Những điều trông thấy mà đau đớn lòng!

Đồng Tâm - Sẽ được nhắc mãi trong một giai đoạn cầm quyền của Nguyễn Phú Trọng với vai trò Tư lệnh các lực lượng vũ trang.
 
Sự việc Quân Đội- Cảnh sát bắn chết Cụ trên tầng 2 nhà Cụ ở Làng Hoành sẽ là vết nhơ lịch sử của chế độ cầm quyền cộng sản.
 
Không thể biện minh cho dù đó là lời lẽ như thế nào đi chăng nữa. Xông vào nhà người khác lúc 4h sáng để sát hại bằng hoả lực quân sự, cho chó nghiệp vụ để hạ sát các thành viên trong gia đình Cụ, rõ ràng là một kế hoạch giết người rất quy mô và bài bản có tính toán.
 
Thương vong có thể còn lớn hơn, Nguyễn Phú Trọng là cái tên phải chịu trách nhiệm chính cho vụ thảm sát này, điều Liên quân Quân đội và cảnh sát ở giữa Thủ đô cả nữa Sư đoàn, cuộc hành quân rầm trời giữa đêm Hà Nội như vậy chắc chắn kế hoạch đã được Ông Trọng gật đầu đồng ý, nếu không muốn nói là bút phê lệnh được thảm sát trong tình huống khả thi.
 
 
Nói tới đây, Tôi nhớ lại giữa lúc Trung cộng chiếm Bãi Tư Chính của VN thăm dò địa chất mà các lãnh đạo im lặng đến lạ lùng, Ông Trọng có phát ngôn thì kêu công đoàn cẩn thận thế lực thù địch mà không hề kêu gọi cảnh giác với âm mưu xâm lược của Trung cộng.
 
Bộ trưởng Bộ quốc phòng qua tàu bị chúng nó làm nhục mà chỉ biết cười, bộ trưởng ngoại giao đi LHQ họp lên án tàu nước ngoài xâm lược... chẳng dám nêu đích danh thằng tàu cộng. Thế mà tuyên giáo cho 47 đi chửi bới khắp nơi gọi Cụ già 84 tuổi là thằng, gọi Cụ là phản loạn, khủng bố, phải chi tuyên giáo cho lực lượng 47 gọi tàu cộng là thằng thì hay biết mấy, Phải chi tuyên giáo cho 47 gọi tàu là giặc thay vì coi Nhân dân là giặc thì hay biết mấy!
 
Phải chi, Nguyễn Phú Trọng lên kế hoạch tỉ mỉ như đánh vào Đồng Tâm để chiếm lại các đảo bị tàu cộng chiếm của nước ta thì hay biết mấy!
 
Thế mới thấy, Trong mắt quan chức cộng sản chúng nó xem Dân ta mới là kẻ thù, là thù địch sẵn sàng nổ súng để hạ sát một gia đình 4 đời không thương tiếc.
 
Làm người, những điều trông thấy sao mà không đau đớn lòng cho được? Sao mà Không căm phẫn cho được?