSF) Safeguard Defenders Uỷ Ban Thuỵ Sĩ-Việt Nam (COSUNAM) Việt Tân Watchdogs Unleashed  
......

EU “nhu nhược” trước Trung Quốc: vì đâu nên nỗi?*

Quách An (VNTB) Một tin tức quan trọng, khi Tổng thống Donald Trump ngỏ ý muốn tổ chức hội nghị G7 tại Washington ngay trong tháng 6 nhằm chứng minh thế giới đã vượt qua Covid-19, bà Merkel từ chối dự. “Bà Merkel cho rằng các vấn đề ngoại giao chưa được chuẩn bị thích đáng, đồng thời không muốn trở thành một phần của màn thể hiện chống Trung Quốc”, nguồn tin cho Thời báo New York (New York Times) hay. Angela Dorothea Merkel, 65 tuổi, Thủ tướng đương nhiệm Cộng hoà Liên bang Đức từ năm 2005 đến nay. Bà là biểu tượng tinh thần của EU, một EU già nua và bị khuất phục trước sức mạnh (kinh tế) Trung Quốc. Cựu cố vấn của Tổng thống Trump, Steve Bannon, người thực hiện nhiệm vụ giúp EU phù hợp hơn với lập trường cứng rắn của Washington đối với Bắc Kinh đã thâu tóm hiện trạng EU-Trung Quốc bằng gợi ý, nếu không thay đổi cách đi của mình, EU sẽ trở thành chư hầu của Trung Quốc. Chư hầu (Ancient Chinese states) ám chỉ tình trạng các “vị vua” của các quốc gia bị phụ thuộc, phải phục tùng “Thiên tử” Trung Quốc. Cây viết David Hutt trong một bài viết trên Thời báo Á Châu (Asiatimes) ngày 1 tháng 6 đã chỉ ra những lý do khiến cả EU, mà dẫn đầu là Đức trở thành “chư hầu” của Bắc Kinh. Chính phủ của bà Merkel đang gặp khó khăn trong việc điều chỉnh chính sách với Trung Quốc, ông Bernhard Bartsch – chuyên gia cao cấp của Đức về châu Á tại tổ chức Bertelsmann Stiftung của Đức cho biết. Về quân sự, trong khi các đối tác châu Âu như, Pháp và Anh, gần đây đã tham gia vào Điều hướng tự do trên Biển Đông (FONOP), hoạt động thách thức sự bành trướng Biển Đông của Bắc Kinh thì Berlin vẫn còn do dự gia nhập, thậm chí còn ngần ngừ trong việc bàn về những tuyên bố và hành động gây tranh cãi của Trung Quốc tại vùng biển này. Noah Barkin, một nghiên cứu viên tại Quỹ Marshall Đức ở Berlin, nói rằng các vấn đề an ninh liên quan đến Trung Quốc không có vai trò lớn trong mối quan hệ giữa Berlin và Bắc Kinh. Và nhiều người chỉ trích chính sách bà Merkel về Trung Quốc tin rằng nhân quyền cũng đã không đóng một vai trò trong mối quan hệ giữa Đức và Trung Quốc trong nhiều năm. Vì sao một quyền lực thống trị ở châu Âu và trong EU, nhưng lập trường của Đức lại thiếu sự cứng rắn trước Trung Quốc? Nhà bình luận David Hutt diễn giải sự lệ thuộc về kinh tế Trung Quốc của Đức. “Trong những năm, Trung Quốc đã được nhìn thấy ở Berlin như là một thị trường hấp dẫn và sinh lợi nhất,” theo Noah Barkin. Kể từ năm 2000, Đức đã thu hút được phần lớn đầu tư của Trung Quốc vào châu Âu, sau Vương quốc Anh. Năm 2018, khối lượng thương mại song phương là xấp xỉ 222,7 tỷ USD. Tiếp cận thị trường Trung Quốc cũng quan trọng không kém đối với nền kinh tế định hướng xuất khẩu của Đức. Theo dữ liệu do Viện Nghiên cứu châu Á của Trung Âu (CEIAS) đưa ra, Đức chiếm gần một nửa tổng kim ngạch xuất khẩu của EU sang Trung Quốc năm 2018. Xuất khẩu của Đức sang Trung Quốc cũng phụ thuộc nhiều hơn so với các nước châu Âu khác, chiếm 7,1% tổng lượng xuất khẩu của Đức trong năm 2018, so với 5,6% của Anh. Với các mối quan hệ thương mại và thương mại chặt chẽ này, chính phủ Đức “khẩn trương muốn tránh mọi cuộc đối đầu với chính phủ Trung Quốc, chủ yếu vì sợ bị trả thù đối với các công ty Đức ở Trung Quốc. Nỗi sợ này không phải là không có cơ sở,” Bartsch nhận định. Trước sự gia tăng đối đầu giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, Đức phải đứng trước sự lựa chọn. Theo David Hutt, Đức của bà Merkel sẽ trở thành một trong những quốc gia khó thuyết phục nhất ở châu Âu trong tăng cường sự cứng rắn đối với Bắc Kinh. Nils Schmid, phát ngôn viên về các vấn đề đối ngoại của Đảng Dân chủ Xã hội Đức, đảng lớn thứ hai trong liên minh với Liên minh Dân chủ Cơ đốc giáo của bà Merkel, đã chỉ trích bà Merkel vào tháng 2 năm nay vì “10 năm lịch sử với Trung Quốc”. Nhà lãnh đạo phe đối lập của Đảng Xanh đối lập Annalinna Barbok gần đây đã kêu gọi bà Merkel đình chỉ kế hoạch họp tháng 9 để phản đối tuyên bố của Bắc Kinh về việc thực thi luật an ninh mới tại Hồng Kông. Hai nhà hoạt động dân chủ nổi tiếng ở Hồng Kông K. Glacier và Wang Ruos kêu gọi Thủ tướng Merkel ủng hộ  Hồng Kông vào cuối tháng Năm. Không  biết bà Merkel có sẽ hy sinh những giá trị cơ bản của Đức để hỗ trợ nền kinh tế và xoa dịu Trung Quốc, bất chấp điều này sẽ gây tổn hại nghiêm trọng cho Đức? Cho đến nay, chính phủ Đức đã nói rất ít về kế hoạch gây tranh cãi của Bắc Kinh đối với Hồng Kông. Những gì mà Đức biểu hiện với Trung Quốc phần nào lột tả sự yếu nhược của EU, điều này có lẽ sẽ thay đổi dần trong thời gian sắp tới, nhất là khi bà Merkel chính thức rời vũ đài chính trị Đức, và chiến thắng của Tổng thống Donald Trump trong cuộc bầu cử vào tháng 11 sắp tới đây./.  
......

