Trước hết là từ những cái đầu

(Tùy bút - giới thiệu sách: Đêm là những con thú hoang * của Juli Zeh) 1-Chuỗi hạt ý tưởng    Đã nói tới Juli Zeh trong năm Giáp Ngọ, không thể không kể ra cuốn Đêm là những con thú hoang. Có thể nói chị là nhà văn thành công nhất trong thế hệ của mình. Tuyển tập các tiểu luận và các bài nói của chị trong ngót 10 năm qua vừa được xuất bản. Mục lục tập sách được xếp đặt theo trình tự thời gian từ năm 2005 đến 2014: 2005: Trên phía khác của đường phố 2006: Chào buổi tối, những thân phận riêng            Thời gian đã là tiền            Con tầu chỉ huy của sự nhẫn nhục chính trị            Ai đã làm tan vỡ đồ chơi yêu quý của tôi ?            Đến với sự thật sẽ đẹp 2007: Một nửa khủng của độc tài            Kiểm tra giá trị hoặc tư cách con người 2008: Luật tra tấn            Sự tự vệ của hư ảo            Ông bố Nhà nước và Bà mẹ Dân chủ -(Bài nói trong khuôn khổ Đối thoại ở 16 Schönhauser)            Những thời gian vàng 2009: Người biện hộ cho những cái tại sao – (Bài nói nhân dịp nhận giải thưởng văn chương Carl –Amery)            Sự độ lượng ze rô            Những điều kiện bẩn thỉu của những ngày hội phía sau những tấm lưới sắt (mit Rainer Stadler) 2010: Nước Đức thoái lui            Sự có thể và những khả năng – (Bài nói với những người tốt nghiệp phổ thông) 2011: Hãy đừng động chạm tới tôi             Kẻ giết người hay là hình tượng hài ước             Trung tâm trống rỗng             Những vụ việc đàn ông chống đàn bà             Không có gì để mà mất 2012: Địa ngục trong lời mời đặc biệt            Tình yêu trẻ con            Một câu chuyện đầy hiểu lầm            Tự mình, tự mình, tự mình            Chính tả của khủng hoảng            Sự bất khả xâm phạm của một lò mổ yên tĩnh 2013: Nụ cười của Chó lớn tai cụp            Đất mới            Sẽ ổn thôi            Cặp song sinh kỹ thuật số            Đêm là những con thú hoang            Chúng tôi muốn gì – (Bài nói  tại Hội nghị văn hóa mạng của Berliner Festspiele) 2014:  Mã số dân sự ở lại chốn nào?            Lối thoát cuối cùng của Châu Âu            Thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Merkel            Khí hậu kích thích  Trong khi đưa ra mục lục của Đêm là những con thú hoang như là chuỗi hạt ý tưởng để khích lệ các bạn tìm đọc Juli Zeh, tôi xin phép chuyển tới bạn đọc Việt Thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Merkel của chị. Hy vọng, thư ngỏ này chứa đựng hồn cốt chính luận của cuốn sách. 2. Thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Merkel ( ngày 15.04.2014)** “ Kính gửi Bà Tiến sĩ Merkel ! Năm vừa rồi tôi đã một lần viết cho bà. Lá thư của tôi phản ứng về sự lật tẩy của Edward Snowden và đặt ra câu hỏi, bà có chiến lược như thế nào trong thời đại kỹ thuật số, trong thời đại mà quyền tự do của công dân và những nguyên lý cơ bản của dân chủ bị xâm phạm từ chân tới đầu. Lá thư này đã được xác nhận bởi gần một ngàn chữ ký của các nhà văn từ hơn 80 quốc gia nhằm yêu cầu một sự bảo vệ Tự do cá nhân trong thời đại giao tiếp. Từ đó đã nhiều tháng trôi qua và tôi không hề nhận được một hồi âm gì từ bà. Chúng ta đang trải qua một sự chao đảo thời thế, mà nguyên nhân là từ sự liên can tới đời sống kinh tế xã hội chính trị của nó có thể so sánh với cuộc cách mạng công nghiệp. Thưa bà Merkel, sự im lặng của bà, là sự im lặng của người đàn bà quyền lực nhất Châu Âu. Điều đó rung trong tai như tiếng động của móng tay lên vỏ một con tầu. Có thể như thế thật sao? Rằng bà không thể nắm bắt được gánh nặng của vấn đề này?  Điều đó không chỉ liên can tới máy điện thoại di động của bà.  Điều đó không chỉ một lần nói về hành động của NSA, cũng không chỉ động chạm tới liên hệ của nước Đức với nước Mỹ hoặc là động chạm tới chuyện đó nếu như Snowden sẽ nên nghe hoặc không nên. Chúng ta đã hành động với Công nghệ, nó đã làm thay đổi hiện thực đời sống chúng ta tới tận hạt nhân sâu thẳm của bức tranh con người nhân văn. Điều đó dẫn đến vấn đề, chúng ta muốn sống như thế nào ở Đức và ở Châu Âu trong tương lai. Tất cả những gì NSA và tổ hợp thông tin toàn cầu như Google hoặc Facebook thực hiện không là sự sưu tập các dữ liệu từ những trò đùa dẫn đến niềm vui. Điều đó cũng ít liên quan đến những gì thuộc về an ninh quốc gia mà bà và tôi hiểu. Mục tiêu của trò chơi là vươn tới sự tiên đoán và để điều khiển sự toàn bộ ứng xử của con người. Hôm nay sự vận hành này đã tốt đến mức khủng khiếp. Ai có đầy đủ thông tin về lối sống của một cá nhân kết nối với nhau và đánh giá, có thể tiên đoán với tỷ lệ trúng phóc ngạc nhiên những gì mà cá nhân đương sự như một người đồng loại sẽ xây một ngôi nhà, sẽ sinh một đứa trẻ, sẽ thay đổi nghề nghiệp, sẽ làm một chuyến du chơi. Mạng thông tin toàn cầu sẽ tự phát triển đầy hiệu quả. Sau đó nó sẽ thu hình cả tủ lạnh của bà, biết bà ăn gì, ô tô của bà đi về đâu. Dây đeo đồng hồ của bà sẽ đo được cả huyết áp, sự sử dụng Kalorien và đánh giá tình trạng ngủ nghê của bà. Các thiết bị báo động khi có khói và hệ thống báo động trong nhà của bà sẽ tự để ý khi nào bà sẽ xài bao nhiêu thời gian trong căn phòng nào. Bà mua cuốn sách nào hoặc bà thú vị với loại âm nhạc gì, với đề tài chính trị nào, kiểu gì thì đúng là đã quen thuộc từ lâu. Đây không phải khoa học viễn tưởng, thưa bà Merkel. Đây là một thực tế. Chúng ta sống trong một thời đại, mà kết quả sự đánh giá các dữ liệu cá nhân có thể quyết định về số phận của một cá thể rằng anh ta có thể được nhận một khoản tín dụng, anh ta có thể được mời dự một cuộc đối thoại giới thiệu, anh ta được phép lên máy bay, và cũng có thể vì những chuyện hàng ngày ấy mà anh ta cần phải ngồi trong trại giam. Toàn bộ sự khẳng định, kể từ khi sự phát giác của Snowden lỗi thời thì xử lý kỹ thuật số lượng dữ liệu khổng lồ là không thể hoặc sự thật là nó không mang lại cho cuộc sống đơn điệu của chúng ta một sự đoái tâm nào. Toàn bộ lộ trình là có thể, điều đó sẵn sàng được ứng dụng. Với mỗi một phát minh kỹ thuật mới từ thủy tinh Google về vòng tay sức khỏe cho đến Ô tô chạy tự động đều ở tình trạng tự xiết chặt chẽ. Công nghệ thông tin toàn cầu sưu tầm thông tin và qua đó đó làm đầy thêm quyền lực khổng lồ. Các cơ quan mật vụ kiểm tra các thông tin này theo nguyện vọng sử dụng chúng cho mục đích của họ. Bà biết khi con người được đào tạo, bí mật thư tín, bí mật bưu phẩm, bí mật thông tin viễn thông, sự bảo vệ giao tiếp và phạm vi cá nhân là những thành tựu quan trọng của nền dân chủ, họ đã cay đắng đấu tranh cho những quyền ưu tiên. Qua Snowden bà cũng biết rằng pháp luật trong khu vực kỹ thuật số sẽ không có được sự hợp pháp. Mặc dù chính trị đã bỏ lỡ việc bảo vệ các công dân. Đơn giản là không có gì trong đầu tôi, tại sao bà lại không phản ứng gì. Việc này không tình cờ, vì trong tờ báo Đức quan trọng nhất đã xuất hiện sự tham góp của nhiều người khác về việc theo dõi dân chúng. Radio và truyền hình đã không ngừng báo cáo về cơ man các diễn đàn tranh luận, các cuốn sách đã được viết, các bản kiến nghị đã được công bố, các hội đoàn sẽ đã được thành lập. Vì họ chờ đợi bà, bà Merkel ạ. Qua trưng cầu ý kiến, họ cam đoan là bà sẽ quyết định đề tài bảo vệ dữ liệu vào kỳ bầu cử sau? Có thể họ không tin vào sự nghiêm trọng, rằng bà là một nữ chính khách rất tốt khi biểu quyết cho sự quyến rũ của bà. Sự cầm quyền đầy trách nhiệm đòi hỏi một sự nỗ lực trí thức. Một tranh luận với những câu hỏi lớn của thời gian. Có thể giờ đây bà đang tự vấn, những gì mà người khác đang thường xuyên tự hỏi. Người ta nên làm gì bây giờ?  Hay người ta có thể làm một chút gì đó ? Câu trả lời đơn giản là: vâng, người ta có thể và không ai có giá trị  với việc đó như đối với bà. Như là một nữ Thủ tướng Đức, bà ra quyết định có ảnh hưởng độc nhất vô nhị ở Châu Âu. Bà cầm quyền một xứ xở mà ở đó đang đối diện với sự nhạy cảm bởi sự vi phạm cao độ những quyền cơ bản của công dân, những quyền đã  được tạo lập từ nền tảng lịch sử chưa hề có ở một nơi khác. Đây là những điều kiện tốt đẹp nhất để tháp tùng chính trị của thời đại kỹ thuật số vượt lên phía trước. Những cặp mắt của thế giới đang hướng về nước Đức. Điều đó có nghĩa là ở những xứ khác: nếu nước Đức không hành động gì có nghĩa là không ai có một chút thay đổi nào cả. Trước tiên, bà hãy nói với Bộ nội vụ nên chấm dứt điều đó, nên phong tỏa pháp lệnh cơ bản bảo vệ thông tin cá nhân. Bộ Luật này đã nằm trên bàn từ hai năm nay, và điều đó bao hàm sự tiếp diễn đáng ngạc nhiên của pháp luật dành cho các công dân Châu Âu, ví dụ một yêu sách xóa bỏ các dữ liệu thanh toán cá nhân. Những pháp lệnh này sẽ có giá trị hướng ngoại, có nghĩa là các công ty có trụ sở ở ngoài Châu Âu cần phải giữ lại ở nơi đó. Trái lại ai vi phạm cần phải tính đến một khoản tiền phạt lớn. Và bây giờ bà không nói là không thể thực hiện một chút như vậy. Bà biết rằng điều đó là không phù hợp. Trong những lĩnh vực kinh tế khác hiện hữu y chang những nguyên tắc nghiêm ngặt đối với các doanh nghiệp, đối với hàng hóa của nó hoặc các nghành dịch vụ mà nó muốn chào mời vào thị trường Châu Âu. Rốt cuộc khi người ta muốn chế ngự điều đó thì trong nền kinh tế kỹ thuật số sự thiết lập một chuẩn mực cũng là điều khả thi. Ngoài ra tất nhiên điều đó luôn luôn  hợp lý, trước cánh cửa của mình. Toàn bộ kế hoạch của chính phủ, tình trạng nào tiếp tục xấu đi, sự thảo luận nào còn đang trên bàn- ví dụ sự đầu tư vào sự đo lường sinh học của con người. hoặc nguyện vọng bày tỏ chính kiến nhân dịp thuận lợi, bổn phận phải đưa dấu vân tay vào chứng minh thư. Hợp đồng  liên kết dẫn dắt với tựa đề “nhật ký công tác kỹ thuật số” trước tất cả ý tưởng khuếch trương sảng khoái  từ các dữ liệu lớn đòi hỏi nên trở thành Smart Home, Smart Grid, Smart services, Cloud Computing, Telematik, Telearbeit, Telemedizin hoặc E-Health và những gì đẹp thuộc về trái đất mới mẻ. Trái lại điều đó còn thiếu những đề xuất, như sự xử sự một khế ước tự do với sự thảo luận cặn kẽ tại chỗ về việc nên cài đặt an toàn sự trộn lẫn dữ liệu. Sự chứng kiến tận mắt những thương tổn sát sườn hầu như đã gây ra sự mủi lòng khờ khạo. Những gì dính líu tới sự thám thính có mục đích bởi các cơ quan nhà nước, cũng mang lại một số lượng lớn các việc phải làm.Trước tiên lo lắng cho điều đó có nghĩa là, trong công việc của BND ( Bundesnachrichtendienst : http://www.bnd.bund.de/DE/Arbeitsfelder/arbeitsfelder_node.html)  cũng phải tuân thủ Hiến pháp khi mà nó trao đổi dữ liệu với Mỹ. Vì đối với Mỹ và Vương quốc Anh cần phải đặt vấn đề đối xử một cách rõ ràng, rằng chúng ta không cho phép những thủ đoạn vi hiến. Bà đã tìm thấy lại ngay những lời lẽ rõ ràng, bên cạnh vị khách Mỹ của mình bà đã để tuột mất khả năng một cú đấm thẳng. Bà sợ hãi trước cái gì vậy? Trước thời điểm đó Obama của bà đã xóa bỏ tình hữu nghị ? Ông ấy sẽ không làm như vậy, nước Mỹ rất cần Châu Âu hệt như Châu Âu cần nước Mỹ. Không có bất cứ lý do nào khiến ta phải rúm mình lại, và khi người ta kiên định với sự tuân thủ các nguyên lý dân chủ, điều đó cũng sẽ không dẫn tới tinh thần bài Mỹ. Bà sẽ giành được sự trợ giúp của các đối tác Châu Âu và họ sẽ cùng nhau công khai bày tỏ quan điểm của mình. Từ đó bà có thể không tính đến vấn đề làm vô hiệu hóa thế lực của các tổ chức tình báo, nơi mà kỹ nghệ kỹ thuật số không cho ai được tự do. NSA (http://de.wikipedia.org/wiki/National_Security_Agency) và GCHQ (http://de.wikipedia.org/wiki/Government_Communications_Headquarters) không tự mình nâng cấp việc xử lý một phần lớn các dữ liệu, ngược lại nó nhận được từ sự đổ bể của các công ty tư nhân. Những gì không tập trung được cũng sẽ không thể chuyển tiếp tới công vụ. Do đó điều quan trọng nhất lúc này là cuối cùng bà cần phải đưa ra một chương trình nghị sự từng bước, sự nhân danh này là xứng đáng. Đó là những sự điều chỉnh và những quy định mới cho thích hợp với tất cả các khu vực đời sống thiết yếu. Đó là một chương trình hàng năm, nếu như một thập niên không thể thực hiện. Bà sẽ không thể quyết định đưa ra nghị trình này trong một nửa nhiệm kỳ Quốc hội, nhưng bà có thể tiến hành một bước đi lịch sử, mà bà là người khởi sự. Điều đó không được đưa ra, người ta chỉ nghĩ đến cuộc bầu sử tiếp theo. Chúng tôi cần phải ngẫm nghĩ, hậu quả đạo đức nào sẽ đến từ quá trình số hóa. Có nên công khai tiểu sử sức khỏe của một con người cho bảo hiểm sức khỏe, cho các ông chủ và các công nghệ dược phẩm? Chúng tôi muốn từng phút quyết định sự định giá cuộc sống học đường những đứa con của mình, bởi vì học trình liên tục được sắp đặt cập nhật tại chỗ với một năng suất hợp thời ? Chúng tôi muốn đặt ô tô để tới một nhà hàng và nhà hàng có thể trả tiền cho nhu cầu này ? Và chúng tôi làm gì trước sự không ngừng phát triển quyền lực hùng mạnh với những mục đích tiêu biểu của Google? Danh sách những câu hỏi tự kéo dài vô tận. Cần phải triển khai những sự trả lời và chúng cần được hiển lộ vào sự lập pháp trong chính trị. Chúng ta cũng loại trừ sự ứng dụng trong công nghệ di truyền, thứ công nghệ nhiều khả thi nhưng cộng đồng thì không mong muốn. Cũng giống như chúng ta cũng cần phải suy ngẫm thật kỹ về những giới hạn được phép và những mong muốn trong lãnh vực kỹ thuật số. Có thể chúng ta cần một hạn sử dụng ( TÜV),  một thuật toán kiểm tra sự vững chắc của nền dân chủ. Những gì chúng ta biết chắc là không cần, thì những tuần, những tháng sau đó sẽ trở nên vô tích sự. Tôi xin bà, thưa bà Merkel, bà không nghe những vận động hành lang nghị viện, họ đã giải thích dài dòng cho bà và các tùy tùng của bà rằng sự điều chỉnh trong lãnh vực kỹ thuật số là không thể hoặc không thể thi hành hoặc đó là sự kết thúc vấn đề vị thế của nước Đức. Sự tương phản là trường hợp này. Mặc dù liên quan tới vấn đề đất nước chúng ta có một mức sống mỹ mãn đáng được ca ngợi khắp thế giới. Chúng ta mong muốn một nền kinh tế sạch sẽ, và một khả năng khai thác năng lượng sạch cũng giống như chúng ta cần một sự ứng dụng khôn ngoan các dữ liệu sinh thái.  Bà hãy sử dụng ảnh hưởng của mình và bà hãy khai thông cho một lộ trình chính trị đã muộn mằn tại Châu Âu ! Bà có thể bảo vệ cho Luật Cơ bản mà không phải phó thác nó một ngày dài nào cho Tòa án Tối cao của nước CHLB Đức và Pháp viện Tối cao Châu Âu. Người ta cho rằng, bà cũng rất bị thôi thúc bởi một số hứng thú, những gì mà sau đó người ta sẽ nói về bà đứng trong một cuốn sử. Có thể bà muốn trở thành một người phụ nữ ra tay cứu vớt đồng Euro. Nhưng khi mà nhiệm kỳ quốc hội này đã sắp kết thúc trong sự giả vờ không biết quá lâu trong thời đại kỹ thuật số, trước tất cả, bà sẽ ngủ quên trong biến động thời đại và trở thành nữ Thủ tướng. Điều đó không chỉ khiến bà khó xử mà còn là một thảm họa đối với tất cả chúng ta, là một bước suy thoái của nhà nước dân chủ. Bà Merkel, tôi xin nhắc lại câu hỏi của mình. Không trả lời tôi, thì bà hãy trả lời nhân dân của bà: Chiến lược của bà như thế nào ? Kính chào bà với nhiều niềm vui Juli  Zeh  3. Trước hết là từ những cái đầu. Nhà văn Anh ngữ Patrick Boyle (1905-1982) có một tập truyện ngắn được dịch sang  tiếng Đức mang tựa đề: Đêm là những con mèo xám. Hình như Juli Zeh cũng chịu ảnh hưởng đôi chút phong cách hài ước, châm biếm từ đồng nghiệp tiền bối có gốc gác luật gia này nên sách của chị cũng mang tên Đêm là những con thú hoang. Tại bìa bốn của cuốn sách, người ta trích dẫn chị :“ Chính trị sẽ không được thực hiện trên các bàn hội nghị quốc tế; ngược lại trước hết nó được thực hiện trong những cái đầu của con người”. Từ trích dẫn này tôi có được một mệnh đề giản dị: trước hết là từ những cái đầu. Chị đã từng đến Việt Nam, chắc chị đã biết hầu hết những cái đầu thủ lĩnh và những cái đầu công dân mang nguyên khí của nước Việt đương đại. Chị cũng đủ thông tin để nhận ra rằng ngày càng có nhiều trí thức, chính trị gia và các nghị sĩ quốc hội Đức, Mỹ và Canada bức xúc về tình trạng nhân quyền cùng với số phận các dân oan, các tù nhân lương tâm ở Việt Nam. Vâng, trước hết là từ những cái đầu. Có thể nói, bất chấp mọi rủi ro ý thức pháp quyền và nhân quyền trong xã hội dân sự đương đại ở nước Việt cũng đã trở thành những hơi thở gắn bó với nhịp sống toàn cầu trong thời đại kỹ thuật số. Dăm năm vừa qua ở Việt Nam cũng có  người viết thư ngỏ gửi Thủ tướng, Chủ tịch nước, Tổng bí thư. Cho nên việc Juli Zeh viết Thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Merkel không phải là việc độc nhất vô nhị. Mặc dù không phải ai cũng đủ tâm trí và can đảm để làm được như vậy. Cho nên chị được đánh giá là nhà văn thành công nhất trong thế hệ của mình. Là luật gia đồng thời là một nhà văn có những suy nghĩ khác thường chị đã luôn đặt ra những vấn đề cấp bách và đang được tranh luận trong thời đại của chúng ta. Chị là một nhà văn hay mất ngủ. Với chị những đêm trắng không nhiều chuyện thần kỳ mà là những cơn dằn vặt của sự lột xác, tìm kiếm sự thật. Kết thúc tiểu luận  Đêm là những con thú hoang ( 2013) chị viết: ” Trong khi thời gian trôi, tôi đứng và nhìn. Tôi không nhận được sự trả lời. Nhưng mà những câu hỏi im lặng.” Phát biểu và đặt ra những câu hỏi là quyền của công dân. Không (hoặc chưa) trả lời là quyền của nữ Thủ tướng. Hạnh phúc là ở chỗ Juli Zeh làm vậy mà không bị đi tù, không bị mất việc. Không những thế mọi phát biểu của chị còn được các nhà sách xuất bản công khai. Hạnh phúc của  Juli Zeh là ở chỗ  nước Đức của chị không có thủ lĩnh của Đảng phái nào cả gan tuyên bố Cương lĩnh của Đảng mình quan trọng hơn Luật cơ bản (tức Hiến pháp). Vâng, quả thật – thành công hay thất bại của một quốc gia trước hết là từ những cái đầu thủ lĩnh.Thật bất hạnh cho những quốc gia của những bộ óc thủ lĩnh hết đát. Không chỉ trong chính trị mà trong rất nhiều lĩnh vực khác, chúng ta đừng bao giờ quá hy vọng vào các Hội nghị quốc gia hay quốc tế. Bởi, trước hết là từ những cái đầu. Bởi, khi vấp phải bất cứ thách đố nào  trước hết chúng ta cần tự vấn:  liệu cái đầu của mình có chiến lược gì thích đáng không ? Và  chiến lược của những cái đầu lại là vấn đề của một tiểu luận mới và bài giới thiệu sách buộc phải ngưng lời.                                                                                     Thế Dũng – Berlin 15.12.2014 *Đêm là những con thú hoang ( Nachts sind das Tiere ) Juli Zeh – Schöffling & Co- 2014. Juli Zeh, sinh năm 1974. Nhưng  sách của chị đã được dịch ra 35 thứ tiếng. Văn chương của chị được tặng nhiều giải thưởng. Ví dụ Giải Thưởng Sách của CHLB Đức năm 2002, Giải Văn chương Rauriser (2002), Hölderlin (2003), Giải Per Olov Enquist (2005), giải Cevennes (2008, Giải Carl-Amery ( 2009), giải Solohurner( 2009) và mới đây là giải Thomas Mann năm 2013 và giải Hofmann-von-Fallersleben cho văn chương Phê bình năm 2014. ** Dịch theo bản được rút ra từ cuốn “ Đêm là những con thú hoang” –Schöffling & Co xuất bản tại CHLB Đức năm 2014 – Sách dầy 288 trang. Bạn có thể đọc nguyên bản tiếng Đức Thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Merkel theo Links sau: http://www.zeit.de/2014/21/juli-zeh-offener-brief-an-merkel-(chú thích của người dịch-TD)
......

Berlin – Ngày Quốc Tế Nhân Quyền 2014

  Ngày Quốc Tế Nhân Quyền năm nay ở Bá Linh được tổ chức 3 địa điểm khác nhau do Liên Hội Người Việt Tị Nạn Cộng Sản tại Cộng Hòa Liên Bang Đức (LH) đứng ra đảm nhiệm với sự hỗ trợ của nhiều đoàn thể, đảng phái ở Đức. Trước đại sứ quán CSVN Người về Bá Linh tham dự một ngày kỷ niệm ngày QTNQ năm nay đã gặp may mắn với thời tiết. Ngày thứ Sáu 12.12 trời mưa gió rét buốt, ngày 13 trời tuy còn nhiều mây xám nhưng +5°C  và khô ráo đã là quá lý tưởng cho sinh hoạt ngoài trời trong một ngày mùa đông Trung Âu. Như thường lệ chương trình được bắt đầu bằng nghi thức chào cờ Đức – Việt và mặc niệm. Đặc biệt năm nay cả nước Đức vừa làm lễ kỷ niệm 25 năm bức tường ô nhục Bá Linh sụp đổ, gần 100 người tham dự buổi biểu tình đã tưởng niệm thêm những nạn nhân của chế độ cộng sản Đông Đức.   Bà chủ tịch LH, bác sĩ Hoàng Thị Mỹ Lâm đã đọc lời khai mạc, chào mừng các phái đoàn từ xa về Berlin, tuyên bố lý do cuộc biểu tình, thông báo chương trình sinh hoạt trọn ngày. Anh MC Trịnh Đỗ Tôn Vinh bằng song ngữ Việt – Đức đã lượt sơ bối cảnh ra đời của văn kiện lịch sử loài người là bản Tuyên Ngôn QTNQ của Liên Hiệp Quốc vào ngày 10.12.1948. Ông Phạm Công Hoàng đại diện Tổ Chức Sinh Hoạt NVTN tại CHLB Đức sơ lượt về ý nghĩa của ngày QTNQ và lên tiếng tố cáo tội ác của ĐCSVN đối với dân khi đặt bút ký vào văn kiện này nhưng không bao giờ tỏ ra tôn trọng chữ ký của họ. Những đại điện của các hội đoàn người Việt từ các thành phố gần như Hamburg, xa hơn như Bremen, Köln, Kassel, Mannheim; xa nhất là München đã lên cầm mic nói về ngày trọng đại đối với con người nói chung này.   Cụ Nguyễn Đình Tâm vẫn không ngại trời đông với những cơn gió cắt da đối với 92 tuổi đời của cụ đã lên tiếng cám ơn những tham dự viên đến từ nơi xa; xa nhất mãi tận ... Hoa Kỳ như hai GS Nguyễn Đức Cung và Nguyễn Lý Tưởng và nhà văn nữ Việt Nữ. Cụ chia sẻ ước mơ của cụ về một ngày Việt Nam có được thể chế dân chủ và sống trong tự do. Xen kẽ trong chương trình là những bài hùng ca như “Việt Nam quê hương ngạo nghễ”, “Trả lại tôi” cùng những khẩu hiệu “Nhân quyền cho Việt Nam", “Dân chủ cho Việt Nam”, “Tự do cho Việt Nam”, “Đả đảo CSVN bán nước", ... được mọi người hát chung và hô vang dội. Những lá cờ vàng nổi bật giữa mùa đông vốn mang sắc tối. Đoàn biểu tình đã thực hiện nhiều loại biểu ngữ đủ cỡ mang nội dung đòi hỏi nhân quyền, tố cáo sự chà đạp quyền làm người và đòi thả những tù nhân lương tâm mà mới nhất là ba vị Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh vừa bị y án sơ thẩm trong phiên tòa ô nhục Đồng Tháp một ngày trước đó. Đặc biệt, anh TĐTVinh đã đọc lá thư Bộ ngoại giao Đức trả lời thư bác sĩ HTMỹ Lâm, bày tỏ sự quan tâm sâu sắc đến tình trạng nhân quyền và tự do tôn giáo ở Việt Nam. BNG Đức cũng đã nhấn mạnh đến trường hợp luật sư Lê Quốc Quân đang được sự lên tiếng hỗ trợ của 232 trí thức trong nhiều lãnh vực chính trị, tôn giáo, văn hóa, xã hội ... – một sự thành công vượt bậc về kết quả vận động do GS Johannes Kals khởi động. Chương trình kéo dài từ từ 13g30 đến 14g30. Đoàn biểu tình nhanh chóng thu dọn cờ, biểu ngữ và dàn âm thanh để ra Cổng Brandenburg cho kịp phần hai bắt đầu lúc 15g30.   Trước Cổng Brandenburg   Nhưng lần “đón” Nguyễn Tấn Dũng hai tháng trước đó, ban tổ chức đã xin phép biểu tình trên (công trường) Pariser Platz, nằm cạnh khách sạn siêu sao Adlon và (cổng) Brandenburger Tor. Sau nghi thức chào cờ và mặc niệm, bà bác sĩ Mỹ Lâm đại diện LH và các đại diện của những phái đoàn tham dự đã liên tục đọc những diễn văn bằng tiếng Đức vì đó là khu trung tâm luôn đầy ắp du khách ngoài lẫn trong nước. Nội dung xoay quanh bản Tuyên ngôn QTNQ, ý nghĩa của nó và thực tế Việt Nam còn rất xa những giá trị nhân quyền phổ quát mà ĐCSVN đã tự nguyện đặt bút ký kết tôn trọng vào năm 1982. Tình hình thời sự liên quan đến vấn đề nhân quyền cũng được các diễn giả thay nhau đọc cho người đi đường và du khách nghe. Trung tuần tháng 12 ngày rất ngắn. Mới 16 giờ trời đã bắt đầu tối và cũng lạnh dần. Đoàn biểu tình tuy nhiên vẫn kiên trì giương biểu ngữ, hô khẩu hiệu và giải thích với người đi đường đứng lại lắng nghe và nhận những truyền đơn do ban tổ chức chuẩn bị sẵn bằng Đức Ngữ. 16g30, chấm dứt phần hai và mọi người cũng lại nhanh chóng thu dọn để đến hội trường nhà thờ St. Aloysius.   Đêm cầu nguyện, hội luận và văn nghệ Cả ngày đi đường xa và đứng ngoài trời lạnh buốt đã được vợ chồng anh Nguyễn Ngôn Toàn “đền bù” bằng bữa cơm nóng rất ngon miệng với đầy đủ đồ chua, trái cây, trà, cà phê, ... Bánh ngọt do ông Phạm Công Hoàng tặng.   Vào lúc 18g30 nghi thức chào cờ và mặc niệm một lần nữa được bắt đầu cho phần cuối ngày sinh hoạt QTNQ trong hội trường St. Aloysius do LM Antôn Đỗ Ngọc Hà quản nhiệm.   Cụ Nguyễn Đình Tâm cùng hai vị khác đã cầu nguyện theo nghi thức Phật Giáo với những bài kinh cầu. LM Anton Đỗ Ngọc Hà theo nghi thức Công Giáo với “Kinh hòa bình” và phần thắp nến quanh bản đồ Việt Nam trong tiếng hát của chị Thy Kim với bản “Đêm nguyện cầu” đã diễn ra trong bầu không khí trang nghiêm, sâu lắng. Ban tổ chức đã giới thiệu vợ chồng bà Kathrin Behr và luật sư Florian Kresse của Hiệp Hội Nạn Nhân Bạo Quyền Cộng Sản (Union der Opferverbände Kommunistischer Gewaltherrschaft, UOKG) có trụ sở đặt tại Berlin. Ông Kresse nói sơ về tiêu chí hoạt động của UOKG và đặc biệt đề cập đến dự án thực hiện một đài tưởng niệm nạn nhân cộng sản trên bình diện Âu Châu đã làm nhiều người thích thú và quan tâm. Trong phần hội luận GS Nguyễn Lý Tưởng và GS Nguyễn Đức Cung, đại diện Đại Việt Cách Mạng Đảng, đã nói về sự cần thiết của một cuộc cách mạng dân chủ tại Việt Nam. Buổi thảo luận hơi ngắn ngủi sau đó đã diễn ra khá sôi nổi.   Giữa lúc hội thảo hung tin TS Ernst Albrecht, ân nhân lớn nhất của người Việt tị nạn cộng sản tại nước Đức vừa qua đời, đã làm cả hội trường sửng sốt và xúc động. Lập tức cả hội trường đã đứng lên mặc niệm người cựu thống đốc tiểu bang Niedersachsen khả kính. Nhờ quyết tâm và lòng nhân ái của ông, nước Đức vào năm 1978 và những năm sau đó đã mở rộng cửa đón nhận tổng cộng khoảng 40.000 dân Việt Nam tị nạn cộng sản. Trong lúc hội thảo ban tổ chức đã kêu gọi quyên góp cho chiến dịch chống lại căn bệnh hiểm nghèo Ebola đang hoành hành tại Phi Châu và chương trình giúp đỡ thương phế binh VNCH do anh Nguyễn Ngôn Toàn đứng ra thực hiện tại Bá Linh.   Với những bài ca “Việt Nam quên hương ngạo nghễ”, “Anh là Ai”, “Việt Nam tôi đâu”, “Quê hương bỏ lại” ... và những bài thơ, chương trình văn nghệ live với nhiều giọng ca cây nhà lá vườn với tài dẫn chương trình sống động của chị Thy Kim kéo dài đến nửa đêm đã chấm dứt ngày QTNQ năm 2014.
......

Thanh niên Phật tử tham gia vận động tự do tôn giáo cho VN

Ngày 8/12 tại New York, một nhóm các thanh niên Phật tử người Mỹ gốc Việt, cùng với đại diện của Tăng đoàn Giáo hội Việt Nam Thống nhất, đã đến trụ sở của Liên Hợp Quốc để gặp gỡ một số quan chức LHQ và chính khách Mỹ để vận động cho nhân quyền ở Việt Nam, đặc biệt là hai vấn đề: tự do tôn giáo và bảo vệ người hoạt động nhân quyền. Trưởng phái đoàn là hòa thượng Thích Viên Lý, Chủ tịch Tăng đoàn Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại. Ngoài ra, Tăng đoàn còn có hai thành viên khác cùng tham gia là hòa thượng Thích Chơn Trí và thượng tọa Thích Viên Thông.   Phát biểu tại Văn phòng Cao ủy Nhân quyền LHQ, ba vị hòa thượng đã trình bày một bản báo cáo chi tiết về tình hình vi phạm quyền tự do tôn giáo ở Việt Nam hiện nay và trong những năm gần đây, đồng thời đề nghị LHQ giúp đỡ thúc đẩy tự do tôn giáo nói riêng, nhân quyền nói chung cho tất cả người dân Việt Nam.   Anh Nguyễn Tuấn, một thanh niên Phật tử người Mỹ gốc Việt, nhấn mạnh việc chính quyền địa phương ở nhiều nơi trong nước đang sử dụng một số biện pháp mới để trấn áp tự do tôn giáo - tín ngưỡng: Nhận biết được rằng chùa chiền có xu hướng là nơi tăng ni Phật tử tổ chức các hoạt động từ thiện, cứu giúp trẻ em nghèo, người khuyết tật, người vô gia cư, thương phế binh…, chính quyền và lực lượng công an địa phương đang đẩy mạnh việc cưỡng chế thu hồi đất nhà chùa hoặc giải tỏa chùa, nhưng lại không bố trí tái định cư cho tăng ni. Điều này đẩy các tăng ni Phật tử vào tình cảnh “bơ vơ”, không có nơi thờ phượng, nhưng hễ họ phản đối thì lập tức bị chính quyền và công an chụp mũ là phản động, chống đối nhà nước. Gần đây nhất, có ít nhất ba ngôi chùa đang đứng trước nguy cơ bị “xóa sổ”, là chùa Liên Trì, chùa An Cư, và tịnh thất Minh Tâm. Các hòa thượng Thích Không Tánh, Thích Thiện Hạnh, Thích Viên Định bị ngăn cản, không cho thuyết giảng. Anh Tuấn cũng nói thêm về tình trạng công an giả làm “quần chúng bức xúc” đe dọa, hành hung những người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam. Chẳng hạn như trường hợp Huỳnh Trọng Hiếu, một nhà hoạt động bảo vệ tự do tôn giáo. Gia đình anh Hiếu bị công an và côn đồ địa phương sách nhiễu thường xuyên; lần gần đây nhất (ngày 10/10/2014), họ còn xông vào đập phá nhà anh, bất chấp việc vợ chồng anh có con nhỏ mới 10 tháng tuổi. Một vị quan chức của Mỹ tại LHQ nhận định, thời gian gần đây, đã có nhiều nỗ lực vận động cho nhân quyền Việt Nam, từ phía cộng đồng quốc tế cũng như từ chính phủ Mỹ. “Xét tổng thể, tình hình nhân quyền ở Việt Nam có gì tiến bộ hơn không?” – ông nêu câu hỏi.   Chị Lý Trí Anh, một Phật tử, cho biết: “Theo nhận định của nhiều người, nhất là của những blogger nổi tiếng trên mạng xã hội, thì tình hình không có gì khá hơn. Một số tù nhân lương tâm được thả nhưng một số blogger lại bị bắt vào tù, đa số khác ở trong tình trạng có thể bị bắt bất cứ lúc nào. Nói chung, mọi người đều lo lắng vì không biết lúc nào tới phiên mình hay phiên bạn bè mình vào tù”. Chị nhắc đến việc blogger Mẹ Nấm và các bạn bị công an “mời” về đồn làm việc, thẩm vấn, chỉ vì tham gia hưởng ứng một chiến dịch vận động nhân quyền được phát động trên Facebook nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền 10-12. “Nhưng, sợ thì vẫn sợ, song họ vẫn đấu tranh cho quyền con người, cũng là quyền của chính họ” – chị Lý Trí Anh nói. Một Phật tử trẻ khác, anh Cao Tuệ Anh, thông báo với các vị đại diện của Cao ủy Nhân quyền LHQ về việc công an bắt giữ ba blogger trong nửa năm qua – Ba Sàm, Người Lót Gạch, và Bọ Lập – chỉ vì họ đã viết blog để nói lên những sự thật ở Việt Nam, một cách ôn hòa. Anh Tuệ Anh cũng vạch rõ tình trạng chính quyền dựng lên các tổ chức tôn giáo quốc doanh để một mặt đưa các tôn giáo vào vòng khống chế, kiểm soát, mặt khác lại có cớ để nói với thế giới rằng “ở Việt Nam, quyền tự do tôn giáo được bảo đảm”. Ví dụ, họ thành lập Giáo hội Phật giáo Việt Nam, nằm dưới sự chỉ đạo của Đảng Cộng sản, để làm đại diện duy nhất cho Phật giáo toàn quốc. Trong khi đó, họ vẫn không ngừng phá rối chùa chiền, ngăn cản chư tăng hành đạo, và cưỡng chế thu hồi đất của những ngôi chùa thuộc diện “sổ đen”, với lý do tu sĩ của các chùa này không hoạt động trong giáo hội nhà nước. Chùa bị tịch thu, tăng ni Phật tử bị đánh đập, bị lăng mạ trên phương tiện truyền thông quốc doanh… Không chỉ Phật giáo, mà tất cả các tôn giáo khác ở Việt Nam cũng bị trấn áp với những biện pháp tương tự. Phía đại diện của Cao ủy Nhân quyền LHQ ghi nhận những ý kiến và báo cáo của các hòa thượng cũng như các thanh niên Phật tử. Một vị quan chức LHQ có vài lời chia sẻ kinh nghiệm. Ông khuyên các nhà hoạt động nhân quyền ở Việt Nam, ngoài việc tiếp tục kiên trì đấu tranh, cũng nên tăng cường sử dụng các cơ chế bảo vệ nhân quyền của LHQ, như cơ chế Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) và Báo cáo viên Đặc biệt (Special Rapporteur) để được trợ giúp thêm. Ảnh: Tại văn phòng Cao ủy Nhân quyền LHQ ở New York ngày 8/12/2014.  
......

