Đỗ Ngà|
“Cuộc chiến của chúng ta kỳ này rất quan trọng. Đây là kế hoạch tác chiến thật với quân địch thật chứ không phải chỉ giả định kẻ thù ảo như trong các đợt tập trận trước đây. Chính vì thế, tôi báo cáo với các đồng chí là lần này chúng ta đã tập hợp hỏa lực mạnh nhất có thể. Sau cú đánh này, chúng ta sẽ được vinh danh là “anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân”.
Xin báo cáo với các đồng chí, về thiết bị quân sự chúng ta có xe phá sóng để cắt đứt liên lạc quân địch, vũ khí âm thanh LRAD để phá hủy màng nhĩ quân địch, xe bọc thép 2000 MK3 có súng 12,7 ly có thể nã đạn vào quân địch nếu chúng ngoan cố chống cự. Ngoài ra mỗi chiến sỹ chúng ta còn được trang bị áo giáp, khiên, dùi cui, lựu đạn hơi cay, súng bắn đạn cao su và súng bắn đạn thật đầy đủ. Mục đích là để các đồng chí có thể tấn công triệt hạ bất kỳ tên địch nào muốn chạy trốn.
Để đảm bảo khi chúng ta đánh quân địch không kịp trở tay, thì tôi xin trình bày chiến thuật này để các đồng chí rõ. Xin báo cáo với các đồng chí, trong cuộc tiến công sắp tới, tôi cùng một số đồng chí trong bộ tổng tham mưu đã quyết định áp dụng phương pháp đánh vào lúc quân địch bất ngờ nhất, và từ đó chúng ta sẽ dành chiến thắng vẻ vang. Như các đồng chí biết, đêm 30 tết Mậu Thân năm 1968, chúng ta cũng từng đánh úp quân giặc vào lúc bọn chúng không thể phòng bị thì hôm nay cũng vậy, chúng ta cũng chọn thời điểm đêm khuya để tấn công chúng.”
Thủ trưởng chiến dịch đang thao thao bất tuyệt thì bên dưới một thuộc hạ giơ tay có ý kiến. Tên thủ trưởng liền đưa tay về phía trước và nói “Mời đồng chí!”. Sau khi được cho phát biểu thì anh thuộc hạ này liền hỏi rằng “Xin đồng chí cho biết, kế hoạch tác chiến của chúng ta kỳ này là tấn công vào lực lượng của cường quốc nào ạ? Xin thủ trưởng cho biết để em còn nhờ người nhà cầu nguyện cho em ạ!”. Vừa nghe xong thì tay thủ trưởng này phảy tay trấn an “Đồng chí đừng lo! Quân địch của ta kỳ này không phải là lực lượng quân đội của cường quốc nào cả mà là dân Đồng Tâm. Với vũ trí được trang bị tận răng, và kế hoạch tác chiến hoàn hảo như thế này thì tôi tin, chỉ có chúng ta hạ địch chứ địch không có khả năng làm trầy da của đồng chí đâu, đồng chí an tâm!”.
Sau cuộc chiến, 1 người dân bị chết và 3 người lính bị giết (Báo Viettnamnet. Còn theo dân Đồng Tâm thỉ chẳng có công an nào chết cả), còn bọn quan chức chủ mưu cho hành động ăn cướp này vẫn bình an vô sự. Những người lính này chắc chắn bị nhân dân nguyền rủa suốt đời vì hành động xông vào nhà dân cướp đất. Còn người nông dân kia, dù cho chính quyền khốn nạn quy cho họ là kẻ “chống đối” nhưng rõ ràng với nhân dân, người này là anh hùng. Khi bị cướp, chống đối là nhiệm vụ.
Vâng! Đấy là một mẩu chuyện dựa trên những gì đã diễn ra ở xã Đồng Tâm về những chiến công thời nay của “Quân Đội Nhân dân Việt Nam”. Một thứ quân đội làm công cụ phục vụ cho đảng và từ đó nó được dùng để làm công cụ cướp đất dân. Không biết những người cầm súng kia họ nghĩ gì khi họ vâng lệnh bọn quan chức để chĩa súng vào đầu dân cướp đất cho những bọn quan tham bên trên không nhỉ? Tôi không cho rằng tất cả những người lính cầm súng kia điều vô lương như những gì họ đang làm. Các bạn trẻ, hãy nhận ra rằng, hành động của các bạn đang làm với nhân dân Đồng Tâm là vết nhơ không thể gột rửa. Đất đai, quyền lợi lớn từ vụ cướp chỉ có bọn quan chức trên cao hưởng, còn những hình ảnh đánh dân của bạn thì đã được lưu trên Google để muôn đời các bạn bị nhân dân nguyền rủa. Không biết những người lính nghĩ sao khi chính mình phải trung thành với loại chính quyền như thế này nhỉ?