Công hàm của Hoa Kỳ và thế trận biển Đông

Nguyên Sa -  RFA “Cuộc chiến công hàm” tiếp diễn Ngày 1/6/2020, Đại sứ Kelly Craft – Trưởng phái đoàn thường trực của Hoa Kỳ tại Liên Hợp Quốc đã gửi công hàm ngoại giao để phản đối các luận điệu sai trái của Trung Quốc khi ban hành công hàm CML/14/2019 ngày 12/12/2019. Chúng ta còn nhớ, ngày 12/12/2019, Malaysia đã gửi một Báo cáo về thềm lục địa mở rộng lên Uỷ ban Ranh giới thềm lục địa của Liên Hợp Quốc (Viết tắt là CLCS) để yêu sách một phần thềm lục địa mở rộng của họ tại phía Bắc biển Đông, theo quy định tại Điều 76 (8) của Công ước Luật biển 1982 (Viết tắt là UNCLOS). Cũng trong ngày này, Trung Quốc đã gửi ngay công hàm CML/14/2019 để phản đối Báo cáo của Malaysia, đồng thời lặp lại các yêu sách của Trung Quốc trên biển Đông. Công hàm của Hoa Kỳ có nội dung gì? Phần mở đầu, công hàm của Hoa Kỳ khẳng định, văn bản này không nhằm đáp lại Báo cáo lên CLCS của Malaysia. Trong khi đó, văn bản này tập trung vào các “yêu sách biển quá đáng” của Trung Quốc, các yêu sách này không phù hợp với luật biển quốc tế, vốn được quy định trong UNCLOS. Chính các “yêu sách biển quá đáng” của Trung Quốc đã “can thiệp một cách phi lý” tới các quyền và sự tự do trên biển của Hoa Kỳ và các quốc gia khác. Do đó, Hoa Kỳ thấy cần phải thể hiện sự phản đối thông qua công hàm này. Tiếp theo, công hàm của Hoa Kỳ cũng liệt kê các khẳng định về yêu sách của Trung Quốc, bao gồm: – Trung Quốc có chủ quyền tại Nam Hải Chư Đảo, bao gồm Pratas, Hoàng Sa, Bãi Macclefield và Trường Sa; – Trung Quốc có nội thuỷ, lãnh hải, vùng tiếp giáp lãnh hải đối với Nam Hải Chư Đảo; – Trung Quốc có Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) và thềm lục địa (CS) đối với Nam Hải Chư Đảo; – Trung Quốc có quyền lịch sử ở biển Đông. Trung Quốc cũng đã đưa ra quan điểm này, ngay sau Phán quyết ngày 12/7/2016 của Toà Trọng tài trong Vụ Philippines kiện Trung Quốc. Hoa Kỳ cũng đã phản đối quan điểm này của Trung Quốc trong công hàm ngày 28/12/2016 của mình, (mà Hoa Kỳ gửi kèm cùng với văn bản ngày 1/6/2020 này). Phần tiếp theo, công hàm của Hoa Kỳ phân tích rõ từng vấn đề mà Hoa Kỳ phản đối các yêu sách của Trung Quốc. Thứ nhất, Hoa kỳ phản đối yêu sách “quyền lịch sử” của Trung Quốc tại biển Đông mà Trung Quốc mở rộng yêu sách này đối với các quyền lợi biển mà Trung Quốc khẳng định là phù hợp với luật quốc tế, cụ thể là UNCLOS. Hoa Kỳ nhắc lại rằng trong Phán quyết năm 2016 – Phán quyết này là chung thẩm và ràng buộc pháp lý với Trung Quốc. Theo đó, yêu sách “quyền lịch sử” của Trung Quốc ở biển Đông không thể vượt quá các vùng biển của mỗi quốc gia, được quy định trong UNCLOS. Thứ hai, Hoa Kỳ phản đối việc Trung Quốc áp dụng một cách phi lý trong việc tự ý tuyên bố đường cơ sở thẳng bao quanh các cấu trúc nằm rải rác tại biển Đông như trong trường hợp một quốc gia quần đảo. Theo đó, đường cơ sở này biến các vùng nước bên trong đường cơ sở (được thiết lập một cách phi lý) này trở thành vùng nội thuỷ của Trung Quốc. Chúng ta còn nhớ, năm 1996, Trung Quốc đã tự ý tuyên bố một đường cơ sở thẳng bao quanh quần đảo Hoàng Sa, và Việt Nam đã phản đối điều này. Trong công hàm ngày 30/3/2020, Phái đoàn thường trực Việt Nam tại LHQ cũng đã phản đối nội dung này. Thứ ba, Hoa Kỳ cũng phản đối các yêu sách về các quyền lợi biển mà Trung Quốc tuyên bố dựa trên các cấu trúc tại biển Đông. Trong khi các cấu trúc này không đáp ứng được yêu cầu là “đảo” như quy định tại Điều 121 (1) của UNCLOS. Theo đó, các cấu trúc này vì không đáp ứng được yêu cầu là “đảo” cho nên sẽ không thể có vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) và thềm lục địa (CS) kèm theo. Trung Quốc cũng không thể yêu sách chủ quyền hay các vùng biển kèm theo đối với các bãi ngầm luôn chìm dưới mặt nước biển như Bãi Macclefield hay là Bãi James Shoal. Tương tự, Trung Quốc cũng không thể yêu sách chủ quyền và các vùng biển kèm theo đối với các cấu trúc lúc chìm lúc nổi như Bãi Vành Khăn hay Bãi Cỏ Mây. Các cấu trúc này không thể tạo thành một phần của lãnh thổ đất liền của một quốc gia. Do đó, các cấu trúc này không thể là đối tượng yêu sách chủ quyền và có các vùng biển kèm theo như Trung Quốc đã tuyên bố được. Tất cả các vấn đề này đã được Toà Trọng tài giải thích rõ ràng trong Phán quyết năm 2016. Thứ tư, khi khẳng định các “yêu sách biển quá đáng” của mình, Trung Quốc đã hàm ý hạn chế các quyền và sự tự do, bao gồm quyền hải hành và tự do hải hành cho tất cả các quốc gia khác. Hoa Kỳ phản đối các yêu sách biển dẫn đến sự mở rộng các quyền lợi biển này của Trung Quốc, mà Trung Quốc luôn khẳng định là tuân thủ luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS. Tương đồng quan điểm Hoa Kỳ cũng lưu ý thêm là các chính phủ, bao gồm: Philippines, Việt Nam và Indonesia đã có các công hàm riêng rẽ cũng để phản đối các yêu sách biển của Trung Quốc được thể hiện trong công hàm CML/14/2019 ngày 12/12/2019. Hoa Kỳ cũng yêu cầu Trung Quốc thực hiện các yêu sách phù hợp với luật quốc tế, trong đó có UNCLOS và Trung Quốc cần tuân thủ Phán quyết năm 2016 của Toà Trọng tài, cũng như dừng lại các hoạt động khiêu khích trên biển Đông. Philippines đã gửi công hàm ngày 6/3/2020; Việt Nam gửi công hàm ngày 30/3/2020. Mới đây, ngày 26/5/2020, Indonesia cũng đã gửi công hàm lên Liên Hợp Quốc để phản đối yêu sách biển của Trung Quốc. Cho đến nay, cả 4 quốc gia Philippines, Việt Nam, Indonesia, Hoa Kỳ đã chính thức thể hiện quan điểm về vấn đế này. Theo đó, cả 4 quốc gia trên đều tập trung phản đối cái gọi là “yêu sách đường lưỡi bò” của Trung Quốc được thể hiện dưới dạng “quyền lịch sử” và quyền đối các vùng biển dựa trên các nhóm cấu trúc trên biển Đông. Ngoài ra, cả 4 quốc gia này đều tỏ ý thừa nhận và viện dẫn các giải thích từ Phán quyết năm 2016 của Toà Trọng tài trong Vụ Philippines kiện Trung Quốc. Malaysia dù chưa đưa ra quan điểm chính thức, nhưng với Báo cáo thềm lục địa mở rộng ngày 12/12/2019 cũng mang hàm ý tuân thủ Phán quyết năm 2016. Với việc đưa ra quan điểm vào thời điểm này, Hoa Kỳ dường như gửi đi một thông điệp quan trọng đó là Hoa Kỳ ủng hộ và sát cánh cùng các quốc gia ASEAN để chống lại các yêu sách quá đáng của Trung Quốc, các yêu sách này đi ngược lại luật biển quốc tế, bao gồm cả UNCLOS và Phán quyết năm 2016. Đây là lần đầu tiên Hoa Kỳ lên tiếng chính thức thông qua việc gửi công hàm lên Liên Hợp Quốc để ủng hộ lập trường của các quốc gia ASEAN trong việc chống lại các yêu sách biển phi lý cũng như các hành động hung hăng, hiếu chiến của Trung Quốc trên biển Đông. Đây cũng có thể hiểu là một tín hiệu từ Hoa Kỳ thể hiện, đặc biệt đối với Việt Nam – quốc gia đã gặp rất nhiều sự khiêu khích, quấy rối từ Trung Quốc trên biển Đông, rằng Hoa Kỳ sẽ và muốn thúc đẩy quan hệ với Việt Nam lên một tầm cao mới. Chúng ta còn nhớ, gần đây, Mỹ đã mời Việt Nam tham dự vào cuộc tập trận “Vành đai Thái Bình Dương.” Ngoài ra, báo chí cũng cho biết Việt Nam đã được đánh tiếng mời vào nhóm “The Quad Plus” (Bộ Tứ mở rộng). Một chuyên gia cũng cho biết, Mỹ muốn cho máy bay P8 được xuất hiện trên bầu trời Việt Nam như một chỉ dấu cho việc tăng cường quan hệ “ngoại giao quốc phòng” đối với Việt Nam. Tuy nhiên, thái độ của Việt Nam vẫn còn chần chừ vì “sợ oai hùm” từ Bắc Kinh. Nếu Việt Nam thực sự muốn thoát khỏi “sự đe doạ” từ Trung Quốc, thì đây chính là một thời điểm thật sự thích hợp để Việt Nam có thể chuyển mình, tạo những bước đi và thế đứng mới trước một Trung Quốc “hung hăng và xấu xí.” Nguyên Sa -  RFA XEM THÊM: Vì sao Hoa Kỳ gởi công hàm cho Liên Hiệp Quốc vụ Biển Đông? Cần phải kiện Trung Quốc trước Toà Án Trọng Tài Liên Hiệp Quốc Tóm lược Phán Quyết của Tòa Trọng Tài Thường Trực về vụ Phi Luật Tân kiện Trung Quốc  
......

Tướng Mark Milley nhắc nhở quân nhân Mỹ về lời thề phục vụ dân

Tướng Mark Milley, Tham mưu Trưởng Liên quân Hoa Kỳ. Ảnh: Military Times BTV Tiếng Dân| Một bức thư mà đài CBS có được từ tướng Mark Milley, Tham mưu Trưởng Liên quân, gửi cho các lực lượng vũ trang, trong đó, ông tướng bốn sao nhắc nhở họ nhớ tới lời thề bảo vệ Hiến pháp Mỹ và phục vụ người dân Mỹ. Bức thư được gửi cho các lực lượng vũ trang hôm thứ Ba, trong đó có dòng chữ viết tay của tướng Milley với nội dung: “Tất cả chúng ta đã cam kết dành cả đời phục vụ lý tưởng đó là nước Mỹ. Chúng ta sẽ trung thành với lời thề đó và với người dân Mỹ“. Bức thư của tướng Mark Milley gửi cho quân nhân Mỹ. Nguồn: CBS Bức thư ghi ngày 2/6/2020, chỉ một ngày sau khi cảnh sát sử dụng hơi cay và dùi cui, dẹp những người biểu tình ôn hòa gần tòa Bạch Ốc, để sau đó Tổng thống Trump có thể đi tới nhà thờ St. John chụp ảnh bên ngoài nhà thờ. Sự kiện này đã bị lên án không chỉ ở nước Mỹ, mà còn ở các nước trên thế giới. Hôm thứ Hai 1/6, Tướng Milley và Bộ trưởng Quốc phòng Mark Esper đều có mặt trong đoàn tháp tùng ông Trump đi đến nhà thờ St. John chụp ảnh. Sự kiện này đã gây tranh cãi trong giới chức quân sự, trong đó cả hai ông Milley và Esper đều bị kêu gọi từ chức. Cũng hôm 1/6, ông Trump đe dọa sẽ diện dẫn Đạo luật Chống Nổi dậy năm 1807 để gửi lực lượng quân sự tới các tiểu bang, giúp các thống đốc dẹp các cuộc biểu tình, dù các thống đốc tiểu bang này không yêu cầu chính quyền của ông giúp đỡ. Bức thư của tướng Milley, cũng nhắc nhở quân nhân của các lực lượng vũ trang Hoa Kỳ, rằng, Lực lượng Vệ binh Quốc gia đang hoạt động dưới quyền của các thống đốc tiểu bang, chứ không phải tổng thống, “để bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân, giữ gìn hòa bình và bảo đảm an toàn nơi công cộng”. Bức thư có đoạn: “Là thành viên của các Lực lượng Liên quân – gồm tất cả các chủng tộc, màu da và tín ngưỡng – quý vị là hiện thân cho các giá trị Hiến pháp của chúng ta. Xin nhắc nhở tất cả quân nhân và các lãnh đạo của chúng ta rằng, chúng ta sẽ duy trì các giá trị quốc gia, và hoạt động phù hợp với luật pháp quốc gia và các tiêu chuẩn ứng xử cao của chúng ta Hôm thứ Tư 3/6, Bộ trưởng Quốc phòng Mark Esper tuyên bố, ông phản đối quyết định của ông Trump, sử dụng quân đội để dập tắt các cuộc biểu tình diễn ra tại hàng trăm thành phố lớn nhỏ trên khắp nước Mỹ, sau cái chết của người đàn ông da đen George Floyd, dưới đầu gối của viên cảnh sát da trắng Derek Chauvin. Cũng hôm 3/6, cựu Bộ trưởng Quốc phòng James Mattis đã lên án ông Trump trong một bài viết mà báo Atlantic đăng tải. Trong bài, tướng Mattis nhiều lần nhắc tới sự đoàn kết, trong đó có nhắc lại lời của Tổng thống Lincoln trong bài phát biểu nhậm chức năm 1861. Trước đó, ngày 2/6, cựu Tham mưu Trưởng Liên quân, tướng Mike Mullen cũng đã phải lên tiếng khi lo ngại rằng, quân đội Mỹ bị lôi kéo vào hoạt động chính trị, khi người đứng đầu tòa Bạch Ốc muốn sử dụng quân đội đàn áp dân. Tướng Mullen nói: “Đồng bào của chúng ta không phải là kẻ thù và không bao giờ phải trở thành kẻ thù“. Quân nhân Mỹ chiến đấu bảo vệ người dân và đất nước Mỹ. Hiến pháp Mỹ thể hiện ý chí của người dân, nên khi tuyên thệ, quân dân Mỹ chỉ tuyên thệ trung thành với Hiến pháp và bảo vệ Hiến pháp Mỹ, tức bảo vệ người dân Mỹ. Lời thề của quân nhân Mỹ có nội dung như sau: “Tôi, xxx, trịnh trọng thề rằng, tôi sẽ ủng hộ và bảo vệ Hiến pháp Hoa Kỳ, chống lại tất cả mọi kẻ thù, trong và ngoài nước; rằng tôi sẽ tin tưởng và trung thành với Hiến pháp Hoa Kỳ; rằng tôi tự nguyện nhận bổn phận này mà không có bất cứ biểu lộ ngầm nào về việc hạn chế tán thành hoặc có mục đích trốn tránh; và rằng tôi sẽ hoàn thành tốt và trung thành với các trách nhiệm ở văn phòng mà tôi sắp vào làm việc. Vì vậy, xin Thượng đế giúp tôi“. Quân nhân Mỹ không trung thành với tổng thống Mỹ, cũng không trung thành với đảng cầm quyền, bởi vì nếu tổng thống hay đảng cầm quyền có phản bội lại người dân Mỹ, thì quân dân Mỹ cũng sẽ chống lại, vì họ chỉ có mỗi nhiệm vụ trung thành với Hiến pháp Mỹ và bảo vệ người dân. Nguồn: https://baotiengdan.com/2020/06/06/tuong-mark-milley-nhac-nho-quan-nhan-my-ve-loi-the-phuc-vu-dan/
......