Thượng viện Canada biểu quyết thông qua nghị quyết ngày 30 tháng tư

Hôm Thứ Năm, 4 tháng 12 vừa qua, Thượng Viện Canada đã kết thúc phiên thảo luận về dự luật 219 mang tên “Ngày 30 Tháng Tư Đen” và sẽ được đưa ra để biểu quyết thông qua vào tuần này, nhân tuần lễ kỷ niệm ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10/12. Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải Dự luật này do Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải bảo trợ, sẽ công nhận ngày 30 Tháng Tư hàng năm là ngày toàn quốc Canada tưởng niệm những thuyền nhân đã bỏ nước ra đi tìm tự do sau khi Miền Nam bị quân Cộng Sản cưỡng chiếm vào ngày 30/4/1975 và được chấp nhận định cư ở Canada. Trước sự phản đối dữ dội của nhà nước CSVN, tựa đề của dự luật được đổi lại là: “Đạo Luật Hành Trình Tìm Tự Do”  (Journey to Freedom Act), nhưng nội dung thì không thay đổi. Phát biểu trong phần mở đầu phiên thảo luận lần thứ nhì về bản dự thảo này vào mùa xuân vừa qua, Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải đã nói rằng: “Đối với người Canada gốc Việt và hầu hết người Việt hải ngoại thì ngày 30/4 là ngày miền nam bị rơi vào vòng thống trị của chế độ độc tài cộng sản, một chế độ chà đạp quyền con người”. Ông cũng nói thêm rằng: “Chúng tôi - người Việt tỵ nạn cộng sản - nhớ ngày 30/4 vì đó là ngày chúng tôi mất đất nước, mất gia đình, bạn bè, nhà cửa; nhất là mất tự do và các quyền dân chủ. Đó là ngày tưởng niệm những mất mát và đau buồn”. Vào tháng 10, khi dự luật được chuyển đến Uỷ Ban Nhân Quyền Thượng Viện để thảo luận kỳ này, ông Tô Anh Dũng, đại sứ CSVN tại Canada, đã gửi chủ tịch uỷ ban một lá thư bày tỏ sự “quan ngại sâu sắc” của chính phủ ông đối với bản dự luật và xin được (đến thượng viện) tham dự để làm “nhân chứng”. Nhưng Uỷ Ban Nhân Quyền đã không mời ông Tô Anh Dũng và yêu cầu ông viết một bản kiến nghị về việc này. Tuy nhiên, đến tuần vừa qua, thượng viện Canada đã kết thúc phần thảo luận trước khi kiến nghị của ông Tô Anh Dũng được đưa ra, vì còn phải chờ dịch sang tiếng Pháp. Bản kiến nghị của ông Tô Anh Dũng kết án thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải là khơi dậy quá khứ, bóp méo lịch sử Việt Nam và làm ngơ quan hệ tích cực giữa VN và Canada trong 40 năm qua. Ông Dũng cũng viết thêm rằng : “Nhiều đại diện các cấp của chính phủ Canada đã bày tỏ sự 'quan ngại sâu sắc'  - của Hà Nội- về ngôn ngữ và nội dung của bản dự thảo mà nếu được thông qua sẽ gây trở ngại cho quan hệ giữa hai nước.” Người ta không thấy một cơ quan truyền thông Canada nào loan tải những tin tức về việc “nhiều đại diện các cấp chính phủ Canada  bày tỏ sự quan ngại sâu sắc...”  như được ông Tô Anh Dũng nêu ra trong bản kiến nghị của ông. Trước đó, vào tháng 6, Phó Thủ Tướng Kiêm Bộ Trưởng Ngoại Giao CSVN Phạm Bình Minh cũng đã gửi một thư cho người đồng nhiệm của ông là ông John Baird, Bộ Trưởng Ngoại Giao Canada cho rằng, dù đó là một dự luật mang tính “tư nhân” việc thông qua dự luật 219 sẽ gửi một thông điệp sai lầm đến cộng đồng quốc tế và người dân VN. Phát ngôn viên ngoại giao Canada, Adam Hodge, đã trả lời rằng "đây không phải là một dự luật của chính phủ, và các Thượng Nghị Sĩ và Dân Biểu có quyền đệ trình các dự luật cá nhân”./.
......

„Ngày Cầu Nguyện Trọng Thể“ cho TNLT Franz-Xaver Đặng Xuân Diệu

Neustadt-Geinsheim, Đức quốc. Hôm nay Chúa Nhật 07.12.2014, thứ hai Mùa Vọng cũng là „Ngày Cầu Nguyện Trọng Thể“ (Tag des Großen Gebets) chuẩn bị cho đại lễ Giáng Sinh. Tại giáo xứ thánh Phêrô và Phaolô (St. Peter und Paul) linh mục Franz Ramstetter cùng các tín hữu hiệp nhất với các cộng đoàn công giáo Việt Nam cầu nguyện cho tù nhân lương tâm Franz-Xaver Đặng Xuân Diệu…Đặc biệt tại Neustadt-Geinsheim là nơi sinh thành  và lớn lên của Đấng Chân Phước Tiến Sĩ Paul Josef Nardini (1821 – 1862) thuộc giáo phận Speyer. Ngài đã tranh đấu và nâng đỡ mọi thành phần kém may mắn, bị lạm dụng và đàn áp trong xã hội (http://www.nardini.de/).   Dựa vào bài đọc trích sách tiên tri Ysaya:”Hãy an ủi, hãy an ủi dân ta,… Có tiếng hô: Trong sa mạc hãy bạt lối Yavê! Trong chốn hoang giao hãy san bằng ngự lộ cho Thiên Chúa. Mọi thung lũng sẽ dâng lên, mọi núi đồi sẽ lún xuống; gồ ghề sẽ thành bình nguyên, lồi lõm sẽ hóa ra đồng bằng“, Lm. Franz Ramstetter kêu gọi lấp đầy các hố sâu bất công, đàn áp và độc tài… để dọn đường cho Chúa…  Sau thánh lễ lúc 10 giờ 30 là phần „Cầu Nguyện Trọng Thể“, gồm có những mục „Chầu Mình Thánh Chúa“ và „Ban Phép Lành“ đến 18.00 giờ. Các thành phần tham dự gồm có các hội đoàn bô lão, phụ nữ, thanh thiếu niên và nhóm Taizé (http://www.taize.fr/de).
......

Cộng đoàn công giáo Đức tại Neustadt-Geinsheim kêu gọi cầu nguyện cho Tù Nhân Lương Tâm Franz-Xaver Đặng-Xuân-Diệu

Neustadt-Geinsheim, 28.11.2014. Để hiệp nhất với các tín hữu tại Việt Nam cầu xin cho tù nhân lương tâm Franz-Xaver Đặng Xuân Diệu và cũng để đáp ứng lời kêu gọi cầu nguyện của Ủy Ban Trung Ương Người Công Giáo Đức (Zentralkomitee der deutschen Katholiken: (http://www.zdk.de/veroeffentlichungen/erklaerungen/detail/Aufruf-zur-Sol...) cho những người Ki-tô-giáo đang bị bách hại, Liên Cộng Đoàn Công Giáo tại Neustadt-Geinsheim gồm các giáo xứ St. Remigius, St. Michael, St. Peter + Paul, St. Jakobus, Heilig Kreuz và St. Pius đã ghi trong lá thư mục vụ tháng 12 Mùa Vọng lời giới thiệu sau đây về anh Đặng Xuân Diệu cũng như lời nguyện xin bình an: Wir beten für die verfolgten Christen weltweit. Besonders für: Franz-Xaver Dang-Xuan-Dieu, 34 Jahre alt, ist Bauingenieur und Katholik der Gemeinde Xuan-My im Bezirk Nhan-Hoa der Diözese Vinh in Mittelvietnam. Er war einer der Gruppenleiter der Johannes-Paul-II-Lebensschutzgruppe. und nahm am Marsch für das Projekt "Pro-Life" teil. Auch beteiligte er sich an den Rettungsmaßnahmen während der Flutkatastrophe in Nghe-An und Ha-Tinh. Er vermittelte Rollstühle an Menschen mit Behinderung sowie Stipendien an arme Studenten. Aufgrund seines vielfältigen sozialen Einsatzes und seiner zunehmenden Beliebtheit in der Provinz fiel er den kommunistischen Machthabern jedoch negativ auf. Man warf ihm „Verschwörung zum Umsturz der Regierung“ vor. Am 30. Juli 2011 wurde er in Sai-Gon festgenommen. Am 09.01.2013 wurde Franz Xaver Dang-Xuan-Dieu zu 13 Jahren Haft und 5 Jahren Hausarrest verurteilt.
......

Hội Bác Ái Vinh Sơn trao 3.170€ tiền lạc quyên cho Caritas để giúp cho các nạn nhân chiến tranh

Hội Vincent đã đưa cho cơ quan từ thiện Caritas một ngân phiếu trị giá 3.170 Euro để giúp cho các nạn nhân chiến tranh Trích trong báo „Mönchengladbacher Zeitung“, ngày 11. November 2014 Người viết: Harald Wendler Ông Nguyễn Văn Rị đã lạc quyên được 3.170 Euro để giúp cho các nạn nhân chiến tranh tại Irak và Syrien. Vị chủ tịch của Hội Bác Ái Vinh Sơn Phao Lô đã cùng với Lm. Johannes van der Vorst (giáo xứ Heilig Geist) trao ngân phiếu này cho người quản lý cơ quan từ thiện Caritas thuôc thành phố Mönchengladbach ông Frank Polixa. Số tiền này sẽ được chuyển tiếp cho cơ quan Caritas quốc tế. Trong một thánh lễ do Hội Bác Ái Vinh Sơn Phao lô tổ chức cách đây vài tuần tại nhà thờ giáo xứ Heilig Geist ông Nguyễn Văn Rị đã kêu gọi đồng hương góp tiền để giúp cho các nạn nhân của những cuộc nội chiến tại Irak và Syrien. Cả triệu người ở hai nước này đã và đang chạy trốn. Từ kinh nghiệm bản thân ông Rị hiểu thế nào là „chạy trốn.“ Năm 1981 ông cùng vợ và 4 con trong đêm tối đã chạy trốn chế độ cộng sản Việt Nam. Cô con gái nhỏ nhất Kim Ngân lúc đó là bé sơ sinh được 10 ngày. Cùng với 95 thuyền nhân khác gia đình ông Rị đã lênh đênh trên biển 6 ngày trời trên một chiếc ghe chỉ dài 12,50 mét và rộng 2,5 mét. Những „Boat People“ này đã được tàu Cap Anamur cứu khi mà lương thực gần như cạn hẳn. Gia đình ông Rị sinh sống tại Mönchengladbach. Ông Rị đã học nghề thợ máy. Cho tới nay ông làm việc gần 30 năm tại hãng Voith Fabrics (xưa tên là Krieger). Để bày tỏ lòng biết ơn ông Rị, hiện nay có tất cả 8 người con, đã và đang làm rất nhiều công việc tự nguyện: ông là chủ tịch hội người Việt tỵ nạn tại Mönchengladbach, phó chủ tịch Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam tại Đức, Thủ quỹ  Liên Hội Người Việt tỵ nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức; ngoài ra ông còn giúp đỡ các tổ chức và chương trình thiện nguyện. Ông đã nhiều lần quyên góp tiền cho những người gặp nạn, gần nhất là cách đây 1 năm rưỡi ông đã lạc quyên được 5.100 Euro cho các nạn nhân lụt lội ở Nam và Đông nước Đức. Để công nhận những đóng góp lớn cho xã hội nên vào năm 2005 ông Rị là người Việt thuyền nhân đầu tiên nhận được huân chương bội tinh của Cộng Hòa Liên Bang Đức. Ông Frank Polixa, quản lý cơ quan từ thiện Caritas đã hết lời cám ơn: „ Thật là một đóng góp quý báu để giúp cho hoàn cảnh sống của những người ở Irak và Syrien khá hơn. Hội Bác Ái Vinh Sơn Phaolô thường hay giúp đỡ cho các người nghèo, bịnh hoạn, tù tội, các nạn nhân chiến tranh và những người bị xua đuổi.  
......

Bài Phát biểu của Chủ Tịch Đảng Việt Tân tại buổi Tường Trình QH Canada 19-11

Phát biểu của ông Đỗ Hoàng Điềm Chủ Tịch Đảng Việt Tân Tại Buổi Tường Trình Quốc hội Canada ngày 19 Tháng 11 Năm 2014 về "Triển vọng Dân Chủ và Nhân Quyền Tại Việt Nam"     Kính thưa: Ông Wayne Marston, Quí Thành viên Quốc Hội, Toàn thể Quí vị.   Trước hết, tôi xin gởi lời cám ơn Ông Marston đã đứng ra tổ chức và cho tôi cơ hội được thuyết trình tại buổi tường trình quan trọng này. Vào cuối cuộc chiến tranh Việt Nam, Canada đã nhân từ tiếp nhận nhiều người tị nạn Việt Nam và cho họ một quê hương mới. Đáp lại lòng nhân từ và rộng lượng này, tôi xin được bày tỏ những lời tri ân chân thành nhất. Hôm nay, gần 40 năm sau, nhiều người vẫn còn tự hỏi tại sao vấn đề dân chủ và nhân quyền tại những nơi như Việt Nam vẫn còn được đề cập đến. Tôi xin được trình bày về câu hỏi này trước khi thảo luận về những gì có thể xảy ra tại Việt Nam trong vòng năm, mười năm tới.   Với dân số gần 90 triệu người, Việt Nam là một nước cỡ trung bình với tài nguyên thiên nhiên dồi dào và tiềm năng kinh tế rất lớn. Hơn phân nửa dân số sinh sau năm 1975 và tỉ lệ biết chữ cao. Vì vậy, Việt Nam là một chọn lựa hấp dẫn đối với đầu tư nước ngoài. Ngoài ra, Việt Nam chiếm một vị trí chính trị địa dư quan trọng với 2200 kí lô mét bờ biển kề bên Biển Đông (cũng được gọi là Biển Nam Hải), hiện đang trong tình trạng tranh chấp nóng bỏng. Vùng biển này là một trong những tuyến đường biển nhộn nhịp nhất thế giới, rất quan trọng trong thương mại quốc tế với 75% giao thông trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Hơn nữa, Việt Nam có một quân đội tương đối tiên tiến và được huấn luyện tốt, hoàn toàn có thể giữ một vai trò then chốt trong việc gia tăng an ninh khu vực. Vì những lý do trên, việc chuyển tiếp Việt Nam thành một nước tự do dân chủ, nhân quyền được tôn trọng và pháp quyền là chuẩn mực, là rất quan trọng. Sự chuyển tiếp này sẽ đặt Việt Nam ở một vị trí tốt hơn trong việc phát triển kinh tế và xã hội một cách bền vững, trở thành một đối tác giao thương tốt hơn, có được sự hỗ trợ tối đa trong nước đối với các chính sách quan trọng liên quan đến an ninh quốc gia và sự ổn định trong khu vực. Tóm lại, một nước Việt Nam tự do và dân chủ có thể là một lực lượng ổn định quan trọng tại Đông Nam Á và giữ vững một ASEAN thịnh vượng hơn. Thật không may, Việt Nam là một trong năm nước cộng sản độc tài còn lại trên thế giới. Không cần phải nói, hồ sơ nhân quyền tại Việt Nam rất tồi tệ trong 60 năm qua, kể từ khi đảng cộng sản nắm quyền miền Bắc Việt Nam vào năm 1954. Tình hình nhân quyền lại càng xấu hơn sau khi họ chiếm được Miền Nam Việt Nam vào năm 1975. Tôi sẽ không làm phiền quí vị với những chi tiết mà quí vị có thể tìm thấy dễ dàng qua những tổ chức quốc tế như tổ chức Quan Sát Nhân Quyền, Phóng Viên Không Biên Giới, và Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Vấn đề chính mà tôi muốn trình bày ngày hôm nay là điều gì sẽ xảy ra về khía cạnh chính trị trong vòng năm, mười năm tới tại Việt Nam. Hay nói một cách khác, triển vọng nào cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam vào cuối thập niên này. Để trả lời câu hỏi này, truớc hết chúng ta phải nhìn vào tình hình hiện nay tại Việt Nam. Trong một thời gian dài, chế độ cộng sản dường như nắm quyền kiểm soát chặt chẽ, cai trị với bàn tay sắt, không có bất đồng chính kiến hay đối lập. Tuy nhiên, tất cả bắt đầu thay đổi trong thập niên 1990. Khởi đầu thì rất chậm, nhưng, từ năm 2006, nhịp độ đã gia tăng đáng kể. Trong vòng tám năm qua, mức độ kiểm soát xã hội của chế độ đã bị soi mòn liên tục với nhiều lực lượng thách thức chế độ độc đảng của họ. Hiện tại, chế độ cộng sản tại Việt Nam đang phải đối mặt với năm thách thức lớn:      Hiện đang có một cuộc đấu đá nội bộ quyết liệt và tranh chấp quyền hành dữ dội giữa hai phe nhóm chính - Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dúng một bên, Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang và Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng phe bên kia. Cuộc xung đột nội bộ này rất nghiêm trọng và không còn là một bí mật đối với dân chúng. Kết quả là làm tê liệt giới lãnh đạo thượng tầng, làm tổn hại đến hệ thống chỉ huy, làm tăng thêm sự bất bình của người dân cũng như mọi giới đảng viên. Với Đại Hội Đảng Lần thứ 12 sắp tới đầu năm 2016, cuộc tranh giành quyền lực chỉ càng tăng mãnh liệt và gây tác động xấu hơn vào sự đoàn kết trong đảng cũng như uy quyền của đảng.     Chế độ đang bị nhiều giới trong quần chúng và đảng viên cho là quá nhu nhược và không có ý chí chống lại sự xâm lược liên tục của Trung Cộng trên Biển Đông. Thêm vào đó, mối quan hệ chặt chẽ với Bắc Kinh và những nỗ lực để biện hộ cho mối quan hệ với đảng cộng sản Trung Quốc bị xem như là phản quốc dưới con mắt của người dân. Tinh thần bài Trung và chống chính phủ là động cơ chung để tập hợp mọi người chống lại chế độ.     Do sự đấu đá nội bộ, tình trạng khó xử về vấn đề Trung Quốc, bản chất cực kỳ tham nhũng của lãnh đạo đương thời, nhiều cựu quan chức cộng sản cấp cao, nhiều nhà trí thức trong đảng cũng như các đảng viên, đã tham gia phong trào dân chủ để đòi hỏi có nhiều tự do chính trị và nhân quyền hơn. Một số người còn tự thành lập những tổ chức riêng để thách thức chế độ độc đảng. Trong khi đó, tinh thần bên trong đảng bị suy sụp nhiều. Con số những đảng viên thầm lặng bỏ đảng hoặc ngưng sinh hoạt đảng đạt mức kỷ lục, bắt buộc giới lãnh đạo phải đi tìm giải pháp.     Bất chấp một đợt đàn áp lớn bắt đầu năm 2007, phong trào dân chủ non trẻ đã chứng tỏ được sự dẻo dai và ngày càng phát triển mạnh. Internet được chứng tỏ là một phương tiện hữu ích và mạnh mẽ. Với con số gần 40 triệu người sử dụng internet và khoảng 25 triệu có tài khoản Facebook, cả hai internet và môi trường truyền thông xã hội đã cho phép người dân và các nhà hoạt động vượt qua được sự thiếu tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp trong đời sống. Hơn nữa, những phản đối của người dân chống lại sự tham nhũng trong chính phủ, sự bạo hành của công an, và những vấn đề xã hội khác, đã tăng cường sức mạnh và tạo nên nền tảng sức mạnh của phong trào ủng hộ dân chủ.     Nền kinh tế đang gặp khó khăn vì quản lý yếu kém và tham nhũng trong nhiều năm mà không có giải pháp nào trước mắt. Mức gia tăng tổng sản lượng quốc gia (GDP) hiện đang ở mức 5,4%, thấp nhất kể từ năm 2005. Cùng lúc đó, lạm phát tiếp tục ở mức 7% trong khi nợ công là 90% GDP, cao chưa từng thấy. Thêm vào đó, lãnh vực tài chánh cần phải được cải tổ hoàn toàn, do cách làm việc yếu kém, lạm dụng, và tham nhũng. Quan trọng hơn cả, giới lãnh đạo không muốn lấy những biện pháp khắc phục những vấn đề trên vì những khắc phục đó có tiềm năng ảnh hưởng lên túi tiền của họ và cũng do áp lực của những nhóm lợi ích rất mạnh chung quanh họ.  Những thách thức trên là những thách thức lớn nhất mà chế độ Hà Nội phải đương đầu kể từ khi Liên Xô bị sụp đổ. Nhìn về phía trước trong vài năm tới, ba kịch bản có khả năng xảy ra:     Chế độ thành công trong việc giải quyết những thách thức và giữ vững được quyền lực.     Chế độ sẽ yếu hơn và bắt buộc phải chấp nhận cởi mở chính trị ở mức nào đó.     Chế độ mất quyền kiểm soát và bị thay thế bởi một chính quyền mới.   Tất nhiên là họ mong muốn kịch bản thứ nhất. Nhưng để việc đó xảy ra, it nhất họ phải hoàn thành ba việc trong vài năm tới. Thứ nhất, họ phải hóa giải những dị biệt và làm lành giữa các phe nhóm. Thứ hai, họ phải xoa dịu sự bất bình của người dân và đảng viên. Và thứ ba, họ phải vượt qua khủng hoảng kinh tế và cải tổ lãnh vực tài chánh bị thối nát. Riêng cá nhân tôi, tôi không nghĩ là họ có thể thực hiện được những việc trên, dựa trên bản chất của chính chế độ và quy mô của những thách thức. Đối với những kịch bản còn lại, có nhiều khả năng là chế độ sẽ tiếp tục yếu đi tới mức họ phải thỏa hiệp và mở rộng chính trị. Tuy nhiên, việc đó sẽ không xảy ra một cách tự nhiên. Chúng ta phải có nhiều nỗ lực để khiến nó xảy ra. Để thúc đẩy chế độ chuyển tiếp ôn hòa qua một nền chính trị mở rộng và theo chế độ dân chủ, chúng ta phải huy động và phối hợp giữa bốn áp lực sau đây:       Tạo áp lực chính trị để có nhiều tự do hơn, một hệ thống đa đảng và cuối cùng là thể chế dân chủ. Việc này phải đến từ phong trào dân chủ tại Việt Nam.     Tạo áp lực xã hội để guồng máy nhà nước điều hành tốt hơn, pháp quyền và cải cách xã hội. Việc này phải đến từ toàn dân Việt Nam.     Tạo áp lực thay đổi để thỏa hiệp và cải tổ chính trị. Việc này phải đến từ trong nội bộ đảng và chế độ.    Tạo áp lực quốc tế để mở rộng chính trị và tôn trọng nhân quyền. Việc này phải đến từ cộng đồng quốc tế.   May mắn thay, tất cả bốn áp lực trên đang hiện hữu tại Việt Nam. Đối với những nhà hoạt động hỗ trợ dân chủ tại Việt Nam, công việc chính hiện nay là tiếp tục thúc đẩy những chiến dịch bất bạo động để gia tăng và phối hợp những áp lực chính trị, xã hội, và thay đổi bên trong Việt Nam. Với cộng đồng quốc tế, chúng tôi yêu cầu sự giúp đỡ của các bạn với bốn mục hành động như sau:       Kêu gọi trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho nhưng người bất đồng chính kiến, các nhà hoạt động dân chủ và xã hội hiện đang bị giam cầm.     Tiếp cận với xã hội dân sự bằng cách hỗ trợ những tổ chức dân sự chân chính, đặc biệt là những tổ chức ủng hộ cải cách xã hội, cải tổ luật pháp, dân chủ và nhân quyền. Ngoài ra, việc gặp gỡ và ủng hộ những người bất đồng chính kiến và những người bảo vệ nhân quyền là rất quan trọng.     Tăng cường tập trung vào cải tổ tư pháp bằng cách kiên trì đòi hỏi chính phủ Việt Nam phải hủy bỏ những đạo luật hà khắc như các Điều 79, 88, và 258 của Bộ Luật Hình Sự, và đòi hỏi họ phải thông qua những đạo luật nhằm bảo vệ quyền biểu tình ôn hòa, quyền tự do hội họp, quyền tự do ngôn luận, quyền thành lập những tổ chức xã hội và chính trị.     Gộp vấn đề nhân quyền vào việc trao đổi song phương gồm có giao thương, giáo dục, ngoại giao và an ninh. Ngày hôm nay, khi nhìn lại quá khứ, đó là một chặng đường đầy gian khổ mà nhiều người đã phải hy sinh. Tôi tham gia đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền cho quê hương khi tôi còn là một sinh viên cách đây 30 năm. Đôi khi, có vẻ như là chúng tôi đang ở trong một đường hầm tối không có lối ra. Nhưng hôm nay, sau 30 năm, tôi đã nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường hầm. Tôi tin chắc rằng không một chế độ độc tài nào có thể hoặc sẽ tồn tại mãi mãi. Triển vọng cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam đã ở trong tầm nhìn. Nhưng không có gì phải nghi ngờ, con đường đi tới ánh sáng đó còn đầy những thách thức và khó khăn. Trong nhiều năm, cộng đồng thế giới, đặc biệt là chính phủ và người dân Canada đã ủng hộ cho nhân quyền tại Việt Nam. Chúng tôi xin tri ân những gì quý vị đã làm. Chúng tôi biết rằng, hơn bất cứ điều gì khác, đây là cuộc đấu tranh của chúng tôi cho tự do của chúng tôi và một tương lai sáng lạn hơn cho những thế hệ tương lai. Tuy nhiên, một nước Việt Nam tự do, dân chủ và ổn định cũng có lợi nhất cho vùng Á Châu Thái Bình Dương và xa hơn nữa. Chúng tôi vẫn cần sự hỗ trợ và giúp đỡ của cộng đồng quốc tế để cuộc đấu tranh này kết thúc nhanh chóng trong hoà bình, để Việt Nam có thể trở thành một đối tác vững chắc và đáng tin cậy cho một Đông Nam Á thịnh vượng và an toàn.  Một lần nữa, xin cám ơn quí vị đã cho phép tôi có mặt ngày hôm nay và mong được làm việc cùng với quý vị trong tương lai.
......

Hội luận "Triển vọng Dân chủ và Nhân quyền tại Việt Nam"

Kính mời quý vị và các bạn tham gia 2 buổi sinh hoạt với sinh viên, giới nghiên cứu về khu vực Đông Nam Á và chính giới Canada qua chủ đề "Triển vọng Dân chủ và Nhân quyền tại Việt Nam" vào 2 ngày: 1. Thứ Ba ngày 18 tháng 11 từ 13:30 đến 15:00: Hội luận với giới nghiên cứu về khu vực Đông Nam Á, và các sinh viên/nghiên cứu sinh Việt Nam tại trường Đại Học Toronto. Qua chủ đề "Triển vọng cho dân chủ ở Việt Nam và tác động đối với các nước Đông Nam Á". 2. Thứ Tư ngày 19 tháng 11 từ 19:30 đến 21:30: Tại Quốc Hội Canada cùng với các chính giới của Canada. Qua chủ đề "Triển vọng Dân chủ và Nhân quyền tại Việt Nam". Phần diễn giả gồm có: - Ông dân biểu Wayne Marston (Phó Chủ tịch Hạ viện Tiểu ban Nhân quyền Quốc tế). - Ông Đỗ Hoàng Điềm (Chủ tịch Đảng Việt Tân) - Ông Vũ Đức Khanh (Luật sư và giáo sư tại Đại học Ottawa).   Chương trình được trực tiếp truyền hình, các Bạn theo dõi qua đường link sau: http://bit.ly/vndemocracy *****   Quý vị và các bạn thân mến,   Việt Tân rất cần sự quan tâm và hỗ trợ của các bạn liên quan đến 2 buổi sinh hoạt tại Canada với chủ đề "Triển vọng Dân chủ và Nhân quyền tại Việt Nam". Một số bạn trong và ngoài nước không có điều kiện để tham dự 2 buổi sinh hoạt trên, xin các bạn gửi các câu hỏi đến FB Việt Tân liên quan đến chủ đề nêu trên. Chúng tôi bắt đầu nhận câu hỏi trên trang Facebook Việt Tân từ ngày 15 đến ngày 17 tháng 11. Các câu hỏi xin các bạn hãy gửi vào Inbox của trang nhà.1) Buổi Seminar ở Trường Đại Học Toronto vào ngày 18 tháng 11, 2014 2) Buổi Parliamentary Briefing ở Quốc Hội Canada vào ngày 19 tháng 11, 2014   Phần diễn giả gồm có: - Ông dân biểu Wayne Marston (Phó Chủ tịch Hạ viện Tiểu ban Nhân quyền Quốc tế). - Ông Đỗ Hoàng Điềm (Chủ tịch Đảng Việt Tân) - Ông Vũ Đức Khanh (Luật sư và giáo sư tại Đại học Ottawa). Chương trình được trực tiếp truyền hình, các Bạn theo dõi qua đường link sau: http://bit.ly/vndemocracy   - Về phần trả lời câu hỏi thì chúng tôi sẽ ƯU TIÊN trả lời những câu hỏi trong phòng hội nghị trước và SEN KẺ chúng tôi sẽ nêu câu hỏi của quý vị cho diễn giả. Trong trường họp diễn giả không đủ thời gian để trả lời câu hỏi của quý vị thì chúng tôi sẽ nhờ diễn giả trả lời sau và sẽ chuyển câu trả lời đến quý vị trên trang Facebook Việt Tân. - Chúng tôi chỉ nhận và trả lời những câu hỏi LIÊN QUAN TRỰC TIẾP đến chủ đề của 2 buổi sinh hoạt, do đó mong quý vị thông cảm nếu vì lý do gì đó mà câu hỏi của quý vị chưa sát với chủ đề thì chúng tôi sẽ KHÔNG nêu lên với diễn giả.   Mọi thắc mắc liên quan đến việc đặt và trả lời câu hỏi, xin quý vị vui lòng thông báo cho Admin của trang Facebook của Việt Tân biết và chúng tôi sẽ cố gắng hồi thư lại cho quý vị sớm nhất. Thân mến, Viet Tan Facebook Admin - https://www.facebook.com/viettan?pnref=story
......

