Thủ tường Nguyễn Xuân Phúc: "báo chí phải phò chính diệt tà".
Tui xin được chép lại điều 25 hiến pháp VN “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
Xin hỏi toàn thể lãnh đạo và công dân VN, cùng cả nhà “VN có quyền tự do báo chí” không?. Tự do báo chí là một trong những quyền được ghi theo điều 25 hiến pháp nước CHXHCNVN. Nhưng thực sự nhân dân VN có không?
Nếu VN có tự do báo chí, tự do tiếp cận thông tin thì những chính sách, những văn bản ăn cướp, móc túi dân sẽ không bao giờ được thực hiện.
nhà báo HẢI ĐƯỜNG
Nếu VN có tự do báo chí, thì những nhà báo công chính như nhà báo HẢI ĐƯỜNG (toà soạn báo pháp luật -tp HCM) không phải ra đi một cách oan khuất bao nhiêu năm nay vẫn chưa tìm được hung thủ, và cái chết cho sự công chính, vì ngòi bút thẳng.
Nếu VN có tự do báo chí, thì nhà báo TÔN PHÚC (Nguyễn Vũ Tôn Phúc) không bị chết một cách bí ẩn, khi ông dùng ngòi bút nói về những mảnh đời và nhânn sự ra đi đột ngột.
nhà báo TÔN PHÚC (Nguyễn Vũ Tôn Phúc)
Nếu VN có tự do báo chí, thì nền dân trí của công dân VN không còn quá lệ thuộc, không còn u mê và vô cảm như bây giờ.
Có tự do báo chí nhưng phải dưới sự chỉ đạo, và sự bó buộc thông tin. Vậy tự do như những con vật sống trong vườn bách thú? hay tự do sống trong nhà tù lớn? Ông Phúc có hiểu thế nào là tự do không? Có hiểu thế nào là phò chính diệt tà không? Ông có hiểu dòng chảy của xã hội đang trôi về đâu không? Cứ nói, cứ phát biểu nhưng không biết tình hình đất nước mình đang ở vị trí nào trên thế giới. Cứ nói nhưng không biết dân tình đang cần gì và muốn gì?
Một đất nước có tự do ngôn luận, có tự do báo chí, có tự do tiếp cận thông tin. Thì đất nước đó mới có sự đồng thuận của dân và chính phủ. Khi những sự tự do đó trong giới hạn và khuân khổ hạn hẹp, chỉ là cái tự do ảo, tự do trong nhà tù mà thui.