Hong Kong–Rồi sẽ không còn là Hong Kong nữa!

Song Chi – RFA  Những ngày này, khi phong trào biểu tình phản đối nạn phân biệt chủng tộc, nạn sử dụng bạo lực quá đà trong một số nhân viên cảnh sát ở nước Mỹ sau cái chết của người đàn ông da đen George Floyd dưới tay viên cảnh sát da trắng Derek Chauvin ngày 25.5 đã biến thành bạo loạn ở một số nơi, đồng thời phong trào cũng lan rộng ra một số quốc gia khác, khiến cho báo chí truyền thông khắp nơi chú mục vào chuyện này, chúng ta có cảm giác thế giới chẳng mấy ai còn nhớ đến số phận của Hong Kong nữa. Trước đó, ngày 28.5 Quốc hội Trung Quốc đã thông qua Luật An Ninh Quốc gia Hong Kong với số phiếu thuận gần như tuyệt đối. Luật an ninh Hồng Kông nhằm ngăn cấm “các hành vi ly khai, lật đổ, khủng bố hoặc âm mưu với các thế lực bên ngoài can thiệp vào Hong Kong”, ngăn cấm luôn các hành vi “đe dọa nghiêm trọng an ninh quốc gia”. Luật này cũng sẽ cho phép các cơ quan trực thuộc Bắc Kinh thiết lập cơ sở tại Hồng Kông. Tâm trạng của người Hong Kong Người Hong Kong hiểu rất rõ đây là sự kết thúc của mô hình “một quốc gia hai chế độ” mà Bắc Kinh từng cam kết khi Hong Kong được Anh giao trả lại cho Trung Cộng vào năm 1997. Chính vì vậy ngay trước ngày 28.5 và mấy ngày sau đó, đã có hàng ngàn người trẻ Hong Kong xuống đường biểu tình phản đối. Thế giới lại nhìn thấy tuổi trẻ Hong Kong bất khuất, hiên ngang, quyết không sợ chết để bảo vệ hai chữ “tự do” mà các thế hệ đi trước từng được thụ hưởng, và vì tương lai của Hong Kong. Đối với người Hong Kong, lần tranh đấu này mang ý nghĩa sinh tử vì cái vòng kim cô của Bắc Kinh ngày càng siết chặt và với Hong Kong, thế là hết. Chúng ta lại nhìn thấy những hình ảnh cảnh sát Hong Kong phun hơi cay, bắt bớ, đàn áp, song có vẻ mạnh tay hơn so với trước kia, chỉ trong ngày đầu tiên 27.5, 360 người đã bị bắt. Những hình ảnh về cuộc đấu tranh của người trẻ Hong Kong lại tràn ngập trên mạng xã hội, đặc biệt là người Việt, vốn đã có cảm tình với cuộc đấu tranh của tuổi trẻ Hong Kong từ phong trào dù vàng năm 2014 cho tới nay, và cũng vì chung một mối căm ghét đối với chế độ độc tài Trung Cộng. Những phản ứng ban đầu của thế giới Nhiều quốc gia tự do dân chủ trên thế giới đã bày tỏ sự lo ngại về tình hình Hong Kong. Ngày 28.5 ngoại trưởng các nước Anh, Úc, Canada và Hoa Kỳ đã ra thông báo chung kêu gọi chính phủ Trung Quốc hợp tác với chính phủ Hong Kong và người dân Hong Kong để tìm một giải pháp được hai bên chấp nhận, tôn trọng các nghĩa vụ quốc tế của Trung Quốc theo Tuyên bố chung Trung-Anh đã nộp Liên Hiệp Quốc. Trước đó, ngay trước cả khi Bắc Kinh thông qua Luật An Ninh Quốc gia Hong Kong, ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo đã báo cáo với Quốc hội rằng “Hong Kong không còn đủ tự trị đối với Trung Quốc căn cứ theo các dữ kiện thực tế”. Và điều đó mở đường cho ngày 30.5, Tổng Thống Donald Trump đã ra lệnh cho chính quyền của ông bắt đầu tiến trình bãi bỏ quy chế đặc biệt của Mỹ dành cho Hong Kong, theo đạo luật chính sách Hoa Kỳ-Hồng Kông năm 1992, và vẫn tiếp tục sau khi Hong Kong được giao trả về cho Trung Quốc. Sau một ngày chứng kiến người Hong Kong bị đàn áp dữ dội, bà Thái Anh Văn, ngày 28.5 Tổng thống Đài Loan đăng trên Twitter cá nhân rằng bà đã yêu cầu nhân viên điều hành lập kế hoạch hành động hỗ trợ nhân đạo cho các công dân Hong Kong trong đó đưa ra các kế hoạch rõ ràng, đầy đủ về nơi cư trú, vị trí, việc làm và cuộc sống của họ ở Đài Loan càng sớm càng tốt. Bà cũng khẳng định mọi cam kết hỗ trợ người dân Hong Kong của Đài Loan sẽ không bao giờ thay đổi. Ngoại trưởng Anh ngày 28-5 tuyên bố Anh sẽ nâng quyền lợi cho người Hong Kong sở hữu hộ chiếu hải ngoại (BNO), mở đường cho việc xin nhập tịch Anh, nếu Trung Quốc không từ bỏ dự luật an ninh quốc gia mới. Nhưng đối với người Hong Kong, liệu họ có sung sướng gì khi phải nghĩ đến biện pháp bỏ nước ra đi, làm dân lưu vong, như hàng triệu ngưởi miền Nam Việt Nam sau khi Sài Gòn sụp đổ? Không, họ chắc chắn khao khát ở lại, đấu tranh cho tương lai của Hong Kong và thà chết còn hơn. Câu hỏi là những ngày tới liệu các nước có thể làm được gì hơn? Một số biện pháp trả đũa về kinh tế có thể sẽ được các nước cân nhắc tiến hành, nhưng còn những gì mạnh hơn nữa, e rằng khó có thể. Bởi Trung Cộng bây giờ không phải là Trung Cộng trước đây, của thời kỳ Thiên An Môn để thế giới dễ dàng cấm vận và khiến nền kinh tế của Trung Quốc lao đao. Trung Cộng bây giờ mạnh hơn, nhiều tiền hơn và có mối quan hệ làm ăn khắp thế giới đủ khiến cho bất cứ sự trừng phạt nào đối với nước này cũng sẽ làm cho chính nước áp lệnh trừng phạt và các nước khác bị ảnh hưởng. Thế giới bây giờ cũng đã khác. Nước Mỹ đưới thời Trump đang dần dần rút lui khỏi vai trò lãnh đạo khối tự do, quan hệ giữa Mỹ và các nước đồng minh lâu đời cũng lỏng lẻo hơn. Riêng đối với nước Mỹ, bất chấp sự căng thẳng trong mối quan hệ Mỹ-Trung thời gian gần đây, Mỹ khó có nhiều lá bài để trừng phạt Trung Quốc về vụ Hong Kong. Nếu Mỹ bỏ những quy chế ưu đãi đặc biệt cho Hong Kong, thì cũng sẽ gây ảnh hưởng đến cả ngàn công ty Hoa Kỳ, đặc biệt là gần như mọi công ty tài chính lớn, đang hoạt động tại Hong Kong, cho đến thương mại song phương giữa Hong Kong và Hoa Kỳ. Về lâu về dài thì bị thiệt thòi nhất lại chính là Hong Kong và người Hong Kong, khi lãnh thổ này không còn là một vùng đất riêng biệt đối với đại lục, một trung tâm tài chính hàng đầu thế giới, mà sẽ trở thành một thành phố loại trung bình của Trung Quốc. Trung Cộng và những chiến lược đường dài Cho đến bây giờ, không biết Mỹ và thế giới đã kịp nhận ra Trung Cộng là một đối thủ có tầm nhìn xa, tham vọng lớn và biết cách tính toán từng bước đi trên bàn cờ chính trị thế giới? Năm 1997, khi Hong Kong được Anh giao trả lại cho Trung quốc, đây quả là một món quà quý báu cho Bắc Kinh. Trung Cộng cần Hong Kong, nhờ nhiều thập kỷ có một nền kinh tế mở và một chế độ pháp trị, để học hỏi về cung cách, hệ thống làm ăn, Hong Kong là cầu nối để Trung Cộng thu hút đầu tư ngoại quốc, là cửa ngõ để Trung Quốc vươn ra thế giới…Nhưng sau 23 năm, Bắc Kinh đã kịp chuẩn bị những trung tâm kinh tế-tài chính mới như Thượng Hải, Thẩm Quyến và nếu Hong Kong có mất đi vị thế của mình, thì sự mất mát ấy cũng không phải quá nặng nề với Bắc Kinh như trước nữa. Với tham vọng vươn lên vị thế cường quốc hàng đầu, thậm chí thay thế Mỹ trong tương lai, các thế hệ lãnh đạo của Trung Cộng nối tiếp nhau thực hiện con đường đã vạch sẵn, và bây giờ với Tập Cận Bình, việc có thể tại vị cho tới chết cho phép họ Tập có thể ung dung hoạch định chiến lược đường dài cho Trung Quốc. Ngược lại, chính sách đối nội-đối ngoại của mỗi đời Tổng Thống Hoa Kỳ đều ít nhiều bị ảnh hưởng bởi giới hạn nhiệm kỳ, sức ép từ lá phiếu bầu cử, chưa kể có những trường hợp Tổng Thống kế vị đảo ngược hầu hết mọi chính sách của người tiền nhiệm, điều mà Trump đã và đang làm đối với Obama. Cho nên việc Hoa Kỳ có thể rắn đến đâu với Trung Cộng trong vụ Hong Kong còn tùy. Dẫu sao, số phận Hong Kong coi như đã xong. Nếu nước Mỹ không học được bài học, nhanh chóng đoàn kết trong nước, đoàn kết với các đồng minh, từ bỏ chính sách America First, lấy lại uy tín, sức mạnh mềm, vai trò lãnh đạo trên thế giới của mình và nhanh chóng xoay trục về châu Á thì chỉ 5 năm nữa thôi là Tàu kiểm soát toàn bộ khu vực châu Á-Thái Bình Dương, vươn tay tới Đài Loan và VN cũng nên coi chừng! Người Việt nhìn vào Hong Kong, Đài Loan để thấy gì? Cùng là những dân tộc có mối ác cảm nặng nề và sự cảnh giác cao đối với nhà cầm quyền Trung Cộng, người Việt nhìn vào người Hong Kong, người Đài Loan và thấy gì? Đó là tự do phải do chính mình tạo dựng nên (như người Đài Loan) và số phận của Hong Kong là thêm một lời nhắc nhở về bản chất không bao giờ thay đổi của Bắc Kinh. Không trông chờ vào ai, vận mệnh của VN chỉ có thể được giải quyết bằng chính người VN. Không tin cậy cũng không dính líu quá sâu với Trung Cộng. Cả thế giới hiện nay đang dần nhận ra bản chất dối trá, phi nhân cùng sự lợi bất cập hại khi quan hệ làm ăn với Bắc Kinh, ngay cả người Hong Kong, người Đài Loan còn không muốn “trở về” với đại lục, hà cớ gì VN lại cứ tiếp tục tự nguyện chui đầu vào cái vòng kim cô của Bắc Kinh, không những thế lại còn tiếp tục mở rộng cửa rước Trung Cộng vào qua hình thức khu kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Kiên Giang (Phú Quốc) mới đây? “Nếu bạn muốn hòa bình, hãy chuẩn bị cho chiến tranh” (Si vis pacem, para bellum, câu tục ngữ tiếng Latin ấy vẫn chưa hề cũ). songchi’s blog  
......