VOICE tặng trường học cho Philippines từ đóng góp của người Việt hải ngoại

‘Cho tôi che chở bạn như bạn từng che chở tôi lúc gian nguy’ CORON, Philippines (NV) - Ngày mai sẽ là một ngày đặc biệt trong đời đi dạy của cô giáo Norilyn Gacayan. Ngày mai, cô giáo Gacayan, 38 tuổi, của vùng quê nghèo Coron phía Bắc tỉnh Palawan, Philippines, sẽ bắt đầu một mùa dạy 20 học trò lớp Một của mình, giữa những chiếc ghế gỗ mới toanh, thơm phức mùi sơn, giữa những bức tường trắng vừa quét vôi xong; ngay bên trong còn có hai phòng vệ sinh, một cho con trai, một cho con gái; ngay kế bên là bồn rửa tay. Cô giáo lớp Một, Norilyn Gacayan, cùng con gái, Deborah Gacayan, 6 tuổi, trong phòng học mới. Deborah là một trong 20 học sinh của mẹ. (Hình: Thiện Giao/Người Việt) “Tôi chưa bao giờ được đứng trong một phòng học đẹp như thế này,” cô Gacayan, giáo viên lớp Một tại trường tiểu học Guadalupe Elementary School, Coron, hào hứng thổ lộ trong buổi khánh thành bốn phòng học mới do tổ chức VOICE cùng các tổ chức phi chính phủ tại địa phương hỗ trợ xây dựng. Chỉ mới một năm trước, cũng vào những ngày này, cô đã bật khóc khi nhìn cảnh tan hoang của ngôi trường mình dạy. Cơn bão Yolanda - theo cách gọi của người Philippines; hay Haiyan theo quy ước quốc tế - đập vào Philippines, quét qua sáu tỉnh duyên hải, nhấn chìm hàng chục ngàn căn nhà, cướp đi mạng sống của hơn 6,000 người, vào lúc 9 giờ tối ngày 8 Tháng Mười Một, 2013. Coron, 8 Tháng Mười Một, 2013 “Cơn bão ập vào lúc 9 giờ tối,” cô Gacayan hồi tưởng. “Nước ngập vào nhà. Tường và mái nhà hư nặng.” Cả gia đình Gacayan, gồm hai vợ chồng và hai đứa con nhỏ, loay hoay cả đêm, cố vớt lại những vật dụng vốn đã ít ỏi, đang trôi theo dòng nước lụt. Đến 6 giờ sáng, cô kể tiếp, “Tôi đến trường, cách nhà chỉ 100 thước.” Học sinh tại trường tiểu học Guadalupe Elementary School, Coron, trong ngày khai trương các phòng học mới, 9 Tháng Mười Một. (Hình: Thiện Giao/Người Việt) Chỉ 100 thước, con đường mà cô giáo Gacayan vẫn đi về mỗi ngày trong nhiều năm qua, nay không còn nhận diện được nữa. “Nước ngập khắp nơi. Bùn, rác, thân cây đổ, đã che hết lối.” Nhưng cô xác quyết “phải đến trường, vì đó là công việc của tôi.” Đứng từ căn phòng ngoài cùng nhìn vào bên trong trường, cô bật khóc. Sáu trong số tám phòng học sập đổ hoàn toàn. Nước khắp nơi, nước ngập cả vào phòng học liệu. Cô ngẩn người, chẳng biết bắt đầu từ đâu. Định thần, cô lấy chiếc điện thoại, chụp hình khung cảnh hoang tàn, rồi bắt đầu vớt các thiết bị và học liệu dành cho việc giảng dạy. Cô vớt bất cứ thứ gì cô nghĩ còn có thể sử dụng được. Cô vớt bất cứ thứ gì nằm trong tầm tay, đưa lên nơi cao, phơi khô. Cô làm thật nhanh, vì “còn phải về nhà cứu lấy đồ đạc trong nhà.” Cô bắt đầu như thế, với sự lúng túng, “Thật sự chẳng biết bắt đầu từ đâu.” Cùng thời điểm ấy, cách xa nơi cô giáo Gacayan đang đứng đúng nửa vòng trái đất, một người Việt Nam đang sinh sống tại tiểu bang South Carolina, Hoa Kỳ, có cùng tâm trạng: “Phải làm một cái gì.” “Một cái gì” mà chính ông cũng chưa biết phải bắt đầu ra sao! South Carolina, 8 Tháng Mười Một, 2013 “Nơi tôi làm việc có cái TV lớn, hay mở đài CNN. Ngày 8 Tháng Mười Một, 2013, CNN đưa tin siêu bão đánh vào Philippines,” ông Lê Bảo Thiên, 60 tuổi, nhớ lại. Là người tị nạn từng trải qua 10 năm tại Palawan và Manila trước khi đến Hoa Kỳ năm 1999, ông Thiên biết chắc rằng ông, và cả những ai từng trải qua đời tị nạn tại Philippines, phải làm một điều gì để giúp đỡ người dân của quốc gia từng “mở rộng vòng tay suốt nhiều thập niên đón nhận không những một mà hai, ba thế hệ người Việt chúng ta đến nương náu.” Trước khi có các phòng học mới, kể từ lúc cơn bão đánh vào Coron, các em học sinh phải học dưới các lều dã chiến như thế này. (Hình: Thiện Giao/Người Việt) Ông Thiên nhớ ngay đến một luật sư trẻ, người, vào năm 1997, ông mang về giới thiệu lần đầu tiên với cộng đồng gốc Việt tị nạn tại Palawan: Luật Sư Trịnh Hội. Ông gởi tin nhắn đến Trịnh Hội, hỏi anh đang ở đâu và có biết cơn bão đang hoành hành Philippines. Hội cho biết đang có mặt tại đây. Hai người gọi điện thoại cho nhau. Trịnh Hội nhờ Lê Bảo Thiên khởi sự trước. Ông Thiên viết ngay một bản tin ngắn, cho lên Facebook. Bản tin có đoạn: “Thưa các bạn, Khi chúng ta còn ở trong các trại tị nạn Phi Luật Tân, đặc biệt là những người đã “bị” ở lại một thời gian dài, dài đến nỗi mà tương lai mịt mờ, tuyệt vọng, khốn khổ, khổ hơn chữ “khổ.” Tôi nhớ không nhầm lúc ở trong trại, hầu như mọi người đều thường nói, hay ít nhất cũng thường nghe câu, “Chúng ta không phải là 'lá lành đùm lá rách' mà chính chúng ta là 'lá rách đùm lá nát'”.... nghe thương quá phải không các bạn? Giờ đây ít nhiều mỗi chúng ta cũng có được cuộc sống khá ổn định, chí ít cũng “chăn ấm nệm êm,” thôi thì bây giờ chúng ta làm “lá lành đùm lá rách” được không? Thế là công việc vận động gây quỷ bắt đầu. Trong một thời gian ngắn, VOICE, tổ chức bất vụ lợi do Luật Sư Trịnh Hội khởi xướng, cùng sự hỗ trợ của nhiều cơ quan khác, quyên được tổng cộng hơn nửa triệu đô la. VOICE VOICE cẩn trọng hoạch định chương trình trợ giúp nạn nhân bão Yolanda. Họ làm việc cùng các tổ chức phi chính phủ tại Philippines, gởi người đến các địa phương bị bão tàn phá, xem xét, ước tính, và cuối cùng chọn ra hai nơi để giúp đỡ: Thị trấn Ormoc ở phía Đông và thị trấn Coron, đảo phía Bắc tỉnh Palawan. “Ormoc chịu thiệt hại nặng thứ nhì, chỉ kém Tacloban, nhưng không được các tổ chức quốc tế trợ giúp tương xứng,” Luật Sư Trịnh Hội giải thích. “Lý do là vì Ormoc không chịu thiệt hại nhân mạng, trong khi Tacloban có đến hơn 6,000 người chết.” Đây là một trong những lý do VOICE quyết định đến với Ormoc. Tấm bảng tại trường tiểu học Sto. Nino Elementary School, Ormoc, có dòng chữ, “Cho tôi che chở bạn như bạn từng che chở tôi lúc gian nguy.” (Hình: Thiện Giao/Người Việt) Về phần Coron, theo lời Luật Sư Trịnh Hội, đơn giản là vì “đã có quá nhiều người tị nạn gốc Việt tấp vào đây trong hơn ba thập niên qua.” Phần lớn người Việt Nam vượt biên trong các thập niên cuối 1970 đến đầu 1990 đều “tấp vào Palawan, trong đó đông nhất là Coron.” Cho đến khi chấm dứt phong trào vượt biên, đã có hơn 400,000 người gốc Việt từ Palawan đến định cư tại các nước thứ ba. Chương trình hỗ trợ của VOICE dành cho Ormoc và Coron chia làm nhiều đợt. Đợt đầu là cứu trợ khẩn cấp, mang thực phẩm đến cho người bị nạn. Đợt thứ nhì là giúp nông dân và người nghèo phương kế sinh nhai. Đợt cuối là giúp xây trường học “cho tương lai lâu dài,” Luật Sư Trịnh Hội cho biết. Trong tổng số tiền hơn nửa triệu đô la quyên được, VOICE dành cho hai thị trấn Ormoc và Coron vào khoảng 11 triệu peso, tiền tệ Philippines, tương đương $250,000. Tại Ormoc, ngân sách xây ba phòng học, một phòng y tế cùng một số xây dựng nhỏ khác là 3.1 triệu peso. Bên cạnh đó, chương trình “Livelyhood” - hỗ trợ nông dân - phối hợp cùng tổ chức CONCERN chi khoảng một triệu peso, giúp nông dân tại 15 nông trang mua phân, lúa giống, bắp giống, mía giống, thuốc trừ sâu, và nông cụ. Một số gia đình phụ nữ độc thân còn được hỗ trợ - thông qua đề nghị của tổ chức CONCERN - mua heo về nuôi để bán sinh lời. Tại Coron, ngân sách xây mới bốn phòng học vào khoảng 3.7 triệu peso. Ngoài ra, chương trình hỗ trợ cộng đồng cũng cho đào giếng và làm hệ thống dẫn nước vào các phòng học, ngân sách 750,000 peso, với sự hỗ trợ từ chùa Hoa Nghiêm, Vancouver, Canada, của Hòa Thượng Thích Nguyên Thảo. Bà Christina Heidi Garcellano, người chịu trách nhiệm trông coi 21 trường trong tỉnh Palawan, đồng thời là hiệu trưởng tiểu học Guadalupe, rất hài lòng về “trường điểm” của mình. Bà cho biết, các lớp học mới xây tại trường “đẹp và hiện đại nhất tỉnh Palawan.” Ngoài ra, giếng nước trong trường không chỉ dùng cho học sinh mà còn để phục vụ người dân địa phương. Đào giếng chính là ý kiến của tổ chức phi chính phủ SAFPMC, “partner” của VOICE tại Coron. “Nước là vấn đề lớn tại Coron. Nếu không có giếng, vào mùa khô, người ta phải đi nửa dặm để múc nước về sử dụng,” bà hiệu trưởng cho biết. Ngoài ra, bốn phòng học mới được xây dựng kiên cố “có thể trở thành nơi trú ẩn cho cư dân địa phương mỗi khi bão đến.” Xin cho tôi che chở bạn Ngày khánh thành các phòng học mới tại Ormoc và Coron, 8 và 9 Tháng Mười Một, là ngày hội của người dân địa phương. Học trò thị trấn nghèo vui mừng có lớp học mới. Các thầy, cô giáo vui mừng vì từ nay học sinh “không còn phải học ngoài trời.” Dãy phòng học mới do VOICE cùng các tổ chức hợp tác xây dựng tại Guadalupe Elementary School, Coron. (Hình: Thiện Giao/Người Việt) Trong một năm qua, các trường học tại đây phải dựng tạm lều bên ngoài để học sinh ngồi học. Coron chẳng hạn, người ta vẫn còn nhìn thấy bốn cái lều dã chiến bằng vải và một căn nhà không vách, chỉ có mái tôn, dùng làm lớp học. “Những ngày đầu sau bão thật khó khăn,” cô giáo Gacayan kể lại. “Trường có các lớp từ Một đến Sáu. Không có phòng học, học sinh phải học dưới bóng cây.” Mà bóng cây thì thay đổi vị trí liên tục tùy...mặt trời. Bóng cây tỏa đến đâu, cô giáo và học trò lại di chuyển đến đó, theo vòng tròn xung quanh gốc cây. “Di chuyển một hồi, học trò các lớp lẫn lộn với nhau, không biết làm sao mà dạy,” cô Gacayan kể và bật cười nhớ lại năm học vừa qua. Một năm học ngoài trời, giữa cái nắng nóng của thị trấn lam lũ Coron, “Sức khỏe của nhiều học trò và giáo viên sa sút thấy rõ.” Im lặng một hồi, kìm cơn xúc động, cô nói, “Học trò ở đây nghèo lắm, rất nghèo.” Trong lớp học của mình, cô giáo Gacayan để ba chiếc thùng nhỏ nơi góc phòng. Bên trên cô dán ba mảnh giấy nhỏ, ghi “reduce-reuse-recycle.” Cô giải thích, “Học trò nghèo. Nhiều em đi học mà không có giấy, viết, phải xin cô giáo. Tôi khuyến khích các em tiết kiệm giấy để đủ dùng cho mọi người. Tôi cũng khuyến khích các gia đình khá giả hơn nên mua tập vở cho con em, để dành giấy trắng cho các em nghèo.” Tương tự, tại Ormoc, vào ngày khánh thành ba phòng học và trung tâm y tế, khoảng mươi em học sinh chơi bóng chuyền dưới trời nắng gắt. Đến trưa, các em được một cô giáo gọi vào cho ăn trưa. Cô giáo nói, “Chúng nó chơi từ sáng đến giờ, chưa ăn trưa. Mà có nhiều em trong số này không có gì để ăn cả.” Ormoc là một thị trấn nghèo, với đa số người dân làm nông, trồng lúa, mía, bắp hoặc chăn nuôi. Buổi khánh thành các lớp học tại tiểu học Sto. Nino Elementary School, Ormoc, ngoài đại diện giáo viên, Hội Phụ Huynh, đại diện tổ chức CONCERN, còn có đại diện Hội Nông Dân và Phụ Nữ địa phương. Phụ nữ vùng quê nghèo, có lẽ đã “diện” bộ quần áo đẹp nhất trong ngày vui, vẫn thấy rõ nét lam lũ. Họ hát một bài dân ca bằng thổ ngữ Visayas của Ormoc, mừng tặng khách và ân nhân. Cô hiệu trưởng Leah Quibido cho biết tình hình của trường sau một năm đã “có tiến bộ,” nhưng chẳng thấm vào đâu. Bộ Giáo Dục Philippines cho biết chỉ mới có 5% số phòng học bị hư hại được tu bổ, tính đến thời điểm hiện nay. Cả Ormoc và Coron, và có lẽ ở bất cứ địa phương nào từng bị cơn bão quét qua, các giáo viên đều nói, “Không thể trông chờ chính phủ!” Không trông chờ chính phủ, họ gởi niềm tin vào các tổ chức thiện nguyện quốc tế. Trong lời mở đầu chương trình nhận phòng học mới, cô giáo dạy lớp Sáu tại trường, dẫn lời một danh nhân: “Lúc nguy khốn, người cơ nhỡ có quyền được kêu gọi sự giúp đỡ từ đồng loại; những người có phương tiện giúp đỡ không thể ngoảnh mặt đi mà không cảm thấy tội lỗi.” Luật Sư Trịnh Hội (giữa) và bà hiệu trưởng Christina Heidi Garcellano của trường tiểu học Guadalupe trong ngày khai trương các phòng học mới. (Hình: Thiện Giao/Người Việt) Em Jennylyn Aying, lớp Bốn, đại diện 400 học sinh của trường, kể lại những ngày bão tố cách đây một năm. Em nói vẫn “nhớ như in ngày này năm ngoái. Bão đến, quét sạch tất cả. Cả nhà không có gì ăn, phải ăn dừa trong nhiều ngày liền.” “Em vẫn cứ tưởng như ngày hôm qua,” Aying vừa nói vừa khóc. Đứng dưới ánh nắng gắt của Ormoc, Hòa Thượng Thích Nguyên Thảo, một trong những ân nhân đóng góp cho các kêu gọi của VOICE, cũng là người hiến tặng số tiền đào giếng nước tại Coron, nói sự giúp đỡ của người Việt Nam chính là để bày tỏ lòng biết ơn người dân Philippines. Hòa Thượng cũng ủng hộ sáng kiến giúp tu bổ trường học, xây phòng học, vì có thể “để lại cái gì đó lâu dài.” “Mở rộng vòng tay trong lãnh vực giáo dục là có ý nghĩa nhất, là cho các em cơ hội lớn lên trở thành người con ngoan trong gia đình, học trò giỏi trong trường học và công dân tốt của quốc gia,” hòa thượng chia sẻ. “Chỉ mong Yolanda đừng bao giờ trở lại.” Luật Sư Trịnh Hội, đại diện VOICE cùng “tất cả các ân nhân khác,” có mặt tại hai buổi khánh thành trường học tại Ormoc và Coron, nói, “Đây chỉ là món quà khiêm tốn, là cơ hội để tỏ lòng tri ân đến những giúp đỡ của đất nước Philippines cho người Việt Nam tị nạn trong ba thập niên qua.” Hai tấm bảng được dựng tại hai trường học mới, có dòng chữ, “Cho tôi che chở bạn như bạn từng che chở tôi lúc gian nguy.” Bên dưới là dòng chữ viết bằng Anh ngữ: “Lòng tri ân từ những người Việt Nam yêu chuộng tự do trên khắp thế giới.” *** Đứng nơi bục giảng của phòng học mới, rộng thênh thang, cô giáo Gacayan hào hứng giới thiệu đồ chơi mới, do các ân nhân tặng cho học trò cô. “Đây là toàn bộ đồ chơi cho học sinh. À, mà chắc chắn là tôi cũng sẽ chia bớt cho các giáo viên khác, cho các lớp Hai, lớp Ba,” cô vừa nói, như vừa tính làm sao để học trò của cô được thật nhiều đồ chơi, và các em lớp lớn hơn cũng được dự phần. Ngày mai, cô giáo Gacayan sẽ đứng trong phòng học mới - “đẹp nhất từ trước đến nay” trong đời đi dạy của cô - để dạy 20 học sinh lớp Một thị trấn đảo Coron. Cũng từ ngày mai, cô được dành toàn thời gian chỉ để dạy các em lớp Một, từ 7 giờ 30 sáng đến 5 giờ chiều mỗi ngày. Đây cũng là điều đặc biệt của mùa học này. Trường tiểu học Guadalupe, với 124 học sinh, trước nay chỉ có ba giáo viên và một hiệu trưởng, các thầy cô giáo phải luân phiên dạy nhiều lớp khác nhau. Năm nay, có thêm giáo viên mới về đây, trường có tổng cộng bảy giáo viên, kể cả hiệu trưởng. Trong số 20 học sinh lớp học ngày mai, có một em có ý nghĩa đặc biệt với cô giáo Gacayan. Em sẽ tròn 6 tuổi, sẽ bước vào ngày đầu tiên đi học lớp Một. Em tên là Deborah Gacayan. Em là con gái đầu của cô giáo Gacayan. Những chữ viết đầu tiên trong đời, Deborah sẽ được học từ chính người mẹ của mình.
......

Những thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho Franz Xaver Đặng Xuân Diệu

Thành phố Neustadt an der Weinstrasse, 07. + 09.11.2014. Tu viện Trái Tim Đức Chúa Giêsu Nhân dịp lễ kính Trái Tim Đức Chúa Giêsu vào ngày thứ sáu, 07.11.2014 các tu sĩ thuộc Herz-Jesu-Kloster đã đồng tế dâng lời cầu nguyện đặc biệt cho Franz Xaver Đặng Xuân Diệu. Linh mục chủ lễ Hans-Ulrich đã giới thiệu cho giáo dân sơ về tiểu sử của người tù nhân lương tâm này, chỉ vì hăng say trong những công việc thiện nguyện cho những người khốn khó mà bị kết án 13 năm tù và 5 năm quản chế. Đến phần lời nguyện giáo dân các tu sĩ cùng mọi tín hữu đã dâng lời cầu xin Ơn Trên ban bình an và thêm sức cho anh.   Xứ đạo Sankt Pius Vào ngày lễ tưởng niệm 25 năm Bức Tường Ô Nhục tại Berlin sụp đổ (09.11.1989 – 09.11.2014) các giáo dân cùng linh mục Anton Böckel tại xứ đạo Sankt Pius thuộc thành phố Neustadt an der Weinstrasse đã dâng thánh lễ đặc biệt cầu nguyện cho anh Franz Xaver Đặng Xuân Diệu.     Trong bài giảng LM Anton đã nhắc lại ba sự kiện quan trọng trong lịch sử nước Đức vào những ngày 09. tháng 11 liên quan đến vận mệnh của quốc gia:   09. tháng 11 năm 1924: Cuộc nổi dậy của tổ chức „Chủ nghĩa quốc xã“ (Aufstand des Nationalsozialismus), còn được gọi là „Marsch der Feldherrhalle“, bị đánh tan bởi „lực lượng bảo vệ lãnh thổ“ (Reichwehr), song rất tiếc không diệt được tận gốc nên đã dẫn đến sự thành hình của Đảng Đức Quốc Xã dưới sự lãnh đạo của Adolf Hitler. 09. tháng 11 năm 1938: Đảng Đức Quốc Xã của Adolf Hitler đốt các nhà nguyện, các cơ sở thương buôn và tư gia của giáo dân Do-Thái trên toàn nước Đức. Đêm kinh hoàng này có tên là „Reichkristallnacht“. 09. tháng 11 năm 1989: Bức tường Ô Nhục tại Berlin bị sụp đổ.( „Der Mauerfall“)   Sau thánh lễ một số tín hữu đã ân cần hỏi thêm chi tiết về tình hình hiện nay của anh ĐXDiệu. Minh Hoài ***** Pinneberg: Hội thảo về tra tấn và TNLT Đặng Xuân Diệu Ngày thứ bảy 08/11/14 vào lúc 14 giờ tại Pinneberg có buổi tổ chức hội thảo về tra tấn hành hạ tù nhân các trại giam. Nhóm Bạn Đặng Xuân Diệu đã có một bàn thông tin về TNLT Đặng Xuân Diệu và phổ biến postcard gửi về trại giam. Nhiều người tham dự đã hưởng ứng; một Postcard đã được viết và chụp hình trước khi gửi đi, để xem có đến tay Đặng Xuân Diệu. Nguồn: FB Hạnh Vũ  
......

Dân biểu Liên bang Đức Martin Patzelt nhận đỡ đầu cho Blogger Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh

Trong Thư tin ngày 07/11/2014, dân biểu liên bang Đức Martin Patzel loan báo việc ông nhận đỡ đầu cho ông Nguyễn Hữu Vinh tức Blogger Anh Ba Sàm sau khi tiếp xúc với vợ ông Vinh, bà Lê Thị Minh Hà tại Quốc hội Liên bang Đức ngày 04/11/2014 vừa qua. Ông là người có nhiều sáng kiến trong việc vận động đòi trả tự do cho nhà hoạt động bảo vệ quyền lợi công nhân Đỗ Thị Minh Hạnh trước đây. Sinh trưởng ở Đông Đức, ông Martin Patzelt từng làm việc nhiều năm trong lãnh vực giáo dục, sư phạm giảng pháp thanh thiếu niên và đã làm thị trưởng thành phố Frankfurt/Oder từ 2002 đến 2010. Dân biểu Patzelt thuộc Khối Liên minh hai đảng anh em Dân chủ Thiên chúa giáo / Xã hội Thiên chúa giáo (CDU/CSU) và hiện là thành viên của Uỷ Ban Nhân quyền Quốc hội liên bang Đức. Sau đây là toàn văn bản tin về việc đỡ đầu cho Blogger Ba Sàm đăng trên trang 4 Thư tin số 25 nêu trên của dân biểu Patzelt, bản dịch tiếng Việt của VETO!: Nhận đỡ đầu cho nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Hữu Vinh ở Việt Nam Nhân phẩm và nhân quyền trên thế giới thường xuyên bị xâm phạm và do đó cần phải được bảo vệ. Chương trình „Dân biểu bảo vệ cho dân biểu“ (PsP) của Uỷ Ban Nhân quyền Quốc hội Đức cũng cần bảo vệ cho cả những nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền. Hiện nay tôi đang nhận bảo trợ cho nhà hoạt động bảo vệ nhân quyền Việt Nam, ông Nguyễn Hữu Vinh. Ông Vinh hiện bị tạm giam và có thể bị đưa ra xử nhiều năm tù. Vào thứ Ba vừa qua tôi đã gặp vợ ông là bà Lê Thị Minh Hà và chủ tịch của tổ chức nhân quyền VETO, là tổ chức đang bảo vệ trường hợp nổi tiếng này. Tôi hứa sẽ hỗ trợ cho bà Hà và VETO. Nguồn: Diễn Đàn Việt Nam 21
......

Đông Âu một phần tư thế kỷ sau khi bức tường Bá Linh sụp đổ

  25 năm trước, vào ngày 19/1/1989 lãnh tụ cộng sản Đông Đức, ông Erich Honecker đã từng tự hào tuyên bố về bức tường berlin như sau: “Die Mauer wird in 50 oder auch in 100 Jahren noch bestehen.” (Bức tường Berlin sẽ còn tồn tại 50 hoặc cả 100 năm nữa). Ngày 6 /10/1989, Đông Đức làm Lễ Quốc Khánh có sự tham dự của nguyên tổng bí thư đảng CSVN Nguyễn Văn Linh. Nhìn những bước chân rầm rập diễu hành qua trước khán đài của quân đội Đông Đức, nước tiên tiến nhất khối xã hội chủ nghĩa, có lẽ không ai tưởng tượng được rằng chỉ một tháng sau đó bức tường Berlin xụp đổ, dẫn đến sự xụp đổ của đế quốc cộng sản. Ông Trần Ngọc Thành, một nhà hoạt động công đoàn, là người đã từng sinh sống tại Ba Lan mấy chục năm trước đó. Ông đã chứng kiến sức mạnh đấu tranh của lực lượng công nhân Ba Lan qua Công Đoàn Đoàn Kết dẫn đến sự xụp đổ của chế độ cộng sản tại Ba Lan, tạo nên tác động dây chuyền cho sự xụp đổ của các chế độ cộng sản độc tại Đông Âu. Nay, một phần tư thế kỷ đã trôi qua, Ông Trần Ngọc Thành đã có những cảm nhận như thế nào khi nhìn lại biến cố vĩ đại đó của nhân loại ? Đặc biệt đây cũng là lúc Việt Nam sắp đánh dấu 40 năm thống nhất đất nước ? Và, qua kinh nghiệm về sức mạnh của công đoàn công nhân Ba Lan; nhìn về Việt Nam, lực lượng công nhân sẽ đóng vai trò như thế nào trong cuộc cuộc đấu tranh cho dân chủ tại Việt Nam? Mời quý vị nghe ông Trần Ngọc Thành trình bày những điều vừa kể qua cuộc phỏng vấn sau đây của nhà báo Trần Quang Thanh đài Chân Trời Mới. Đông Âu một phần tư thế kỷ sau khi bức tường Bá Linh sụp đổ    
......

Vợ Anh Ba Sàm gặp chính giới Đức

Vợ Anh Ba Sàm gặp Dân biểu Tom Koenigs tại quốc hội CHLB Đức   Vào ngày 31.10.2014, bà Lê Thị Minh Hà, vợ của ông Nguyễn Hữu Vinh (Blogger Anh Ba Sàm), đã đến gặp Dân biểu Tom Koenigs tại Quốc hội Liên bang Đức ở thủ đô Berlin để trình bày về việc bắt giữ chồng bà tại Việt Nam. Ông Koenigs hiện là Trưởng nhóm dân biểu thuộc Đảng Xanh (Buendnis 90/Die Gruenen) trong Uỷ Ban Nhân quyền Quốc hội Đức. Được biết ông Koenigs từng đảm nhiệm các chức vụ cao cấp nhất về nhân quyền trong chính phủ và quốc hội Đức như Đặc uỷ Liên Bang về Nhân quyền và Cứu trợ Nhân đạo của chính phủ CHLB Đức và Chủ tịch Uỷ Ban Nhân quyền Quốc hội Liên bang Đức. Hình bà Lê Thị Minh Hà(vợ Blogger Anh Ba Sàm) - Dân biểu Tom Koenigs     Sau khi nghe bà Hà trình bày, ông Koenigs nhận định rằng việc bắt giam ông Nguyễn Hữu Vinh (Blogger Anh Ba Sàm) và cộng sự viên Nguyễn Thị Minh Thuý là trái với Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam đã kí kết tham gia, và vi phạm nghiêm trọng quyền TỰ DO BÁO CHÍ và quyền TỰ DO THÔNG TIN là những nhân quyền phổ quát. Ông hứa sẽ viết thư can thiệp với bà đại sứ Việt Nam tại CHLB Đức để yêu cầu trả tự do cho ông Vinh và bà Thúy. Ông Koenigs nhắc lại nhiều lần cam kết ủng hộ ông Nguyễn Hữu Vinh vì ông Vinh là người cùng chia sẻ những giá trị nhân quyền với chúng tôi (Nguyên văn tiếng Đức: Er ist einer von uns). *****   Vợ Anh Ba Sàm gặp Đặc ủy Liên Bang về Nhân quyền của chính phủ Đức Hình bà Lê Thị Minh Hà (Vợ Anh Ba Sàm) - ông Christoph Straesser Sáng ngày 23.10.2014, ông Christoph Straesser, Đặc uỷ Liên Bang về Nhân quyền và Cứu trợ Nhân đạo của chính phủ CHLB Đức đã mời bà Lê Thị Minh Hà là vợ của ông Nguyễn Hữu Vinh (Blogger Anh Ba Sàm) đến Bộ Ngoại giao Đức tại Berlin để hỏi thông tin về việc bắt chồng bà. Được biết ông Straesser là viên chức cao cấp nhất lo về vấn đề nhân quyền trên thế giới trong chính phủ CHLB Đức và cũng là dân biểu quốc hội liên bang thuộc Đảng Dân Chủ Xã Hội Đức (SPD) hiện đang ở trong liên minh cầm quyền tại Đức.   Cùng tham dự buổi gặp còn có bà Stefanie Seedig thuộc Vụ Đông Nam Á, chuyên trách về Việt Nam và Philipine. Sau khi nghe bà Hà trình bày về việc bắt khẩn cấp chồng bà với cáo buộc vi phạm tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ” theo điều 258 BLHS, ông Straesser nhận dịnh rằng việc bắt và giam giữ nhà bảo vệ nhân quyền Nguyễn Hữu Vinh đã vi phạm nghiêm trọng quyền tự do ngôn luận, đặc biệt là quyền tự do CÓ QUAN ĐIỂM và quyền tự do BÀY TỎ QUAN ĐIỂM, và như thế trái với Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam đã tham gia. Ông rất quan tâm đến việc ông Nguyễn Hữu Vinh không được gặp người thân, bạn bè và nhất là người mẹ già 94 tuổi đang bệnh nặng mà ông đang phải chịu trách nhiệm chăm sóc, nuôi dưỡng từ khi bị bắt giam đến nay. Ông Straesser cũng thông báo rằng trong chuyến viếng thăm CHLB Đức vừa qua của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, bà Thủ Tướng Đức Angela Merkel đã lưu ý thủ tướng Việt Nam về tình trạng vi phạm nhân quyền ở Việt Nam nhất là quyền tự do ngôn luận mà bà rất quan tâm. Kết thúc buổi gặp ông Straesser đã chia sẻ tình cảm với gia đình ông Nguyễn Hữu Vinh và hứa sẽ can thiệp cho ông Nguyễn Hữu Vinh và cộng sự Nguyễn Thị Minh Thuý được trả tự do. Sau đó ông chụp hình lưu niệm với bà Hà tại văn phòng của ông. Theo BaSam
......

Thánh lễ tạ ơn tại Mannheim-Neuhermsheim.

“Hãy trả của hoàng đế cho hoàng đế ; và của Thiên Chúa cho Thiên Chúa”(Matthêô, 22, 21) “Gebt dem Kaiser, was dem Kaiser gehört; und Gott, was Gott gehört”(Matthäus, 22,21) Thánh lễ tạ ơn trong tháng Mân Côi Mannheim-Neuhermsheim. Chủ nhật ngày 19 tháng 10 năm 2014. Nước Đức đang vào Thu. Lá vàng phủ đầy đường, trời có nắng ấm càng làm cho nàng Thu kiều diễm hơn… Vào lúc 14 giờ 30 linh mục Dominik Trần Mạnh Nam cùng cộng đoàn công giáo Mannheim và vùng phụ cận (vpc) đã gặp nhau tại nhà thờ Maria Königin tại Mannheim-Neuhermsheim đề cử hành thánh lễ tạ ơn trong tháng Mười, còn được gọi là tháng Mân Côi. Bài Thánh Kinh hôm nay kể về nhóm Biệt phái Pharisiêu đã gài bẫy Chúa Giêsu qua câu hỏi: “Được phép nộp thuế cho hoàng đế hay không?” Chúa Giêsu bảo họ đưa cho Chúa một đồng tiền và hỏi : “Của ai đây, hình này và chữ khắc đây ?” Họ trả lời: “Của hoàng đế”.” Ngài bảo họ: “Vậy thì hãy trả của hoàng đế cho hoàng đế ; và của Thiên Chúa cho Thiên Chúa”. Nghe thế, họ kinh ngạc, rồi bỏ Ngài lại, họ đi ra. (Mt, 22, 15 – 21) Bắt đầu bài giảng Lm. Nam gợi ý cho giáo dân thấy là tất cả chúng ta đều là những người lữ hành trên con đường về Nước Chúa. Qua ví dụ nhỏ là thường Lm. Tuyên Úy cùng cộng đoàn Mannheim và vùng phụ cận cử hành thánh lễ tại nhà thờ lớn St. Pius ở Mannheim-Neuostheim, song hôm nay vì ở đó có chương trình khác nên cộng đoàn dời qua giáo xứ Maria Königin ở Mannheim-Neuhermsheim, chỉ cánh nhau khoảng 2 – 3 cây số,  nhỏ hơn song rất ấm cúng nhờ số người đến dự lễ khá đông. Giống như những người lữ hành, nay đây mai đó, cộng đoàn Mannheim và vùng phụ cận cũng rất uyển chuyển với những thay đổi bất ngờ.   Vì thấy giáo dân, nhất là giới trẻ và các em thiếu nhi rất đông, nhất là một số em chơi rất giỏi các nhạc khí, Lm. Nam gợi ý thành lập thêm một ca đoàn thiếu nhi “cạnh tranh” với ca đoàn “người lớn” Sêraphim. Ngài cũng nhắc lại ý cầu nguyện của Đức Giáo Hoàng: “Cầu xin Chúa ban hòa bình cho những nơi trên thế giới đang bị tàn phá bởi chiến tranh và bạo lực. Cầu cho Ngày Thế giới Truyền giáo đánh động mọi tín hữu niềm khát khao và nhiệt tâm mang Tin Mừng đến cho toàn thế giới.”. Đặc biệt chúng ta cần lưu ý đến bổn phận và trách nhiệm tái truyền giáo tại Âu Châu. Sau đó Lm. Nam có một câu đố, người nào có  “can đảm” muốn trả lời thì giơ tay mặc dù chưa biết câu đố đó ra sao. Cả nhà thờ ồ lên cười vì không ai muốn “can đảm” kiểu chết người này. Câu đố đó như sau: Trên một chiếc ghe có ông vua, ông bố và đứa con. Chiếc ghe lật, ta chỉ có thể cứu được một người. Ta sẽ cứu ai ? Sau một lúc suy nghĩ thì chị Hà ở Heidelberg đã giơ tay và trả lời là sẽ cứu người nào nhẹ nhất, vì những người nặng thì đã chìm lỉm rồi. Linh mục Nam khen câu trả lời hay và khen phái nữ Việt Nam “can đảm” vì là  người giơ tay đầu tiên. Sau đó Lm. Nam đưa thêm môt câu đố thứ hai: Một người đàn ông đi hỏi vợ. Bà mẹ “vợ tương lai” đưa ra câu đố: Trên một chiếc ghe có mẹ vợ, bố vợ và vợ. Ghe lật, chỉ có thể cứu được một người, anh cứu ai ? Cả cử tọa nhao nhao, đa số đều bảo sẽ cứu vợ. Lm. Nam nói Ngài sẽ trả lời như sau: Anh ấy sẽ cõng mẹ vợ vào trong bờ, sau đó anh nói với mẹ vợ rằng: Bây giờ con sẽ bơi ra lại để…. cùng chết với vợ con.   Lm. Nam cho rằng câu hỏi mà nhóm Pharisiêu đặt ra với Chúa Giêusu hoặc những câu đố trên có mục đích muốn biết lập trường của chúng ta. Tùy hoàn cảnh sống và nền văn hóa, giáo dục… mà có thể mỗi người sẽ có câu trả lời khác nhau. Trong cuộc sống hằng ngày ai trong chúng ta cũng có nhiều vai trò và đều có những chọn lựa lớn nhỏ… Lm. Nam kết luận là mỗi người chúng ta đều phải nỗ lực làm tròn trách nhiệm theo lương tâm và lý trí. Sau Thánh lễ Lm. Nam và cộng đoàn vào hội trường để trò chuyện với nhau bên tách trà, miếng bánh. Ông Vũ Duy Minh, thành viên của ban chấp hành từ những ngày đầu thành lập cộng đoàn vào thập niên 1980, đã đứng lên từ giã cộng đồng vì gia đình ông sắp dọn qua tiểu bang khác. Ông cầu chúc ban chấp hành đương nhiệm nhiều thành công và ông mong ước rằng những thế hệ trẻ sẽ sẵn sàng đứng ra gánh vác trách nhiệm. Ngoài cô chú Vũ Duy Minh còn có bác Hồ Văn Thái, cô chú Nguyễn Trọng Hào, anh Hoàng Văn Đoàn, anh Trịnh Đỗ Tôn Vinh, cô chú Trần Hữu Khiêm, ông Hoàng Trọng Hanh… là những cựu thành viên BCH của cộng đoàn Mannheim và vùng phụ cận.   Hôm nay cũng có mục quảng bá những CDs  của Lm. Xuân Đường, dòng Chúa Cứu Thế, để giúp đỡ cho học sinh, sinh viên nghèo ở Việt Nam. Số tiền bán CDs thu được là 110 Euro, và số tiền ủng hộ là 45 Euro. Ngọc-Hương
......

