Phụ Nữ Myamar: Hãy nuôi con khi em chết

Bà Naw là lãnh đạo của Ủy ban Tổng đình công của người sắc tộc, nói: “Tôi có một người con gái mới một tuổi. Tôi không muốn con phải nhận hậu quả việc tôi làm. Tôi tham gia biểu tình cho tương lai con gái vì tôi không muốn con lớn lên dưới chế độ độc tài như tôi.
 
Trước khi tham dự biểu tình, tôi đã thảo luận với chồng.Tôi dặn chồng nuôi con và vui sống nếu tôi bị bắt hoặc chết trong phong trào này.
 
Chúng tôi sẽ phải hoàn thành cuộc cách mạng này chứ không để trách nhiệm đó cho đời sau”
 
Dân tộc Miến điện tự hào khi có những bà mẹ can trường, sẵn sàng đối đầu với cường quyền, dám hy sinh, nhận lấy trách nhiệm vì tương lai cho con cái của mình, chứ không như các ông lãnh đạo CSVN đã từng nói: “Hoàng Sa là của Việt Nam. Đời tôi, đời các bạn chưa đòi lại được, thì đời con cháu chúng ta phải tiếp tục đòi…” (Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam nói).
 
Thật sự đâu có làm gì đâu mà đòi. Giỏi lắm là lên tiếng "quan ngại" sâu sắc.
 
Lê Ánh
=============
Thơ: Nguyễn Đình Bổn
HÃY NUÔI CON KHI EM CHẾT
Anh
Hãy ôm chặt con khi em bước xuống đường
Nếu em nhận một viên đạn vào lồng ngực
Trái tim thuộc về anh vỡ tan
Hãy nuôi con khi em chết!
Trách nhiệm này là của chúng ta
Không phải của những mái đầu xanh
Cuộc cách mạng phải hoàn thành hôm nay
Dẫu đổi bằng máu đỏ
Hãy vẫy chào em như vĩnh biệt
Hãy hôn em như trước giờ vĩnh quyết
Đứa con bé bỏng của mình thuộc trách nhiệm riêng anh
Em nhận phần nhẹ nhàng hơn khi bước xuống đường
Bởi đặt gánh nặng cho đời sau là nỗi nhục!
Myanmar
Xin dâng cả đời ta
Tự do hay là chết!