Thắp Lên Ánh Sáng

Hàng ngàn người Hong Kong thắp nến tưởng niệm vụ thảm sát Thiên An Môn ở công viên Victoria vào tối 4/6/2020. Luân Lê Nhân dân Hồng Kông vẫn tập trung nhau lại để thắp nến tưởng niệm các nạn nhân bị thảm sát tại quảng trường Thiên An Môn, vào năm thứ 31, bất chấp lệnh cấm được ban ra từ chính quyền đặc khu thân Trung Hoa cộng sản. Đây là lễ tưởng niệm hàng năm, vào mỗi ngày 4/6, của người dân nơi đây. Họ tưởng nhớ những con người không chỉ đã bị tàn sát một cách man rợ vì đòi hỏi một nền dân chủ trong hoà bình, mà nó còn là lời nhắc nhở cho nhân dân thế giới thấy được, rằng, linh hồn các nạn nhân đang bị dìm vào quên lãng bởi những hành động cố gắng xoá bỏ lịch sử về sự kiện này từ Đảng cộng sản Trung Quốc. Dù xét theo mọi lẽ, lịch sử tồn tại không tuân theo cái cách của kẻ cầm quyền hầu muốn. Người Hong Kong tìm cách kỷ niệm ‘lần cuối’ cuộc thảm sát Thiên An Môn VOA| Bất chấp lệnh cấm của cảnh sát, hàng ngàn người Hong Kong hôm 4/6 tụ tập thắp nến tưởng niệm cuộc đàn áp dân chủ đẫm máu tại Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh vào năm 1989, đồng thời cáo buộc chính quyền Trung Quốc bóp nghẹt các quyền tự do trên lãnh thổ bán tự trị của họ, theo Reuters. Tụ họp tại Công viên Victoria, một số người Hong Kong đã hô vang các khẩu hiệu như “Chấm dứt độc đảng cầm quyền”, “Dân chủ cho Trung Quốc ngay bây giờ”… trong lúc vẫn tuân thủ các quy định giãn cách xã hội do dịch Covid-19. Vào ngày 4/6/1989, quân đội và xe tăng Trung Quốc đã nổ súng vào những người biểu tình ủng hộ dân chủ ở Bắc Kinh. Ước tính số người chết có thể từ vài trăm đến vài nghìn người. Mọi năm, người Hong Kong vẫn tổ chức các buổi lễ tưởng niệm biến cố này. Nhưng năm nay, cảnh sát Hong Kong viện lý do các quy định hiện hành về việc hạn chế các cuộc tụ họp đông người do đại dịch Covid-19 nên từ chối cấp phép biểu tình. Nhiều người cho rằng đây chỉ là cái cớ vì các khu mua sắm, tàu điện ngầm và công viên trong thành phố đã được mở cửa nhiều tuần trước. Cảnh sát nói với truyền thông địa phương rằng 3.000 sĩ quan chống bạo động sẽ được triển khai để ngăn chặn các lễ buổi kỷ niệm nhỏ hoặc ngẫu hứng. Lễ tưởng niệm tại Hong Kong diễn ra trong bối cảnh được xem là nhạy cảm, khi Bắc Kinh vừa thông qua nghị quyết về dự luật an ninh quốc gia mới đối với Hong Kong, trong đó hình sự hoá những hành động được xem là không tôn trọng quốc ca của Trung Quốc. Trong khi tìm cách tổ chức buổi thắp nến hoặc tưởng niệm trên mạng xã hội, nhiều người e rằng đây sẽ là lần cuối cùng người dân Hong Kong có thể công khai tưởng niệm biến cố Thiên An Môn. Liên minh châu Âu đã lên tiếng kêu gọi Trung Quốc cho phép người dân ở Hong Kong và Ma Cao - một thành phố bán tự trị khác của Trung Quốc - được tưởng niệm cuộc đàn áp như là một biểu hiệu về bảo đảm các quyền tự do của người dân. Trong khi đó, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ bày tỏ thương tiếc đối với các nạn nhân ở Thiên An Môn và đồng hành với những người Trung Quốc yêu tự do. Đài Loan thì yêu cầu Trung Quốc phải “xin lỗi”, và Bắc Kinh nói đây là điều “vô nghĩa”. Viết trên trang Facebook cá nhân, Tổng thống Đài Loan Thái Anh Văn nói: “Tại Trung Quốc, hàng năm chỉ có 364 ngày. Một ngày đã bị lãng quên. Tôi hy vọng rằng ở mọi nơi trên trái đất, sẽ không có một ngày nào bị biến mất thêm nữa. Và tôi cũng cầu chúc điều đó cho Hong Kong”.  
......