Hãy chỉ đập tan khu Tiền sảnh khi nó đã thối um

(Ghi chép từ 15.05.2014 ở Schwäbisch Hall-CHLB Đức) Thế Dũng & Josef Haslinger tại Hội nghị thường niên của PEN Đức tại Marbug tháng 05.2013 (Photo: Simone Ahrend) 1.Giáo sư –Tiến sĩ Josef Haslinger Ông sinh năm 1955, là nhà văn  Đức gốc Áo. Nghiên cứu  Triết học, khoa học sân khấu và ngôn ngữ Đức tại Vien. Từ 1976 đến 1992, xuất bản Tạp chí Wespennest và năm 1980 đã trở thành Tiến sĩ Triết học. Từ 1996, ông là Giáo sư Triết học Của Đại học tổng hợp ở Freistaat Sachsen. Là tác giả của nhiều tập tiểu luận quan trọng như: Mỹ học của tiểu thuyết ( 1981) - Chính trị của Cảm xúc (1987)-Sự khốn khó của nước Mỹ ( 1992), Sự kết thúc của văn hóa ngôn ngữ? Bàn về số phận của Viết, Nói và Đọc (2003)…Ngoài ra ông còn xuất bản nhiều tập truyện ngắn và tiểu thuyết. Thoạt tiên ông nổi tiếng với tiểu thuyết Opernball ( 1995) sau đó tiểu thuyết Das Vaterspiel ( 2000) và mới đây là tiểu thuyết Jachymov ( 2011). Hiện ông  là lãnh đạo của Viện Văn học Leipzig. Từ tháng 05 năm 2013, tại Hội nghị thường niên của Văn Bút CHLB Đức tại Marburg, ông đã được bầu là Chủ tịch của Văn Bút Đức. Ông hy vọng vào lớp trẻ cho rằng châm ngôn „ Hãy chỉ đập tan khu Tiền sảnh khi nó đã thối um“ là một lời Đề từ đẹp của Eduard Mörike vì nó rất thích hợp và gắn bó với văn chương. 2.Gắn bó với Tự do bằng cả danh dự                                                                  Trước thềm Hội nghị Văn Bút Đức 2014, Nữ văn sĩ Irene Ferchl (http://de.wikipedia.org/wiki/Irene_Ferchl), Chủ bút „Literaturblatt für Baden-Württemberg“ ( www.literaturblatt.de) có cuộc trò truyện với  Nhà văn Josef Haslinger – Chủ tịch Trung tâm Văn bút CHLB Đức. Gắn bó với Tự do bằng cả danh dự là tựa đề của cuộc chuyện trò.   Irene Ferchl:Trước đây một năm anh đã được bầu chọn  làm Chủ tịch Trung tâm Văn bút CHLB Đức. Anh có những dự định gì ?   Josef Haslinger: Tôi có ấn tượng  là PEN Đức với hơn 700 Hội viên của nó là một cộng đồng khó nhận diện. Đời sống Hội đoàn  cũng sẽ  phát triển mạnh ở địa phương. Một Hiệp hội lớn cần biết tạo cơ hội một chút. Thoạt tiên tôi bắt đầu lo lắng tới điều đó, cần tiếp cận  bổ sung nguồn thu, tiến hành trôi chảy các cuộc gặp gỡ để các hội viên có thể trao đổi nghề nghiệp với nhau trong các mối quan hệ. Cuối tháng Chín, tôi sẽ tổ chức một cuộc gặp gỡ của các tác giả của miền Trung Đức tại Viện văn học, để trao đổi kinh nghiệm nghề nghiệp và báo cáo cho sinh viên biết về những dự án sinh hoạt của họ trong khuôn khổ của PEN. Những cuộc gặp gỡ như thế nên được tiến hành đều đặn trong các Hội nghị thường niên theo mỗi nhu cầu và ở từng địa phương khác nhau.   Irene Ferchl:Đã qua rồi cái thời mà  PEN  có nhiệm vụ như là nhiệm vụ của Hội nhà văn, nó không nên tiến hành  công việc vận động hành lang cho các văn sỹ, ngược lại nó hoạt động như là một tổ chức trợ giúp và bảo vệ cho các tù nhân chính trị đối với các tác giả bị truy bức và đàn áp trên khắp thế giới…   Josef Haslinger: Vâng.PEN có một nhiệm vụ quốc tế. Mặc dù  cách ngôn của Catherine Amy Dawson-Scott nữ sáng lập viên Văn Bút Anh quốc 1921- và của John Galsworthy - vị Chủ tịch đầu tiên là : „no politics, under no circumstances“- Không chính trị , bất vụ lợi. Họ muốn tránh xa các vấn đề chính trị và hướng về những nhịp cầu văn hóa. Đương nhiên đó là  những kinh nghiệm sau chiến tranh Thế giới thứ nhất nhưng hơi bị lãng mạn. Bởi vì sự thực thi công vụ  cho quyền tự do bày tỏ quan điểm và sự hiểu biết lẫn nhau giữa các dân tộc đã được trình bày trong Hiến chương Văn Bút, đã luôn luôn có xu hướng chính trị. Năm 1924, Trung tâm Văn Bút Đức đã được thành lập nhanh chóng do sự xâm nhập của Chủ nghĩa Phát xít, mười năm sau, Văn Bút Đức lưu vong đã được hình thành. Sau 1945, điều quan trọng nhất là nó đã thắt chặt được những mối quan hệ Quốc tế, đã lo toan được cho nhiều đồng nghiệp ở các quốc gia khác và tiến hành đấu tranh cho tự do ngôn luận. Xóa bỏ sự kiểm duyệt toàn cầu bởi  hệ thống giám sát kỹ thuật số đã trở nên mối  hiểm nguy  rộng lớn mà chúng  tôi  phải tiến hành: đó là một nhiệm vụ không biên giới. PEN đã tiến hành thảo luận về điều ấy. Đây là một nhiệm vụ quan trọng.   Irene Ferchl:Tất nhiên vụ Xì căng dan NSA đã trở nên một chướng ngại lớn trong lúc này; nhưng không vì thế mà những chương trình khác lại trở thành nhỏ bé! Josef Haslinger: Chương trình Các Nhà văn trong tù và Các nhà văn lưu vong là hai Dự án quan trọng nhất. PEN Đức được phép thật sự kiêu hãnh vì đã kéo dài được chương trình Các nhà văn Lưu vong  trong suốt 15 năm qua, việc đó là điều có ý nghĩa hơn cả. Chúng tôi đã là người tiên phong trong việc này. Chỉ ở Nauy, ở Mỹ và ở Anh thì chương trình này mới  có thể so sánh được với PEN Đức. Cũng nhờ  sự giúp đỡ của Chính phủ cộng hòa liên bang mà chúng tôi đã có chút đền đáp lại  như vậy đối với những gì mà thế giới đã từng làm cho các tác giả Đức. Dần dần, PEN Đức đã chu cấp được tám căn hộ ở tám thành phố của nước Đức, các tác giả được  thu xếp ở đó khi họ họ cần phải đào thoát khỏi quê hương. Một số ít  có khả năng hồi hương, hầu hết các trường hợp thì trước tiên tìm cách ở lại, sau đó có thể tổ chức hướng đi mới; và tuy rằng không có áp lực về vật chất vì họ không chỉ  có chỗ ở mà họ còn được nhận học bổng. Việc này có thể diễn ra trong vòng ba năm. Bên cạnh đó chúng ta còn trợ giúp họ trong việc  tư vấn về pháp luật cũng như về các quan hệ khác nhau và  các vấn đề hàng ngày. Irene Ferchl:Lúc này các tác giả bị truy đuổi đến từ những quốc gia nào? Josef Haslinger: Những người nhận học bổng của chúng tôi đến từ Syrien, Tunesien và Bahrein, từ Trung Quốc, Việt Nam, và Georgien. Nhưng cũng có tác giả  đến từ Mexiko, đó không phải là quốc gia độc tài “cổ điển”. Ana Lilia Perez-Nữ nhà báo Mexiko cũng có mặt tại Schwäbisch Hall. ( http://es.wikipedia.org/wiki/Ana_Lilia_P%C3%A9rez_Mendoza). Chị  ấy đang điều tra về sự kết nối của giới tài phiệt dầu và các ông Mafia Matúy. Chị đã xuất bản cuốn sách của chị với sự đe dọa tới cái chết và điều đó khiến chị  không thể làm gì khác hơn là chạy trốn. Tất nhiên chúng tôi hy vọng Mafia sẽ không bảo lưu những lời lẽ cuối cùng và chị Perez có thể trở lại quê hương. Trong một trường hợp khác, chúng tôi đã dành một căn hộ trống cho một nhà văn, anh ấy sẽ đến từ Trung Quốc, trước đây anh đã bị cầm tù, vì chúng tôi tới quá muộn nên đã mất liên lạc với anh ấy. Chúng tôi đã thường xuyên cố gắng giữ liên hệ với Đại sứ quán và các kênh thông tin khác , vì trong  trường hợp như thế này thì vụ việc có khả năng xảy ra rất nhanh.Luôn luôn không hề  dễ dàng để mà đón được các nhà văn bị truy bức từ các xứ sở, đơn giản là vì hầu hết họ không thể tự do xuất cảnh theo đường du lịch. Thêm vào đó Luật lệ Đức, cũng không dễ dàng cho phép những người đào thoát tới đây một cách vô điều kiện. Chúng tôi lệ thuộc rất nhiều vào các cộng sự của các nhà chức trách Đức. Irene Ferchl:Trung Quốc là một nước thịnh vượng, sao lại có nhiều nhà văn vì bị truy đuổi  phải tới Đức? Josef Haslinger: Vâng, thực  sự là câu chuyện liên quan với một nước lớn, nhưng đó cũng là một nước mà ở đó quyền con người bị coi rẻ đến mức  tồi tệ nhất. Điều chú ý ở đất  nước này trong những năm mới đây là luôn luôn có nhiều Bloger rơi vào tình trạng bị  đàn áp lực và  bị bỏ tù; nhưng họ không còn giống như các tác giả cổ điển, xuất bản những cuốn sách, họ chỉ là những cây bút muốn vượt qua các biện pháp kiểm duyệt, muốn là cho người ta quan tâm đến mình bằng Internet. Irene Ferchl:P.E.N.  là sự viết tắt các  khái niệm về tác giả là Poets, là Esayists  và Novelists có nghĩa là Nhà thơ, Nhà tiểu luận, Nhà tiểu thuyết. Nhưng ở đó cũng có rất nhiều nhà báo, phóng viên nghĩa là tất cả những người của ngôn ngữ phê bình…   Josef Haslinger: Đó là từ trước kia trong cái nhìn rộng họ đã là “những người cầm bút”, người ta có thể nói về tất cả những người làm việc với ngôn từ. Như vậy các nhà văn cũng như các nhà báo đều có khả năng bày tỏ tới mức mã hóa  tất cả những gì dính líu đến tự do của ngôn ngữ. Trong những nước Đông Âu cũng như các nước Mỹ Latinh, độc giả luôn luôn trong tình trạng phải đọc ra những thông điệp chính trị  ẩn mật trong từng cuốn sách. Irene Ferchl:143 Trung tâm Văn bút tại 143 quốc gia đã kết nối với nhau như thế nào ?   Josef Haslinger: Mọi sự suôn sẻ qua Hội nghị hàng năm của Văn bút Quốc tế (http://www.pen-international.org/). Từ năm 1960, một Ủy ban về các nhà văn bị cầm tù đã được thành lập, đây là sự phối hợp các công tác dành cho các nhà văn, các phóng viên và những người làm sách bị truy bức và mỗi năm hai lần lại có một danh mục những cảnh ngộ được đưa ra.Trong đó sẽ công bố tất cả những thu thập về các tác giả đang bị truy bức, giam cầm ở khắp thế giới.(ví dụ:  http://www.pen-deutschland.de/de/informieren/caselist/) http://www.pen-deutschland.de/de/2014/10/24/vietnam-journalist-und-blogg... - ND) Trong những trường hợp khẩn cấp Văn Bút quốc tế sẽ tham gia kêu gọi hành động. Sẽ sử dụng các kênh ngoại giao, viết thư tới các vị Thủ tướng, các Tổng thống và các vị Đại sứ; nhưng những người bị truy bức cũng có thể được bảo đảm bởi sự tương trợ của các đồng nghiệp của họ. Trường hợp xấu nhất, khi tai nạn đã xảy ra và tác giả đã vào nhà giam mà không ai hay biết. Ở tình huống này, người ta cần nhờ cậy tới sự đánh động vào ý thức của truyền thông cũng như của các chính khách, đây cũng là một giúp đỡ đạo lý quan trọng. Irene Ferchl:Sự thay đổi địa điểm Hội nghị thường niên của Trung tâm Văn Bút CHLB Đức có vai trò gì? Nó phục vụ cho những hoạt động công chúng?   Josef Haslinger: Điều đó  quan trọng vì dân chúng sẽ có khả năng cảm nhận sớm nhất về các thông tin và gặp gỡ  PEN. Sau Schwäbisch Hall chúng tôi sẽ mời tất cả những người chăm sóc các nhà văn lưu vong, không phải là lần cuối, cũng là để giới thiệu họ với các hội viên của chúng tôi. Để họ có thể đến với nhau một cách tận tụy, trung thành trong những cuộc trò chuyện, về những vấn đề, những công việc riêng ở nước Đức, sự trao đổi ấy cũng quan trọng không kém sự bày tỏ quan điểm trước những xung đột quốc tế. Chúng tôi không phải là một doanh nghiệp hiện đại  cần tới sự trợ giúp của các tư vấn tiếp thị để đánh bóng mình trong  công chúng, ngược lại chúng tôi cần thiết một sự giúp đỡ của những ý tưởng đồng điệu. Sẽ rất tốt cho điều đó khi thay đổi địa điểm và hội nghị ở những thành phố nhỏ sẽ tốt hơn ở những thành phố lớn bởi vì ở đó sự quan tâm tới công việc của chúng tôi sẽ được tập trung cao độ hơn.   Irene Ferchl:PEN họp ở   Schwäbisch Hall dưới phương châm: “Hãy chỉ đập tan khu tiền sảnh khi nó đã thối um”-( Brich nur die Dielen auf, wenn es um dich stinkt“. Đồng thời Hội nghị thường niên lần này cũng khởi đầu bằng chương trình mùa hè văn chương 2014 với đề tài: Ngôn ngữ là những hành động? Josef Haslinger: Đó là một lời đề từ đẹp của Eduard Mörike (http://de.wikipedia.org/wiki/Eduard_M%C3%B6rike) nó rất thích hợp và gắn bó với văn chương. Đó là đòi hỏi can thiệp  vào tình trạng hôi thối chứ không phải cam chịu sự thối um và còn mang ý nghĩa thừa nhận  sự Ủy thác về một sứ mệnh nhân quyền. Irene Ferchl:Anh mong muốn gì cho thời kỳ mới khi anh là Chủ tịch của Văn Bút CHLB Đức? Josef Haslinger: Chủ tịch và Tổng thư ký - Từ năm vừa rồi mới làm việc với Regula Venske-một nữ Tổng thư ký.  Chúng tôi làm việc với  một cương vị danh dự ( không lương bổng-ND), bởi dù người ta không thể làm việc này mãi mãi, (có khi ngắn hơn cũng thích) thì vẫn phải dành cả trái tim cho công việc. Ở Văn Bút (P.E.N.), là một danh dự ; nhưng là một sự tự trọng, mà trước hết sự tự trọng này cần phải gắn bó với mục đích của PEN một cách xứng đáng.   3. Nguy hiểm nhất là tình trạng ở Thổ Nhĩ Kỳ    Stefan Kister Foto: Achim Zweygarth            Simone Ahrend, Thế Dũng & Liu Dejun Đây cũng là tựa đề một cuộc phỏng vấn. Người hỏi là Stefan Kister, phóng viên của Báo Người Stuttgart ( Stuttgarter Zeitung)  và người trả lời vẫn là Nhà văn Josef Haslinger.   Stefan Kister:Thưa ông Haslinger, hiện nay khi người ta bận rộn với cuộc khủng hoảng số một ở Ukraine, động chạm tới nhiều nhà văn, họ cực kỳ cấp bách, nhưng lại không chạm tới PEN. Vì sao vậy?   Josef Haslinger: Mới đây ở Warschau mới khai mạc một Hội nghị của P.E.N. ở các nước Đông và Trung Âu, họ sốt sắng với tình hình ở Ukraine. PEN không chỉ tuyên truyền về sự  tự do của ngôn ngữ như là một châm ngôn cơ bản  mà nó còn cổ vũ cho sự hòa giải của dân tộc. Dù sao đi nữa PEN sẽ hoạt động ở Ukraine; nhưng nó sẽ  không làm bằng cách phỏng vấn từng nhà văn riêng lẻ mà sẽ tìm ra một con đường cho mọi nhà văn.   Stefan Kister:Trong khi nhà văn Jörg Albrecht (http://www.sueddeutsche.de/kultur/nach-zwangsaufenthalt-joerg-albrecht-d...) bị bắt 14 ngày trước khi cuộc trao đổi văn hóa ở Abu Dhabi  vì ông ta không hay biết gì về các kênh thông tin ấy. P.E.N. Đức đã lên tiếng phản đối. Việc đó có đạt được kết quả gì không?   Josef Haslinger: Công chúng. Họ là động lực quyết định trong việc phản kháng. Ai là người gây chuyện cho người khác không thể không nhận ra. Và ai  gây ra chuyện nên biết là người ta đã vào cuộc vì ông ấy. Hôm qua Albrecht đã được phóng thích. Stefan Kister:Trước đây một năm  với chương trình mà ông đã khởi sự để P.E.N. vào cuộc một cách rõ rệt. Ông đã tiếp tục như thế nào để đạt được điều đó?   Josef Haslinger: Về mặt này còn một số việc phải làm. Chúng tôi đã tiến hành được rất nhiều cuộc hội thảo. Một nhiệm vụ chính của chúng tôi là giúp đỡ các tác giả lưu vong, chúng tôi đã tư vấn, đã giới thiệu họ với công chúng. Ví dụ như ở Schwäbisch Hall hôm nay, nữ phóng viên Mexikannische Ana Lilia Perez (http://es.wikipedia.org/wiki/Ana_Lilia_P%C3%A9rez_Mendoza), sẽ báo cáo với Hội nghị chúng ta về sự truy nã đã khiến cô ấy bị mắc kẹt với giới buôn lậu ma túy, giới đầu nậu dầu hỏa và chính phủ Mexiko. Stefan Kister:Với PEN rất nhiều người chỉ nghĩ tới tẩu thuốc lá cùng gọng kính đồi mồi và phần lớn ở đây là người đã già. Vậy Hội có vấn đề về lớp trẻ kế cận hay không?   Josef Haslinger: Ông cũng  có thể nghĩ tới Hội viên Juli Zeh (http://de.wikipedia.org/wiki/Juli_Zeh) của chúng tôi,  tới Jane Teller của PEN Đan Mạch (http://de.wikipedia.org/wiki/Janne_Teller), tới Priya Basil của PEN Anh quốc (http://de.wikipedia.org/wiki/Priya_Basil) tất cả họ là các tác giả của thế hệ trẻ, họ đã kêu gọi chống lại sự  giám sát công chúng một cách rộng rãi, với một tinh thần toàn cầu đã được báo chí công bố. Tôi là kẻ già nhất trong nhóm khởi xướng. Mới đây sự kêu gọi này đã được giới thiệu ở Straburg.  Martin Schulz Chủ tịch Nghị viện Châu Âu đã nói về điều đó (http://de.wikipedia.org/wiki/Martin_Schulz). Vào mùa Thu, Đại hội đồng Liên hiệp quốc sẽ khởi động việc này. Stefan Kister:Ông cũng là lãnh đạo của Viện Văn học Leipzig. Vậy PEN cũng là một chủ đề  đối với sinh viên của ông?   Josef Haslinger: Ở Leipzig tôi có một kênh tiếp cận với thế hệ tác giả trẻ. Các sinh viên ở đó đã có sáng kiến cho sự trợ giúp thực hiện Dự án Lưu vong. PEN trân trọng tiếp nhận. Tất nhiên tôi không thử nghiệm, mọi chuyện đều gấp rút cuốn hút vào PEN. Hình như tôi có vẻ dở hơi khi  để mọi người quen ở đó cứ tụ tập quanh mình. Stefan Kister:Theo một sự ghi nhận đầy ác ý thì ở Viện văn học đã xuất hiện một thứ văn chương  Đức,  được  những người trẻ tuổi phi chính trị thể hiện ở nơi mà cuộc sống của họ đang bội thực sung sướng. PEN đã có những hoạt động gì với các tác giả ấy, vì nó đã mạo hiểm hy sinh cả  thân xác lẫn sự sống của họ ?   Josef Haslinger: Tuyệt,  nước Đức là một xã hội  thịnh vượng. Leipzig cũng vậy nhưng ở đó cũng có những tác giả  đã nhận ra những mặt khác, không chỉ có Clemens Meyer (http://de.wikipedia.org/wiki/Clemens_Meyer_(Schriftsteller)) và Sasa Stanisic(http://de.wikipedia.org/wiki/Sa%C5%A1a_Stani%C5%A1i%C4%87). Chúng tôi có nhiều sinh viên tới đây với nhiều lý do di cư  và những người khác thì tới từ thân phận dưới đáy. Rõ ràng, con người lớn lên dưới các mối quan hệ tử tế và sinh lợi khi các vấn đề khác lại xẩy ra từ những vùng có chiến tranh. Người ta có thể trách mắng họ ư ? Điều đó chắc chắn thuộc về nhiệm vụ của PEN, đó là sự đánh thức ý thức chính trị và ý nghĩa dấn thân vào một xã hội dân sự cho các tác giả Stefan Kister:Vài năm trước, trước khi ông trở thành Chủ tịch Văn Bút CHLB Đức, có lần ông đã nói thời kỳ của các Hội đoàn đã qua. Josef Haslinger: Yêu cầu của công việc văn chương  trên nước Đức thì  Văn Bút không còn là một Hiệp hội theo nghĩa truyền thống. Đó đã là sự pha trộn can thiệp của một diễn đàn quốc tế.   Stefan Kister:Sự can thiệp quốc tế còn quá ít trong chính trị? Josef Haslinger: Sự can thiệp tự nó là không có giá trị. Trước đây đúng 100 năm, khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất bắt đầu, 93 tác giả Đức đã có lời kêu gọi tuyên truyền chiến tranh với sự tô vẽ cho một nòi giống thượng đẳng bởi “những người da đen đang chống lại nòi giống da trắng” nhằm chống đối nước Pháp và nước Anh. Nhiều chữ ký khác nhau đã được ký dưới tên của tác giả văn chương Nobel Gerhart Haupmann.( http://de.wikipedia.org/wiki/Gerhart_Hauptmann) Sau chiến tranh, cũng vì nguyên nhân như vậy PEN đã kêu gọi, người ta muốn lập ra một diễn đàn, ở đó các nhà văn không phục vụ sự tuyên truyền chiến tranh, ngược lại họ sẽ phụng sự cho sự hiểu biết lẫn nhau giữa các dân tộc.   Stefan Kister:Châm ngôn cho Hội nghị năm nay là một trích dẫn từ Eduard Mörike:” Hãy chỉ đập tan Tiền sảnh khi nó đã thối um”. Sự thối um này luôn hiện hữu ở đâu? Josef Haslinger: Khi người ra nhìn vào các nước láng giềng của Châu Âu, thì thấy trước hết sự bốc mùi này luôn luôn  xẩy ra ở Thổ Nhĩ Kỳ. Đó thực sự là một sự phát triển tụt lùi. Trong một ngàn trường hợp các nhà văn bị truy nã mà Văn bút Quốc tế theo dõi thì riêng Thổ Nhĩ kỳ đã làm tới 400. Những nước đã làm điều gớm guốc đó là Trung Quốc, Việt Nam và Iran đã vượt lên như là một chính quyền mật vụ tiến hành  trấn áp tự do ngôn luận. Điều đó cũng liên quan đến một phương diện quan trọng khác: sự phát triển của kỹ thuật số. Sự gia tăng bắt bớ hàng loạt các Bloge, nhưng người ta không nhận ra các tác giả. Họ viết dưới những cái tên ảo trên mạng và đã bị tống giam công khai với  tên thật của mình.   Stefan Kister:Trong khi người ta mở hội mừng  mùa Xuân Ả Rập vì đã có mạng Internet như một khí cụ tự do.Từ lúc Snowden làm một cú huých đã luôn luôn xuất hiện nhiều hệ thống đàn áp trong thể giới ảo Josef Haslinger: Từ 2012, trước  Snowden, Văn Bút Quốc tế đã đưa ra một công bố về tự do ngôn luận trong kỹ thuật số. Trong đó đã cảnh báo về độ nguy hiểm của sự nghe lén đối với quyền tự do cá nhân và những nẻo sâu kín của con người. Công bố này sẽ đưa ra đòi hỏi mọi dữ liệu cá nhân không được phép đưa cho những bàn tay lạ. Điều đó cũng quan trọng như những công việc của PEN lúc này,  chúng ta đã biết chính xác rằng sau “phi vụ” NSA ( National Security Agency - http://www.stern.de/politik/edward-snowden-91740791t.html) – việc đó sẽ là một nhiệm vụ trung tâm,  đây là cuộc vật lộn của công lý chống lại  sự xóa bỏ sự minh bạch.                         4. Can đảm trước vương quyền.   Tiến sĩ Josef Haslinger-Giáo sư Triết học Chủ tịch Trung Tâm Văn Bút CHLB Đức (Photo:Thế Dũng) Từ nhiều năm nay, trang mạng của văn Bút Đức  đã nhiều lần đưa tin, lên tiếng bênh vực bảo vệ các tù nhân lương tâm, các nhân vật đấu tranh cho nhân quyền và tự do ngôn luận tại Việt Nam.Tôi đã dịch  hai cuộc trò chuyện của Irine Ferchl & Stefan Kister với nhà văn Josef Haslinger từ Đức ngữ để bạn đọc Việt tường tận phần nào; cũng là để tỏ lòng tri ân với PEN Đức. Riêng Nữ tác giả sinh năm 1974 (tuổi Giáp Dần) Juli Zeh, niềm tự hào của Văn Bút Đức, phải có một bài giới thiệu riêng. Bởi, ngày 15.05.2014, nữ văn sĩ này đã viết một bức thư ngỏ gửi Thủ tướng Angela Mergel (http://www.faz.net/aktuell/feuilleton/offener-brief-an-angela-merkel-900...) nhưng đến nay nữ Thủ tướng Đức vẫn im ắng và nữ văn sĩ thỉnh thoảng đối thoại trên ti vi về sự xâm phạm tự do cá nhân trong xã hội hiện đại thời kỹ thuật số và cả những câu chuyện nguy hiểm về quyền con người ở Thổ Nhĩ Kỳ. Cô xứng đáng được nhắc đến như một niềm tự hào của văn chương Đức đương đại trước thềm Hội nghị. Lần này, Hội nghị thường niên văn bút CHLB Đức khai mạc tại Khán phòng Ủy ban thành phố Schwaebisch Hall vào hồi 18:00 ngày 15.05.2014. Thị trưởng Hermann-Josef Pelgrim đọc lời đề dẫn. Khác với năm trước, Chủ tịch văn bút quốc tế  John Ralston Saul nhập đề trực tiếp bằng một thứ  Anh ngữ hết sức linh động và hóm hỉnh làm cho cử tọa không kiềm chế nổi những tiếng cười đồng cảm tinh tế. Không ngờ lời khai mạc ngắn gọn xúc tích không cà vạt  của Nhà văn kiêm giáo sư Tiến sĩ Triết học Josef Haslinger - Chủ tịch  trung tâm văn bút CHLB Đức đã lập tức dẫn dắt  các nhà văn vào chủ đề  khai mạc: Sự can đảm trước Vương quyền để tưởng nhớ tới nhà văn Christian Friedrich Daniel ( 1739-1791-http://de.wikipedia.org/wiki/Christian_Friedrich_Daniel_Schubart) và khởi sự cho cuộc gặp gỡ với các hậu duệ của ông dưới chủ đề Can đảm trước vương quyền. Các nhà văn can đảm trước vương quyền từ 8 quốc gia được nhận học bổng của PEN Đức là khách mời của Hội nghị lần này gồm: Ana Lilia Perez đến từ Mexiko, Bloger Người Buôn Gió (http://nguoibuongio1972.blogspot.de/) đến từ Việt Nam, Liu Dejun đến từ Trung Quốc, Qassim Haddad đến từ Bahrain, Zaza Burchuladze đến từ Georgie, Shahla Adouani đến từ Tunisien và Amer Matar đến từ Syrien.   Từ tháng 9  năm 2013, người  điều hành Văn Bút Đức đã thông báo cho tôi về việc Người Buôn Gió sắp hết hạn tạm trú trong tư cách khách mời của Thị Trưởng Weimar để trở thành khách mời của PEN Đức.  Giữa tháng 11 năm  2013, anh ấy sẽ chuyển về căn hộ ba phòng tại Berlin. Sandra Weiles Guia & Kerstin Martini thay nhau nhắn nhủ : anh cố gắng liên hệ với  Bùi Thanh Hiếu và có thể giúp  anh ấy trong những giao tiếp hội nhập với Berlin. Sau khi đi Khackov về, tôi liên hệ với Gió ngay từ cuối tháng 09.2013. Biết tôi có việc phải về Việt Nam từ 16.11.2013, Gió giới thiệu tôi gặp anh Ph. ở Berlin để mang giúp Gió chút quà về Việt Nam cho vợ, tôi ok ngay. Biết tôi không thể cùng Gió tới München trong một cuộc sinh hoạt văn chương vào giữa tháng 12.2013 và tới đầu tháng 05 mới sang lại Berlin cho nên hai chị Văn bút Đức cứ thấp thỏm nhắn tôi nhớ rủ Gió đi họp cùng mặc dù thi thoảng các chị vẫn liên hệ với người thân của Gió ở Berlin để biết Gió bay nhảy ra sao.   Hai chị chu đáo quá đỗi chỉ vì sợ Gió cô đơn lạ tầu lạ xe lọ mọ đường trường. Có lúc tôi nhắn với Kerstin Martini là chị yên tâm đi. Đã được mời tới Weimar, đã sống ở Đức ngót một năm giời thì chàng Gió có thể một mình lãng du khắp nơi khắp nẻo. Có lẽ hai chị không tưởng tượng nổi là ngay trong thời gian tá túc ở Weimar, không mấy khi Gió ở yên một chỗ. Lúc thì Gió sang Praha, khi thì Gió ở Budapet. Đi nhiều viết nhanh. Với  quần bò áo da ba lô nặng vai một mũ lưỡi trai và hai Ipad Bloger Người Buôn Gió là tay giang hồ hay chữ có tiếng. Dù 08.05.2014, mới về lại Berlin nhưng tôi vẫn kịp hẹn với Gió cùng đi biểu tình và chốt lại ngày giờ hai anh em lên chung một toa tầu xuống Schwaebisch Hall.                            Từ phải sang: Người Buôn Gió, Thế Dũng và Dr.Christian Ulmer-Leahey Chúng tôi đã nhìn thấy nhau lần đầu tiên rất nhanh trong và sau cuộc biểu tình chống Trung cộng đặt giàn khoan khổng lồ vào hải phận Việt. Chiều ấy, ở Berlin  chúng  tôi vừa nhún vai nhìn nhau  khi nghe tin dư chấn bạo loạn đã rầm rập chuyển động từ Bình Dương Đồng Nai ra Vũng Áng Hà Tĩnh mà lòng ngao ngán không dám ngóng ngày Biển Đông lặng sóng. Gió bảo tôi, mẹ kiếp hôm biểu tình, vì mải chụp ảnh lúc anh bị thằng Cường Liều giật thơ em không hề biết. Mãi đến khi xem Video clip của tv đồng xuân mới rõ.Chó thật. Tôi cười nhẹ cảm ơn. Có người đã phát khóc và có nhiều người đã kịp thời nổi giận với hành động của Cường Liều. Cũng may, trong những ngày này, đất nước mình không phải trông cậy vào vào sự can đảm của các nhà thơ cũng như sự dũng mãnh của thằng đi cướp Thơ. Gió gật gù, em xem cái Clip của Đồng Xuân TV thấy anh quyết không rời vị trí. Cũng lỳ phết. (http://dongxuantv.com/index.php/vi/dong-xuan-tv/Dong-Xuan-TV/The-Dung-bi... một nguồn khác: https://www.facebook.com/photo.php?v=1398607630425797) Lúc đó, trong mắt anh, Cường Liều giống như một thằng bạn dại, như một trở ngại phải vượt. Sự hùng hổ của Cường thật đáng thương. Anh không quan tâm. Hình như anh đã quát nó rất to vì quá bực mình rồi giật ngay lại tờ thơ bị cướp để đọc tiếp. Lúc ấy, anh chỉ quan tâm đến Thơ và cộng đồng biểu tình đang ho to “ Đoàn kết ! Đoàn kết!”. Anh phải đọc bằng hết những câu mà anh cần đọc. Không có micro thì anh đọc thật to. Đọc để „Đả đảo luật rừng trên Thái Bình Dương“. Anh cũng luống tuổi rồi. Thực lòng phải cảm ơn Ngõ Phất Lộc đã sinh ra một thằng bản lĩnh như em. Em làm anh bớt cô đơn. Khi đối diện với thế sự muôn chiều giữa tứ bề cam tâm cam phận câm lặng, nhiều lúc vì thấy có những khí phách  như Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, như Huỳnh Ngọc Tuấn, như Huỳnh Thục Vy, Huỳnh Trọng Hiếu, như Người Buôn Gió, như Đoan Trang, như Nguyễn Phương Uyên, như Đỗ Thị Minh Hạnh mà anh đã  lạc quan hơn. Anh Ba Sàm đã bị bắt, thật là khó tưởng tượng. Từ 2002, đi họp Hội nghị Văn Bút ở Đức, chưa bao giờ anh thấy người ta in dòng chữ Tự do Ngôn luận bằng tiếng Việt, hình như năm nay họ in tiếng Việt lên túi lưu niệm của Hội nghị  vì có em và có lẽ cũng là vì sự đàn áp tự do ngôn luận ở Việt Nam đang tới điểm đỉnh.                 Gió cười bảo, không có anh đi cùng chưa chắc em đã đi. Tiếng tăm ú ớ vừa ngại vừa buồn.Tôi bảo, chịu khó nghe, chịu khó học và nghị lực như em chả mấy lúc em  sẽ thao thao bất tuyệt. Kể cũng lạ. Là thằng tự cho mình sống như Gió đi dưới Trời lại gặp ngay được Người Buôn Gió chẳng phải là mình có duyên với nhau hay sao. Vì sao em lại lấy bút danh này ? Gió bảo, khi đời mình thiếu thốn cái gì thì mình hay tính chuyện đi buôn thứ đó. Đời em thiếu tự do nên em tính chuyện làm Người Buôn Gió. Đơn giản vậy thôi mà anh.   Ngay trong buổi tối, sau bữa tiệc khai mạc, thấy tôi với Gió cập kè, Christa Schuenke bảo tôi . Vào cuối tháng Năm này mình  muốn tổ chức một cuộc gặp gỡ với Người Buôn Gió ở Berlin đề nghị anh có mặt phiên dịch giùm. Tôi bảo, thật tiếc, cuối tháng Năm, Gió có chuyến đi Mỹ tới 10 tháng 06 mới trở lại Berlin. Christa Schuenke cười bảo không sao; nếu thế  để thu xếp vào dịp khác. Nữ văn sĩ này, nguyên là Phó chủ tịch Văn bút Đức, đã nhiều năm phụ trách Chương trình Nhà văn lưu vong. Qua chị, mà tôi biết  từ năm 2012 Văn Bút Đức đã mời Bloger Người Buôn Gió tới Đức nhưng Gió không xuất cảnh nổi ( để rồi mãi đến tháng 4 năm 2013 Gió mới tới Đức được vì thư mời của Thị Trưởng Weimar). Từ năm 2013, chị Franziska Sperr tiếp nhận và duy trì Chương trình này. Chị ấy là người biết được là Gió sẽ có khả năng ở lại Đức tới năm nào và làm thế nào để Gió được phép đón vợ con sang chơi. Trưa hôm sau, hội nghị có mục giới thiệu  8 nhà văn can đảm trước vương quyền  được nhận nhà ở và học bổng. Còn 2,3  phút nữa là Người Buôn Gió phải lên sân khấu, cùng với các khách mời để Hội nghị rõ mặt rõ tên mà tôi vẫn không thấy Gió trong phòng họp ( dù đã bảo trước và đã nhắn tin liên tục vì tưởng Gió  ra ngoài hút thuốc). Sandra Weiler Guia  ghé tai tôi lo lắng hỏi Người Buôn Gió đâu ? anh ấy sắp phải xuất hiện rồi. Tôi bảo Sandra yên tâm rồi vọt ra ngoài hiên. Thầm nghĩ, không khéo cu cậu chui về phòng tranh thủ viết bài. Thế là tôi allo vào số máy Lễ Tân khách sạn. Nhờ vị Lễ tân bấm chuông phòng  xxy gọi anh nbg xuống ngay phòng họp. Thật may, khi Gió đi ngang qua chỗ tôi ngồi cũng là lúc Franziska Sperr mời vị khách thứ tám, quốc tịch Việt Nam lên Tiền Sảnh. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì hoàn thành trách nhiệm, đủng đỉnh đi lại chọn hướng chính diện diễn đàn bấm vài kiểu ảnh mà Gió không thể tự chụp cho mình.                                                                                           Nữ văn sĩ Franzika Sperr giới thiệu Bloger Người Buôn Gió (Photo Thế Dũng) Ngoài nội dung Can đảm trước vương quyền, Hội nghị lần này  có một cuộc thảo luận  với 4 chuyên gia về truyền thông với chủ đề: Từ đa dạng đến đơn giản? hay là  Sự thay đổi trong truyền thông đại chúng do nhà văn Heinrich Peuckmann điều hành vào buổi chiều ngày 16.05.2014. Trong đêm văn chương buổi tối cùng ngày, hai nhà văn Irene Ferchl và Thomas Rothschild đã lần lượt giới thiệu 6 tác giả văn xuôi và thơ với những trích đoạn và những bài thơ tự chọn. Trong ngày thứ Bảy, 17.05.2014,  tôi và Người Buôn Gió  tùy ý, tùy tâm tự do vãng cảnh trong nhà thờ và cả hai đều chụp được khá nhiều ảnh. Buổi tối, liên hoan dạ tiệc tự chọn tôi và Gió ngồi cạnh nhau. Gió không uống được rượu, thỉnh thoảng lại ra ngoài trời hút thuốc cho đã. Nhạc sống người tươi ánh sáng lung linh mà Gió lúc nào cũng trầm tư, lẳng lặng. Người ở đây nhưng hồn Gió ở chỗ khác. Nhìn Gió thấy mình nên tôi cứ uống, cứ nói với bất cứ ai có thể nói được. Với Sabine Kebir, với Gió, với Simone Ahrend. Nói và uống từng ngụm vang đỏ để khỏi phải nghĩ miên man về những chuyện quá buồn và những cảnh trạng không đáng có.   Tác phẩm dành cho thiếu nhi của Goethe do Paul Maar cùng với 3 nghệ sĩ nổi tiếng của thành phố trình bầy vào buổi trưa Chủ nhật 18.05.2014 đã kết thúc chương trình với một dư vị trong sáng ngọt ngào. Dù sao đi nữa thì  Người Buôn Gió đã chứng kiến  toàn bộ một Hội nghị thường niên của Văn bút Bút Đức. Lúc ra tầu, Gió tắc lưỡi, em mà không cùng toa cùng chuyến với anh là em lượn xuống Nurberg luôn chơi với mấy thằng bạn hoặc nhẩy sang Áo chơi với anh Trần Ngọc Thành. Tôi cười, dù sao thì anh cũng phải làm tròn bổn phận tháp tùng vị  khách văn chương từ Ngõ Phất Lộc tới Schwäbisch Hall theo ủy thác của P.E.N. Đức chứ.  5. Hãy chỉ đập tan khu Tiền sảnh khi nó đã thối um  Ana Lilia Perez & Người Buôn Gió  Haupbahnhof Schwäbisch 18.05.14 (Photo: Thế Dũng)   “Cũng nhờ sự giúp đỡ của Chính phủ cộng hòa liên bang mà chúng tôi đã có chút đền đáp lại  như vậy đối với những gì mà thế giới đã từng làm cho các tác giả Đức”. Lời tri ân trong tâm thế hồi tưởng sâu sa của nhà văn Josef Haslinger khi trả lời phỏng vấn khiến tôi nghĩ đến hàng loạt chân dung lưu vong của các văn nghệ sĩ trí thức Đức trong thế kỷ trước. Quả vậy, kể từ khi Hittler đốt sách của hàng loạt các nhà văn thiên tả, tước quốc tịch Đức của nhà thơ kiêm kịch tác gia Berltolt Brecht, nhiều nước trên thế giới như Pháp, Thụy Sỹ, Mexiko, Mỹ..v..v…đã ra sức bênh vực, cưu mang rất nhiều thân phận lưu vong của văn chương Đức trong thế kỷ XX. Tôi nhớ tới cuộc đào thoát khỏi nước Đức để tới Pháp, tới Anh, tới Mỹ của Henrich Heine, của các văn sĩ trong gia đình văn sĩ Thomas Mann, của Anna Segher, của Maria Erich Remarque, của Max Frisch... Mười lăm năm phiêu bạt của Bertolt Brecht từ Đức, qua Đan Mạch, Thụy Sĩ, qua Pháp, qua Tiệp, qua Nga, rồi qua Mỹ, để rồi ông có thể trở lại Đông Berlin với một quốc tịch nước ngoài chấp nhận sống giữa vòng vây của mật vụ Đông Đức để thực hiện bằng xong giấc mơ nghệ thuật của đời mình cũng là công sức của nhiều quốc gia. Thực sự, trong thế kỷ 20, thế giới đã từng làm khá nhiều cho các tác giả Đức. Năm 1998, sau khi nước Đức thống nhất được 8 năm, hai Trung tâm Văn Bút Đông Đức và Tây Đức mới đủ cơ duyên hội nhập thành một. Quả thật, từ đó, Trung tâm Văn Bút CHLB Đức đã xứng đáng là một tổ chức tiên phong trong việc bênh vực và chăm sóc cho các nhà văn bị truy bức từ khắp thế giới để góp phần bảo vệ quyền tự do ngôn luận của Con người.   Tình cờ, trong lúc chờ tầu về lại Berlin, tôi và Người Buôn Gió gặp lại Ana Lilia Perez. Cô đi với mẹ về Hamburg nên chúng tôi lên cùng một chuyến tầu. Chúng tôi vui vẻ chuyện trò dăm ba câu lẫn Anh lẫn Đức trong những hơi thở thân tình. Nữ nhà báo Mexiko sinh năm 1977. Người Buôn Gió sinh năm 1972. Chụp ảnh lưu niệm cho nhau xong, sống mũi tôi cay cay khi nhìn thấy Gió nhanh nhẹn xách hộ cô Valy để Ana Lilia Perez rảnh tay đỡ mẹ già lên tầu. Bà vừa tất tả từ Mexiko tới Đức, cùng đi dự hội nghị với cô con gái can đảm trước vương quyền, đang vì bị truy sát mà phải chạy tới Hamburg sống nhờ. Từ khi biết Gió tới được Weimar rồi trở thành khách mời của PEN Đức, tôi rất mừng vì biết chắc thế nào Đại Vệ Chí Dị và Từ ngõ Phất Lộc tới Weimar cũng sẽ được xuất bản đàng hoàng và một văn tài của nước Việt sẽ có cơ hội từ chối sự thui chột. Chúng tôi chia tay với Ana Lilia Perez vì vé chỉ cùng hướng chứ không cùng toa.   Lúc tầu về Berlin được nửa đường, tôi hỏi Gió bao giờ thì em đón được vợ con sang ? Gió bảo, khi em đi Mỹ về cũng là lúc Tý Hớn và Liên nhà em tới được Berlin. Thế thì tuyệt. Vipen sẽ tổ chức Giới thiệu Thơ Việt ở Đức và Sách của Vipen vào ngày 28 tháng 6 năm 2014 ,( http://www.vipen.de/html/veranstaltungen.html) em cố gắng đến dự nhé. Vâng. Anh cứ báo địa chỉ. Nếu không mắc việc gì em sẽ tới. Tôi đã đọc và tôi biết, bút lực của Bloger Người Buôn Gió và của Ana Lilia Perez đều thuộc loại thẳng thừng, không nước đôi nước ba. Cả hai đều viết bằng nội lực của khát vọng tự do và nhân quyền trên xa lộ của những trái tim bay theo đường thẳng tắp. Những kẻ thích quanh co, dối trá rất e ngại, hãi hùng trước bút lực của họ. Họ không giống như các trí thức, chính khách không dám ném chết chuột chỉ vì sợ vỡ bình quý dù khi bình quý đã bốc mùi. Lành làm gáo, vỡ làm muôi, họ là các cây bút can đảm bất chấp hiểm nguy: sẵn sàng “chỉ đập tan khu Tiền sảnh khi nó đã thối um”. Thế Dũng Schwäbisch Hall – Berlin 15.5. -18.05. 2014 – 28.10.2014
......

Bản Lên Tiếng: Về việc CSVN trục xuất Nhà Yêu Nước Nguyễn Văn Hải

VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG Email: [email protected] - Web: www.viettan.org ****Bản Lên Tiếng   Về việc CSVN trục xuất Nhà Yêu Nước Nguyễn Văn Hải Hôm nay, Nhà Yêu Nước Nguyễn Văn Hải đã bị trục xuất khỏi đất nước thân yêu của ông và đang trên đường từ trại giam đến Hoa Kỳ. Anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải là người đầu tiên công khai kêu gọi toàn dân bảo vệ chủ quyền Việt Nam trên Biển Đông và vì vậy anh bị trả thù với bản án 12 năm tù. Trước sự việc này, Đảng Việt Tân muốn được chia sẻ với gia đình Anh Điếu Cày nỗi mừng vừa vượt qua một gánh lo lắng lớn; và một lần nữa bày tỏ sự cảm phục trước tinh thần bất khuất và dấn thân vì đất nước của Anh.   Cùng lúc, Đảng Việt Tân cực lực phản đối chính sách vô lương tâm và phi nhân bản của nhà cầm quyền CSVN khi dùng người Việt làm món hàng mặc cả với nước ngoài. Chính sách này còn vô cùng ngu tối và tai hại cho tương lai đất nước khi cứ nhất định trục xuất những người muốn bảo vệ chủ quyền quốc gia ra khỏi đất nước. Đảng Việt Tân sẽ tiếp tục nhắc nhở và vận động công luận quốc tế về hàng ngàn những Nguyễn Văn Hải cao quí khác đang bị giam cầm trong tù ngục CSVN. Ông Đỗ Hoàng Điềm, Chủ tịch Đảng Việt Tân, tin tưởng: "Dân tộc Việt Nam sẽ vạch trần và vượt qua các đòn phép này. Mỗi bản án gian ác đối với các Tù Nhân Lương Tâm hiện nay là một món nợ của lãnh đạo CSVN đối với dân tộc." Ngày 21 tháng 10 năm 2014 Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng Mọi chi tiết xin liên lạc: Hoàng Tứ Duy: +1 (202) 470-0845 Ðối Ðầu Bất Bạo Ðộng để tháo gỡ độc tài - Xây Dựng Xã Hội Dân Sự để đặt nền dân chủ - Vận Ðộng Toàn Dân để canh tân đất nước
......