Trung Quốc, nguy cơ lớn nhất đối với Châu Âu

Lê Mạnh Hùng (Người Việt)| Brexit rồi đến dịch bệnh COVID-19 vốn vẫn bị coi là những nguyên nhân lớn nhất có nguy cơ làm cho Liên Hiệp Châu Âu tan rã. Nhưng nay Trung Quốc mới xuất hiện như là một nguy cơ lớn hơn. Và thử thách tối hậu cho sự thành công hay thất bại của Liên Hiệp Châu Âu là liệu Châu Âu có thể đưa ra một lập trường chung đối với Trung Quốc. Trung Quốc đã tỏ ra một khéo léo hiếm có trong việc lợi dụng đẩy quốc gia Châu Âu này chống lại quốc gia kia, tỷ như trong việc Châu Âu tìm cách xây dựng hệ thống điện thoại di động 5G. Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên. Qua những hành động khác Trung Quốc đang trên đà trở nên thế lực bên ngoài có ảnh hưởng mạnh nhất đối với Châu Âu. Sáng kiến “Một Vòng Đai, Một Con Đường” một dự án lâu dài đầu tư xây dựng hạ tầng cơ sở xuyên qua đại lục Âu Á là trọng tâm của chiến lược dài hạn tham vọng toàn cầu của Trung Quốc. Các nước Châu Âu đều biết rõ tham vọng này. Đề nghị chung Pháp-Đức thành lập một quỹ phục hồi kinh tế hậu siêu vi 500 tỷ Euro viết rõ trong đó một điều khoản phải có một chính sách công nghiệp bảo vệ Châu Âu chống lại những đầu tư của một “thế lực thứ ba” vào những lãnh vực chiến lược của Châu Âu. Thế nhưng một điều khoản như vậy hiện đang bị Ý chống. Ý đang là nước có triển vọng trở thành cây cầu chính cho đầu tư xâm lược của Trung Quốc vào Châu Âu. Ý chính thức gia nhập chương trình “Một Vòng Đai, Một Con Đường” vào Tháng Hai, 2019, là quốc gia lớn độc nhất tại Châu Âu tham dự vào chương trình này. Các lãnh tụ chính trị Ý giữ quan hệ mật thiết với các giới chức Trung Quốc. Trong các quốc gia trong Liên Hiệp Châu Âu, Ý là nước hấp dẫn đầu tư của Trung Quốc đứng thứ nhì sau Đức kể từ năm 2000. Anh là nước đứng đầu nếu tính toàn thể Châu Âu. Thế nhưng Anh sau Brexit không còn hấp dẫn bao nhiêu còn Đức thì chính phủ Đức đã bắt đầu áp đặt những kiểm soát và giới hạn chống lại việc mua các xí nghiệp quan trọng cho kinh tế và an ninh quốc gia cũng như thay đổi luật lệ để nhà nước có thể mua cổ phần của các công ty nào mà nhà nước Đức thấy cần phải bảo vệ. Tất cả những biện pháp này được đưa ra sau việc Trung Quốc mua công ty Đức đứng hàng đầu về kỹ thuật robot Kuka vào năm 2016. Người Đức có thể có tiếng là chịu khó tính việc đầu tư lâu dài, nhưng so với Trung Quốc, Đức hãy còn thua. Ý có thể là nước hưởng lợi trong việc Đức, Pháp sợ bị Trung Quốc xâm nhập và chi phối. Trong những năm đầu của thế kỷ 21, Ý đã bị thiệt hại nhiều vì cạnh tranh của Trung Quốc sau khi học nghề của mình, nhưng vào lúc này Ý có thể thấy mình được lợi nhiều hơn là thiệt khi mở cửa cho Trung Quốc. Tuy nhiên vấn đề còn tùy thuộc vào liệu chính phủ Ý đứng về phía Trung Quốc hay là đi theo với chính sách của Pháp và Đức. Bắc Kinh đã hứa là sẽ đầu tư phát triển cảng Trieste của Ý trên bờ biển Adriatic, nhưng đồng thời cũng hứa hẹn phát triển những cảng cạnh tranh với Trieste tại Croatia và Slovenia. Môt hậu quả gián tiếp của dự án “Một Vòng Đai, Một Con Đường” là chuyển trọng tâm chính trị của Châu Âu về phía Đông. Nguy cơ đối với Châu Âu là cảm tình của dân chúng chuyển sang phía Trung Quốc. Một cuộc khảo sát ý kiến dân Ý trong tháng qua cho thấy dân Ý coi Trung Quốc như là nước thân thiện nhất với Ý theo sau là Nga. Đức bị coi như là nước ít thân thiện nhất, sau đó là Pháp. Một cuộc khảo sát khác cho thấy chỉ có 44% dân Ý ủng hộ ở lại Liên Hiệp Châu Âu trong khi 42% muốn rút khỏi. Cách đây hai năm con số này là 65% ở lại chống lại 26% rút ra. Có thể là việc Liên Hiệp Châu Âu không đoàn kết với Ý trong giai đoạn đầu của dịch bệnh COVID-19 đã đẩy tinh thần bài Châu Âu lên cao. Nhưng dù sao đây cũng là những con số đáng e ngại. Hai mươi năm làm thành viên của khu vực Euro đã đẩy dân Ý đến mức họ coi Trung Quốc là đồng bạn hữu nghị nhất tuy rằng thật là vô lý, nhưng cũng là một thất bại đáng ngạc nhiên của chính sách kinh tế tài chánh mà Brussels và Ngân Hàng Châu Âu tại Frankfurt đề ra. Bà Merkel và ông Macron hy vọng rằng quỹ phục hồi có thể một phần nào ngăn chặn Ý rơi vào tình trạng chống Châu Âu như dân chúng Anh, nhưng nhiều người còn nghi ngờ rằng quỹ này không có bao nhiêu hy vọng thuyết phục Ý không tách ra đi theo Trung Quốc, nhất là còn có một số thành viên như Hòa Lan đòi rằng quỹ này chỉ dùng cho vay chứ không phải là tặng dữ – Đức rộng rãi hơn đòi rằng tiền này là tặng dữ (grant) chứ không phải tín dụng (credit). Ngay cả tại Đức, uy tín của Trung Quốc cũng đang gia tăng, được giúp đỡ bởi những hành động có tính “bully” của Mỹ. Một cuộc khảo sát gần đây cho thấy 36% dân Đức muốn có quan hệ mật thiết hơn với Trung Quốc so với 37% ủng hộ Mỹ. Khoảng cách này trước đó cao hơn nhiều. Việc Bắc Kinh đàn áp dân chúng Hồng Kông cũng như việc che giấu những tin tức về COVID-19 hiện còn chưa có ảnh hưởng bao nhiêu đến dân chúng Châu Âu, tuy rằng trong tuơng lai có thể thay đổi. Nguy cơ hiện nay đối với Liên Hiêp Châu Âu không phải là môt sự tan rã như người ta sợ sau Brexit mà là một sự mài mòn dần sự đoàn kết trong khối. Thiệt hại đối với Liên Hiệp Châu Âu tạo ra bởi Brexit sẽ không thấm vào đâu so với thiệt hại mà Ý và các nước khác có thể tạo ra bằng cách mở cửa cho Trung Quốc xâm nhập/.  
......

Joshua Wong: Chúng tôi muốn ngăn Hồng Kông trở thành Thiên An Môn tiếp theo !

Võ Hồng Ly| Trong một Twitter mới đăng tải hôm nay, Joshua nói : " Tôi đang kêu gọi các nhà lãnh đạo thế giới phản đối việc thực thi tà luật xấu xa đó và muốn ngăn chặn một thảm sát Thiên An Môn tại Hồng Kông sau 31 năm" Joshua cho rằng, Trung Cộng đã thay thế nguyên tắc đã hứa của mình là : "Một quốc gia, Hai chế độ" bằng "Một quốc gia, Một chế độ". Đây không chỉ là quan điểm của người dân Hồng Kông, mà còn là cách nhìn nhận chung của cộng đồng quốc tế. Năm 2019, 2 trong số 7 triệu dân Hồng Kông đã xuống đường kêu gọi chính phủ rút lại một trong những dự luật dẫn độ gây tranh cãi, và bây giờ Bắc Kinh đang cố gắng áp dụng luật an ninh quốc gia này còn tệ hơn nhiều - và thậm chí còn bỏ việc phải thông qua tại Hội đồng lập pháp Hồng Kông. Chính vì cái tà luật tệ hại này mà Hoa Kỳ đã phải tuyên bố chấm dứt "tình trạng đặc biệt" của Hồng Kông. Điều này vừa nhằm ngăn chặn hành vi lừa đảo của Bắc Kinh, vừa dạy cho họ một bài học ngược về Hồng Kông. Đó là, sự thịnh vượng của Hồng Kông dựa trên quyền tự trị của thành phố, chứ không phải dựa vào chế độ độc tài của Bắc Kinh. Quyết định này của Bắc Kinh sẽ đẩy Hồng Kông vào tình trạng khó khăn về mọi mặt : thị trường chứng khoán có thể lao dốc, số lượng thất nghiệp có thể tăng lên và các doanh nghiệp nước ngoài có thể phải tháo chạy... Nhưng đồng thời chúng ta phải thừa nhận sẽ không có chỗ cho một Hồng Kông thịnh vượng nếu không có đủ tự do. Cuối cùng, Joshua vẫn khẳng định : "Bắc Kinh đang kéo Hồng Kông vào một cuộc hủy diệt lẫn nhau về chính trị, có thể khiến chúng ta phải trả giá đắt, tuy nhiên việc đánh là cần thiết !"  
......

Mỹ và Trung Quốc tiến gần tới ‘chiến tranh tài chánh’

Cảnh sát Hồng Kông bắt một thiếu niên tham gia biểu tình chống Trung Quốc thông qua luật kiểm soát cựu thuộc địa này của Anh. Đây là một trong những lý do làm cho Mỹ và Trung Quốc đối đầu. (Hình minh họa: AP Photo/Kin Cheung) Hiếu Chân -  Người Việt| Cuộc đối đầu giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc có thể sắp chuyển sang một mặt trận mới, khốc liệt hơn nhiều. Đó là “chiến tranh tài chánh” tiếp nối những cuộc xung đột về thương mại, công nghệ và truyền thông. Một trận chiến tài chánh sẽ ảnh hưởng không chỉ tới Trung Quốc và Mỹ mà kéo cả thế giới vào một cuộc hỗn loạn lớn, tác động đến từng gia đình. Từ thương chiến tới chiến tranh tài chánh Khi cuộc chiến thương mại bắt đầu gần ba năm trước, hai bên sử dụng vũ khí thuế suất: Mỹ tăng thuế lên hàng hóa nhập cảng từ Trung Quốc, Trung Quốc trả đũa bằng cách tăng thuế lên hàng hóa nhập cảng từ Mỹ. Chỉ sau vài hiệp đấu, Trung Quốc “hết đạn” vì giá trị hàng hóa Mỹ nhập vào Trung Quốc chỉ bằng một phần nhỏ so với hàng Trung Quốc bán sang Mỹ. Bắc Kinh đành phải bấm bụng ký thỏa thuận thương mại giai đoạn 1, chịu mua thêm nhiều hàng Mỹ. Cuộc chiến tiếp diễn ở mặt trận công nghệ, lúc đầu Mỹ trừng phạt công ty viễn thông ZTE của Trung Quốc, Chủ Tịch Tập Cận Bình phải đích thân nài nỉ ông Trump “tha” cho. Mỹ lại nhắm tới con cá lớn hơn là tập đoàn công nghệ Hoa Vi (Huawei) – cấm các công ty Mỹ cung cấp linh kiện và nhu liệu cho công ty này, rồi đi xa hơn, cấm bán cho Hoa Vi những sản phẩm bán dẫn được chế tạo bằng thiết bị và công nghệ Mỹ cho dù nhà sản xuất là ai! Mỹ còn vận động các đồng minh không cho Hoa Vi tham gia thiết lập mạng viễn thông thế hệ thứ năm (5G), Trung Quốc dọa sẽ trả đũa bằng việc trừng phạt các công ty công nghệ Mỹ như Apple. Nhưng dọa thế thôi, các “ông lớn” công nghệ như Google (Alphabet), Facebook bị cấm ở Trung Quốc từ lâu rồi. Trong lĩnh vực truyền thông, Mỹ đặt các tổ chức truyền thông Trung Quốc vào diện cơ quan chính phủ nước ngoài, Bắc Kinh đáp trả bằng việc trục xuất ba phóng viên báo The Wall Street Journal. Mỹ buộc số phóng viên Trung Quốc tại Mỹ giảm từ 160 xuống 100 người, Bắc Kinh thu hồi giấy phép hành nghề tại Trung Quốc của phóng viên The New York Times, The Washington Post, và The Wall Street Journal… Chính phủ Mỹ hôm Thứ Sáu, 29 Tháng Năm, thông báo hạn chế visa cấp cho khoảng 3.000 sinh viên Trung Quốc vào theo học bậc cao học tại Mỹ. Cứ thế, Bắc Kinh và Washington “ăn miếng trả miếng” suốt vài năm qua, chưa phân thắng bại. Thế rồi đến cuộc chiến tài chánh. Đầu Tháng Năm, Tổng Thống Trump ra lệnh không cho các quỹ hưu bổng liên bang mua cổ phần các công ty Trung Quốc. Các quỹ này nắm trong tay hàng trăm tỷ đô la, đầu tư vào trái phiếu và cổ phiếu lấy tiền lời trả lương hưu cho người Mỹ. Vài ngày sau, Thượng Viện Mỹ thông qua dự luật đòi hỏi các công ty Trung Quốc giao dịch cổ phiếu trên các thị trường chứng khoán Mỹ phải minh bạch với các cơ quan kiểm toán về tài chánh và sở hữu chủ. Nhưng cho đến nay, Trung Quốc vẫn quy định sổ sách tài chánh của các công ty quốc doanh xứ này là bí mật quốc gia mà người ngoài không được phép tiếp cận, nhà đầu tư không được phép biết ai là chủ nhân thật sự của các đại công ty như Baidu, Hoa Vi và vô số các công ty khác. Cho nên, nếu dự luật được Quốc Hội phê chuẩn, sẽ dẫn tới việc các công ty Trung Quốc phải rút ra khỏi thị trường chứng khoán New York và Nasdaq. Tuần này, tình hình thêm căng thẳng sau khi các nhà lập pháp Mỹ đề nghị cấm vận các ngân hàng Trung Quốc nếu đảng Cộng Sản quyết tâm áp đặt luật an ninh quốc gia có thể xói mòn quy chế tự trị của Hong Kong – việc mà Quốc Hội bù nhìn của nước này đã làm chiều Thứ Năm vừa qua. Hôm Thứ Sáu, Tổng Thống Donald Trump tuyên bố hủy bỏ quy chế ưu đãi đặc biệt cho Hong Kong theo luật Chính Sách Hong Kong năm 1992, nhưng chưa rõ liệu Mỹ có tiến xa tới mức cấm vận các ngân hàng Trung Quốc hay không. Nếu Mỹ quyết tâm chặn dòng luân chuyển tài chánh thì nền kinh tế Trung Quốc sẽ gặp thử thách lớn và có nguy cơ sụp đổ bởi vì dù có quy mô lớn thứ hai thế giới, kinh tế Trung Quốc vẫn phụ thuộc nặng nề vào các hệ thống tài chánh toàn cầu do Mỹ thống trị với đồng đô la là trụ cột. Trung Quốc chuẩn bị đối phó Lâu nay, trong giới tài chánh Trung Quốc, có một cuộc bàn luận quanh chủ đề làm thế nào để đối phó nếu Mỹ tung ra “quả đấm ngàn cân” như vậy và lôi kéo Bắc Kinh vào cuộc chiến tranh tài chánh tiền tệ. Cựu Bộ Trưởng Tài Chánh Lâu Kế Vĩ (Lou Jiwei), cố vấn hàng đầu của chính phủ Trung Quốc, cảnh báo, do Bắc Kinh không nhân nhượng nên Washington tất yếu sẽ gia tăng áp lực, từ thuế quan tới hạn chế công nghệ rồi tới “chiến tranh tài chánh” tổng lực. Một số nhân vật diều hâu trong chính quyền Trung Quốc kêu gọi Bắc Kinh đối phó bằng cách bán tháo $1.100 tỷ trái phiếu Mỹ (Treasure Bond) mà Trung Quốc nắm giữ, nhưng những người am hiểu thì cho rằng chiêu thức đó lợi bất cập hại, nếu ra đòn thì người bị thiệt là Trung Quốc. Ông Vương Hội Diệu (Wang Huiyao), chủ tịch Trung Tâm Trung Quốc và Toàn Cầu Hóa ở Bắc Kinh, cố vấn cho chính phủ Trung Quốc, thì cứng cỏi hơn. “OK. Hoa Kỳ có lợi thế về hệ thống tài chánh. Nhưng lợi thế đó không tồn tại vĩnh viễn mà chỉ là nhất thời. Nó sẽ thôi thúc Trung Quốc đẩy nhanh việc phát triển một hệ thống tài chánh riêng của mình. Và rồi Hoa Kỳ sẽ hối tiếc,” Vương nói, theo nhật báo The Washington Post. Thực tế, cách đây mấy năm Trung Quốc đã cùng với các đồng minh Nga, Venezuela, và Iran tìm cách thiết lập một hệ thống thanh toán quốc tế mới, thay thế cho hệ thống hiện hữu lấy đồng đô la Mỹ làm trung tâm. Nhưng kế hoạch này chưa đi tới đâu vì các nước đồng minh của Trung Quốc đang vật lộn với tình trạng bị quốc tế cấm vận và thị trường dầu mỏ – sản phẩm chủ lực của cả Nga, Iran, và Venezuela – cứ phập phù và chao đảo liên tục. Trung Quốc cũng có nhiều nỗ lực nâng cao vị thế đồng tiền của họ, đưa đồng nguyên (yuan) lên hàng các đồng tiền dự trữ chiến lược của thế giới. Nỗ lực này thành công một phần khi Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế (IMF) dưới thời bà Christine Lagarde làm tổng giám đốc quyết đưa đồng nguyên của Trung Quốc vào cơ cấu “quyền rút vốn đặc biệt” (Special Drawing Right, SDR) – một đơn vị kế toán của IMF hình thành năm 1969 dựa trên giá trị của đồng đô la của Mỹ, đồng bảng của Anh, đồng yen của Nhật, và đồng euro của Châu Âu, để hỗ trợ các nước thành viên xây dựng quỹ dự trữ quốc gia. Tuy nhiên, sau nhiều năm, đồng nguyên vẫn chỉ được sử dụng trong chưa tới 2% tổng số các vụ chuyển ngân giữa các quốc gia và chiếm tỷ trọng không đáng kể trong quỹ dự trữ ngoại hối của các ngân hàng trung ương. Vị thế thống soái của đồng đô la Mỹ vẫn chưa có dấu hiệu suy suyển. Chưa kể, từ năm 2014 đến nay, để nâng cao vị thế của đồng nguyên, Trung Quốc phải liên tục bán ra các đồng tiền mạnh trong quỹ dự trữ ngoại hối, ước đoán quỹ này có giá trị khoảng $3.100 tỷ năm 2014 nhưng hiện chỉ còn khoảng 75%. Mấy tháng gần đây, Trung Quốc thử nghiệm việc nghiên cứu và sử dụng đồng tiền ảo (crypto-currency) ở một số đô thị lớn, làm phương tiện thanh toán không phụ thuộc vào tiền giấy, ông Tập Cận Bình coi đây là ưu tiên chiến lược của quốc gia, nhưng chưa có kết quả rõ rệt. Trong tình hình đó, nếu Mỹ cấm vận các ngân hàng Trung Quốc, cấm tiếp cận các thị trường tài chánh sử dụng đồng đô la Mỹ, thì Trung Quốc sẽ khốn đốn vì Trung Quốc vẫn cần đồng đô la Mỹ để trả nợ, mua sắm nguyên liệu hàng hóa, từ việc mua các công ty nước ngoài tới nhập cảng dầu mỏ, linh kiện bán dẫn và ngũ cốc. Mỹ còn phân vân Hiện chưa rõ chính phủ Mỹ có đi tới bước quyết định cấm vận các ngân hàng Trung Quốc hay không, còn việc ngăn chặn các quỹ hưu bổng đầu tư vào các công ty Trung Quốc và loại các công ty này khỏi thị trường chứng khoán Mỹ – hiện có khoảng 150 công ty với tổng vốn thị trường khoảng $1.300 tỷ đã rơi vào tầm ngắm – đang được xúc tiến. Thượng Nghị Sĩ Patrick J. Toomey (Cộng Hòa-Pennsylvania), thành viên Ủy Ban Tài Chánh Thượng Viện, cho biết ông đang thảo một dự luật gây sức ép lên hệ thống ngân hàng Trung Quốc để trả đũa những hành vi xâm lấn của Bắc Kinh ở Hong Kong. Thượng Nghị Sĩ John Neely Kennedy (Cộng Hòa-Louisiana), đồng tác giả Dự Luật S-945 mà Thượng Viện mới phê chuẩn, bắt buộc các công ty muốn giao dịch cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Mỹ phải chứng minh họ không nằm trong sự kiểm soát của các chính phủ nước ngoài, nhận định rằng với xu thế bài Trung Quốc đang lên cao ở Mỹ thì những biện pháp trừng phạt như vậy sẽ dễ dàng đạt được sự đồng thuận lưỡng đảng ở Washington, DC. Ông Steve Bannon, cựu cố vấn chiến lược của Tổng Thống Trump, cho rằng, biện pháp loại các công ty Trung Quốc ra khỏi thị trường chứng khoán “chỉ là bước đầu tiên,” mở đầu cho hàng loạt các đòn mạnh mẽ khác. Tuy nhiên, vấn đề còn ở chỗ bản thân ông Trump không mấy mặn mà với các biện pháp tài chánh mà muốn tiếp tục dùng thuế quan làm vũ khí chính. Trên đài Fox News cách đây vài hôm, khi nói về Dự Luật S-945 của Thượng Viện, ông Trump cho rằng, nếu bị cấm cửa ở Mỹ, các công ty Trung Quốc sẽ chuyển sang giao dịch trên các sàn chứng khoán London hoặc Hong oông. Ông Robin Li, chủ tập đoàn Baidu của Trung Quốc, cũng có ý kiến như vậy. Ở Trung Quốc, việc chuẩn bị cho chiến tranh tài chánh Mỹ-Trung đang tăng tốc dù một số nhà phân tích vẫn hy vọng điều đó sẽ không xảy ra. Ông Vương Văn (Wang Wen), giám đốc Viện Nghiên Cứu Tài Chánh Trùng Dương (Chongyang) ở Bắc Kinh, cho rằng, chính phủ Mỹ muốn mạnh tay với Trung Quốc nhưng giới kinh doanh tài chánh ở Wall Street chỉ muốn lợi nhuận và chính đồng tiền lời là động cơ mạnh nhất buộc Washington phải cân nhắc trong quan hệ với Trung Quốc. “Bản chất mưu cầu lợi nhuận của tư bản quyết định Trung Quốc vẫn là một trong những thị trường được tìm kiếm nhiều nhất. Ai đánh mất thị trường Trung Quốc thì cũng đánh mất tương lai,” ông Vương nói với nhật báo The Washington Post. Hôm Thứ Sáu, 29 Tháng Năm, tuy thông báo ra lệnh cho hành pháp Mỹ bắt đầu tiến trình gỡ bỏ những ưu đãi đặc biệt cho Hong Kong và cấm vận những cá nhân, tổ chức chịu trách nhiệm “bóp nghẹt tự do của Hong Kong,” ông Trump chưa đặt ra khung thời gian cụ thể cho tiến trình này. Cỗ máy chiến tranh tài chánh Mỹ– Trung Quốc mà vài tháng trước không ai nghĩ tới, đã bắt đầu khởi động!    
......