Chiến dịch vận động cho tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu

Anh Đặng Xuân Diệu, 34 tuổi, là một trong những thanh niên yêu nước tại Vinh bị bắt giữ từ năm 2011 cùng với 14 người khác và bị kết án 13 năm tù. Hiện anh đang bị giam giữ tại Trại giam số 5 Yên Định, tỉnh Thanh Hoá. Tuy nhiên anh Đặng Xuân Diệu luôn cho rằng bản thân vô tội, ngay trước tòa anh cũng tuyên bố không hề phạm tội theo như cáo buộc là ‘âm mưu lật đổ chính quyền’ theo điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam. Trong những năm qua, những nỗ lực vận động quốc tế không ngừng nghỉ nhằm tạo sức ép buộc chính quyền Việt Nam trao trả tự do cho anh Đặng Xuân Diệu và những người bạn cùng cảnh ngộ như anh. Sự vận động này nhận được sự ủng hộ của chính giới quan tâm đến nhân quyền tại các quốc gia tự do như Hoa Kỳ, Canada, Úc, Liên hiệp Châu Âu và các tổ chức nhân quyền quốc tế như Human Rights Watch, Ân xá Quốc tế, … Thân nhân và những người bạn của anh Diệu đã nhiều lần lên tiếng tố cáo điều kiện giam giữ trong tù đối với anh là vô cùng hà khắc, bị hành hạ, ngược đãi và không đảm bảo nhân quyền căn bản. Mới đây, anh Trương Minh Tam – người bị giam ngay cạnh phòng của anh Đặng Xuân Diệu, sau khi mãn hạn tù đã tiết lộ thêm nhiều sự đầy đọa mà anh Diệu phải chịu đựng do nhà cầm quyền gây ra trong chốn lao tù. Trao đổi với truyền thông quốc tế, anh Tam cho hay:  “Đó là từ ngày 22 tháng tư cho đến ngày 23 tháng 10 năm 2013, cậu ấy sống một nơi thực sự là ‘địa ngục’ trần gian vì cậu ấy bị cán bộ trại hành hạ và xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm, Trại còn ‘bật đèn xanh’ cho phạm nhân kia đánh đập, bắt cậu ấy phải phục vụ, làm việc như nô lệ cho người ấy như đun nước để người kia pha trà, rữa bát, quét nhà, không được nằm quạt, không được uống nước sạch, rồi phải ngồi làm người mẫu cho người kia vẽ những bức tranh nửa người, nửa súc vật để sau đó chính những cán bộ trại vào bình luận cho rằng phạm nhân kia có năng khiếu hội họa. Tôi nghĩ những điều đó thực sự không thể chấp nhận được trong một xã hội con người, vì như thế những tù nhân chúng tôi bị họ coi rẻ không bằng một con súc vật. Ngoài ra cậu ấy còn đấu tranh cho quyền của anh em ở khu giam riêng, khu kỷ luật tạo nên một khoảng cách rất lớn giữa cậu ấy với cán bộ nên các điều kiện vật chất cung cấp cho cậu ấy hết sức hạn chế; đồng thời do sức sống đấu tranh của cậu ấy nên cậu quyết định không ăn bữa trưa cho đến khi nào lãnh đạo trại giam giải quyết các yêu sách của cậu ấy cũng như cho anh em. Đó là điều làm tôi khâm phục.” Hiện đang có những nỗ lực mới tạo 1 chiến dịch vận động cho Tù Nhân Lương Tâm Đặng Xuân Diệu từ phía thân nhân và những người bạn cùng chí hướng với anh, nhằm đòi lại sự tự do cho anh Diệu, cũng như cải thiện tình trạng giam giữ đối với anh trước mắt. Các nhà hoạt động ở trong và ngoài nước đều nhớ đến câu nói của anh Đằng Xuân Diệu: “Tôi khát khao sống trong một xã hội TỰ DO và CHÂN THẬT. Ở đó không chia giai cấp, mọi người đối xử với nhau bằng TÌNH THƯƠNG và TRÁCH NHIỆM. Nhưng vì điều đó mà bị bách hại, tôi bằng lòng đón nhận và sẵn sàng chịu chết vì nó!” Một trong những nỗ lực vận động cho anh đó là kêu gọi mọi người khắp nơi cùng gửi bưu thiếp (postcard) đến tù nhân lương tâm Đặng Xuân Diệu. Có thể anh sẽ không nhận được những tấm bưu thiếp này, nhưng điều này nhằm gởi một thông điệp mạnh mẽ đến các quản giáo tại Thanh Hóa cũng như cả guồng máy của chế độ, để cho họ biết rằng người Việt khắp nơi không quên Đặng Xuân Diệu, không quên những tra tấn, hành hạ mà họ đang gây ra cho anh và cho mọi tù nhân lương tâm. Để tham gia nỗ lực gởi bưu thiếp, có thể bấm vào đường link sau đây để in ra bưu thiếp: tiny.cc/dxdieu_postcardhttps://www.dropbox.com/sh/mfzn9tw1k1b4yxj/AABxvyfLtqnq2uwmdJ0XEQ6sa?lst=   Đây là một việc làm nhỏ để nói lên sự cảm phục của chúng ta đối với anh, và để cho anh biết chúng ta luôn đồng hành và chia sẻ ước mơ của anh cho một xã hội Việt Nam dân chủ và tôn trọng nhân quyền. (Nhật Nam)   mẫu tấm bưu thiếp để gởi đến trại giam Thanh Hóa http://www.sbtn.tv/vi/tin-viet-nam/chien-dich-van-dong-cho-tu-nhan-luong...  
......

CHIẾN DỊCH: CẢM PHỤC & CHIA SẺ ƯỚC MƠ CỦA ĐẶNG XUÂN DIỆU.

Trong những ngày qua, tin tức về sức khỏe và tình trạng của Tù Nhân Lương Tâm Đặng Xuân Diệu đã làm đau xót những ai quan tâm đến anh cũng như đến tình trạng các tù nhân lương tâm khắp nơi nói chung.   Từ ngày 15/10/2014, Việt Tân mở chiến dịch “Cảm Phục & Chia Sẻ Ước Mơ của Đặng Xuân Diệu” . Chúng tôi mời gọi mọi người cùng gửi bưu thiếp (postcard) đến Tù Nhân Lương Tâm Đặng Xuân Diệu để nói lên sự cảm phục của chúng ta đối với anh, và để cho anh biết chúng ta luôn đồng hành và chia sẻ ước mơ của anh cho một xã hội Việt Nam dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Những tấm bưu thiếp này cũng nhằm gởi một thông điệp mạnh mẽ đến các quản giáo tại Thanh Hóa cũng như cả guồng máy của chế độ, để cho họ biết rằng người Việt khắp nơi không quên Đặng Xuân Diệu, không quên những tra tấn, hành hạ mà họ đang gây ra cho anh và cho mọi tù nhân lương tâm.   Mẫu tấm bưu thiếp để gởi đến trại giam Thanh Hóa Postcard mặt 1 Postcard mặt 2 Song song với nỗ lực của một số tổ chức và cá nhân khác cũng đang đấu tranh cho sự tự do của anh Đặng Xuân Diệu (và các tù nhân lương tâm khác), Việt Tân hy vọng có được sự hỗ trợ đông đảo của các bạn trong việc gởi bưu thiếp này cũng như những hoạt động sắp tới của chiến dịch. Mời các bạn cùng tiếp tay bằng việc tải về máy file hình bưu thiếp, in ra và gửi đến Trại giam số 5, Thanh Hoá. Xin bấm vào đường dẫn này: tiny.cc/dxdieu_postcardhttps://www.dropbox.com/sh/mfzn9tw1k1b4yxj/AABxvyfLtqnq2uwmdJ0XEQ6sa?lst=   ... Anh Đặng Xuân Diệu, 34 tuổi, là một trong những thanh niên Công Giáo tại Vinh bị bắt giữ từ năm 2011 và quy chụp tội hoạt động lật đổ nhà nước. Anh bị kết án 13 năm tù và đang bị giam giữ tại Trại giam số 5, tỉnh Thanh Hoá. Qua tin tức chia sẻ tử anh Trương Minh Tam, người vừa được trả tự do và từng bị giam giữ kế cận phòng giam với anh Đặng Xuân Diệu, do bản chất không khuất phục và kiên cường, anh Đặng Xuân Diệu đã bị các quản tù hành hạ dã man từ thể xác đến tinh thần. Anh bị xúc phạm nhân phẩm trầm trọng, bị coi như súc vật và trong suốt 3 năm giam giữ vừa qua anh chỉ được gặp thân nhân duy nhất một lần. Sức khoẻ của anh hiện ở trong tình trạng tồi tệ nhất. Vì sự sống còn của một Tù Nhân Lương Tâm, chúng tôi kêu gọi mọi người cùng tiếp tay cho chiến dịch này và mọi nỗ lực đấu tranh khác của mọi cá nhân, mọi đoàn thể cho Đặng Xuân Diệu cho tất cả mọi Tù Nhân Lương Tâm đều cần thiết và cấp bách. ‪#‎CamPhucDieu‬ Theo FB Việt Tân
......

Đức quốc: Thủ tướng Việt cộng đi tới đâu , bị người Việt biểu tình phản đối tới đó

Sau khi phái đoàn nhà nước CSVN do Nguyễn Tấn Dũng (NTDũng) cầm đầu đã bị đồng bào VN tị nạn tại các vùng miền Nam Đức biểu tình phản đối khi đến đây chiêu dụ doanh nhân Đức tới Việt Nam đầu tư vào ngày 14.10.2014 tại thủ phủ tiểu bang Baden Württemberg. Ngày hôm sau 15.10.2014, tại thủ đô Berlin, Nguyễn Tấn Dũng và phái đoàn cũng không thoát khỏi sự đón đầu phản đối của đồng bào VN tị nạn tại Berlin và  vùng Bắc Đức. Dù là ngày thường trong tuần, nhưng bà con người Việt tị nạn tại các nơi xa như  Krefeld, Hamburg,… cũng đã xin nghĩ làm để về tham dự biểu tình tại 3 nơi tại Berlin: Từ 11giờ 30 đến 12 giờ 30, tại trước phủ Thủ Tướng (Bundeskanzleramt) ; Từ 14 giờ đến 15giờ 30, trước phủ Tổng Thống ; Từ 16giờ 30 đến 17giờ 30 trước Hotel Adlon, nằm bên phía đông sát cạnh cổng thành Brandenburg, nơi đông đảo du khách thăm quan qua lại.   Tại 2 địa điểm đầu, phái đoàn CSVN đã phải đối mặt với đoàn người biểu tình khi đoàn xe của họ bắt buộc phải qua lộ trình để vào Phủ Thủ tướng và Phủ Tổng thống. Những Khẩu hiệu hô vang như đả đảo CSVN, đả đảo NTDũng, Tự do cho VN, Nhân quyền cho Việt Nam,… Những biểu ngữ như: CSVN hèn với giặc, ác với dân, trả tự do ngay lập tức cho tất cả tù nhân chính trị VN, không buôn bán với chế độ độc tài, Chấm dứt những hành động khủng bố giới bất đồng chính kiến tại VN, Không xử dụng bạo lực để chống lại người dân, chắc chắn phái đoàn CSVN phải nghe và thấy.   Trước Hotel Adlon, nơi ông Nguyễn Tấn Dũng có buổi nói chuyện với một số cử tọa chọn lọc gồm các cơ quan chính quyền, hiệp hội ngành nghề, tổ chức xã hội dân sự với đề tài "Những thách đố trong chính sách ngoại giao và quốc phòng tại Đông Nam Á" do  Körber-Stiftung (một tổ chức phi chính phủ) kết hợp với sứ quán VC tại Berlin tổ chức lúc 17 giờ, bà con người Việt tị nạn cũng đã tụ tập tại đây để tiếp tục đón đầu phái đoàn NTD, dù rằng có nhiều bà con đã thấm mệt sau 2 cuộc biểu tình trước.   Tại đây, BTC đã phân phát truyền đơn cho người qua lại và nói lên mục đích của cuộc biểu tình.   Đến gần 17 giờ mà đoàn biểu tình đã sửa soạn hàng ngủ để đợi phản đối lần nữa phái đoàn NTDũng. Tuy nhiên hơn 17 giờ vẫn chưa thấy phái đoàn NTD. Bà con thắc mắc với cảnh sát thì mới hay rằng phái đoàn NTDũng  vì e ngại gặp đoàn biểu tình phản đối tiếp nên đã đến bằng cửa hậu của Hotel. Tuy tiếc là không chạm mặt để một lần nữa phản đối phái đoàn NTDũng, nhưng bà con vẫn tiếp tục công việc giải thích và phân phát truyền đơn cho du khách qua lại. Có một số du khách đã đến tìm hiểu. Có người hỏi: Sao ông thủ tướng VN đi tới đâu là bị người Việt Nam biểu tình phản đối tới đó vậy ? Sau khi nghe ông Trần Văn Các, thuộc BTC giải thích thêm chi tiết, người này đã phải thốt lên: Thật đáng xấu hổ (peinlich). 17g30, trước khi chấm dứt 3 cuộc biểu tình trong ngày, Bác sĩ Mỹ Lâm, Chủ tịch Liên Hội NVTN tại CHLB Đức, đại diện BTC đã ngỏ lời cám ơn bà con đã tham dự cuộc biểu tình. Tuy mệt nhưng mọi người ra về mà trong lòng cảm thấy rất dễ chịu. Theo tin tức được biết, trong các buổi nói chuyện của phái đoàn NTDũng tại Stuttgart và  Hotel Adlon tại Berlin, nội dung một số câu hỏi đã được cử tọa nêu ra và phía CSVN gồm NTDũng, Vũ Huy Hoàng, Bộ trưởng công thương và Nguyễn Chí Dũng, thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư đã trả lời hoặc né tránh: -          Muốn tiến tới một nhà nước pháp quyền thì Tư pháp phải độc lập, phải có đa nguyên,… nhưng  VN với một chế độ độc đảng thì làm sao thực hiện được. Câu hỏi này NTDũng đã né bằng câu trả lời: Tôi đã nói trong bài phát biểu của tôi rồi. Phải chăng Người thông dịch dịch sai ý của cử tọa? -          Hứa hẹn là sang năm 2015 sẽ tư nhân hóa toàn bộ các cơ sở, xí nghiệp quốc doanh (hơn 400 cơ sở), chỉ giử lại các ngành trọng điểm như Điện, nước thải,… và sẽ mở cửa cho nước ngoài đầu tư vào và chế độ ưu đãi sẽ bằng nhau. -          Đưa vụ việc các doanh nghiệp sản xuất VN không đáp ứng nỗi các đòi hỏi kỷ thuật của Samsung và nói lên sự yếu kém của các doanh nghiệp VN,… để đi đến kết luận kêu gọi các doanh nhân Đức và Việt kiều giúp đỡ VN qua việc đầu tư vào lãnh vực này để giúp nâng cao kỷ thuật cho VN. -          VN vào năm 2020 sẽ công nghiệp hóa, hiện đại hóa. Nhưng với nền công nghiệp yếu kém như quý vị trình bày thì làm cách nào đạt được mục tiêu vào thời điểm đề ra. Làm thế nào thì không thấy nói mà chỉ nghe ông Thủ tướng NTD trả lời: thời điểm 2020 chỉ là thời điểm đặt ra để chúng tôi phấn đấu. -          Câu hỏi về tình hình biển Đông trước những động thái của Trung cộng. NTDũng kêu gọi các nước Tây Âu thuyết phục (überzeug) cho Trung cộng theo luật pháp quốc tế để không bên nào bị thiệt hại. Còn việc Philippin kiện Trung cộng ra Liên Hiệp Quốc đó là chuyện của Philippin chứ không phải chuyện của VN. Về chuyến thăm nước Đức lần này của phái đoàn Nguyễn Tấn Dũng, các báo lớn, các trang mạng chủ chốt của Đức hầu như không có tin tức gì, hay tin chính nào mà chỉ thấy hầu hết đều đăng bài viết với nhan đề: Xảy ra sự cố lúc ký lưu bút trong cuộc viếng thăm cấp nhà nước của VN. Bài viết mô tả: Chuyến thăm cấp nhà nước của ông Thủ tướng Chính phủ Việt Cộng Nguyễn Tấn Dũng  ở phía tây nam nước Đức đã bắt đầu với một sự cố: Sau khi nghi thức đón tiếp, Thủ tướng  tiểu bang Baden Württemberg, Winfried Kretschmann (Grün)  mời thủ tướng VN ký sổ lưu bút của tiểu bang. Sự cố đầu tiên xảy ra là cây bút„phản động“  mà ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dùng để ký tên đã không chịu ra mực. Mặc dù ông thủ tướng cố gắng thử đi thử lại nhiều lần nhưng cây viết „phản động“ vẫn ngoan cố không chịu ra mực. Hôm đó là ngày thứ ba, không tìm đâu ra mực trong khắp tòa lâu đài mới này. Ngay cả ông Kretschmann cũng không thể giúp đỡ gì được, ông Kretschmann mò trong áo Vest của mình nhưng không tìm thấy cây bút nào. Tuy nhiên cuối cùng mọi thứ cũng đâu vào đó: Một trong những người tháp tùng với ông Thủ Tướng đã đưa cho ông một cây bút khác. Bài báo kết luận với cây bút này chắc ông thủ tướng sẽ nhớ đời.     Người Berlin đưa tin *****   Thông Cáo Báo Chí Chủ tịch quốc hội Lammert: Việt Nam cũng phải tiếp tục phát triển dân chủ 15.10.2014  15:19 Chủ tịch quốc hội Đức Norbert Lammert đã bày tỏ sự chờ đợi của ông là Việt Nam không những chỉ phát triển về kinh tế, mà còn phải phát triển cả cơ cấu dân chủ và quốc gia pháp trị nữa. Đối thoại với thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng ông Lammert nhấn mạnh vai trò của Việt Nam là một đối tác chính trị và kinh tế nổi bật của Đức ở Á Châu. Đặc biệt là cho lần kỷ niệm 40 năm thiết lập quan hệ ngoại giao vào năm tới thì điều này liên hệ đến những chờ đợi Việt Nam phải cởi mở chính trị hơn nữa. Ngoài nhiều đế tài khác, chủ tịch quốc hội còn đề cập đến việc Hiến pháp mới của Việt Nam đã không đạt được sự mong đợi cùa các đối tác phương Tây. Tây phương sẽ rất tán thành nếu Việt Nam có cao vọng xây dựng dân chủ và pháp trị hệt như khi xây dựng nền kinh tế thị trường. Dù thế nào đi nữa những quy luật pháp trị đứng đắn đóng vai trò quyết định cho sự phát triển các điều kiện giúp ổn định kinh tế. Tây phương mong muốn tòa nhà Quốc hội mới ở thủ đô Việt Nam Hà Nội, đã được thiết kế bởi một kiến ​​trúc sư người Đức, không chỉ là tòa nhà mới mà còn là địa điểm của một trật tự dân chủ mới. Trong năm kỷ niệm 2014/2015 Lammert lưu ý đến những kinh nghiệm lịch sử ở Đức. Đồng thời chủ tịch quốc hội  nhắc lại Đức là nước đầu tiên trong Liên minh Âu Châu phê chuẩn hiệp định tự do thương mại của Liên minh Âu Châu  và Việt Nam. Ông sẽ qua Việt Nam mùa xuân năm 2015 dự hội nghị thường niên của Liên minh Liên Quốc hội. Sở báo chí và thông tin cùa chính phủ Đức Dorotheenstr. 84 10117 Berlin Deutschland Telefon: 030 18 272-0 Telefax: 030 18 10 272-0 Mail: [email protected] URL: http://www.bundesregierung.de/ Dr Dương Hồng Ân chuyển ngữ ________________________________________________________________________________________________________________ Nguyên bản tiếng Đức   Bundestagspräsident Lammert: Vietnam auch demokratisch weiter entwickeln 15.10.2014, 15:19   Bundestagspräsident Norbert Lammert hat seine Erwartung zum Ausdruck gebracht, dass Vietnam sich nicht nur wirtschaftlich, sondern auch in seinen demokratischen und rechtsstaatlichen Strukturen weiter entwickelt. Gegenüber dem vietnamesischen Premierminister Nguyen Tan Dung hob Lammert die Bedeutung Vietnams als herausragender politischer und wirtschaftlicher Partner Deutschlands in Asien hervor. Damit verbinde sich, insbesondere auch zum 40. Jubiläum der Aufnahme diplomatischer Beziehungen im kommenden Jahr, die Erwartung einer weiteren politischen Öffnung. Der Bundestagspräsident sprach unter anderem auch die neue vietnamesische Verfassung an, die bei den westlichen Partnern hinter den Erwartungen zurückgeblieben sei. Man würde es begrüßen, wenn Vietnam bei der Bewegung hin zu mehr Demokratie und Rechtstaatlichkeit einen ähnlichen Ehrgeiz entwickle wie beim Aufbau marktwirtschaftlicher Strukturen. Letztlich seien verlässliche rechtsstaatliche Strukturen auch entscheidend für die Entwicklung stabiler wirtschaftlicher Verhältnisse.   Das neue Parlamentsgebäude in der vietnamesischen Hauptstadt Hanoi, das von einem deutschen Architekten entworfen worden sei, wünsche man sich nicht nur als neues Gebäude, sondern auch als Ort einer neuen demokratischen Ordnung. Im Gedenkjahr 2014/2015 wies Lammert auf die historischen Erfahrungen in Deutschland hin. Zugleich erinnerte der Bundestagspräsident, der im Frühjahr 2015 zur jährlichen Konferenz der Interparlamentarischen Union nach Vietnam reisen wird, daran, dass Deutschland als erstes Land der EU das europäisch-vietnamesische Freihandelsabkommen ratifiziert habe.   Presse- und Informationsamt der Bundesregierung Dorotheenstr. 84 10117 Berlin Deutschland Telefon: 030 18 272-0 Telefax: 030 18 10 272-0 Mail: [email protected] URL: http://www.bundesregierung.de/ Link zur Pressemitteilung:http://www.pressrelations.de/new/standard/dereferrer.cfm?r=578149 Berlin - Veröffentlicht von pressrelations   http://presseservice.pressrelations.de/standard/result_main.cfm?aktion=j...
......

Biểu tình chống phái đoàn Nguyễn Tấn Dũng đến Stuttgart, Đức

14/10/2014 Dương Thạch (Diễn Đàn Việt Nam 21) - Stuttgart - Giới truyền thông Cộng Hòa Liên Bang Đức loan tin một phái đoàn kinh tế do Nguyễn Tấn Dũng, Thủ Tướng CSVN, hướng dẫn đến Đức để quảng bá chương trình kêu gọi doanh nhân Đức tới Việt Nam đầu tư. Trạm tuyên truyển đầu tiên được chọn là thành phố Stuttgart thủ phủ của tiểu bang Baden-Württemberg. Ngày thứ ba, 14/10/2014, ngoài dự liệu, phái đoàn Việt cộng đến Stuttgart chẳng được Việt kiều đón rước niềm nở như thường được tuyên truyền ở Việt Nam mà ngược lại Nguyễn Tấn Dũng cùng phái đoàn đã phải chứng kiến tận mắt tiếng nói phản kháng của đoàn người biểu tình đã đứng từ lúc 14 giờ 30 trước cửa ngân hàng Baden-Württemberg, nơi N.T.Dũng gặp một sồ doanh nhân Đức trong khuôn khổ cuộc „Đối thoại kinh tế Việt Nam- Baden-Württemberg„. Đoàn biều tình đã dương cao quốc kỳ, hát quốc ca Việt Nam Cộng Hòa, song song hô to nhiều khẩu hiệu Việt và Đức ngữ „ Đả đảo chế độ cộng sản tham nhũng“ , Tự do, nhân quyền cho Việt Nam“, „Thả ngay các tù nhân chính trị“. Vì đồi đầu với tập đoàn lãnh đạo cộng sản là người Việt, nên đồng hương tham dự biểu tình đã phát biểu cũng như nhiều lần hô khẩu hiệu bẳng Việt ngữ để N.T.Dũng và phái đoàn biết rõ thái độ của người Việt hải ngoại vô cùng chán ghét chế độ độc tài tham nhũng ở Việt Nam. N.T. Dũng đã rời phòng họp sau khoảng nửa tiếng và phái đoàn Việt cộng cũng cuốn gói ra về sau Dũng. Cuộc nói chuyện với doanh nhân Đức của N.T.Dũng và phái đoàn, trong đó có Vũ Huy Hoàng Bộ trưởng công thương và Nguyễn Chí Dũng thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư đã kết thúc ngắn ngủi sau không đầy 2 tiếng. Ban tổ chức đã có nhận xét về sự kiện này là đoàn biểu tình, các thông tin và thư gửi Tổng Thống Liên Bang , Thủ Tướng Liên Bang và Thủ Hiến Tiều Bang của ban tổ chức đã có ảnh hưởng làm không khí đối thoại Việt Nam-Baden-Württemberg không thể kéo dài như chương trình dự trù. Tiến Sĩ Dương Hồng Ân đại diện Diễn Đàn Việt Nam 21 đã nhấn mạnh trong bản tuyên bố báo chí cuộc biểu tình dưới tiêu đề „ Nhân quyền phải đặt trước quyền lợi kinh tế“ nhằm mục đích: -Thông tin hiện trạng kinh tế chính trị dưới chế độc tài-độc đảng ở CHXHCN Việt nam: Kinh tế lệ thuộc Trung Cộng, nợ công chồng chất,tham ô, lãng phí tràn lan, bất công xã hội gia tăng, môi trường sống bị ô nhiễm trầm trọng. - Khuyến cáo giới doanh nhân Đức: Đầu tư ngoại quốc vào Việt nam chỉ gây lợi nhuận cho thiểu số lãnh đạo và gián tiếp góp phẩn củng cố chế độ độc tài, tham nhũng cũng như đi ngược lại luân lý kinh doanh, bất chấp chính sách phản dân chủ, chà đạp nhân quyền và đàn áp những người khác chính kiến của chế độ cộng sản. Mặc dù là ngày phải đi làm khó xin nghỉ, khoảng 70 đồng hương tại vùng Stuttgart cũng như một số nơi khác như Frankfurt, Mainz, Munich, Odenwald trong đó có ông Lê Trung Ưng (Hội NVTN tại Odenwald) và ông Võ Hùng Sơn (Hội NVTN tại Frankfurt) không quản ngại đường xa đến tham dự. 10 người đeo bảng có ảnh của các tù nhân lương tâm trước ngực và bịt miệng tượng trưng cho nhân quyền tại VN bị chà đạp. Các tham dự viên đứng trải ra hai bên và một số khác phân phát truyền đơn cùng trò chuyện với khách bộ hành người Đức.   Nhiều khách bộ hành đã tỏ ra hết sức quan tâm đến tình trạng nhân quyền tồi tệ ở VN và hoàn toàn đồng ủng hộ tiêu đề của cuộc biểu tình hôm nay. Sau khi quan sát hình ảnh các tù nhân luơng tâm do 10 người bịt miệng đeo trước ngực, một bà Đức còn góp ý đề nghị làm thêm nhiều bảng hình ảnh tên tuổi các tù nhân luơng tâm ở khổ lớn hơn. Cuộc biểu tình chấm dứt và giải tán lúc 18 giờ trong trật tự sau khi hai chị tham dự viên bắt tay cám ơn các cảnh sát. Nhiều đồng hường còn nhắc nhở hãy cống hiến thành quả của ngày 14 tháng 10 tại Stuttgart cho các đồng hương tại thủ đô Bá Linh „dàn chào“ phái đoàn N.T.Dũng vào ngày mai 15.10.2014 để âm mưu đánh lừa dư luận Đức của phái doàn Việt Cộng hoàn toàn thất bại.   (Dương Thạch tường trình từ Stuttgart).
......

Biểu tình chống Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng

LHNVTN CHLB Đức Thông Báo Khần: Biểu tình chống Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng     LIÊN HỘI NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN tại Cộng Hòa Liên Bang ĐứcBundesverband der vietnamesischen Flüchtlinge in der Bundesrepublik Deutschland e.V. Reg.Nr.9325 Amtsgericht Frankfurt am Main c/o Dr. Hoàng Thị Mỹ Lâm Postfach 40435 in 12313 Berlin E- mail: hoangml69@hotmail. com Internet : www.lienhoinvtn.de ***Thông Báo khẩn Kính thưa quý Tổ Chức , quý Đoàn Thể Người Việt Tỵ nạn tại CHLB Đức và toàn Âu Châu Như chúng ta đã được biết qua các phương tiện truyền thông , vào hai ngày 14.10.2014 và 15.10.2014 Nguyễn Tấn Dũng Thủ Tướng Việt Cộng đại diện nước CHXHCNVN sẽ cầm đầu một phái đoàn doanh nhân Việt Cộng đại diện 40 cơ sở thương mại từ Việt Nam sang tiếp xúc và thúc đẩy doanh nhân Đức đầu tư về Việt Nam với mục đích làm giàu cho những thành phần thân cận hầu củng cố thêm tài lực và quyền lực cho chế độ tham tàn độc đoán. Sau khi điều nghiên kỹ lưỡng chúng tôi xác nhận được lịch trình hội họp của Nguyễn Tấn Dũng như sau đây:   1.-Hội luận với các doanh nhân Đức Tiểu Bang Baden-Württemberg tại BW-Bank , Kleiner Schlossplatz 11 70173 Stuttgart , vào ngày 14.10.2014 từ 14:45giờ đến 17:45giờ.   2.-Tiếp xúc với Thủ tướng Đức , bà Angela Merkel , tại phủ Thủ Tướng Bundeskanzleramt , Willy-Brandt-Str. 1 10557 Berlin , vào ngày 15.10.2014 lúc 11:45giờ 3.-Tiếp xúc với Tổng Thống Gauck tại Phủ Tổng Thống Schloß Bellevue , Spreeweg 1 10557 Berlin lúc 14:30giờ 4.-Hội luận với các doanh nhân Đức Berlin tại Hotel Adlon , Unter den Linden 77 10117 Berlin , vào ngày 15.10.2014 từ 17:00 giờ đến 18:00 giờ Với bức tâm thư này chúng tôi kêu gọi quý Tổ Chức , quý Đoàn Thể , quý anh chị em Tỵ Nạn Cộng Sản và các bạn hữu Đức-Pháp -Hòa Lan -Việt Nam tham gia đông đảo vào cuộc biểu tình tại hai thành phố Stuttgart và Berlin để vạch mặt những âm mưu tuyên truyền lường gạt người Đức và doanh nhân Đức, để chỉ mặt điểm tên những kẻ gian tham , dùng bạo quyền chà đạp nhân quyền , đem đất nước và con người Việt Nam đi đến con đường bần cùng thoái hóa. Chúng ta hãy tận dụng quyền tự do phát biểu tư tưởng để gióng lên một tiếng nói tố cáo sự bất lưong độc đoán của chế độ Cộng Sản đối với dân chúng trong nước , nơi mà số tù nhân lương tâm càng ngày càng tăng lên . Chương trình biểu tình đã được các Hội Đoàn ấn định như sau: 1.- Ngày 14.10.2014 từ 14:45giờ đến 17:45giờ trước BW-Bank , Kleiner Schlossplatz 11 70173 Stuttgart Liên lạc: - ông Lê Trung Ưng ( LH NVTN tại CHLB Đức và Hội NVTN tại Odenwald ) Tel 0152-16712738 - ông Dương Hồng Ân ( Diễn đàn 21 VN ) - ông Võ Hùng Sơn ( Hội NVTN tại Frankfurt ) - Hội NVTN tại Stuttgart 2.-Ngày 15.10.2014 có 3 buổi biểu tình tại Berlin: *từ 11:00 giờ đến 13:30giờ trước Phủ Thủ Tướng Bundeskanzleramt , Willy-Brandt-Str. 1 10557 Berlin, *từ 14:00giờ đến 15:30giờ trước Phủ Tổng Thống , Schloß Bellevue , Spreeweg 1 10557 Berlin , *sau đó từ 16:30giờ đến 18:30giờ trước Hotel Adlon , Unter den Linden 77 10117 Berlin . Liên lạc: - bà Hoàng Thị Mỹ Lâm ( LH NVTN tại CHLB Đức ) - ông Hoàng Kim Thiên ( Việt Nam Haus e.V. ) Tel 0163-6743097 - ông Trần Văn Các (Hội NVTN Bremen ) Tel. 0176-49213782 Xin trân trọng thông báo và khẩn thiết kêu gọi mọi người bỏ chút thời giờ quý báu để làm một việc có ý nghĩa cho dân tộc quê hương Việt Nam . BS Hoàng Thị Mỹ Lâm Liên Hội NVTN tại CHLB Đức.
......

Berlin: Người Việt tị nạn tại Đức biểu tình chống Trung cộng xâm lăng Việt Nam

Vào lúc 12 giờ ngày thứ Sáu, 16.5.2014, một cuộc biểu tình của người Việt tị nạn tại Đức chống hành vi xâm phạm chủ quyềnViệt Nam của bá quyền Bắc Kinh qua việc đưa dàn khoan HD-981 vào hoạt động trong vùng đặc quyền kinh tế VN đưọc diễn ra trước Sứ quán Trung cộng tại Berlin. Dù là ngày thứ Sáu trong tuần nhưng cũng đã quy tụ hơn 80 đồng bào tại Berlin, Hamburg, Bremen,... tham dự. Trong này có những đồng bào đã tham dự biểu tình trước đó tại Postdamer Platz và đặc biệt có sự tham dự của ông bà Võ Đại Tôn, đến từ Úc châu, nhân chuyến đi thăm đồng bào tại Âu Châu trong tháng này.   Với dàn cờ vàng tung bay trước gió, các Biểu ngử dàn dọc dài theo cây cầu Jannowitzbrücke đối diện ĐSQ Trung cộng với các nội dung bằng tiếng Đức, Việt, Hoa: Trung quốc quốc cút khỏi VN; Trung quốc phải tôn trọng Chủ quyền lãnh thổ và Lãnh Hải, Độc lập của VN; HS - TS là của VN; Trung quốc phải tôn trọng luật biển của LHQ; Dàn khoan phải dời khỏi VN;... Truyền đơn cũng được phân phát đến người Đức qua lại. Có người Đức tìm đến BTC để hỏi lý do Biểu tình.... Sau nghi thức chào cờ, mặc niệm khai mạc, cụ Nguyễn đình Tâm đã nói lên mục đích của cuộc biểu tình và lên án hành động xâm lược của TQ cùng tội ác tay sai ban nước của tập đoàn lãnh đạo CSVN.  Phát biểu trước cuộc biểu tình, bằng Viêt ngữ và Anh ngữ ông Võ Đại Tôn hùng hồn lên án hành động xâm lấn của TQ. Ông khẳng định dân tộc VN sẽ cương quyết bảo vệ Biển đảo VN đến cùng và cực lực lên án hành đông bá quyền của Trung cộng tại biển Đông và tập đoàn  lãnh đạo CSVN. Bằng Đức ngữ, các ông Trần Văn Các và Phạm Công Hoàng đã nói lên bối cảnh của sự kiện xâm phạm chủ quyền VN của Trung cộng và kêu gọi tẩy chay hàng hóa của Trung quốc  cho đến khi nào Bắc Kinh chấm dứt hành động khiêu khích dân tộc VN. Phát biểu trước cuộc biểu tình còn có ông Nguyễn Đình Phúc, đại diện hội NVTNCS tại Hamburg và ông Nguyễn Duy Tân, một đồng bào tại Berlin cũng đã lên án bá quyền Trung cộng và lãnh đạo Việt cộng bán nước. Xen kẻ những phát biểu là những bản nhạc đấu tranh và những dòng thơ gợi lên lòng tự hào của dân tộc Việt Nam trước giặc Tàu phương Bắc. Ông Phạm Công Hoàng và ông Trần Văn Các, thay mặt đoàn biểu tình đại diện BTC đã đến trước cổng Sứ quán Trung cộng để trao kháng thư. Trước khi cuộc biểu tình chấm dứt, Ông Nguyễn Đình Tâm, đại diện BTC đã ghi nhận sự đóng góp vào việc chung, cụ thể là tham dự cuộc biểu tình, góp phần của những người con dân Việt vào việc chung khi đất nước đang trong cơn nguy biến.   Cuộc biểu tình chấm dứt lúc 14 giờ cùng ngày.   Hình ảnh quang cảnh cuộc biểu tình: Cụ Nguyễn Đình Tâm Ông Võ Đại Tôn Trao Kháng Thư  
......

Đức quốc: Người Việt biểu tình chống Trung Quốc xâm lược

Đáp lời sông núi đang thôi thúc kêu gọi, ngày 10.05.2014, Liên Hội Người Việt Tị Nạn tại CHLB Đức cùng phối hợp với  Ủy Ban Điều Hợp Công Tác Đấu Tranh tại CHLB Đức đã tổ chức và mời gọi đông đảo đồng bào tụ về trước Tổng lãnh sự quán Trung cộng tại thành phố Frankfurt, trung tâm tài chính của châu Âu, để tham dự cuộc biểu tình phản đối hành vi xâm lược của bá quyền Bắc Kinh đã cho kéo dàn khoan ngang nhiên vào tận lãnh hải của Việt Nam để hoạt động thăm dò, và còn xấc xược bất chấp công pháp quốc tế.   Cuộc biểu tình bắt đầu lúc 12 giờ trưa bằng nghi thức chào cờ Đức, Việt và mặc niệm. Sau đó đại diện các tổ chức hội đoàn như: Liên Hội NVTN tại CHLBĐ, ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh,Ủy Ban Điều Hợp Công Tác Đấu Tranh tại CHLBĐ, ông Nguyễn Thanh Văn,Hội Văn Hóa Phụ Nữ Việt Nam Tự do tại Đức, bà Phương Thị Phi Nga,HNVTNCS Ruhrgebiet, các anh Vũ Duy Minh Khoa, Nguyễn Trần Xuân Phong,HNVTNCS tại Köln, ông Nguyễn Hữu Dõng,Liên Minh Cộng Hòa Việt Nam, ông Vũ Duy Toại,HNVTNCS tại Saarbrücken, ông Tạ Văn Khánh,HNVTNCS tại Nürnberg, ông Bùi Văn Tân,CĐNVTNCS tại Odenwald, ông Lê Trung Ưng,HNVTNCS tại Frankfurt, ông Võ Hùng Sơn,HNVTD tại Krefeld, ông Lê Thanh Vân,Đảng Dân Tộc, ông Trần Phước Thiện, đã lần lược phát biểu trước cuộc biểu tình nói lên cho người dân Đức địa phương biết lý do có cuộc biểu tình hôm nay cũng như bày tỏ sự căm phẩn của mình và tố cáo âm mưu và hành vi xâm lược Việt nam của Trung cộng. Đồng thời cũng tố cáo hành động bán nước của tập đoàn lãnh đạo CSVN, những Lê Chiêu Thống thời nay của VN. Muốn cứu nước thì không còn cách nào ngoài việc gở bỏ chế độ độc tài CSVN hiện nay.   Với một khí thế bừng bừng,  những khẩu hiệu bằng tiếng Đức, Việt và Hoa đã được hô vang  với nội dung: Trung quốc hãy cút khỏi biển Đông, Trung quốc không được đụng tới VN, Đã đảo bọn bành trướng Trung quốc, Trung Quốc phải tôn trọng toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, Trung quốc hãy ngưng ngay hành động hung hăng chống lại Việt Nam.  Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam,…   Xen lẫn hô khẩu hiệu những bài hát đấu tranh rực lửa. Trong đoàn người tham dự biểu tình người ta thấy ngoài số đồng bào tại Frankfurt và đồng bào đến từ các tỉnh xa khác như Köln, Krefeld, Stuttgart, Nürnberg, Saarland, Mannheim, Neustadt, Witten,…còn có sự tham dự của nhiều người trẻ, nhóm Điểm Sáng, đảng Dân Tộc, đảng Việt Tân và một số nhân sĩ trí thức tại Đức như Võ sư trưởng Vovinam Nguyễn Văn Nhàn, TS. Dương Hồng Ân, Bs. Trần Huê thuộc Nhóm Diễn Đàn 21,…   Sau khi chấm dứt cuộc biểu tình trước TLS Trung cộng, đoàn biểu tình diễn hành đến Roßmarkt. Trên lộ trình diễn hành đoàn biểu tình đi ngang qua lãnh sự quán CSVN. Ngang đây đoàn biểu tình đã không quên hô to những khẩu hiệu đã đảo tập đoàn lãnh đạo Hà Nội buôn dân bán nước. Cơn mưa chiều cũng bắt đầu kéo tới, nhưng không vì vậy mà làm bớt khí thế của đoàn diễn hành với những khẩu hiệu vang dội. Tại Roßmarkt, Trung tâm thành phố Frankfurt, đoàn biểu tình đã một lần nữa trình bày cho người dân bản xứ biết về bối cảnh của vấn đề. Lên án và tố cáo trước dư luận thế giới hành động bá quyền này của Trung quốc. Khẳng định các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt nam, mà Trung quốc đã cậy thế nước lớn cưỡng chiếm bằng vũ lực quần đảo Hoàng Sa vào ngày 19 tháng Giêng năm 1974 và một số đảo của VN thuộc quần đảo Trường Sa vào ngày 14 tháng Ba năm 1988. Kêu gọi các quốc gia yêu chuộng dân chủ, hòa bình, công lý, văn minh tiến bộ trên thế giới giúp nhân dân Việt Nam, trong việc đòi lại hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa.   Cuộc Mít Tin tại Roßmarkt chấm dứt vào lúc 16 giờ cùng ngày.  
......

Đức quốc: Tháng Tư Đen 2014 tại Frankfurt

Đền bù cho thời tiết giá buốt năm trước, cuộc biểu tình kỷ niệm 39 năm ngày mất miền Nam vào tay cộng sản năm nay đã diễn vào ngày 26.04.2014 trước tòa lãnh sự Cộng Sản Việt Nam tại thành phố Frankfurt dưới ánh nắng xuân ấm áp do Hội Người Việt Tị Nạn tại Frankfurt và Vùng Phụ Cận phối hợp với Liên Hội Người Việt Tị Nạn tại CHLB Đức  tổ chức.   Tham dự cuộc biểu tình ngoài số đồng bào tại Frankfurt và vùng phụ cận còn có đông đảo đồng bào đến từ các tiểu bang trên khắp nước Đức và đại diện các hội đoàn, tổ chức, đảng phái như Hội NVTNCS Hamburg, Bremen, Krefeld, Köln, Mönchengladbach, München, Nürnberg, Odenwald, Stuttgart, Neustadt,  Witten, Hội Thanh niên vùng Rheinruhr, Tổ chức Sinh Hoạt NVTNtại CHLB Đức, Ủy Ban điều Hợp Công Tác, đảng Thăng Tiến, đảng Dân Tộc, đảng Việt Tân,…     Chương trình bắt đầu vào lúc 12 giờ 30 bằng nghi thức chào cờ Đức - Việt và mặc niệm tưởng nhớ đến hàng triệu nạn nhân của chế độ CSVN.  Ông Võ Hùng Sơn, Hội trưởng Hội NVTNCS tại Frankfurt đã khai mạc bằng bài diễn văn ngắn nhắc lại biến cố đau thương cho cả nước đúng 39 năm trước, khi miền Nam tự do mất vào tay khối cộng sản. ĐCSVN sau đó đã tiến hành những chính sách trả thù miền Nam và đi từ sai lầm này đến sai lầm khác. Họ đã biến một miền Nam Việt Nam trù phú thành thành một nơi đói nghèo như Bắc Hàn. Chính sách ngu dốt đó đã đẩy hàng triệu người ra khỏi đất nước khiến hàng trăm ngàn người phải bỏ thây nơi rừng sâu, trên biển cả. Nhưng điều đáng nói hơn cả là thái độ khiếp nhược của lãnh đạo ĐCSVN trước tham vọng sát nhập Việt Nam vào đất Tàu của nhà cầm quyền TC. Họ đã để TC ngang nhiên xâm phạm hải phận Việt Nam  ở biển Đông như vào chỗ không người, để TC khai thác bauxite ở Tây Nguyên, rừng đầu nguồn và nhiều nơi khác gây nguy hại trầm trọng đến an ninh quốc gia. ĐCSVN cũng đã cắt nhượng nhiều phần lãnh thổ Việt Nam cho TC để đổi lấy sự đỡ đầu, giữ chặt quyền lực. Ngoài ra, sự can đảm đứng lên và chấp nhận hy sinh của những người  dân tại quốc nội trong những năm qua đã được mọi người tuyên dương.   Tiếp theo diễn văn khai mạc là những phát biểu của đại diện các hội đoàn, đoàn thể nội dung xoay quanh việc tưởng niệm nạn nhân của chế độ độc tài cộng sản và tố cáo tội ác của họ. Hầu hết biểu ngữ nói lên khát vọng tự do dân chủ cho đất nước, tố cáo tội ác của ĐCSVN, đòi trả tự do cho những người yêu nước đang bị giam cầm và tham vọng bành trước của Bắc Kinh. Bác sĩ Trần Văn Tích, chủ tịch Liên Hội NVTN tại CHLB Đức đã tỏ ra lạc quan khi nói rằng chúng ta sẽ không còn nhiều lần để đi biểu tình tưởng niệm 30 tháng 4 nữa vì chế độ CSVN đã sắp đến hồi cáo chung. Sau những bài phát biểu là những tiếng hô „Đả đảo ĐCSVN buôn dân bán nước!", „Tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam" và những bài hát cộng đồng vang dội một góc phố.   Anh Trịnh Đỗ Tôn Vinh đã đảm nhận phần tiếng Đức. Anh nói cho người Đức hiểu rõ mục đích của buổi biểu tình. Anh kể rằng lãnh sự quán CSVN đã yêu cầu cảnh sát không cho người biểu tình đứng trước LSQ chụp hình. Và anh đã đáp lại cảnh sát, rằng các công dân Đức có quyền tự do đi lại trong một quốc gia tự do như Đức. Anh cũng chỉ mọi người xem trang nhất một tờ báo địa phương Kreuznacher Rundschau đã đăng nguyên lá cờ vàng với dòng chữ: „Chúng tôi còn sống đây!“. Phần phát biểu và điều hợp của anh Vinh đã được nhiều tràng pháo tay tán thưởng như ca sĩ Thu Sương.   Ông Mathias Hüser, một nhà đấu tranh chống cộng sản người Đức từ nhiều thập niên đã góp mặt cùng buổi biểu tình. Ông bày tỏ sự đồng tình với những đòi hỏi xác đáng của cộng đồng người Việt tại Đức liên quan đến nhân quyền và dân chủ. Ông kể rằng đã từng tham gia nhiều lần tương tự như thế với cộng đồng người Tây Tạng. Đặc biệt, người nữ ca sĩ  Thu Sương từ Paris sang đã góp mặt với những bài ca thiết tha và rực lửa đấu tranh của Việt Khang, Nguyệt Ánh. Chỉ cũng đã góp phần điều hợp buổi biểu tình và hướng dẫn mọi người giơ cao tay, nắm tay nhau và hô khẩu hiệu thật to. Ban tổ chức đã chu đáo trong việc cung cấp những ổ bánh mì thịt ngon miệng và nước uống. Buổi biểu tình cũng đã được trực tiếp truyền thanh vào các diễn đàn trên internet như Paltalk. ****** 14 giờ 30 phần một chấm dứt, mọi người đã sắp thành hàng dưới sự hướng dẫn của BTC và dẫn đường của cảnh sát để tuần hành trên đoạn đường gần 2 cây số để đến quảng trường Hauptwache trong phố chính. Rừng cờ vàng và biểu ngữ, cộng thêm những tiếng hô khẩu hiệu đã nhận được nhiều cảm tình của người đi đường, biểu hiện bằng những tiếng còi xe, những ngón tay cái giơ lên và vui vẻ nhận những tờ thông tin về mục đích buổi biểu tình do BTC phát. *********** Đến Hauptwache, đoàn đã dựng cờ, biểu ngữ cho người đi đường hiểu rõ tình trạng tồi tệ của Việt Nam sau gần 40 năm sống dưới chế độ cộng sản. Đoàn Bremen đã diễn lại cảnh công an đàn áp dân lành hiện đang xảy ra hàng ngày hàng giờ trên đất nước và đang gây căm phẫn tột độ cho mọi thành phần dân chúng. Nhờ Internet và đặc biệt là Facebook, những vụ „dân tự tử trong đồn công an“ đã được nhanh chóng phác giác và đã đẩy công an vào tình trạng bị dân càng ngày càng khinh thường và oán ghét. Màn hoạt cảnh „Tàu lạ bắn giết ngư dân Việt Nam trên biển Đông“ đã được các thanh niên quanh nhóm „Điểm Sáng“ ở vùng Darmstadt chuẩn bị khá công công phu với hình ảnh biển Đông, lưới cá, thuyền đánh cá, biểu ngữ màu đen bằng tiếng Đức kêu cứu „Nguồn sống ngư dân Việt Nam đã bị tước mất“, bảng SOS, cảnh ngư dân nằm chết… đã gây sự chú ý đặc biệt cho khán giả. Vào phần cuối, ca sĩ Thu Sương đã mang đến cho khán giả Đức một sự ngạc nhiên lý thú khi chị trình bày bài „Anh là ai?“ của nhạc sĩ Việt Khang bằng tiếng Đức. Dĩ nhiên với giọng ca điêu luyện, truyền cảm và ánh mắt thiết tha cố hữu của chị. ********** Khoảng 18giờ, phần mít tinh tại Hauptwache chấm dứt, đoàn biểu tình di chuyển về hội trường nhà thờ Lioba cách đó khoảng 20 phút lái xe để dùng bửa cơm chiều do Hội NVTNCS tại Frankfurt chuẩn bị để sau đó là phần hội thảo và văn nghệ đấu tranh.   Cơm nóng với thịt kho tàu, dưa chua, trà nóng, cà phê và nước uống được mời miễn phí tùy lòng hảo tâm đóng góp. Các loại chè, bánh bao, bánh tét, bánh xu xê,… với giá ủng hộ.   Buổi sinh hoạt chấm dứt khoảng 22 giờ cùng ngày. Nguyễn Phan Photo by Nguyễn Phan & Trungduong Tnguyen
......

Hội Thảo Yểm Trợ Dân Chủ Quốc Nội Tại Nürnberg Đức.

Ngày 22.02.2014 tại trung tâm Süd Pünkt của thành phố Nürnberg ,  Hội Người Việt Tỵ Nạn CS Nürnberg đã tổ chức buổi hội thảo với chủ đề „ nhu cầu yểm trợ đồng bào đấu tranh dân chủ quốc nội“. 15 giờ nghi thức khai mạc lễ chào quốc kỳ,  tham dự viên tự giới thiệu về mình để  biết nhau vì có một số vị đến từ xa: München có Anh Chị  Nguyễn Ngọc Trinh, Anh Chị Nguyễn Văn Nghệ , Anh Lý Văn Xuân đại diện Đảng Việt Tân München, nhóm đến  từ Áo có Anh Trần Ngọc Thành, Anh Nguyễn Phong và Anh Bé Ba, ngoài ra còn có anh Ngô Chí Dũng đến từ Berlin. Trước hết Anh Trinh giới thiệu về ý nghĩa và bối cảnh thành hình lá cờ vàng Quốc kỳ Việt Nam qua nhiều triều đại  và kêu gọi mọi người nên đứng dưới cờ vàng tự do đấu tranh. Anh Trần Ngọc Thành cho biết vừa rồi nhóm của anh  có dịp sang Thái Lan đã vào thăm anh  Đặng Chí Hùng một người đấu tranh dân chủ  quốc nội bị CSVN truy bắt nên đã bỏ chạy sang  Thái Lan lánh nạn và đang bị cầm tù, anh cho biết qua sự vận động của cộng đồng hải ngoại anh Hùng đã được Liên Hiệp Quốc cấp quy chế tỵ nạn và chính quyền Canada hứa cho định cư, nhưng anh Hùng vẫn tiếp tục bị giam giữ. Lo ngại lớn nhất hiện nay là sợ Thái Lan cho dẫn độ anh Hùng về Việt Nam theo yêu cầu của CSVN, anh đề nghị mọi nơi vận động làm áp lực để Thái Lan trả tự do cho anh Hùng và nếu chưa đi định cư được Canada thì cũng tìm cách  sang một nước khác tạm trú như Philippin an toàn hơn để chờ đi. Kế tiếp là  phần thảo luận qua Internet và điện thoại viễn liên, sau khi chiếu đoạn phim ngắn của đài TV SBTN phỏng vấn Người Buôn Gió (NBG) tại Weimar,  anh Ngô Chí Dũng là người thường liên lạc với người đấu tranh trong nước, anh đã điện thoại mời NBG đang theo học  nghiên cứu 2 năm tại Weimar Đông Đức  trao đổi với hội thảo, NBG  cho biết những ngày còn ở Việt Nam gặp rất nhiều khó khăn trong việc sinh hoạt viết báo, bị ngăn chặn không cho xuất cảnh tham dự các cuộc hội thảo do lời mời từ nước ngoài,  ở tại đây anh mới được hưởng không khí tự do thật sự mặc dù có đôi lúc giật mình anh cứ ngỡ là đang bị công an CSVN  rình rập,  dù Anh đang được sống tự do nhưng anh vẫn buồn vì Tí Hớn con anh còn nhỏ hàng ngày anh thường lo cơm nước cho cháu giờ phải xa nhau, mỗi lần điện thoại về cháu đều hỏi bao giờ bố về, anh chỉ trả lời là bố sẽ về. Tiếp theo anh Dũng mời LS Nguyễn Văn Đài từ Việt Nam phát biểu, LS Đài cho biết lực lượng đấu tranh dân chủ quốc nội đang phát triển tốt, Hội Anh Em Dân Chủ do nhóm của  LS Đài được thành lập cách đây hơn năm chỉ có vai ba chục anh em, nhưng đến nay đã lên cả mấy trăm và trong những ngày tới con số nầy sẽ tăng lên  nhiều  trải rộng cả nước. Sự khó khăn là nhân sự nào xuất hiện công khai đấu tranh là liền bị CSVN trù dập khủng bố gây khó khăn nhất là cô lập kinh tế bằng nhiều cách, ngay chính bản thân của LS Đài sau 4 năm tù giam về còn bị 4 năm quản chế, hiện nay còn khoảng một năm quản chế. Văn phòng LS Đài thì bị đóng cửa không làm ăn gì được, không thể đi ra khỏi phường , nếu vi phạm nhà cầm quyền phạt tiền rất nặng nhằm đánh vào kinh tế. LS Đài cho biết anh em trong nước có thể tự đứng lên đấu tranh, kêu gọi đồng bào hải ngoại  giúp đở phương tiện sinh hoạt và tiếp tay vận động chính quyền các quốc gia đang định cư áp lực buộc CSVN phải chùng bước vi phạm nhân quyền. Sau phần LS Đài, anh Dũng liên lạc mời  hai vị Dân Oan cư ngụ tại Vũng Tàu, Đồng Tháp trình bày về sự khổ sở,  bị cướp đất bao nhiêu năm không cửa không nhà, mọi khiếu nại đều bị nhà cầm quyền CSVN làm ngơ không giải quyết.                          Ông Võ Văn Bửu chồng bà Mai Thị Dung một tù nhân lương tâm Phật Giáo Hòa Hảo tường thuật vừa rồi đi Đồng Tháp thăm ông Nguyễn Bắc Truyển đã bị công an côn đồ vô cớ hành hùng đáp đập dã man. Qua phần trao đổi hầu tìm giải pháp để giúp đở yểm trợ đồng bào quốc nội, anh Trinh nhận định bao nhiêu năm nay ở Mỹ, Canada, Úc đã có một số phong trào yểm trợ quốc nội. Còn ở Đức nói riêng và Âu Châu nói chung thì gần như không có gì hết, vì vậy anh muốn thành hình ngay  một Ủy ban yểm trợ dù ít chỉ một vài người anh vẫn làm,  Anh cho biết đã mời rất nhiều người ở khắp mọi nơi nhưng không  ai hưởng ứng đến tham dự từ chối với nhiều lý do. Anh Phong đặt câu hỏi với  anh Trinh mời với tư cách cá nhân hay hội đoàn thì anh cho biết là anh mời với tư cách Hội NVTN Nürnberg trong khi anh Trinh ở München, có thể vì lẫn lộn giữa cá nhân và hội đoàn nên đã thiếu vắng người tham dự. Các Ý kiến khác thì không nên lập ngay một Ủy Ban thiếu tính chính danh mà phải tiến hành từng bước vì Nürnberg cũng chỉ là một địa danh nhỏ của nước Đức, nếu có cũng chỉ là lập  nhóm hội của Nürnberg, dự kiến Hội sẽ tổ chức tiếp một đêm văn nghệ vào tháng tư cũng ngay trong địa điểm Süd Punkt.                                                                                                                          Qua sự góp ý đề nghị  của anh Nghệ, giải quyết tạm thời hai người tình nguyện là Anh Nguyễn Ngọc Trinh và Anh Bùi Văn Tân Hội Trưởng HNVTNCS Nürnberg đứng ra thay mặt hội để liên lạc vận động tiếp thành lập  Ủy ban yểm trợ đấu tranh quốc nội. Chen kẻ phần hội thảo là một số bài hát đấu tranh với cả sĩ Bích Huyền, ca nhạc sĩ Ve Sầu - Ngọc Mai, anh Quang  và tất cả đồng ca. Anh Tân đã thay mặt hội cám ơn mọi người đến tham dự và đã giúp đở mọi mặt  cho buổi hội thảo. 21 giờ chương trình chấm dứt sau phần ẫm thực vô cùng phong phú do gia đình anh chị hội viên và thân hữu khoảng đải, mọi người ra về đều hân hoan hy vọng lần họp mặt tới sẽ đông hơn và đem lại kết quả  tốt đẹp hơn. Tham dự viên LVX  
......

Kiểm điểm Nhân quyền Định kỳ Phổ quát (UPR) 2014

Nhiều phái đoàn người Việt đang tụ về thành phố Genève cho ngày UPR.   Nhiều phái đoàn người Việt từ khắp nơi, Hoa Kỳ, Pháp, Bỉ, các nước Đông Âu, và Việt Nam đang tề tựu tại Genève để tham gia các nỗ lực vạch trần sự thật về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam vào ngày 4/2/2014, tức 1 ngày trước phiên trả lời chất vấn của đại diện nhà nước CHXHCNVN trước Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Chúng tôi đã thấy có sự hiện diện của bà Trần Thị Ngọc Minh - mẹ của tù nhân lương tâm Đỗ Thị Minh Hạnh; nhà báo Trần Quang Thành đến từ Đông Âu; nhạc sĩ Trúc Hồ đến từ Hoa Kỳ; phái đoàn của Đảng Việt Tân đến từ một số nước; và nhiều phái đoàn đại diện các cộng đồng người Việt đến từ một số quốc gia tại Âu Châu. Sau đây, kính mời quí độc giả theo dõi lời phát biểu của ông Lê Hữu Đào, Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt tại Liège, Vương Quốc Bỉ, về mục đích của đại khối đồng bào tham dự lần này: https://soundcloud.com/radio-ctm-2/ong-le-huu-dao Buổi hội thảo về nhân quyền Việt Nam đã bắt đầu Trước hết là phần trình bày của chính giới và các tổ chức phi chính phủ (NGO) về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam:   Người đang trình bày là bà Anne-Marie von Arx, một dân biểu Thụy Sĩ  đã theo dõi tình trạng nhân quyền tại Việt Nam trong nhiều năm qua. Bà từng đến tận nơi quan sát vào năm 2012. Bên cạnh bà là chị Hồng Thuận. Người đang ngồi tại bàn diễn giả là bà Nani Jansen thuộc tổ chức bảo vệ pháp lý cho các cơ quan truyền thông độc lập Media Legal Defence Initiative, ông Gisle Kvanvig thuộc Trung Tâm Nhân Quyền Na Uy -Norwegian Center for Human Rights, ông Benjamin Ismail thuộc tổ chức Ký Giả Không Biên Giới - Reporters Sans Frontières, và vị đại diện văn phòng Luật sư Đỗ Phủ Nhà báo Phạm Chí Dũng bị phá đường dây vào Internet Phần trình bày của các nhân chứng Việt Nam bắt đầu Phòng họp đã đầy và vì lý do an ninh bên trong trụ sở Liên Hiệp Quốc nên hơn 70 đồng bào đành đứng bên ngoài và ủng hộ tinh thần. Quang cảnh bên trong phòng hội thảo:   Đến phần tường trình của các nhân chứng từ Việt Nam, Luật sư Hà Huy Sơn và Nhà báo Trần Quang Thành đang trình bày, với sự điều hợp của chị Ngọc Hiếu Sau đây là tiểu sử của 3 nhân chứng từ Việt Nam mà chúng tôi ghi nhận được từ ban tổ chức. Nhà báo Phạm Chí Dũng: Ông Phạm Chí Dũng tốt nghiệp tiến sĩ kinh tế. Ông đồng thời cũng là một nhà báo và nhà nghiên cứu với nhiều bài viết đăng trên những cơ quan truyền thông lớn như đài BBC, đài Tiếng nói Hoa Kỳ, đài Á Châu Tự do và đài Quốc Tế Pháp. Ông Dũng bắt đầu sự nghiệp văn học năm 1986 và được biết đến với những bài viết và bình luận chính trị sâu sắc. Nổi bật với quá trình điều tra và truy cứu về tệ nạn tham nhũng và vấn nạn thiếu tự do báo chí, ông đã bị quản chế năm tháng vào tháng 7 năm 2012 với tội danh cấu kết với “ các thế lực thù địch”. Là một đảng viên kỳ cựu của Đảng Cộng sản trong 20 năm, ông đã được dư luận đặc biệt chú ý kể từ khi ông công khai tuyên bố rời bỏ Đảng hồi tháng 12 năm 2013. Trong tuyên bố ông kêu gọi lập hệ thống chính trị đa đảng. Luật sư Hà Huy Sơn: Luật sư Hà Huy Sơn tốt nghiệp Đại học Kinh Tế Quốc Dân và từng làm việc cho nhiều công ty lớn tại Việt Nam với nhiều trách vụ khác nhau. Ông tốt nghiệp ngành luật năm 1998. Từ năm 2010 ông là Giám đốc văn phòng luật sư Hà Sơn thuộc Đoàn Luật Sư Thành Phố Hà Nội. Ông đã từng là luật sư bào chữa cho nhiều nhà tranh đấu nhân quyền như: Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Mục sư Nguyễn Công Chính, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân và Phương Uyên v.v.. Ông đã nhiều lần phát biểu công khai phản đối bản án bất công của nhà cầm quyền VN đối với các nhà dân chủ. Ông là thành viên Ủy Ban Luật Gia Quốc Tế (ICJ) và là một nhà hoạt động xã hội dân sự tại Việt Nam. Nhà báo Trần Quang Thành Nhà báo Trần Quang Thành sinh năm 1941. Từ năm 1960 – 1972 ông là phóng viên Đài Tiếng Nói Việt Nam. Từ năm 1973 – 1982 ông là phóng viên thời sự chính trị của Đài Truyền Hình Việt Nam. Trách vụ cuối cùng trước khi ông bị buộc thôi việc là chuyên viên Viện Nghiên Cứu Phát Thanh và Truyền Hình Việt Nam. Vì lên tiếng chống tham nhũng trong điều kiện Việt Nam chưa có tự do báo chí mà ông đã bị cho “ngồi chơi xơi nước” rồi bị kẻ lạ  tạt axít vào mặt, tai nạn xảy ra ngày 4-7-1991. Ông mang thương tật suốt đời, bị mù mắt trái, thương tật 81% sau 15 lần phẫu thuật để tạo hình mặt mũi. Cuốc sống của ông tại Việt Nam bị nhiều đe dọa và nhờ sự can thiệp của chính quyền nuớc Cộng Hòa Slovakia, ông đã định cư tại Slovakia từ tháng 8 năm 2008.   Đến phần các biện pháp đề nghị Một số quan khách đặc biệt Sau phần trình bày hiện trạng nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam qua các cặp mắt quan sát quốc tế và qua các nhân chứng người Việt, cuộc hội thảo đã tiến sang phần đưa ra các biện pháp đề nghị để cải sửa tình trạng hiện nay:   Từ trái sang phải: bà Judy Taing thuộc tổ chức nhân quyền Article 19, ông Leon Saltiel thuộc tổ chức United Nations Watch, ông Hoàng Tứ Duy thuộc Đảng Việt Tân, bà Ann Harrison thuộc hội Văn Bút Quốc Tế (PEN International), và bà Libby Liu - Tổng Giám Đốc Đài Á Châu Tự Do (Radio Free Asia). Chúng tôi cũng ghi nhận một số quan khách đặc biệt trong thành phần cử tọa: Bà Hélène Sackstein, đại diện tổ chức Ký Giả Không Biên Giới tại Liên Hiệp Quốc Ông Đặng Xương Hùng, cựu viên chức ngoại giao Việt Nam. Ông vừa công khai hóa quyết định rời bỏ đảng CSVN vào đầu năm 2014.   Ông Rolin Wavre  thuộc Đảng Radical Geneva, ông Thierry Oppikofer  - Chủ tịch Cosunam, ông Michel Rossetti - cựu thị trưởng Genève. Buổi hội thảo về nhân quyền Việt Nam trước UPR đã hoàn tất Sau phần trình bày của 3 ban diễn giả bao gồm (1) Tình trạng nhân quyền Việt Nam kể từ UPR 2009, (2) Các nhân chứng từ Việt Nam, (3) Các biện pháp đề nghị, buổi Hội Thảo đã kết thúc với bài phát biểu của ông Thierry Oppikofer  - Chủ tịch Ủy Ban Thụy Sĩ - Việt Nam (COSUNAM).   Sau đó, các diễn giả và cử toạ cùng tham dự một buổi tiếp tân để trao đổi thêm về buổi trả lời chất vấn UPR ngày mai của đại diện nhà nước Việt Nam và các bước vận động kế tiếp. Đài Radio Chân Trời Mới sẽ tiếp tục tường trình các nội dung phát biểu tại buổi hội thảo hôm nay và các sinh hoạt UPR kế tiếp trong những bài vở sắp đến. Hoàng Long, Thanh Lan, Trần Sơn kính chào tạm biệt từ Genève Nguồn: http://radiochantroimoi.com  
......

Hội thảo UPR ngày 4/2 tại Genève

K/g quý truyền thông và blog, Xin kính gửi đến quý truyền thông và blog thông cáo về hội thảo UPR ngày 4/2 tại Genève và các nỗ lực vận động quốc tế nhân dịp điều trần UPR. Quý vị có thể download avatar của hội thảo tại đây:http://bit.ly/upr-2014 Kính xin quý vị cùng giúp phổ biến rộng rãi để nhiều người cùng tham dự. Trân trọng, BTC Hội thảo UPR ngày 4/2 tại Genève *******************************Hẹn nhau ngày 4/2 thại Genève Chương trình vận động UPR và hội thảo “Trách Nhiệm của Việt Nam trong vai trò thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc”. Để tạo áp lực tối đa buộc nhà cầm quyền Hà Nội phải tôn trọng trách nhiệm trong cương vị thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, đợt kiểm định (UPR) lần này chứng kiến các cuộc vận động từ nhiều nhóm và tổ chức đấu tranh, một điều đáng mừng cho phong trào dân chủ Việt Nam. Đặc biệt là quốc tế và giới đấu tranh người Việt đang thật sự sánh vai nhau để vận động nhân quyền cho người dân Việt Nam. Trong tinh thần đó, các tổ chức quốc tế như ARTICLE 19, Media Defence Legal Initiative, PEN International, UN Watch và Việt Nam như COSUNAM, Human Rights for Vietnam PAC và Đảng Việt Tân phối hợp thực hiện một chương trình vận động bao gồm: ●      Ngày 28/1- 3/2: Tiếp xúc với những giới chức có thẩm quyền tại Liên Hiệp Quốc và các quốc gia thành viên để đề nghị một tiến trình khảo sát nhân quyền một cách hiệu quả hơn tại Việt Nam. ●      Ngày 4/2, từ 12:30 đến 14:30 tại trụ sở Liên Hiệp Quốc: Hội thảo “Trách Nhiệm của Việt Nam trong vai trò thành viên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc”, với diễn giả là những nhà dân chủ, thân nhân của tù nhân lương tâm tại Việt Nam, và thành viên các tổ chức quốc tế. Danh sách diễn giả sẽ được công bố sau. Kết quả của cuộc hội thảo là một bản thông cáo chung xác định tiếng nói nhân quyền cho Việt Nam. Hội Thảo một ngày trước buổi điều trần UPR của Việt Nam sẽ góp phần tạo sự quan tâm của dư luận thế giới hầu ngăn chận sự bạo hành của nhà cầm quyền Hà Nội khi phong trào dân chủ Việt Nam ngày một lớn mạnh trong những năm trước mặt. Tiếp theo hội thảo vào buổi tối cùng ngày sẽ có buổi văn nghệ tưởng nhớ cố nhạc sĩ Việt Dzũng nhân dịp đồng hương tụ tập về Genève. Buổi văn nghệ được tổ chức bởi Đài Truyền Hình SBTN với sự có mặt của nhạc sĩ Trúc Hồ, Nam Lộc cùng một số nghệ sĩ trung tâm Asia. ●      Ngày 5/2: Phái đoàn tham dự buổi điều trần UPR. Những nỗ lực nói trên rất cần sự quan tâm và đóng góp của tất cả mọi người. Đây là thời điểm mà người Việt Nam sẽ cùng với Cộng đồng Quốc tế có cơ hội đối đầu trực diện với phái đoàn Hà Nội ngay tại Genève để đối chất về Quyền Con Người. Để tạo cơ hội cho nhiều người cùng vào trụ sở Liên Hiệp Quốc để tham dự buổi hội thảo và dự thính buổi điều trần của Việt Nam, chúng tôi kính mời quý vị ghi danh trước với Ban Tổ Chức để làm thủ tục cần thiết, theo đường dẫn bit.ly/upr-2014. Hãy rủ nhau đến Genève để tham dự cuộc vận động này. Ban Tổ Chức kính mời, ARTICLE 19 UN Watch PEN International Media Legal Defence Initiative COSUNAM (Ủy Ban Thụy Sĩ-Việt Nam) Human Rights For Vietnam PAC - Vietnam Progress Đảng Việt Tân
......

Sinh hoạt của Cộng đồng NVTNCS tại CHLB Đức nhân ngày QTNQ 2013

Cơn bão đầu Đông mang theo cái lạnh buốt da từ bắc cực thổi qua Âu châu từ mấy ngày qua đã không làm sờn lòng nhiều người Việt tị nạn yêu nước từ các tiểu bang xa như Bayern, Nordrhein Westfalen, Rheinlandfalz , Hessen, Hamburg,…đáp lời kêu gọi của Liên Hội Người Việt Tị Nạn Cộng Sản taị CHLB Đức (LHNVTNCS) kéo về thủ đô Berlin vào ngày 7.12.2013 để tham dự cuộc biểu tình cho nhân quyền Việt Nam và đêm không ngủ hướng về quê hương Việt Nam nhân kỷ niệm 65 năm ra đời của Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân Quyền. 14g30, trước sứ quán CSVN nằm trên đường Elsen thuộc quận Treptow thủ đô Berlin cuộc biểu tình cho nhân quyền Việt Nam được bắt đầu bằng nghi thức chào cờ và mặc niệm do ông Trần Văn Các điểu khiển.  Sau đó, Bác sĩ Trần Văn Tích, Chủ tịch LHNVTNCS tại CHLB Đức, đại diện BTC đã ngỏ lời chào mừng đồng bào tham dự và nói lên ý nghĩa và mục đích của cuộc biểu tình trong tinh thần hướng về quốc nội để hỗ trợ đồng bào trong công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền. Tiếp theo BS. Trần Văn Tích, Cụ Nguyễn Đình Tâm, đại diện Cộng đồng NVTNCS tại Berlin, tuy năm nay đã 91 tuổi, nhưng hầu như luôn đi đầu trong các sinh hoạt của người Việt tị nạn CS tại Berlin và luôn có mặt trong các cuộc biểu tình, sinh hoạt của người Việt tại CHLB Đức đã ca ngợi tinh thần đồng bào không ngại thời tiết giá rét mùa đồng đã về Berlin cùng đấu tranh cho nhân quyền của dân tộc VN. Để cho người Đức địa phương biết về hiện trạng vi phạm nhân quyền tại VN cũng như những sự lên tiếng bênh vực nhân quyền VN của một số trí thức Đức trong thời gian qua, một mặt, ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh, Phó chủ tịch LHNVTNCS, bằng Đức ngữ đã trình bày cặn kẽ qua loa phóng thanh cho người Đức chung quanh khu vực biểu tình biết rõ; mặt khác một số người trong đoàn biểu tình cũng đã chia nhau ra các ngã đường để phát những tờ truyền đơn đến cho những người Đức qua lại gần đó. Những vị đại diện của các tổ chức, hội đoàn như Hội Phụ Nữ Văn Hóa VN tại CHLB Đức, Tổ Chức Sinh Hoạt của NVTN tại CHLB Đức, Đảng Việt Tân tại Đức, Cộng đồng NVTN tại München, các hội đoàn NVTNCS tại Köln, Mönchengladbach, Mainz am Rhein,… Cũng đã phát biểu trước đoàn biểu tình với những nội dung lên án nhà cầm quyền CSVN, dù đã trở thành thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ cũng như đã ký kết Công Ước Chống Tra Tấn của Liên Hiệp Quốc, nhưng vẫn tiếp tục giam giữ những người bất đồng chính kiến, ngăn cấm tù nhân lương tâm được trị bệnh dù bệnh tình của họ rất tồi tệ như tù nhân Mai Thị Dung, Đỗ Thị Minh Hạnh; vẫn tiếp tục để cho CA tra tấn người dân đến chết, mà trường hợp mới nhất là vào ngày 27.11.2013 tại Dak Lak. Thậm chí không cho thân nhân tù nhân lương tâm đem tro cốt về quê an táng khi họ qua đời trong trại giam, mà trường hợp mới nhất là tù nhân chính trị Bùi Đăng Thủy, cựu sĩ quan không quân VNCH, đã qua đời hôm 24.11.2013 tại trại giam Xuân Lộc, Đồng Nai. Đoàn biểu tình còn đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do lập tức cho các tù nhân lương tâm, các nhà bất đồng chính kiến đang bị giam giữ ; và thách thức chế độ CSVN chứng tỏ mình thật sự xứng đáng là thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ chứ không phải là thành viên của Hội đồng Chà đạp nhân quyền. Hướng tới ngày QTNQ (10.12.2013) đặc biệt năm nay đoàn biểu tình kêu gọi đồng bào khắp nơi cùng góp tay với đồng bào trong nước để đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa VN bằng cách: - Hỗ trợ đồng bào trong nước để họ hành xử các "quyền đương nhiên" của con người mà Tuyên Ngôn QTNQ đã minh định. Khuyến khích đồng bào tìm đọc và quảng bá rộng rãi đến người khác khắp cả nước bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền,  Công Ước về các quyền Dân Sự và Chính Trị, Công Ước Chống Tra Tấn của LHQ. Đây là việc làm được Hội Đồng Nhân quyền LHQ cổ vũ, mà Việt Nam đã trở thành thành viên thì nhà cầm quyền CSVN không có lý do gì để ngăn cấm. - Quảng bá các tin tức đấu tranh, tin tức về hiện tình đất nước và cả những tin tức „thâm cung bí sử“ của CSVN để phá vỡ bưng bít thông tin. Tác động lên tinh thần và ý thức của các đảng viên cộng sản, hầu phong trào bỏ đảng càng ngày càng lan rộng. - Vận động chính giới và các cơ quan truyền thông quốc tế lên án các đàn áp của CSVN ở trong nước để giúp cho phong trào phản kháng lớn mạnh, và tạo áp suất đổi thay lên chế độ. - Hỗ trợ phương tiện và tài chánh cho bà con dân oan và các nhà dân chủ để họ thoát khỏi sự cô lập và bao vây kinh tế của bạo quyền hầu có điều kiện tiếp tục dấn thân cho công cuộc đấu tranh… Xem kẽ những phát biểu là những bài hát đấu tranh đã làm tăng thêm khí thế cuộc biểu tình. 17 giờ, mặt trời cũng bắt đầu đi ngủ, cái lạnh chiều mùa đông Âu châu cũng từ từ gia tăng và trời cũng bắt đầu lất phất những bông tuyết trắng. Sau hơn 2 tiếng đồng hồ đứng dưới trời đông giá rét; đoàn biểu tình đã thực hiện một cuộc diễu hành ngắn trước khi chấm dứt  buổi biểu tình trước sứ quán CSVN tại Berlin. Sau đó mọi người di chuyển về hội trường nhà thờ St. Aloyslus nằm trên đường Schwyzer thuộc quận Wedding đề dùng bữa cơm chiều do Cộng đồng NVTNCS tại Berlin ủng hộ hầu sau đó tiếp tục sinh hoạt phần hai:  Đêm sinh hoạt và văn nghệ "Hướng Về Quê Hương" Phần 2 của ngày sinh hoạt nhân ngày QTNQ bắt đầu đúng 20 giờ với nghi thức chào cờ Đức - Việt và mặc niệm. Ban tổ chức giới thiệu thành phần quan khách sau khi sơ lược tiết mục. BTC đã mang phần cầu nguyện cho nhân quyền và bình an cho đất nước và dân tộc vào chương trình. Cụ Nguyễn Đình Tâm cùng hai ông Trần Văn Các và Phạm Công Hoàng đảm nhận cầu nguyện theo nghi thức Phật Giáo. Tiếng chuông, mõ hòa vào tiếng kinh cầu khiến cả hội trường để lòng lắng xuống theo. Linh mục Antôn Đỗ Ngọc Hà đã dâng buổi cầu nguyện với bài "Kinh hòa bình" sau khi mỗi tham dự viên thắp lên một ngọn nến và mang đặt trên chiếc bàn dài trước sân khấu, tạo nên một hình ảnh thật sinh động, ấm cúng và sâu lắng. Anh Trịnh Đỗ Tôn Vinh đã tỏ ra rất chuyên nghiệp trong vai trò xướng ngôn viên song ngữ. Anh cám ơn ông Hội Trưởng Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn tại CHLB Đức Trần Văn Tích trong vai trò tổ chức hai buổi sinh hoạt. Anh không quên nhắc nhở rằng ông Nguyễn Văn Rị là người gốc Việt duy nhất đã nhận 3 huân chương cao quý cho những nỗ lực to lớn và bền bĩ trong lãnh vực xã hội: Verdienstkreuz của tiểu bang Nordrhein-Westfalen và một của cố Đức Giáo Hoàng Gioan Paulo Đệ Nhị và đặc biệt cám ơn linh mục Anton Đỗ Ngọc Hà đã rất nhiệt tình trong việc vận động việc mượn phòng ốc và tổ chức sinh hoạt. BTC đã cho chiếu lá thư của bà Maria Böhmer, đặc sứ của chính phủ Đức về tị nạn và hội nhập lên màn ảnh vì bà không tới tham dự được để mở đầu phần trình bày của những quan khách Đức. Trong thư bà ca ngợi nỗ lực và sự thành công của lớp trẻ người Việt trong học đường và xã hội nhờ được cha mẹ quan tâm đúng mức. Bà Anita Grossler, thành viên ban chấp hành Hiệp Hội Nạn Nhân Chế Độ Bạo Lực Cộng Sản (UOKG) tại Bá Linh, với sự tháp tùng của phu quân, đã giới thiệu sơ về OUKG và bày tỏ sự đồng cảm với người Việt vì từng cùng chung số phận và sẵn sàng giúp người Việt trong phần việc của bà. Bà đã làm cả hội trường xúc động vì 5 năm tù đày khắc nghiệt dưới chế độ cộng sản Đông Đức vào thập niên 50 của thế kỷ trước. An ninh Đức đã cướp đứa con từ tay bà khi bà bị bắt khi vừa tròn 20. Sau này gặp lại đứa con đã trưởng thành và trở thành một "người cộng sản" cuồng tín, hai mẹ con bà đã không hiểu được nhau và đành chấp nhận sự thật đó. Con bà đã bị chế độ tròng lên đầu cái vòng kim cô từ thuở lọt lòng và không thoát ra được nữa. Trong chương trình, BTC cũng đã không quên đến những nạn nhân của cơn bão Hải Yến lịch sử ở Philippines và lạc quyên tại chỗ được số tiền lên đến 900 Euro và 300 USD. Vị khách cuối cùng không xa lạ với giới blogger vì ông chính là một blogger năng nổ: Tiến sĩ Josef Bordat. Ông được người Việt biết đến với lòng tri ân khi ông đơn phương lập một kiến nghị thư để thu thập chữ ký trên mạng để vận động chính phủ can thiệp cho nhân quyền tại Việt Nam. Trong phần hỏi đáp cuối chương trình dành cho cử tọa, ông cho biết, nhiều nơi trên thế giới vẫn thiếu nhân quyền, nhưng do một cơ duyên đưa tới, khi ông nghe sự đàn áp hung bạo và rộng khắp đối với giới blogger Việt, đặc biệt là trường hợp 17 thanh niên Công Giáo, vì ông cũng giống như họ là giáo dân CG, trên truyền thông Đức, ông đã quyết định đấu tranh cho nhân quyền tại Việt Nam. Trong lúc cử tọa đang đặt câu hỏi cho các quan khách Đức thì anh Ngô Trí Dũng đã nối mạng được với luật sư Nguyễn Văn Đài để Ls. Đài có thể trực tiếp trò chuyện cùng TS Bordat và bà Grossler. LS. Đài kể về buổi gặp gỡ với đại diện các tòa đại sứ Đức, Thụy Điển và các blogger Việt Nam khác tại Hà Nội dù bị công an liên tục sách nhiễu, cản trở, có lúc bắt chủ một tiệm ăn phải đóng cửa nhằm ngăn cản cuộc gặp gỡ thành hình. LS Đài đã lên tiếng mong mỏi được sự hỗ trợ từ người Đức yêu chuộng tự do và mong sẽ trở lại viếng nước Đức khi Việt Nam hết cộng sản. Trong buổi văn nghệ không kém phần đặc sắc với những bài như "Tiễn em rời K 18", "VN tôi đâu?", "Anh là ai" ... sau khi quan khách Đức ra về, luật sư Lê Thị Công Nhân cũng được nối mạng để trình bày về suy tư của mình trong ngày quốc tế nhân quyền năm nay. Buổi sinh hoạt chấm dứt sau nửa đêm. Rất nhiều người còn ở lại để hàn huyên, chia sẻ với nhau về những vấn đề thời sự nóng hổi của đất nước. Tuy xa quê hương đã rất lâu nhưng con tim Việt Nam trong mọi người vẫn đập cùng nhịp với người đấu tranh cho nhân quyền trong nước. Cộng Đồng NVTNCS tại Berlin đã rất chu đáo trong khâu ẩm thực với những món ăn nóng mặn, chay rất ngon miệng cùng bánh mì sáng, cà phê, trà và nước uống. Bs. Trần Văn Tích, bà Grossler, Tiến sĩ Bordat, Linh mục Antôn Đỗ Ngọc Hà                                                Tiến Sĩ Bordat                                                            Bà Anita Grossler Được biết cùng ngày 7.12.2013, từ 13 giờ đến 14giơ 30 tại thành phố Frankfurt am Mainz, Hội Người Việt Tị Nạn CS tại Frankfurt cũng đã tổ chức một cuộc tuần hành cho nhân quyền VN từ Hauptbahnhof (nhà ga chính) đến khu phố chính Hauptwache. Sau đó là buổi Mít tinh từ 15 giờ đến 18 giờ tại Hauptwache để tố cáo trước dư luận thế giới về những hành vi vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền CSVN.
......

Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn gặp gỡ bà Vera Lengsfeld – Stasi-Tochter / Dissidentin / Politikerin

Bad Sobernheim, 19.11.2013 - Đáp lời mời của hội Konrad-Adenauer-Stiftung ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh, phó chủ tịch Liên Hội (www.lienhoinvtn.de), đến tham dự buổi thuyết trình và giới thiệu tác phẩm „Ich wollte frei sein. – Die Mauer, die Stasi, die Revolution“ của bà Vera Lengsfeld.   Vera Lengsfeld sinh năm 1952 tại Thüringen. Là con gái của một sĩ quan mật vụ (Stasi-Offizier) bà đã được giáo dục trong tinh thần của chế độ Đảng Xã Hội Chủ Nghĩa Thống Nhất Đức (Sozialistische Einheitspartei Deutschlands, SED-Regime). Mặc dầu vậy, bà đã sớm có những hồ nghi về thể chế này.  Khi mới bước vào tuổi trưởng thành bà Vera Lengsfeld đi đến quyết định hoạt động trong phong trào đòi hỏi dân quyền. Bà đã bị cấm hành nghề, bị tù đày và bị trục xuất. Khi bức tường Berlin sụp đổ ngày 09.11.1989 bà Lengsfeld trở về quê quán và bắt đầu sự nghiệp chính trị gia và là nhà đấu tranh cho tự do và dân chủ. Càng đau khổ hơn khi bà được biết, chính chồng bà (ông Knud Wollenberger) đã làm mật vụ Stasi theo dõi bà nhiều năm. Trong phần thuyết trình bà Vera Lengsfeld nhận định rằng, sau khi chế độ độc tài cộng sản Đông Đức sụp đổ một thời gian người ta thường xuyên loan truyền những huyền thoại để đánh bóng và giảm bớt đi phần gian ác và thâm độc của thể chế này, thí dụ như: Đảng và nhà nước SED lo cho người dân từ lúc sinh ra đến khi chết. Trong thực chất đây là „độc tài chăm sóc“ („betreute Diktatur“), vì họ kiểm soát nghiêm ngặt dân chúng bằng nhiều cơ chế mang mầu sắc đáp ứng nhu cầu của người dân từ lúc chào đời, vào vườn trẻ, nhập học, học nghề đến khi hành nghề… Nhưng để luồn lách và sống còn  cũng như có cơ hội quy tụ và tâp trung xuống đường …, những thành phần đối lập đã có sáng kiến dùng chính những ngày lễ lớn của chế độ, khi có buổi mít-tinh và diễn hành, để gặp nhau trên đường phố và phổ biến trên những bích chương và biểu ngữ hiến pháp của nhà nước Đông Đức như § 27: „ Mỗi người dân Cộng Hòa Dân Chủ Đức có quyền tự do tư tưởng và tự do ngôn luận“ hoặc là: „Tự do luôn luôn có nghĩa là tự do của những người bất đồng chính kiến“ (Rosa Luxemburg). Ngoài ra, các phong trào đấu tranh cho tự do dân chủ còn quy tụ tại và chung quanh nhà thờ Nikolai (Nikolaikirche) để cầu nguyện và yểm trợ tinh thần cho nhau. Càng ngày càng đông người, từ vài trăm đến vài ngàn, từ vài chục ngàn đến mấy trăm ngàn và sau cùng là cả triệu người. Trong vòng hai tháng „bức tường ô nhục“ đã bị sức mạnh biểu tình của quần chúng đẩy sập.   Đến phần thảo luận sôi nổi bà Vera Lengsfeld đã cho các thính giả biết thêm những dữ kiện về một số tay trùm cộng tác với Stasi, điển hình như luật sư Gregor Gisy, mà sau này y đã thành công len lỏi vào được Quốc Hội Liên Bang dưới dạng đảng Die Linke để tiếp tục thi hành những thủ đoạn mị dân, tuyên truyền xuyên tạc và bóp méo lịch sử đàn áp dã man của thể chế SED. Ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh đã trình bầy với bà Vera Lengsfeld và cử tọa những ưu tư của Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn tại Đức như sau: Là người tỵ nạn Công Sản Việt Nam chúng tôi hạnh phúc được Cộng Hòa Liên Bang Đức thâu nhận. Chúng tôi vui mừng được chứng kiến cuộc cách mạng không đổ máu tại Đông Đức, nhưng chúng tôi vẫn còn băn khoăn và trăn trở, vì, mặc dầu đang được sống trong một quốc gia pháp quyền, môt số đồng hương  trong cộng đồng người Việt tại Đức vẫn bị thao túng bởi Cộng Sản Việt Nam một cách tinh vi bằng những hạ tầng cơ sở và cơ chế theo dõi rập theo khuông mẫu Stasi, kiểm soát, tạo áp lực, gây sợ hãi và hoang mang hoặc hăm dọa người thân còn tại Việt Nam. Bà Vera Lengsfeld cho biết chế độ SED đã cư xử tồi tệ với người Việt Nam lao động hợp tác. Chế độ cấm họ giao du với người bản xứ. Nếu họ có mối tương giao và mang thai thì họ phải phá thai hoặc phải bị trục xuất về nước. Sau khi „bức tường ô nhục“ sụp đổ người Việt lao động hợp tác bị Đảng Cộng Sản Việt Nam bỏ rơi, tòa đại sứ cũng không màng đến và xã hội Đông Đức trong giai đoạn chuyển tiếp cũng không có đủ khả năng tạo điều kiện tích cực để con người tiến thân. Bà Vera Lengsfeld cho rằng, đây là một trang sử đầy bất công, đầy đau thương và ít ai màng để ý đến… Để thật sự có một thể chế tự do, dân chủ và nhân quyền lâu dài mọi người dân cần ý thức giá trị chân chính của sự tự do là lãnh trách nhiệm của mình để xây dựng một xã hội công bằng. Ghi chú: Sách của Vera Lengsfeld (http://www.vera-lengsfeld.de/home.php): „Virus der Heuchler. Innenansicht aus Stasi-Akten“ (1992) „Von nun an ging’s bergauf. Mein Weg zur Freiheit“ (2002) „Ich wollte frei sein. Die Mauer, die Stasi, die Revolution “ (2011)http://www.herbig.net/gesamtverzeichnis/sachbuch/einzelansicht/product/f...       Minh-Hoài tường thuật  
......

Chính giới Đức chúc mừng ông Nguyễn Văn Rị được trao tặng Huân chương

Dr. Günter Krings Dân biểu Quốc Hội Liên Bang Đức Quốc Phó chủ tịch khối CDU/CSU thuộc Quốc hội Liên Bang Đức quốc Chủ tịch Đảng CDU tại Mönchengladbach   Nguyễn Văn Rị Dahlener Str. 687 41236 Mönchengladbach                            Berlin, ngày 07 tháng 11 năm 2013 Kính thưa Ông Nguyễn Văn Rị, Tôi xin chân thành cám ơn ông đã gửi bức thư đầy cảm mến nhân dịp tôi được tái đắc cử vào Quốc Hội Liên Bang Đức vào ngày 22.09.2013 vừa qua. Tôi rất vui về những lời chúc mừng mà ông đã thay mặt Hội Người Việt Tỵ Nạn ở Mönchengladbach gửi đến tôi. Hôm nay là dịp đặc biệt để tôi gửi đến ông những lời chúc mừng và cảm tạ, vì hôm nay ở thủ phủ Düsseldorf ông nhận Huân Chương Công trạng "Dấn thân cho tha nhân" của tiểu bang Nordrhein-Westfalen do chính nữ thủ tướng tiểu bang trao tặng. Đáng tiếc tôi không tới tham dự được vì tôi đang trong quá trình thương lượng ở Berlin để đi đến chính phủ liên hiệp liên bang. Tôi hy vọng ông thông cảm cho tôi. Từ thủ đô Berlin tôi xin chia xẻ niềm vui và lòng cảm phục trước những việc làm thiện nguyện đa diện và một đời sống rất đặc biệt của ông.  Ông vượt biên năm 1981 trong hoàn cảnh bi thảm. Ông và gia đình, với bé gái sơ sinh, đã lênh đênh nhiều ngày trên biển cả trên một chiếc thuyền trước khi được tàu Cap Anamur cứu vớt. Ông đã bất chấp mọi hiểm nguy để quyết định chọn tự do thay cho sự kềm kẹp của chế độ Cộng Sản Việt Nam. Tôi rất cảm phục sự can đảm này. Vào năm 1982 ông tới Mönchengladbach và học nghề kim khí để sinh sống. Song song ông đã giúp đỡ để các đồng hương cũng cùng hội nhập vào xã hội Đức. Với những nỗ lực này ông đã góp phần rất quan trọng vào việc là khoảng 1.500 người Việt đã tìm thấy ở Mönchengladbach như là quê hương thứ hai. Là chủ tịch của Hội Người Việt tỵ nạn tại Mönchengladbach ông đã và đang hy sinh rất nhiều công sức. Nhưng không chỉ ngừng ở đây, Ông còn là thành viên của ban chấp hành Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức. Trong trách nhiệm này chắc ông đã nhiều lần đặt câu hỏi làm cách nào để đạt được kết quả tốt đẹp trong tiến trình dân chủ hóa ở quê hương của ông. Điểm đặc biệt tôi thấy là ông không chỉ lo cho người Việt Tỵ Nạn, mà hoạt động của ông còn đi khá xa hơn nữa trên toàn thế giới để xoa dịu nỗi đau khổ của đồng loại. Một ví dụ điển hình là mới đây Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn đã quyên góp được 5000,- € để giúp cho các nạn nhân bão lụt ở miền Nam và miền Đông nước Đức. Tất cả những việc làm thiện nguyện trên cho thấy ông xứng đáng nhận Huân Chương này. Tôi xin gửi đến ông những lởi chúc tốt đẹp nhất cho những việc làm thiện nguyện trong tương lai. Tôi xin cám ơn ông đã gửi thư mời tham dự Tết Nguyên Đán ở Mönchengladbach vào ngày 08.02.2014 tại Neuwerker Mehrzweckhalle. Tôi xin ghi nhận và sẽ thông báo vào những ngảy đầu năm 2014 cho ông biết chắc chắn tôi có đến được hay không. Bởi những kinh nghiệm tốt đẹp trong quá khứ (tôi nhớ đến buổi tổ chức với Dr. Rupert Neudeck) nên ngay bây giờ tôi đã cảm thấy vui được tham dự Hội Xuân sang năm. Kính chào thân ái, Dr. Günter Krings Ngọc Hòa lược dịch ***** Dr. Günter Krings Mitglied des Deutschen Bundestages Stellv. Vorsitzender der CDU/CSU-Bundestagsfraktion Kreisvorsitzender der CDU Mönchengladbach Büro Mönchengladbach Franz-Meyers-Haus Regentenstrasse 11 41061 Mönchengladbach Büro Berlin Jakob-Kaiser-Haus Platz der Republik 1 11011 Berlin HerrnNguyen Van Ri Dahlener Str. 687 41236 Mönchengladbach                                                                                                                      Berlin, 07.11.2013 Verleihung des Verdienstordens des Landes Nordrhein-Westfalen Sehr geehrter Herr Nguyen, für Ihr freundliches Schreiben anlässlich meiner erneuten Wahl in den Deutschen Bundestag am 22.September 2013 danke ich Ihnen recht herzlich. Über die Gratulation, die Sie mir im Namen des Vereins der vietnamesischen Flüchtlinge in Mönchengladbach ausgesprochen haben, freue ich mich sehr.   Mir ist es heute aber ein besonderes Anliegen, Ihnen meine Glückwünsche und meinen ganz herzlichen Dank zukommen zu lassen. Denn Sie werden heute in Düsseldorf von der Ministerpräsidentin mit dem Verdienstorden des Landes Nordrhein-Westfalen ausgezeichnet. Zu meinem großen Bedauern kann ich an der Verleihung und dem anschließenden Empfang nicht teilnehmen, da ich durch die Koalitionsverhandlungen in Berlin gebunden bin.. Daher bitte ich für mein Fernbleiben um Ihr Verständnlis. Doch auch aus der Hauptstadt möchte ich meine Freude und Hochachtung über diese Ehrung zum Ausdruck bringen, mit der Ihr vielfältiges Engagement und Ihr außergewöhnlicher Lebensweg eine angemessene Würdigung erfährt. Sie haben 1981 Ihre Heimat Vietnam unter dramatischen Umständen verlassen. Mehrere Tage haben Sie mit Ihrer Familie, insbesondere mit Ihrer neugeborenen Tochter, in einem Boot auf dem Meer verbracht, bevor Sie von der Cap Anamur aufgenommen wurden. Sie haben sich für die Freiheit und gegen kommunistische Unterdrückung entschieden. Dabei sind Sie hohe Risiken eingegangen. Dieser Mut nötigt mir unverändert großen Respekt ab. 1982 sind Sie dann nach Mönchengladbach gekommen und haben mit der Umschulung zum Schlosser den Grundstein für eine neue Existenz gelegt. In der Folge lag Ihnen das Schicksal Ihrer vietnamesischen Landsleute am Herzen. Von Anfang an haben Sie sich für die Integration der Flüchtlinge in die deutsche Gesellschaft eingesetzt. Mit Ihrem Engagement haben Sie ganz entscheidend dazu beigetragen, dass etwa 1.500 Vietnamesen in unserer Stadt eine zweite Heimat finden konnten. Als Vorsitzender des Vereins der vietnamesischen Flüchtlinge in Mönchengladbach haben Sie sich um diese Gemeinschaft verdient gemacht. Aber Ihr Wirken beschränkt sich längst nicht nur auf den Niederrhein. Als Schatzmeister nehmen Sie eine tragende Rolle im Bundesverband der vietnamesischen Flüchtlinge in Deutschland ein. In dieser Funktion stellen Sie sich nicht zuletzt der bedeutenden Frage, in welcher Weise eine demokratische Entwicklung in Ihrem Heimatland wirkungsvoll befördert werden kann.   Besonders beachtenswert erscheint mir, dass sich Ihr Blick nicht auf die vietnamesischen Flüchtlinge beschränkt. Ihr Einsatz geht vielmehr weit darüber hinaus. So haben Sie eine Fülle von Projekten in der ganzen Welt unterstützt, mit denen die Not von Menschen konkret gelindert werden konnte. Aus der jüngsten Vergangenheit möchte ich exemplarisch auf die Intiative des Bundesverbandes der vietnamesischen Flüchtlinge in diesem Sommer hinweisen, bei der über 5.000,-€ für Flutopfer in Süd- und Ostdeutschland gesammelt wurden. Alle diese Aspekte unterstreichen, warum Sie diese Auszeichnung für besondere Verdienste um das Land Nordrhein-Westfalen und seine Bevölkerung verliehen bekommen.   Meine besten Wünsche begleiten Sie und Ihre ehrenamtlichen Tätigkeiten natürlich auch in der Zukunft. So danke ich Ihnen herzlich für die freundliche Einladung zum Neujahrsfest der Mönchengladbacher Vietnamesen am 08. Februar 2014 in der Neuwerker Mehrzweckhalle. Diesen Termin werde ich mir vormerken und Ihnen Anfang des neuen Jahres eine definitive Rückmeldung geben. Nach den angenehmen Erfahrungen in der Vergangenheit, ich denke nur an die Veranstaltung mit Rupert Neudeck, freue ich mich aber bereits jetzt auf diesen Abend. Mit freundlichen Grüßen Dr. Günter Krings ************ Dr. Philipp Rösler chúc mừng ông Nguyễn Văn Rị được chính quyền Đức Nordrhein-Westfalen trao tặng Huân chương Dr. Philipp Rösler Phó Thủ Tướng Cộng Hòa Liên Bang Đức Bộ Trưởng bộ Kinh Tế Chủ Tịch Đảng Tự Do Dân Chủ (FDP) Nguyễn Văn Rị Dahlener Str. 687 41239 Mönchengladbach                                                                                      Berlin, ngày 02 tháng 11 năm 2013 Kính thưa Ông Nguyễn Văn Rị, Thay mặt Đảng Tự Do Dân Chủ và cá nhân tôi xin nồng nhiệt chúc mừng ông nhận được Huân Chương công trạng „Dấn thân cho tha nhân“ của tiểu bang Nordrhein-Westfalen. Trao tặng Huân Chương này là nói lên sự công nhận những nỗ lực đặc biệt của ông trong tiểu bang Nordrhein-Westfalen. Ông là gương sáng cho nhiều người, vì ông đã giúp đỡ và dấn thân vô vụ lợi cho đồng loại. Ông bảo vệ những giá trị cao đẹp như: nhân bản, công bình, đoàn kết, khoan dung và lòng can đảm dám đứng ra gánh vác việc những công việc cho lợi ích chung. Là thành viên trong ban điều hành Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn tại Cộng Hòa Liên Bang Đức ông đã lo lắng đặc biệt cho những nhu cầu của người Việt ở Đức nói chung và ở tiểu bang Nordrhein-Wstfalen nói riêng. Qua rất nhiều những đóng góp ông đã giúp cho xã hội chúng ta phát triển tốt đẹp và đất nước tràn đầy ý nghĩa sống. Một lần nữa tôi xin được nói lên đây lời cảm tạ chân thành nhất và tôi xin kính chúc riêng ông mọi điều tốt đẹp và may mắn. Kính chào thân ái, Dr. Philipp Rösler Ngọc Hòa chuyển ngữ ******Staatsministerin Prof. Dr. Maria Böhmer MdB chúc mừng Ông Nguyễn Văn Rị được ân thưởng Huân chương „Dấn thân cho con người“ (Verdienstorden des Landes Nordrhein-Westfalen).   Kính thưa Ông Nguyễn Văn Rị,   Tôi xin được nồng nhiệt chúc mừng ông nhận giải „Dấn thân cho con người“ của tiểu bang Nordrhein-Westfalen vào ngày 07 tháng 11 năm 2013. Cách đây hơn 30 năm, là một thuyền nhân ông đã từ Việt Nam đến Đức Quốc và đã tìm thấy ở Mönchengladbach một quê hương. Ông là gương sáng cho rất nhiều người; những người này đã đến Đức trong những trường hợp tương tự như ông, thường thì họ đã gặp nhiều khó khăn và nguy hiểm hơn, để được sống trong tự do và an toàn. Đường đời của ông chứng minh rằng: Với quyết tâm, đam mê và chăm chỉ thì sẽ thành công trên đất nước chúng ta. Kinh nghiệm này ông đã truyền đạt lại cho các con. Tất cả 7 người con đã có được một viễn ảnh tốt đẹp hơn cả sự hy vọng của ông. Đó thật là một niềm hãnh diện. Sự dấn thân không mệt mỏi và bất vụ lợi của ông để cùng đồng hương hội nhập vào nước Đức và những công tác thiện nguyện cho giáo hội công giáo là những thí dụ điển hình cho nhiều người khác.  Hôm nay tôi  xin đuợc chân thành cám ơn ông về những việc làm này. Cá nhân tôi xin kính chúc ông cùng gia quyến mọi sự tốt đẹp và hy vọng rằng ông vẫn luôn thành công trong những công việc thiện nguyện. Kính chào thân ái, Prof. Dr. Maria Böhmer Ngọc - Hòa chuyển ngữ *** **** Stellvertretende Ministerpräsidentin Sylvia Löhrmann verleiht den Verdienstorden des Landes Nordrhein-Westfalen an Nguyen Van-Ri    http://www.ttdq.de/node/937#overlay=node/937/edit
......

Vĩnh Biệt Tiến Sỹ Walter Wallmann: Ân Nhân Của Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản Cuối Thập Niên 1970

"Menschen, die wir lieben, bleiben fuer immer, denn Sie hinterlassen Ihre Spuren in unseren Herzen." Phóng dịch: Những người chúng ta yêu mến, khi ra đi luôn để lại những dấu ấn trong trái tim mỗi người! * * * Những biến cố, khủng hoảng trên Chính trường, những thăng trầm của Quốc Gia Dân Tộc, những Nội Lực, Hoài Bảo mà suốt cuộc đời đã tận tụy dâng hiến cho Quê Hương, đã hủy hoại khối óc của Tiến Sỹ Walter Wallmann qua căn bịnh trầm kha Parkinson. Sau những năm tháng dài chịu đựng những đớn đau trăn trở trên chiếc xe lăn, Tiến sỹ Luật khoa Walter Wallmann đã giã từ gia đình, bạn bè thân hữu và đồng chí Đảng Liên Hiệp Dân Chủ Thiên Chúa Giáo (CDU) vĩnh viễn ra đi ngày 21.09.2013, tại Viện Dưỡng Lão Bornheim Frankfurt/Main, hưởng thọ 81 tuổi. Tang Lễ đã được Hội đồng Quản trị Thành phố Frankfurt/Main và gia đình tổ chức đơn giản, trang nghiêm và công khai (oeffentlich) tại Nghĩa trang chính của Thành phố lúc 11 giờ sáng, thứ Bảy 05.10.2013. Thể theo đề nghị của Ông Boris Rhein, Tổng trưởng Nội Vụ Tiểu Bang Hessen, Thủ phủ Tiểu Bang và nhiều công sở khắp nơi trên nước Đức đã treo Cờ Rũ trong ngày này để tưởng nhớ đến Ông. Nước Đức đã mất đi một Công dân ưu tú, một Nhà Dân Chủ nhìn xa hiểu rộng và một người Đức đầy lòng nhân ái... Ông ra đi đã để lại dương trần người vợ thủy chung, người bạn đời đã chia xẽ với Ông những vui buồn, thăng trầm từ lúc hai Ông Bà còn là Sinh Viên Luật Khoa dưới mái trưòng đại học, Bà Magarete Wallmann còn là người cố vấn tối cao của Ông mọi hành xử trong gia đình và ngoài xã hội... Người con trai độc nhất của Ông cũng cùng tên Tiến Sỹ Luật khoa Walter Wallmann, President của Rechnungshof Hessen, dâu và ba cháu nội. Tiến sỹ Walter Wallmann sinh ngày 24.09.1932 tại thành phố Uelzen Đức Quốc, tốt nghiệp và trình luận án Tiến Sĩ Luật khoa Đại học Marburg, đã từng giữ những chức vụ: - Chánh án Tòa Án Kassel, Fulda - Tỉnh bộ trưởng Đảng CDU Frankfurt/Main - Tỉnh trưởng Tỉnh Frankfurt/Main (Oberbuergermeister von Frankfurt/Main) - Bộ trưởng Liên Bang đầu tiên của Nước Đức về Môi trường, Bảo vệ Thiên nhiên và An toàn Hạt Nhân (Bundesminister fuer Umwelt, Naturschutz und Reaktorsicherheit) - Thống Đốc Tiểu Bang Hessen (Hessischer Ministerpraesident) - Công Dân Danh Dự của Thành phố Frankfurt am Main, và rất nhiều chức vụ quan trọng khác... Ngoài Nhiệt tình và Trí tuệ mà Tiến sỹ Wallmann đã cống hiến cho Tổ Quốc Ông, Nước Cộng Hòa Liên Bang Đức, Ông còn là một vị Đại Ân Nhân với tấm lòng Nhân Ái của Người Việt Nam Tỵ Nạn cs tại Tiểu bang Hessen. Vào khoảng 1978 khi làn sóng người dân Miền Nam Việt Nam liều chết rời nơi chôn nhau cắt rốn, lìa bỏ Quê Hương Việt Nam, vượt biển, vượt biên ra đi lánh nạn CS, mỗi ngày một gia tăng, hàng trăm ngàn người đã đau đớn nằm xuống trong tủi hờn, tuyệt vọng trên biển cả mênh mông, hoặc trong núi rừng sâu thẵm. Biến cố thương tâm, Hành trình tìm Tự Do đầy kinh hoàng, hiễm nguy này đã làm rúng động lương tâm nhân loạị. Dr. Walter Wallmann (* 24. September 1932; † 21. September 2013). Tiến sỹ Wallmann vào thời đó là Tỉnh trưởng Tỉnh Frankfurt/Main đã bộc lộ với báo chí: "Khi tôi ngồi trước máy truyền hình xem đoạn phim thời sự về lòng cam đảm của những Thuyền nhân Việt Nam, lòng tôi xót xa vô cùng, tôi nghĩ rằng tôi phải làm một việc gì để chia xẻ với những người đáng thương này". Sau đó Tiến Sỹ Wallmann đã viết thư lên Chính phủ Liên Bang, Chính quyền Tiểu Bang Hessen, ráo riết vận động với bạn bè thân hữu, đảng CDU và kêu gọi quần chúng Đức mở tấm lòng nhân đạo, và có kế hoạch cứu giúp số phận những Thuyền nhân Việt Nam, những người đang sống sau hàng rào kẽm gai trong các trại tỵ nạn Đông Nam Á với nỗi lo lắng tột cùng về một tương lai mù mịt. Tấm lòng Từ bi, Bác ái của Tiến Sỹ Wallmann đã thuyết phục được Chính phủ và Dân chúng Đức. Báo chí thời đó cho biết một ngân sách đặc biệt được chính quyền Tiểu bang Hessen dành cho người Tỵ nạn với tên "VN Boatpeople". Liền sau đó Ông biệt phái một vị đại diện của Văn phòng Tỉnh trưởng Frankfurt/M bay qua tận trại Tỵ Nạn Hồng Kông để an ủi thăm hỏi và lên danh sách cứu vớt nhân đạo những Thuyền nhân Việt Nam, đặc biệt những gia đình đông con.. Trung tuần tháng Hai năm 1979 những Đóa Hoa Nhân Ái đã nở rộ trên vùng trời Frankfurt/Main, dân chúng Đức xúc động trong niềm hân hoan chào đón 200 người Việt tỵ nạn (boat people) đầu tiên đến được Bến Bờ Tự Do. Tuy không cùng chung huyết thống, nhưng họ đã tận tình chia xẻ với những người xa lạ, gầy còm, ốm yếu xanh xao đến từ một đất nước xa xôi bằng một tấm lòng Yêu Thương trong Tình Nhân Loại. Từ nhân duyên khởi đầu của Tiến Sỹ Wallmann, vị Tỉnh trưởng giàu lòng nhân ái này, mà Người Việt Tỵ Nạn cuối thập niên 70 ngày nay đã có được một đời sống hạnh phúc, an lành, là những công dân gương mẫu trên Quê Hương mới sau khi trải qua mọi hoàn cảnh gian nan, hiểm nguy, mất mát: Vượt biển, Vượt biên, Đoàn Tụ Gia đình, v.v... và Tiểu Bang Hessen được đề cao là một Tiểu bang nhân đạo nhất đã dành mọi sự dễ dãi cứu giúp cho Người Việt Nam Tỵ Nạn. Sáng ngày 05.10.2013 bầu trời Frankfurt âm u, những cơn gió thổi qua làn mưa bay bay trong cái lạnh se sắt của một ngày chớm vào Đông. Trước khi ra đi nhà tôi nhắc rằng: "Nếu thật tình thương và nhớ ơn Dr. Wallmann nên tạm gác những việc đời để cầu nguyện cho Ông được siêu thoát!". Trên đoạn đường dài trong cơn mưa gió đến Frankfurt am Main chúng tôi yên lặng cầu nguyện và đọc bài Kinh Vãng Sanh Quyết Định Chơn Ngôn... Khi tôi đến Nghĩa trang Frankfurt/Main khoảng 10 giờ, cứ ngỡ là chưa có ai, nhưng trước cửa nghĩa trang những đoàn xe Cảnh Sát đã đậu kín, lực lượng đông đảo Nhân Viên Công Lực đang làm nhiệm vụ kiểm soát chặt chẽ khu Nghĩa trang rộng lớn, tôi lo sợ không biết mình có được vào trong Nhà Quàn hay không? Tôi nhìn quanh hy vọng tìm được một người đồng hương, nhưng không gặp, có lẽ hãy còn sớm nên chưa ai đến. Tôi hỏi thăm, một viên cảnh sát chỉ dẫn tôi vào. Trong căn phòng rộng lớn Quan tài của Tiến Sỹ Wallmann đã được trang trọng đặt ngay chính giữa tự bao giờ. Trước quan tài là một bàn nhỏ phủ một khăn nhung màu xanh đậm bên trên gắn 7 Huy chương cao qúy mà Chính phủ Đức đã ân thưởng cho Ông, hai bên Quan tài có 6 Cảnh Sát Viên với đồng phục xanh đậm, mũ trắng đứng gác trong tư thế nghiêm trang bất động, ngồi hai bên cạnh để chờ phiên thay ca gác là 6 viên cảnh sát, chiếc mũ trằng được đặt trên đùi, lưng thẳng hướng về phía trước. Trước mặt Quan tài là hai vòng hoa của vợ và con cháu Ông với dòng chữ tiếc thương trên giải khăn màu vàng nhạt, bên cạnh cái gíá đặt hình Tiến Sỹ Wallmann là vòng hoa với giải cờ Đức của Nữ Thủ Tướng Dr. Angela Merkel gởi đến phúng điếu, đàng sau là những vòng hoa của những Chính phủ tiểu bang, mỗi vòng hoa kèm theo huy hiệu, và vòng hoa của Cộng Đồng Việt Nam Tỵ Nạn do gia dình Ông Bà Thái Gia Tuấn, một thuyền nhân trại tỵ nạn Hồng Kông năm xưa, thay mặt đồng hương gởi đến phúng điếu với giòng chữ Thương Tiếc và Tri Ân. Qua ánh nến lung linh trong căn phòng tĩnh lặng di ảnh của Người Qúa Cố với nét mặt hiền hòa đã làm lòng tôi se thắt, chạnh lòng nhớ về qúa khứ, cứ tường chừng như nghe đâu đây tiếng thét kinh hoàng hiện trên khuôn mặt đau đớn của người thiếu phụ Việt Nam nhỏ bé khi bị bọn hải tặc Thái Lan hãm hiếp và hùng hổ bắt mang đi, hính ảnh người chồng bị đánh ngất đầy máu me vì muốn cứu vợ, nhưng vẫn cố gắng dùng xác thân mình để che chở con con thơ, tôi thấy như trên những hoang đảo cô đơn, trong hoàn cảnh đói khát khốn cùng, khi người phải ăn thịt người qua dòng nước mắt để được tồn sinh, tôi thấy nụ cười rạng rở trên khuôn mặt gầy còm xanh xao vì kiệt sức của đồng bào tôi khi được vớt lên boong tàu, đến - Miền Đất Hứa-, tôi thấy niềm vui, niềm tự hào của con cháu những thế hệ tiếp nối trong ngày lễ ra trường, đã làm hãnh diện Dân Tộc Việt Nam, thấy những cụ gìa Việt Nam khi tuổi về chiều, sống trên Quê người được chăm sóc bảo trợ trong tình nhân ái. Trong niềm xúc động lẫn tri ân, không ngần ngại tôi đã qùy xuống lạy Linh cửu Tiến Sỹ Wallmann, mà tưởng chửng như mình đang đảnh lễ một Vị Bồ Tát đã ra đi, sau khi hoàn thành tâm nguyện thị hiện ở cõi Đời này để cứu khổ chúng sinh... Những khách mời đến dự Tang lễ dần dần ngồi vào ghế, đã được ban tổ chức đặt sẵn tờ chương trình và một thiệp màu trắng có in huy hiệu của thành phố Frankfurt và tên khách mời. Tôi không phải là khách được mời, đang phân vân, không biết mình ngồi đâu, đứng đâu, định trở ra đứng ngoài sân, đúng lúc đó một nhân viên thành phố chỉ một chiếc nghế duy nhất còn trống, không có bảng tên, ở hàng đầu phía bên hông tay mặt của Quan tài mời tôi ngồi. Tôi ngồi xuống mà lòng ngạc nhiên trong niềm xúc động khi nghĩ rằng: có phải chăng Tiến Sỹ Wallmann đã sắp đặt và cho phép tôi ngồi đây để tiễn đưa Ông ra đi lần cuối?. Khoảng 10 giờ 50 có tiềng còi vang vào Nhà quàn yên tĩnh, sau đó gia đình Tiến Sỹ Wallmann gồm vợ con trai dâu cùng ba cháu nội và các nhân vật cao cấp của chính phủ lặng lẽ bước vào và cúi đầu kính cẩn tưởng niệm trước Linh quan của Người Quá Cố. Ngồi hàng đầu tôi có dịp nhận ra nhiều quan khách là nhân vật nổi tiếng của Nước Đức về mọi lãnh vực mà bấy lâu nay tôi chỉ thấy trên TV hoặc đọc trên báo chí. Đúng 11 giờ tiếng đàn Organ (Orgel) trổi lên tấu khúc Prludium in c-Moll BWV 546 của Nhạc sỹ Đức tài danh Johann Sebastian Bach mà lúc sinh tiền Tiến sỹ Wallmann ưa thích. Prưpstin Gabriele Scherle thay mặt gia đình cám ơn Quan khách và kể vắn tắt về cơn bịnh và sự ra đi của Tiến Sỹ Wallmann. Tỉnh trưởng Frankfurt/Main Ông Peter Feldmann, Thống Đốc tiểu bang Hessen Volker Bouffier và cựu Tỉnh trưởng Tiến Sỹ Petra Roth thay phiên nhau lên đọc điếu văn, họ nhắc đến những kỷ niệm một thời gắn bó chính trị qua những thăng trầm của Đất Nước, ca ngợi công đức của Tiến Sỹ Wallmann cả cuộc đời đã cống hiến cho Dân tộc Đức những điều phúc lợi, quang vinh. Đặc biệt Bà Tiến Sỹ Petra Roth, Cựu Tỉnh trưởng Frankfurt/Main vinh danh Tiến Sỹ Wallmann đã có công lao lớn trong việc xây dựng Viện Bảo Tàng, tái thiết khu nhà Ga Frankfurt/Main, Hý Viện Alter Oper, ngoài ra công lao lớn nhất là Ông Bà Wallmann đã góp phần xóa bỏ những biến cố lịch sử đen tối ngày xưa và đã nối nhịp cầu ngoại giao giữa hai Dân tộc Đức và Do Thái, giúp đở và tạo điều kiện thuận lợi cho sự hội nhập của những sắc dân Thổ Nhĩ kỳ, Ý, Tây Ban Nha... và đã nỗ lực vận động trong viêc thâu nhận nhân đạo những Thuyền nhân Việt Nam và những Người Việt Tỵ Nạn sau này… Bà kể thêm rằng Tiến Sỹ Wallmann đã tình nguyện làm cha đở đầu cho một em bé trai Việt Nam được sanh ra trong những ngày đầu tiên trên Quê hương mới, ông đã đặt tên cháu là Frank ….. Quan khách đã lắng lòng nghe với niềm cảm phục lẫn ngậm ngùi... Sau lời phúng điếu của các Chính khách, tang lễ được cử hành trang nghiêm qua nghi thức Tôn giáo. Cuối cùng toàn thể khách tham dự cùng hòa ca bài Thánh ca "Nun danket all Gott". Bài hát chấm dứt, quan tài của Tiến Sỹ Wallmann được từ từ đưa ra khỏi phòng đến nơi an nghỉ cuối cùng, theo sau quan tài chỉ có thành viên trong gia đình và vài vị đại diện chính phủ Đức. Trong phòng căn phòng tĩnh lặng vang lên tiếng khàn khàn trong xúc động của một cụ gìa: "Tschues Walter", tiếng thì thầm cầu nguyện, có những bàn tay đưa lên từ biệt... Tôi xúc động cúi đầu chào và hướng về di ảnh của Ông nói lời cảm tạ: "Danke schoen, Dr. Wallmann!". Ngoài trời mưa vẫn rơi, những cơn gió lạnh se thắt thổi về như buồn rầu từ biệt nhà chính khách nhân hậu. Khoảng hơn 30 phút nghi thức an táng ở mộ phần đã hoàn mãn, đoàn người trở vào, gia đình Tiến Sỹ Wallmann ân cần bắt tay từng người cảm tạ. Con trai Ông thay mặt gia đình cám ơn Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn đã gởi vòng hoa phúng điếu. Tôi theo đoàn người ra về trong cơn mưa mà bùi ngùi với cõi lòng nặng trĩu. Vĩnh biệt Tiến Sỹ Wallmann, người công dân ưu tú của Dân Tộc Đức! Vĩnh biệt Tiến Sỹ Wallmann, Vị Bồ Tát với tấm lòng nhân ái, từ bi. * © Nguyên Ngọc Phạm Thị Bích Thủy (Ffm, Oktober 2013)
......