Bảo nổi lên rồi?

Nguyen Khan| Hôm qua, 27/5/2020, ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo đã tuyên bố thu hồi quy chế đặc biệt cho Hongkong vài giờ sau khi QH TC (Trung Cộng) thông qua dự luật an ninh Hongkong, là dự luật bị chỉ trích vi phạm thỏa thuận Trung - Anh về quy chế một quốc gia hai chế độ dành cho Hongkong trong 50 năm tính từ lúc Anh trao trả Hongkong cho TC. Từ năm ngoái đến nay, những cuộc biểu tình dai dẳng của nhân dân Hongkong đã làm cho chế độ độc tài man rợ TC tức giận, có lúc tưởng những tên đồ tể cầm đầu Trung Nam Hải đã tắm máu nhân dân Hongkong như đã từng khát máu ở Thiên An Môn hồi 4/6/1989. May là khi ấy đám ác quỷ Bắc Kinh còn hi vọng tìm được một giải pháp tốt hơn với Mỹ và thế giới để tiếp tục dùng thủ đoạn trộm cắp, lọc lừa, gian manh, xảo trá... trục lợi như đã từng làm thế khi gia nhập WTO, giúp TC đi tắt đón đầu trở thành cường quốc thứ hai trên thế giới, nhờ đó tổng thống Mỹ Donald Trump mới có thể can thiệp ngăn con quỷ khát máu Bắc Kinh tắm máu Hongkong lúc ấy. Nhưng nay thời thế đã khác, TC đã nhận ra Ông Trump đang dần dần bao vây TC từ nhiều hướng, nhiều phương cách và nhiều lãnh vực để thực hiện điều Ông Trump lên án CNXH trước Đại Hội đồng LHQ mà ai cũng biết tổng thống Mỹ ám chỉ nước nào. Hơn nữa, những bước đi của Ông Trump tuy khác Reagan vì TC khác Liên Xô, song mục đích giật sập cuồng vọng của TC truyền bá CNXH mang màu sắc Trung Quốc mà Ông Tập đã không ít lần huênh hoang khoe mẽ... Lại giống i chang... Thật ra Tập Cận Bình đã nhận ra giới hạn của TC trong cuộc thương chiến, nếu nhượng bộ thương mại với Mỹ thì TC khó lòng ngóc đầu lên, Nhưng nếu không nhượng bộ thì TC còn thê thảm hơn. Đó là lý do trước khi TC ký thỏa hiệp thương mại giai đoạn một với Mỹ để câu giờ, Ông Tập Cận Bình đã lên chiến khu Giang Tây để hiệu triệu toàn dân TC chuẩn bị trường chinh vạn lý chống lại Washington, xem đó như cẩm nang đối đầu vững chắc với Mỹ. Nhờ con virus cúm Tàu mà nhiều người nghi ngờ do TC tạo ra để đè bẹp Mỹ và các đồng minh phương tây của Mỹ, giúp TC thoát được ma trận bủa vây của Ông Trump, qua đó TC có thể chuyển bại thành thắng, giấc mơ Trung Hoa sẽ sớm thành công. Song có vẻ như việc TC lợi đụng dịch cúm để gia tăng tuyên truyền gây ảnh hưởng toàn cầu, chống Mỹ và lôi kéo cộng đồng quốc tế chống Mỹ, không chỉ không có tác dụng mà còn gây phản ứng ngược khi hầu hết các quốc gia trên thế giới đều quay lưng với TC. TC cũng hiểu một khi gã khổng lồ như Mỹ bị tổn thương, hiện tại vẫn đang bị virus Vũ Hán tiếp tục gây thương đau tan nát về sinh mạng và kinh tế, thì sẽ trở nên nguy hiểm khó lường. TC thừa hiểu Mỹ phải tìm cho ra một cái tên, một lý do để trút giận cho hạ hỏa. Và hiểu rằng việc thông qua dự luật an ninh Hongkong chẳng khác giọt nước tràn ly tạo cớ cho gã khổng lồ trút giận. Song Ông Tập Cận Bình cũng cần một lý do đủ nóng để làm tan chảy những bất đồng trong nội bộ đang râm ran chống lại những yếu kém của ông đã xô đẩy TC vào tình huống xấu nhất, có thể bị cộng đồng quốc tế quay lưng cô lập, khiến bao nhiêu năm bươn chải xây dựng hình ảnh tốt đẹp của TC trong các mối quan hệ quốc tế có thể tan thành mây khói, và hiện Ông Tập đang chuẩn bị những phương án đối phó với tình huống xấu nhất đó. Bởi Mỹ và các nước tự do khác đã, đang và sẽ rút các doanh nghiệp khỏi TC, và khi các nước rút hết vốn FDI thì TC sẽ chỏng chơ chợ chiều, và hiện một phong trào tạm gọi là thoát Trung do Australia và Anh khởi sướng đang được cộng đồng quốc tế thiện cảm, thì không trước cũng sau TC sẽ bị cộng đồng quốc tế xa lánh. Đó là lý do tờ Hoàn Cầu thời báo nói huỵch toẹt như dân chợ búa, rằng Mỹ có dám mang quân đến Hongkong không, nếu không dám mang quân đến thì việc hũy bỏ đặc quyền kinh tế cho Hongkong, thậm chí cấm vận... Cũng chỉ là những chuyện ruồi bu, nhằm nhò gì ba cái chuyện lẻ tẻ. Bao nhiêu năm Mỹ cấm vận Bắc Hàn có làm được gì Bắc Hàn? Tiếc là Hoàn Cầu thời báo quên rằng Ronald Reagan chỉ gián tiếp tạo bối cảnh, người giật sập Liên Xô, Đông Âu và Mông Cổ là nhân dân các nước ấy chứ không phải do quân đội Mỹ giật sập. Có vẻ như tờ Hoàn Cầu thời báo đã phản ánh đúng quan điểm của Tập Cận Bình, đã được thể hiện khi hiệu triệu Trường Chinh vạn lý ở Giang Tây năm ngoái, và mới đây đã tuyên bố chuẩn bị tình huống xấu nhất cho TC sắp tới, là sẳng sàng các phương án đối phó với tình huống bị cộng đồng quốc tế cô lập. Tóm lại, việc QH TC thông qua luật an ninh Hongkong trong thời điểm nhạy cảm này, vô hình chung tạo nên tâm bão, khiến niềm tin Trung Mỹ xuống thấp nhất. Và một khi niềm tin không còn, thì chuyện giông sét và bão tố xảy ra cũng không có gì là lạ. Nếu có lạ hay chăng là Việt Nam, một nước sát sườn tâm bão, lại có mối khắng khít với cả hai nước ấy, liệu có giữ được bão tố để yên lành?  
......