Người Việt ở Âu Châu

Tôi đi không nhiều nơi, không gặp nhiều người lắm. Nên bài viết này không khái quát hết toàn bộ người Việt ở Châu Âu. Chỉ một góc hẹp trong số những người tôi gặp. Người Việt sang Châu Âu rất đa dạng , đi học, đi làm, và di tản. Người di tản thường là người miền Nam đi hồi năm 1975 bằng con đường vượt biển, họ được tàu Châu Âu cứu và theo tàu của nước cứu về định cư tại nước đó. Có nước dùng riêng cả một con tàu lang thang ngoài biển Đông xem có người Việt vượt biên không để cứu vớt. Cá biệt có số người miền Nam VNCH đi học thời đó và khi chiến tranh xảy ra họ ở lại luôn không về nữa. Nhiều gia đình người Việt di tản là người gốc Bắc di cư vào Nam năm 1954. Ở những gia đình này tiếng Việt thuần khiết cũng như các phong tục, lề thói được giữ gìn một cách trang nghiêm, nền nếp đến đời thứ ba. Ở Bremen tôi được ăn những bát bún thang của một bà mẹ hơn 80 tuổi,người phố Hàng vải cũ. Bát bún của bà làm tôi ngạc nhiên bởi nước dùng trong vắt và ngọt thơm, một bát bún hương vị đặc biệt của Hà Nội không lẫn tạp. Chỉ tiếc điều sợi bún làm từ bún khô chứ không phải bún tươi. Những người trong gia đình này đối xử với nhau ân cần, lễ độ , trên dưới một cách rất Hà Nội cũ. Rất nhiều người Việt già di cư năm 1975 vẫn đi làm, ở tuổi 80 hay thậm chí hơn họ vẫn chăm chỉ kiếm việc nào phù hợp với mình. Ở Oslo tại một nhà đôi vợ chồng già người Bắc di cư năm 54, thức dậy lúc 7 giờ sáng tôi ngạc nhiên thấy trong nhà không có ai. Cả hai ông bà đều đi từ lúc nào, chỉ có mảnh giấy ghi lại lời dặn thức ăn để trong tủ lạnh và chìa khóa nhà nằm trên mẩu giấy. Những đôi vợ chồng gia đã sống qua bao nhiêu biến động, chia ly, tù đày, vượt biển ấy sống rất ân cần với nhau. Nhìn cái cách mà họ nói chuyện, cư xử với nhau tôi không hình dung được ở họ đã có những quãng thời gian chia ly đầy khắc nghiệt mà giờ khó có đôi vợ chồng nào ở Việt Nam có thể chịu đựng được. Những người đàn ông đi cải tạo bao nhiêu năm dài đằng đẵng xứ Bắc. Người vợ ở miền Nam vừa tần tảo nuôi con, vừa tiếp tế cho chồng nơi xa tít tắp. Ở nơi đây họ sống yên bình, đi làm, về nấu nướng chăm sóc nhà cửa, nghe tin tức Việt Nam với vẻ buồn da diết vì những chuyện thương tâm xảy ra liên miên. Người già miền Nam dù rất tế nhị, nhưng tôi vẫn thấy sự khó chịu của họ với tôi khi họ thấy tôi là người Bắc . Chỉ một số ít đọc những gì tôi viết thì họ không thế. Còn lại đa số họ có vẻ không ưa tôi. Thậm chí gặp những lời khá gay gắt tôi cúi đầu nhẫn nhịn vâng dạ chịu trận, họ nói tôi như chính tôi là những người đã tiến vào miền Nam năm 1975 và đẩy họ phải ly hương. Tôi không có thói quen giới thiệu về mình, mà có giới thiệu tôi thường nói mình là một tay lưu manh. Bởi vậy tôi thích gặp người Việt gốc Bắc di cư năm 54 hơn, vì ở họ tôi thấy gần gũi, thấy thân thiết và dễ đồng cảm hơn. Những người là quân nhân của quân lực VNCH vẫn tha thiết với chế độ mà họ đã sống, thế nhưng họ hầu như chẳng đọc tin tức gì về Việt Nam ngày nay. Sinh hoạt của họ một năm gặp nhau vài lần, ôn chuyện cũ, gói gọn chỉ có vậy. Ở một số người miền Nam khác thì họ có đọc đôi chút, nhưng họ chỉ nhắc tới, quan tâm tới những người đấu tranh dân chủ là người miền Nam. Còn đâu họ không biết gì về những người đấu tranh miền Bắc, hoặc có thể họ không tin, không thích nhắc đến. Những người Việt gốc Bắc đi học trước năm 1990 cũng khá dễ chịu, họ là những người hiểu biết, có kiến thức, có cái nhìn tương đối chính xác về thực trạng hiện tại ở quê hương. Sống với họ thật dễ chịu hơn cả những gia đình người Việt gốc Bắc đi năm 54. Đơn giản chỉ vì họ trẻ hơn, mình có thể tuềnh toàng văng một câu chửi bậy, nói to một chút mà không phải e ngại. Người Việt gốc Bắc đi học trước 1990 có cái hay là ở vị trí của một người trí thức, nhưng họ rất hiểu đời sống Việt Nam, kể cả cách sống của giới giang hồ. Cho nên họ đối xử rất khoáng đạt không cần câu nệ lắm. Còn người Việt đi lao động, đi học sau này thì thật hiếm hoi tìm thấy người có quan tâm đến đất nước theo kiểu "lề trái''. Hầu hết tất cả trong số họ đều còn rất nhiều thứ liên quan ở Việt Nam, liên đới với đại sứ quán. Một số hiếm hoi trong họ còn sự phẫn nộ với hành động Trung Quốc chiếm biển đảo của Việt Nam, đa còn lại phần chỉ chăm chút kiếm tiền, vun vén cuộc sống gia đình. Ở những người này thì tình trạng cũng y hệt giới tương tự với họ ở Việt Nam. Một lứa trẻ hơn những thanh niên ở tuổi 20 đến 30 người Việt gốc Bắc, họ bê nguyên xi lối sống ở Việt Nam sang đây, co cụm lại ở một nơi như chợ Đồng Xuân, Sa Pa. Những cô gái vùng quê giờ nhuộm tóc, xăm hình, mỹ phẩm cong cớn bê đồ cho khách. Những chàng trai xăm trổ rồng phượng, đầu tóc đủ loại ngỗ ngược nói chuyện bằng những câu văng tục, họ kể về cuộc ăn chơi tối qua thác loạn ra sao, hết mấy nghìn đồng. Cái cách họ kể đầy tự hào như một chiến tích về cuộc thác loạn rượu, gái, thuốc lắc một cách sôi nổi tự nhiên. Một số sinh viên đi học sống hiền lành và khiêm nhường , họ chăm chỉ vào việc học và kiếm thêm tiền để chi tiêu, những người này sống khá trầm lặng bởi chương trình học của họ. Hóa ra mấy triệu người Việt ở hải ngoại, không phải tất cả là những người quan tâm đến đất nước như ta gọi tế nhị là "'lề trái". Cũng như ở Việt Nam, nhiều người trong số họ sống hưởng thụ, ăn chơi, kiếm tiền gửi về cho người thân, thỉnh thoảng tham gia vài chương trình do sứ quán kêu gọi để lấy quan hệ thân thiện. Chẳng có gì khác biệt với trong nước. Thậm chí là cả những người Việt tị nạn năm 1975, nhiều người trong số họ giờ sống an phận né tránh những điều gì khiến chính quyền Việt Nam không hài lòng, và tranh thủ có những dịp gì khiến chính quyền hài lòng thì tham gia. Y hệt trong nước, những người có tiền được khuyến khích từ đại sứ là thôi giờ đất nước đã ổn định rồi, có lòng với quê hương thì đóng góp từ thiện, quan tâm ba cái chuyện chính trị làm gì. Đại khái là đừng tham gia những chuyện mà chính quyền Việt Nam không ưa, cứ kiếm tiền rồi về Việt Nam tiêu, gửi về cho người thân, đóng góp từ thiện là cách hay nhất, an toàn nhất. Số người Việt ở Châu Âu đa phần theo xu hướng sống này, nó cũng là bản chất chung của người Việt mấy chục năm gần đây ở trong nước. Thế mới biết không đi thì không biết, trước đây cứ nghĩ người Việt hải ngoại "lề trái " nhiều lắm. Giờ mới biết con số đó không nhiều. Và những người đó chẳng giàu có gì, các đại gia có tiền thì họ chả tham gia hay quan tâm đến chính trị làm gì, họ lấy quan hệ tốt với đại sứ để còn về nước ăn chơi, tậu đât đai. Những người hải ngoại quan tâm đến "lề trái " thường là những người bình thường, cặm cụi đi làm quần quật, họ dành dụm phần tiền nào đó để giúp đỡ cho gia đình những người bị bắt trong nước, hay những người bị khó khăn vì có hành vi , lời nói mà nhà nước Việt Nam gọi là "phản động''. Một điều cảm động là họ có khi chả nằm trong tổ chức, đảng phái nào. Chỉ vài gia đình sống gần nhau, cuối tuần gặp nói chuyện quê nhà, thấy ai ở trong nước khó khăn, mỗi người họ bỏ ra vài chục đồng gom lại gửi trực tiếp về. Họ cứ làm âm thầm ròng rã như vậy từ năm này qua năm khác mặc dù họ chả giàu có gì, ở tuổi ngoài 80 họ vẫn cặm cụi đi làm vệ sinh ở nhà hàng, rửa bát quán ăn. Tóm lại thì chuyện đấu tranh, dân chủ thì bên ngoài hải ngoại, chẳng phải ai cũng quan tâm đến. Phần lớn cũng muốn an phận, giữ hòa khí với chính quyền, thậm chí nhiều người dù ở bên ngoài vẫn còn sợ chính quyền Việt Nam, thỉnh thoảng mon men ra đại sứ quà cáp, biếu xén lấy tình cảm. Dân Vệ chỉ thế thôi, đi đâu cũng vẫn thế. Nguồn: Blog Người Buôn Gió
......

Tưởng niệm tháng Tư Đen 2013 tại Frankfurt, Đức quốc

Mặc dù đã cuối tháng 4, cái lạnh 6 độ C vẫn còn vương vấn và từ 3 hôm trước dự báo thời tiết đã cho biết trời sẽ mưa dầm và lạnh vào ngày thứ Bảy, 27.4.13, nhưng không làm sờn lòng hơn 200 người Việt còn trăn trở với hiện tình đất nước, đặc biệt từ các tiểu bang xa như Berlin, Hamburg, München, Bremen,...đã tụ về trước Lãnh sự quán CSVN nằm trên đường Kennedyalle thuộc thành phố Frankfurt / Main để tham dự cuộc biểu tình tưởng niệm biến cố đau thương 30.4 cách đây 38 năm, cũng như hun đúc tinh thần và khẳng định quyết tâm chống lại sự cai trị bạo tàn của đảng Cộng sản Việt Nam, do Hội NVTNCS tại Frankfurt phối hợp với Liên Hội NVTNCS và nhiều tổ chức, đoàn thể người Việt tại CHLB Đức tổ chức. Đặc biệt nhất là sự hiện diện của cụ Nguyễn Đình Tâm tròn 90 tuổi, đến từ Berlin đã được mọi người vỗ tay trân trọng tán thưởng. Đối diện lãnh sự quán CSVN Chương trình sinh hoạt ngày Quốc Hận đã bắt đầu vào lúc 12 giờ 30 bằng nghi thức chào cờ và mặc niệm trong rừng cờ vàng và biểu ngữ. Ông Võ Hùng Sơn, chủ tịch HNVTNCS tại Frankfurt đã khai mạc bằng bài diễn văn ngắn nhắc lại biến cố đau thương cho cả nước đúng 38 năm trước, khi miền Nam tự do mất vào tay khối cộng sản. ĐCSVN sau đó đã tiến hành những chính sách trả thù người dân miền Nam và đi từ sai lầm này đến sai lầm khác. Họ đã biến một miền Nam Việt Nam trù phú thành một nơi đói nghèo như Bắc Hàn. Chính sách hà khắc và ngu dốt đó đã đẩy hàng triệu người phải bỏ nưóc ra đi và đã khiến hàng trăm ngàn người phải bỏ thây nơi rừng sâu, trên biển cả. Nhưng điều đáng nói hơn cả là thái độ khiếp nhược của lãnh đạo ĐCSVN trước tham vọng sát nhập Việt Nam vào đất Tàu của nhà cầm quyền Trung Cộng (TC). Họ đã để TC ngang nhiên xâm phạm hải phận Việt Nam ở biển Đông như vào chỗ không người, để TC khai thác bauxite ở Tây Nguyên, rừng đầu nguồn và nhiều nơi khác gây nguy hại trầm trọng đến an ninh quốc gia. ĐCSVN cũng đã cắt nhượng nhiều phần lãnh thổ Việt Nam cho TC để đổi lấy sự bảo kê giữ chặt quyền lực. Ngoài ra, sự can đảm đứng lên và chấp nhận hy sinh của những con dân Việt Nam tại quốc nội trong những năm qua đã được mọi người ca ngợi, tuyên dương. Tiếp theo là phần phát biểu của các đại diện tổ chức, hội đoàn tại Đức như Cộng đồng Người Việt tại Berlin (cụ Nguyễn Đinh Tâm, 90 tuổi), đảng Dân Tộc (ông Trần Văn Sơn), Hội NVTNCS tại Mönchengladbach (ông Nguyễn Văn Rị), Tu sĩ Thích Ấn Tâm, Hội Người Việt tỵ Nạn vùng Rurhgebiet (2 bạn trẻ Vũ Duy Minh Khoa và Vũ Duy Yến Ngân), Hội Người Việt tỵ Nạn tại Oldenwald (ông Lê Trung Ưng), đảng Việt Tân (ông Nguyễn Thanh Văn), Hội Người Việt tỵ Nạn tại Köln (Liêu Tuấn Tú),…với nội dung xoay quanh việc tưởng niệm nạn nhân của chế độ độc tài cộng sản và tố cáo tội ác buôn dân bán nước của CSVN cũng như kêu gọi đồng bào hải ngoại tiếp tay với đồng bào quốc nội để đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa đất nước và chống ngoại xâm. Đặc biệt một phụ nữ, đại diện cho cộng đồng người Tây Tạng tại Đức cũng đã phát biểu ủng hộ cuộc đấu tranh của người Việt Nam. Những bài phát biểu cũng không quên tố cáo âm mưu chia rẽ cộng đồng người Việt hải ngoại qua nghị quyết 36 nhằm vô hiệu hóa những nỗ lực đấu tranh cho một nước Việt Nam dân chủ tự do thực sự. Rừng biểu ngữ hầu hết nói lên khát vọng tự do dân chủ cho đất nước, tố cáo tội ác của ĐCSVN và tham vọng bành trước của Bắc Kinh. Sau những bài phát biểu là những tiếng hô „Đả đảo ĐCSVN buôn dân bán", „Tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam" vang dội một góc phố. Cụ Nguyễn Đình Tâm (Berlin) Ông Nguyễn Văn Rị (Hội NVTNCS Mönchengladbach) Ông Trần Văn Sơn ( Đảng Dân Tộc) Tu sĩ Thích Ấn Tâm Ông Trịnh Đỗ Tôn Vinh (Liên Hội NVTN tại Đức) Anh Vũ Duy Minh Khoa (Hội NVTNCS Ruhrgebiet) Cô Vũ Duy Yến Ngân (Hội NVTNCS Ruhrgebiet) Ca sĩ Thu Sương (đến từ Pháp quốc) Ông Lê Trung Ưng (Hội Người Việt tỵ Nạn tại Oldenwald) Ông Nguyễn Thanh Văn (Đảng Việt Tân) Ông Liêu Tuấn Tú (Hội NVTN tại Köln) Ông Trần Văn các (Hội NVTNCS tại Bremen) Đại diện Cộng đồng Người Tây Tạng Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Hùng, Anh Trịnh Đỗ Tôn Vinh (Liên Hội NVTN tại Đức) và cô Vũ Duy Yến Ngân ( Hội NVTNCS vùng Ruhrgebiet) đã đảm nhận phần tiếng Đức để nói cho người Đức hiểu rõ mục đích của buổi biểu tình. Đặc biệt, chị „Hạt Sương Khuya“, ca sĩ Thu Sương từ Paris sang đã góp mặt với những bài ca thiết tha và rực lửa đấu tranh làm cho khí thế cuộc biểu tình càng dâng cao. Cuộc biểu tình cũng đã được trực tiếp truyền thanh vào các diễn đàn trên internet như Paltalk. Trời vẫn mưa, vẫn lạnh buốt, nhưng nhờ những ổ bánh mì thịt của ban tổ chức chuẩn bị sẵn, đoàn biểu tình đã ấm áp lại phần nào. Cuộc biểu tình trước Lãnh sự quán CSVN chấm dứt vào lúc 14giờ 30. Sau đó đoàn biểu tình đã diễn hành đến Lãnh sự quán Trung Cộng với biểu ngữ và rừng cờ vàng cả hai con đường, dưới sự hướng dẫn nhiệt tình và lịch sự của những nhân viên công lực Đức. Trước lãnh sự quán TC Khoảng 14 giờ 30, ban tổ chức nhanh chóng thu dọn cờ, biểu ngữ, dàn âm thanh, … và hướng dẫn đoàn biểu tình di chuyển đến lãnh sự quán TC chỉ cách đó khoảng 300m. Đoàn đi, vàng cả hai con đường, dưới sự hướng dẫn nhiệt tình và lịch sự của những nhân viên công lực Đức. Những bài phát biểu cùng những tấm biểu ngữ lớn nhỏ tố cáo những hành động bành trướng tại biển Đông của TC đã được cất lên, xen kẽ là những tiếng hô đả đảo TC. Tại đây một số biểu ngữ bằng hình ảnh có nội dung rất lý thú cũng được một số tham dự viên trương lên (xin xem hình) nhằm tố các những chính sách dùng hàng giả, sử dụng hacker, hàng độc hại, đánh cắp bản quyền….. Cuộc biểu tình trong công viên nhỏ nằm đối diện với Lãnh sự quán Trung cộng đã thêm phần khí thế với sự góp mặt của Nhóm khoảng 10 người Tây Tạng. Họ mặc áo, choàng cờ vàng lên vai, cầm bảng lưỡi bò bị kéo cắt. Họ hát bằng tiếng Tây Tạng; dù không hiểu người người Việt hiện diện có thể cảm nhận được nỗi đau đớn, uất hận của người dân đã mất nước trong từng ánh mắt và trong giai điệu bài ca. Sau đó họ cầm loa tay và hô rất to những khẩu hiệu chống TC một cách rất nhiệt tình, mạnh mẽ. Nét mặt, cử chỉ, ánh mắt của họ khiến các tham dự viên khác cũng bị cuốn hút theo một cách vừa hào hứng vừa khâm phục. Cuộc biểu tình trước Lãnh sự quán Trung cộng chấm dứt vào lúc 16 giờ.   Sau đó mọi người đã di chuyển về hội trường Volkshaus Enkheim trên đường Borsig Allee nằm cách đó khoảng 10 cây số để dùng bửa cơm chiều sau nhiều tiếng đồng hồ biểu tình ngoài trời mưa lạnh.  Hội thảo và văn nghệ đấu tranh   Hội Phụ Nữ tại Frankfurt đã có nhã ý đãi các tham dự viên bằng một buổi cơm nóng với thịt kho tàu và đầy đủ các loại xà-lách tươi cùng trà nóng, cà phê miễn phí.   Chương trình phần ba bắt đầu cũng bằng nghi thức chào cờ, mặc niệm và dân hương trước bàn thờ Tổ quốc rất trang nghiêm bên cạnh là bức tranh „Tiếc thương“ nổi tiếng.   Sau đó ban chấp hành của Liên Hội (BCH/LH) đã được mời lên bàn chủ tọa để tiến hành phần sinh hoạt thứ ba. Bác sĩ Trần Văn Tích, chủ tịch Liên Hội đã trình bày những công tác đã thực hiện trong năm qua cũng như tình hình tài chánh của LH. Dưới sự điều hợp của BCH/ LH, cử tọa đã biểu quyết chọn nơi biểu tình là Berlin cho ngày Quốc Tế Nhân Quyền 2013 và giữ Frankfurt là nơi tổ chức Ngày Quốc Hận 2014. Cử tọa đã sôi nổi góp ý với BCH/ LH. Một số đại diện hội đoàn và cá nhân đã quyên góp tại chỗ để LH có thêm phương tiện để sinh hoạt. Sau phần hội thảo là phần văn nghệ đấu tranh với sự đóng góp của ca sĩ Thu Sương cùng nhiều tài năng khác đã khiến mọi người không nỡ rời hội trường cho đến tận 22 giờ đêm, kết thúc một ngày sinh hoạt đấu tranh rất có ý nghĩa. NTN Photo von Luu Berlin  
......

Đến thăm ông Albrecht

Ts. Ernst Albrecht là cựu Thống đốc bang Niedersachsen (Ministerpräsident von Niedersachsen) từ 1976 tới 1990, thủ phủ Hannover. Trong thời gian cầm quyền, Ông đã có việc làm nhân đạo để đời với người tị nạn VN tại Đức. Trong giai đoạn cuối thập niên 70 và đầu thập niên 80, thảm cảnh thuyền nhân tị nạn Việt Nam (Boat-People), vượt biển chín phần chết một phần sống, đã làm dư luận thế giới xúc động. Người Việt quyết tâm bỏ nước ra đi trên những chiếc ghe bé nhỏ, theo ước lượng của Cao ủy Tị nạn LHQ, hàng chục ngàn người đã bỏ xác trên biển trước giông bão, hải tặc, đói khát… Ông Albrecht và gia đình Ông không những chỉ xúc động mà chính Ông đã quyết định hành động. Tuyên bố của Thống đốc Albrecht, bang Niedersachsen nhận đầu tiên 1.000 người tị nạn VN đến Đức vào cuối năm 1978, trước hết một phần từ con tầu tị nạn Hải Hồng và sau đó từ các ghe khác, được đa số dân chúng Đức nhiệt tình ủng hộ, là khởi đầu cho các nước Tây Âu nhận thuyền nhân tị nạn VN. Con tầu nhân đạo Cap Anamur, do Ts. Rupert Neudeck khởi xướng sau đó, bắt đầu hoạt động từ mùa hè 1979. Ngày thứ sáu 5.4.2013 đã có cuộc hội ngộ của 4 người Việt với ông Albrecht ở tư gia của Ông tại Burgdorf, ngoại ô Hannover. Bốn người VN đến thăm Ông, đại diện cho 2 thế hệ người Việt tại Đức: Hai người đã tuổi trên 60, thuộc thế hệ 1 ở Đức, từng sinh hoạt trong các lãnh vực Nhân quyền, Văn hóa, Xã hội tại Đức, hai người thuộc thế hệ 2, sinh ra và lớn lên tại Đức, nói, hiểu và đọc được tiếng Việt, ra trường và có cuộc sống tự lập. Thế hệ 2 đến thăm ông Albrecht, như người „cháu“ đi xa về thăm Ông Bà (nội/ngoại). Ông Albrecht sinh năm 1930, năm nay 83 tuổi. Từ vài năm nay Ông bị Alzheimer, (tại VN coi như bình thường, cho rằng vì tuổi già có lúc nhớ, lúc quên, lúc lẫn…) Tiếp „khách VN“ đến thăm, Ông rất vui và cười rất tươi bắt tay từng người. Ông Neudeck (người sáng lập con tầu Cap Anamur*) cho biết cứ nhắc đến „người VN“ là ông Albrecht bao giờ cũng „sáng“ ra, vì quyết định nhận 1.000 người Việt đầu tiên vào nước Đức năm 1978 là  „Lebenswerk“ nhân đạo để đời của Ông. Từ nhiều năm nay, trong các sinh hoạt lớn của người Việt, về thuyền nhân VN, nếu sức khỏe cho phép, Ông đều có mặt bắt tay thăm hỏi từng người. Cuộc hội ngộ hôm nay Ông rất vui, bà quản gia chăm sóc Ông đã sửa soạn cà phê, trà, bánh ngọt thịnh soạn mời „khách“. Ông hỏi thăm từng người từ đâu đến: Stuttgart, Ingolstadt và Hannover. Ông chân tình mời „khách“, cho biết nhà rộng rãi có phòng trống, có thể ở chơi và ngủ lại tại nhà Ông. Người con gái lớn của Ông là bà Ursula Von der Leyen ở chung nhà (đương kim Bộ trưởng Lao động liên bang trong nội các của bà Thủ tướng Merkel, hiện cùng với gia đình đang đi nghỉ dịp Lễ Phục sinh). Điều thích thú ngạc nhiên, trong lúc nói chuyện, Ông rút ví ra, nhân dịp đến thăm „đầu năm“, Ông „lì xì“ cho 2 cháu gái và 2 khách „không còn trẻ“ mỗi người tờ 5,-Euro. Câu chuyện „chính trị“ duy nhất Ông trao đổi với „4 khách VN“ là việc Hòa giải và Liên minh Âu châu, chính sách nầy nước Đức theo đuổi từ ban đầu, làm giảm cuộc xung đột giữa các nước, mang lại hòa bình lâu dài cho Âu châu. Trong phòng khách có một CD-Radio nhỏ, Ông vặn nhạc để mọi người nghe cho ấm cúng trong lúc thưởng thức cà phê-bánh ngọt. Ông cho biết vườn sau nhà rộng, có nuôi gà, có mấy con dê và ngựa. Hôm nay trời đẹp khô ráo, Ông hỏi có thích đi cùng với Ông ra thăm chuồng gà, cho các con thú ăn và đi dạo trong vườn ? Mọi người hoan nghênh đồng ý. Ông chuẩn bị sẵn bánh mì Toast và nước uống cho các con thú. Ông tuy gầy nhưng người còn rất tráng kiện, đi thoăn thoắt. Ông kể chuyện việc chăm sóc vườn, các con thú và hàng ngày đi dạo cho khỏe. Phòng khách có cây dương cầm, Ông hỏi có ai biết chơi nhạc, „cháu gái thế hệ 2“, Christine Lê, sau ít do dự, đã dạo vài khúc nhạc. Ông rất thích thú, vỗ tay tán thưởng, luôn cười rất tươi.   Thời gian đến thăm qua mau, cũng 90 phút nói chuyện và đi dạo với Ông. Làm kỷ niệm, Ông tặng mỗi người một quyển sách của Ông „Erinnerungen, Erkenntnisse, Entscheidungen“ („Những hồi tưởng, những nhận thức, những quyết định“) với chữ ký của chính tác giả. Trước lúc ra về, thì người em ruột của Ông, George Alexander Albrecht, vừa đến trước cửa, từ Weimar lái xe đến thăm anh. Được biết người em nầy còn là một nhạc trưởng nổi tiếng tại Đức. Chia tay chúng tôi chúc sức khỏe Ông. Tiễn khách ra cửa Ông bịn rịn siết chặt tay từng người. Chúng tôi bồi hồi, cảm xúc trước chân tình của Ông, „ân nhân“ của hàng ngàn người VN ở Đức và thầm nghĩ sẽ trở lại thăm Ông ngày không xa. T.C. ghi (10.4.2013) * Từ mùa hè 1979 con tầu nhân đạo Cap Anamur (do Ts. Rupert Neudeck khởi xướng) bắt đầu hoạt động tại vùng biển Đông, đến 1987 đã cứu hơn 11.000 thuyền nhân VN, đa số về Đức định cư. Từ năm 1985, khi chuyện „thuyền nhân VN“ bớt đi tính thời sự, sau các chuyến vớt người trên biển, người Việt vào Đức ngày gặp khó khăn. Ông Neudeck lúc đó có lần vận động „cầu cứu“ ông Albrecht. Với quyền hành Thống đốc bang Niedersachsen lúc đó, Ông cho ông Neudeck biết, nếu gặp khó khăn thì cứ mang thuyền nhân VN đến bang của Ông rồi giải quyết sau. Cách hành xử nhân đạo „không bàn giấy“ (unbürokratisch) của ông Albrecht lại càng làm cho người Đức yêu chuộng nhân đạo và người VN thêm quý Ông.  
......

Cộng đồng Người Việt Tự Do tại Đức biểu tình cho nhân quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.

Nhân quyền tại VN bị chà đạp và họa mất nước qua sự bành trướng của Bắc Kinh là hai vấn nạn mà không một người Việt Nam yêu nước nào lại không trăn trở. Nhân ngày Quốc Tế Nhân Quyền năm 2012, cùng với người Việt khắp nơi trên thế giới, Cộng đồng Người Việt tại Đức đã xuống đường biểu tình để tiếp tục tố cáo sự vi phạm nhân quyền của chế độ CSVN tại thủ đô Berlin và thành phố Frankfurt. Berlin: Vào lúc 11 giờ 30 ngày 8.12.2012, bất chấp cái buốt rét âm 6 độ C, đồng bào đã tụ tập trước tòa Đại sứ Trung quốc tại Märkische Ufer, Berlin để phản đối những hành động bá quyền của Bắc Kinh, mà mới đây nhất là cắt cáp tàu Bình Minh 2 của Petrovietnam chính ngay trên lãnh hải của VN. Nghi thức chào cờ và mặc niệm mở đầu buổi sinh hoạt ngoài trời. Cụ Nguyễn Đình Tâm với 89 tuổi đời, không ngại cơn gió lạnh buốt xương thổi lên từ lòng sông Spree, trước đoàn biểu tình bằng một giọng nói chắc nịch, cương nghị. Cụ lên án hành động xâm lấn lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam của tập đoàn lãnh đạo TC, tố cáo chính sách tham lam bá quyền của nhà cầm quyền cộng sản Trung Nam Hải nhắm vào biển Đông và Việt Nam. Đồng thời cụ cũng lên án việc chà đạp lên nhân quyền một cách thô bạo, thái độ khiếp nhược của đảng cộng sản Việt Nam trước những hành động khiêu khích, cướp bóc, giết hại ngư dân và lãnh hải của quan thầy TC. Cụ cũng không quên mắng những hành vi bắt bớ, giam cầm và kết án những công dân yêu nước của chế độ cộng sản Hà Nội, chỉ vì họ đã không cam tâm làm nô lệ cho ngoại bang mà can đảm chống lại chính sách bành trướng rõ rệt của nhà cầm quyền TC. Nối tiếp lời cụ Tâm là những phát biểu của ông Trần Văn Các, đại diện Ủy Ban Điều Hợp Công Tác Đấu Tranh tại Cộng Hòa Liên Bang Đức, ông Phạm Công Hoàng (Liên Hội Người Việt Tị Nạn tại CHLBĐ), ông Nguyễn Đình Phúc, Hội phó Hội Người Việt Tị Nạn Cộng Sản Tại Hamburg,...cũng nhằm vào chủ đề chính của cuộc biểu tình. Cờ vàng và đủ loại biểu ngữ: Trung quốc không được đụng đến VN (China,Hände weg von VN), TQ nhưng ngay hành động bành trướng tại VN(China stop Verbreitung Herrschaft in VN ), Hoàng Sa & Trường Sa là của VN (Paracel- & Spratly - insel gehören zu Vietnam), Trung Quốc hãy rút khỏi lãnh hải VN (China…Raus aus dem Seegebiet Vietnams),...Ban tổ chức buổi biểu tình cũng cho phát thanh một đoạn bằng Đức ngữ nhằm giải thích đến người đi đường lý do cuộc biểu tình, đồng thời kêu gọi người bản xứ cùng người Việt chống lại chính sách bá quyền đầy tham vọng của TC tại biển Đông. Xem kẻ là những khẩu hiệu bằng Đức ngữ, Hoa Ngữ "Đả đảo TQ", "TQ cút khỏi Hoàng Trường Sa",..cũng được đoàn biểu tình hô to hướng vào sứ quán Trung Quốc đã tạo được đầy đủ khí thế. Lúc 12g30 phần một buổi sinh hoạt chấm dứt. Mọi người nhanh chóng thu xếp dụng cụ để di chuyển sang tòa đại sứ VC để tiếp tục phần thứ hai. 13g30 cuộc biểu tình phần hai trước sứ quán CSVN bắt đầu bẳng nghi thức chào cờ khai mạc. Tiếp đó ông Nguyễn Thanh Văn, Chủ tịch Ủy Ban Điều Hợp đã nói lên ý nghĩa và mục đích cuộc biểu tình. Khẩu hiệu và biểu ngữ tập trung vào việc mạnh mẽ tố cáo sự dẫm đạp tàn bạo lên bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền mà ĐCSVN đã long trọng đặt bút ký kết vào năm 1982 nhưng chưa bao giờ tôn trọng chữ ký của chính họ. Đoàn biểu tình hô to những khẩu hiệu "Đả đảo ĐCSVN bán nước buôn dân", "Tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam", ngoài những bài phát biểu về tình hình chung đang lâm nguy trước họa xâm lăng từ phương Bắc và tố cáo thái độ "hèn với giặc, ác với dân" của nhà cầm quyền Ba Đình tại Hà Nội. Nữ sinh viên Vanessa Đinh đọc những đòi hỏi của Liên Hội NVTN tại CHLBĐức của người Việt tị nạn đối với nhà cầm quyền VC. Đặc biệt là phần phát biểu ngắn của cựu sĩ quan quân đội CSVN tên Nguyễn Duy Thế, cấp bậc đại úy, đã rời bỏ hàng ngũ để về với người Việt tự do. Anh cũng lên án sự khiếp nhược của ĐCSVN trước nguy cơ xâm lấn trắn trợn của TC. Buổi sinh hoạt đã chấm dứt vào lúc 16 giờ cùng ngày. Vào ngày 7.12 trước đó, một phái đoàn của Cộng đồng người Việt tự do gồm các ông Phạm Công Hoàng, Trần Văn Các, Trịnh Đỗ Tôn Vinh và bà Lý Thị Khiếu đã đến Bộ Ngoại Giao Đức. Phái đoàn đã được ông Markus Löning, đặc sứ nhân quyền và giúp đỡ nhân đạo và ông phụ tá Felix Schwarz cùng bà Melanie Moltmann đặc trách Á Châu sự vụ tiếp đón ân cần. Cuộc đối thoại diễn ra trong bầu không khí cởi mở và lắng nghe nhau. Để vận động nước Đức lưu tâm hơn về nhân quyền tại Việt Nam, phái đoàn đã trao cho đại diện BNG tập hồ sơ dầy cộm gồm Thỉnh nguyện thư gởi Ngoại trưởng Westerwelle và 125.000 chữ ký thu được khắp thế giới trong chiến dịch "Triệu con tim - Một tiếng nói" do nhạc sĩ Trúc Hồ cùng hơn 100 đoàn thể người Việt tự do khởi động và thực hiện từ ngày 10.10 đến ngày 10.12.2012. Một số anh chị em Hamburg đã tranh thủ ít thời gian còn lại trước khi lên xe trở về để trò chuyện với anh Nguyễn Duy Thế. Anh cho biết, tuy ở cương vị người lính, phải chấp hành lệnh thượng cấp nhưng ai cũng biết và bất mãn với thái độ ươn hèn của lãnh đạo ĐCSVN, mặc tình cho kẻ thù phương Bắc hoành hành trên lãnh hải Việt Nam. Điểm đặc biệt anh thố lộ: ĐCSVN sẵn sàng cho côn đồ trả thù mọi người lính khi có dấu hiệu bất tuân bằng cách hãm hại thân nhân người lính đó. Ngoài ra, anh là người được ĐCSVN đưa lên Văn Giang để thuyết phục bà con tạo điều kiện cho con gái ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng làm ăn dễ dàng trong dự án Ecopark cướp đất của dân. Dân ở đó bảo với anh là họ trọng quân đội như rất ghét lực lượng công an chuyên dựa vào quyền thế để trấn áp, uy hiếp người dân thấp cổ bé họng. Văn Ngọc tường trình từ Berlin. Frankfurt: Phóng sự bằng hình buổi biểu tình.  
......

Pages