Đen tối Hong Kong

canhco’s blog| Số phận của 7 triệu con người Hong Kong vậy là đã rõ sau cái nhấn nút của 3 ngàn Đại biểu Nhân dân Toàn quốc Trung Quốc chấp nhận nghị quyết xây dựng luật an ninh Hong Kong: Cấm các hành vi và hoạt động ly khai, lật đổ, khủng bố và can thiệp nước ngoài ở đặc khu. Quan trọng hơn, các cơ quan an ninh và tình báo Trung Quốc cũng có thể thiết lập cơ sở trong toàn đặc khu hành chánh này. Hong Kong được thụ hưởng thể chế “một quốc gia, hai chế độ” nên tuy thuộc về Trung quốc nhưng được thế giới đối đãi như một nước tư bản tự trị. Đặc khu hành chánh này giàu có và cơ chế dân chủ từ thời được Anh Quốc bảo hộ đã giúp cho người dân Hong Kong thấy được sự khác nhau giữa tư bản cà cộng sản, giữa dân chủ và độc tài, giữa nô lệ và tự chủ….từ đó hầu như cả đặc khu hành chánh này đã đồng tâm đứng lên chống lại ý đồ thu tóm mọi hoạt động dân chủ của Bắc Kinh nhằm trói chặt người dân ở đây vào cùng một rọ với người đại lục. Cả thế giới đã chứng kiến hơn hai triệu người Hong Kong xuống đường. Cả thế giới cũng chứng kiến những cuộc khủng bố tàn bạo của hắc cảnh Hong Kong đối với những thanh thiếu niên cả nam lẫn nữ đã lẫm liệt đạp lên những hàng rào do cảnh sát dựng lên để ngăn cản họ. Những con người không sợ cầm tù ấy vẫn xuống đường biểu tình ngày hôm nay bất kể Bắc Kinh dùng biện pháp gì để áp đảo vì họ biết nếu ngừng lại thì suối nguồn tự do của họ kể như tắt mạch. Người dân Hong Kong thấu hiểu thế nào là bất hạnh khi mạch sống dân chủ của họ bị siết lại và họ không cam tâm đứng nhìn chính bản thân gia đình và con cháu sau này của họ bị nhuộm đỏ bằng chủ nghĩa Cộng sản. Họ thà chết hôm nay để báo động với thế giới dã tâm của Bắc Kinh vẫn chưa bị phát hiện triệt để bởi đồng tiền nhơ bẩn và sự tráo trở lành nghề của tập đoàn Nam trung hải. EU đã khép cửa trước tiếng kêu gào tự do của Hong Kong, trong đó có lập luận đầy mùi vị đồng tiền của người đàn bà được nhiều người kính trọng: Angela Merkel. Giống như Aung San Suu Kyi, đất nước và tiền bạc mới là mục tiêu chính của các chính trị gia, mọi thứ đều là phương tiện để kiếm phiếu. Nền dân chủ của Hong Kong không thể làm cho kinh tế nước Đức tăng trưởng và vì vậy Angela Merkel tiếp tục lo ngại trên cửa miệng nhưng không chấp nhận trừng phạt Trung Quốc như Mỹ, Anh, Úc, Canada. Josep Borrell Có lẽ người dân Hong Kong đã biết trước điều đó nên mọi biểu ngữ của họ trong các cuộc biểu tình đều thiếu vắng biểu tượng của nước Đức. Họ cũng thừa hiểu EU già cỗi và quá yếu kém trước con cọp Trung Quốc vì thế trông cậy vào EU không khác nào uống thuốc Tylenol để chữa trị ung thư. Sự tránh né của Josep Borrell, đại diện cấp cao về chính sách đối ngoại và an ninh của EU khi nói rằng trừng phạt Trung Quốc không giải quyết vấn đề Hong Kong đã làm cho người Hong Kong tuyệt vọng. EU tiếp tục nối bước nước Mỹ của bốn thập niên trước khi cho rằng hợp tác kinh tế với Trung Quốc sẽ khiến cho con cọp biết nghe tiếng chiêu dụ của con người. Nước Mỹ đã bắt đầu và đã thấm đòn phản trắc của Trung Quốc còn EU thì vẫn thì thầm vào tai cọp những luận cứ mà ngay cả con người công chính cũng khó mà tin được. Trung Quốc biết rõ điều đó và nó đang nhởn nhơ nhìn con nai yếu ớt dãy dụa trong tuyệt vọng trước móng vuốt của con cọp vừa mạnh bạo lại vừa ranh mãnh. Mỹ đang xem xét vấn đề và người ta chờ đợi sự trừng phạt đủ để Trung Quốc thấm đòn. Ngoại trưởng Anh Dominic Raab cho biết có thể cấp quốc tịch cho người Hong Kong sở hữu hộ chiếu hải ngoại (BNO). BNO được cấp cho người Hong Kong sinh trước năm 1997, thời điểm Anh trao trả Hong Kong cho Trung Quốc đại lục. Khoảng 300.000 người Hong Kong đã sở hữu BNO nếu một làn sóng di tản khác từ Hong Kong con số có thể lên đến 1 triệu người. Không chỉ Anh quốc, người Hong Kong rồi đây sẽ trở thành những khuôn mẫu tỵ nạn chính trị tới khắp nơi trên thế giới. Mặc dù con số người ra đi còn chưa ai có thể xác quyết nhưng chắc chắn không ai có tiền lại an tâm nhìn làn sóng đỏ tràn ngập nơi mình đang yên lành sinh sống. Mà Hong Kong lại không hề hiếm người có tiền và tài sản lớn nhất của họ là tự do dân chủ. Thế giới vẫn đang chợ đợi bi kịch xảy ra cho người Hong Kong trong khi người dân xứ này cũng đang chờ đợi sức mạnh đến từ Mỹ mặc dù trên lý thuyết không ai phản đối rằng bất cứ chính trị gia nào cũng yêu nước họ hơn người dân xứ khác. Nước Mỹ được kỳ vọng không phải vì họ tha thiết đến tự do dân chủ của Hong Kong nhưng nước Mỹ được nhìn vào và chờ đợi vì nước Mỹ không cam tâm chịu cho Trung Quốc dắt mũi một lần nữa. Hong Kong có lẽ sẽ có những giờ phút đen tối nhất khi không còn một chút ánh sáng nào đến từ thế giới bên ngoài. Bóng tối của Bắc Kinh sẽ đè bẹp người dân Hong Kong mặc dù bản lĩnh của họ luôn thức tỉnh trước sức mạnh của một tập đoàn hung hãn nhất thế giới. Rồi đây làn sóng trốn chạy của người Hong Kong lại một lần nữa chứng minh rằng chủ nghĩa Cộng sản đi tới đâu là tai ương kéo theo đến đấy./.  
......

Mỹ, Anh, Úc và Canada ra tuyên bố chung về Luật an ninh Hong Kong

RFA| Mỹ, Úc, Canada và Vương Quốc Anh vào ngày 28/5 ra tuyên bố chung bày tỏ mối quan tâm sâu sắc liên quan đến quyết định của Bắc Kinh cho áp đặt luật an ninh mới tại Hồng Kông, đồng thời tuyên bố luật trên đe dọa quyền tự do tại đặc khu hành chính này. Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ công bố thông tin vừa nêu hôm 28/5. Tuyên bố chung nêu rõ, Hong Kong đã phát triển mạnh mẽ như một pháo đài của tự do. Cộng đồng quốc tế có phần đóng góp đáng kể và lâu dài vào sự thịnh vượng và ổn định của Hồng Kông. Việc chính quyền Bắc Kinh áp đặt trực tiếp luật an ninh quốc gia đối với Hồng Kông, sẽ hạn chế quyền tự do của người dân Hồng Kông, làm xói mòn quyền tự trị của Hồng Kông. Bốn quốc gia ký tuyên bố chung vừa nêu  còn cho rằng luật an ninh đối với Hong Kong vi phạm Tuyên bố chung Trung - Anh năm 1984 về quyền tự trị của đặc khu này. Luật này sẽ làm suy yếu qui chế ‘ một quốc gia, hai hệ thống’. Nó cũng làm tăng nguy cơ cáo buộc  tội danh về  chính trị và làm sói mòn các cam kết hiện hữu để bảo vệ quyền của người dân Hồng Kông. Theo đó có những cam kết được nêu ra trong Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và Chính trị; Công ước Quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa. Tuyên bố chung bày tỏ lo ngại rằng luật an ninh mà Bắc Kinh áp đặt lên Hong Kong sẽ làm trầm trọng thêm sự chia rẽ sâu sắc hiện có trong xã hội đặc khu này. Khi sự ổn định và thịnh vượng của Hồng Kông bị đe dọa bởi sự áp đặt mới, tuyên bố chung kêu gọi Chính phủ Trung Quốc hợp tác với Chính phủ Hồng Kông và người dân Hồng Kông để tìm một giải pháp được tất cả các bên chấp nhận, để không mâu thuẫn trực tiếp với nghĩa vụ quốc tế theo các nguyên tắc của Tuyên bố chung Trung - Anh đã đăng ký với Liên Hiệp Quốc.  
......

Tổng Giám Đốc Cơ Quan Truyền Thông Toàn Cầu của Hoa Kỳ lên tiếng cho cộng tác viên của Đài Á Châu Tự Do

U.S. Agency for Global Media (USAGM) Ngày 27 tháng Năm, 2020 Trong cuối tuần vừa qua, thế giới lại được tin một tiếng nói độc lập khác bị bắt giữ tại Việt Nam. Ký giả Nguyễn Tường Thụy, một blogger cộng tác trong sáu năm qua với chương trình Việt Ngữ của Đài Á Châu Tự Do (RFA) bị bắt giữ và cáo buộc tội chống phá nhà nước. Hành vi không che giấu của chính quyền để bịt miệng giới phê bình chỉ trích là điều đáng trách và cần phải tháo bỏ. Cuộc trấn áp tự do ngôn luận lan rộng ở Việt Nam là một cuộc tấn công trắng trợn vào nhân quyền của công dân Việt Nam và tự do báo chí. Và ngay bây giờ, giữa lúc đại dịch COVID-19, luồng thông tin tự do quan trọng hơn bao giờ hết. Đến nay đã có hơn hai mươi ký giả và blogger bị giam cầm tại Việt Nam. Ông Thụy là cộng tác viên thứ tư của các chương trình Việt Ngữ trong hệ thống USAGM (U.S. Agency for Global Media – Truyền Thông Toàn Cầu của Hoa Kỳ) bị bỏ tù tại Việt Nam. Hồi tháng Ba vừa qua, blogger Trương Duy Nhất, một cộng tác viên của RFA, bị kết án một cách bất công 10 năm tù giam trong khi đó một phóng viên nhiếp ảnh cho RFA, Nguyễn Văn Hóa, thụ án tù 7 năm với tội giàn dựng là tuyên truyền chống phá nhà nước. Một cộng tác viên của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) là Lê Anh Hùng bị bắt giữ vì tội chỉ trích nhà nước, và nếu bị kết án có thể bị án tù 7 năm. Tôi kêu gọi trả tự do ngay lập tức cho cả 4 cộng tác viên của hệ thống USAGM đang bị nhà nước Việt Nam giam giữ. Grant Turner Tổng Giám Đốc Cơ Quan Truyền Thông Toàn Cầu của Hoa Kỳ ==== Nguyên bản Anh ngữ: CEO statement on jailed RFA Vietnamese journalist May 27, 2020 Over the weekend, the world learned of yet another independent voice arrested in Vietnam. Nguyen Tuong Thuy, a Vietnamese blogger who has contributed commentary for six years to Radio Free Asia’s (RFA) Vietnamese Service, was detained and charged with taking action against the state. This unveiled attempt by the government to silence its critics is reprehensible, and it should be reversed. The widespread crackdown on free speech in Vietnam is a blatant attack on human rights of Vietnamese citizens and on press freedom. And now, in the midst of a global COVID-19 pandemic, the free flow of information is more important than ever. Despite this, more than two dozen journalists and bloggers are being held behind bars in Vietnam. Thuy is the fourth Vietnamese-language contributor to a U.S. Agency for Global Media (USAGM) public service media network to be jailed in the country. Last March, RFA contributing blogger Truong Duy Nhat was unjustly sentenced to 10 years in prison, while RFA videographer Nguyen Van Hoa continues to serve a seven-year jail term on trumped-up propaganda charges. And Voice of America contributor Le Anh Hung was arrested and charged for criticizing the Vietnamese government, and if convicted, could face up to seven years in prison. I call for the immediate and safe release of all four USAGM network contributors currently held by Vietnamese authorities. Grant Turner Chief Executive Officer and Director Nguồn: U.S. Agency for Global Media  
......

Pages